"Một đám gia hỏa tốt, bốn loại côn trùng này một khi phối hợp lại dù có là ta tự mình đối phó cũng rất lao lực, sợ rằng đám người chim kia đối phó rất khổ sở nhỉ?" Bần đạo mỉm cười hỏi.
"Dĩ nhiên, bọn họ chiến đấu với nhau đã tiến hành qua mấy ngàn năm, vẫn luôn bị vây trong giai đoạn giằng co. Đến hiện tại các thiên sứ vẫn không nghĩ ra cách nào đối phó với những côn trùng ngoan cố này cả." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Vì muốn đánh tan bọn họ, quân đoàn Thiên Sứ phái ra hai gã Thiên sứ mười cánh trấn giữ lâu dài, tổng cộng có một đại quân với hàng trăm triệu thiên sứ trở lên đóng quân ở Vị Diện đó."
"Nhiều người chim như vậy cũng đánh không lại người ta? Số lượng nhóm côn trùng này có bao nhiêu hả?" Bần đạo giật mình hỏi.
"Bọn họ có số lượng không nhiều lắm, mỗi tộc chỉ có chừng vài chục vạn, hơn nữa cường giả thực lực mạnh nhất trong tộc cũng chỉ ngang với cấp bậc Thiên sứ tám cánh mà thôi. Không có lợi hại bằng Thiên sứ mười cánh đâu! Nếu như đối kháng chính diện với hai gã Thiên sứ mười cánh suất lĩnh quân đoàn một trăm triệu Thiên Sứ, khẳng định sẽ chết rất khó coi." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Nhưng mà bọn hắn lại thích du kích chiến, lần nào cũng đột nhiên hiện ra ở chỗ quân đoàn Thiên Sứ đóng quân. Sau đó giết cho thống khoái một trận, đám thiên sứ không có biện pháp gì tốt để ngăn cản bọn họ."
"Đám người chim đần như vậy sao? Mấy ngàn năm cũng tiêu diệt không nổi một đám sâu?" Bần đạo nghi ngờ hỏi: "Chẳng lẽ bọn họ không biết tịch thu nhà của, hang động của bọn kia?"
"Tịch thu nhà? Ha hả, suy nghĩ rất có sáng kiến nha!" Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Trước tiên nói về Bạo tạc liệt liêm trùng, bọn chúng thường sống ở trong dòng sông nham thạch nóng chảy dày đặc, trừ phi có thực lực Thiên sứ sáu cánh trở lên mới có khả năng đi vào đó chơi một chuyến, nhưng mà thiên sứ mạnh như vậy tổng cộng có bao nhiêu tên đây? Biển nham tương kia nói ít cũng trải dài phương viên vài ngàn dặm, bảo bọn họ mò vào trong đó chiếm hang ổ của người ta sao? Thật buồn cười !"
"Tật phong vô ảnh văn thích sống ở vùng núi hàng năm luôn có gió lốc quét qua, nơi đó phong bạo mạnh mẽ, Thiên sứ hai cánh có thể trực tiếp bị xé tan thành mảnh nhỏ. Rồi lại nói, dù có là thiên sứ đủ mạnh có thể đi vào thì làm thế nào? Những con muỗi kia là Phong hệ, tốc độ bay còn nhanh hơn thiên sứ thi triển pháp thuật, muốn bắt bọn chúng ở trong luồng phong bạo quả thực so với mò phù du trong biển còn khó hơn." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư giải thích.
"Rồi đến Hàn băng thủy tinh đình thì sống ở bên trong dòng sông băng vạn năm, địa phương đó nhiệt độ cực thấp, sắt cứng cũng có thể đông lạnh đến vỡ vụn, Thiên sứ hai cánh căn bản đi vào không được, hễ vào gần một chút là có thể tươi sống chết rét rồi, dù có là Thiên Sứ bốn cánh đi vào cũng phải tiêu mất một nửa lực chiến đấu. Hơn nữa, đám chuồn chuồn này là Thủy hệ ma thú có thân hình mờ ảo gần trong suốt, có thể ẩn thân ở bên trong sông băng, hoàn toàn dung hợp với hoàn cảnh dòng sông băng, ở trong dòng sông băng ngàn dặm muốn tìm ra bọn hắn còn khó khăn hơn mò kim đáy biển đó." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói.
"Thật ra quá phận nhất chính là Cự thạch độn thổ trùng, bọn gia hỏa kia không có chỗ ở cố định, tất cả thổ địa trên Vị Diện đều là nhà của bọn chúng, bình thời bọn chúng thường núp mấy trăm mét dưới lòng đất." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư lắc lắc đầu, than thở: "Nếu muốn đào bọn chúng lên, chính là mười tỷ thiên sứ cũng làm không nổi!"
"Thiên sứ mười cánh đã có thể thi triển không gian giam cầm, ta nếu là đám người chim sẽ thiết kế bẫy rập để cho mấy con sâu kia tự chui vào, sau đó phóng ra không gian giam cầm, chơi trò bắt con ba ba trong rọ." Bần đạo tiếp tục truy vấn: "Người chim không tưởng tượng ra tới điểm này sao?"
"Không nên xem thường trí tuệ của bọn sâu kia, bọn chúng là tính mạng đã có trí tuệ cao cấp gần bằng với nhân loại. Ngươi nói loại bẫy rập kia, đám người chim từng chế tạo qua vài lần, đáng tiếc người ta không có mắc mưu." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư giải thích: "Trong bọn chúng có loài Văn tử (con muỗi) đặc biệt thích hợp vai trò trinh sát, hơn nữa người ta còn là địa đầu xà (chủ nhà), làm sao có thể dễ dàng rơi vào bẫy rập đây? Huống chi bọn họ xuất động đều có số lượng trên vài vạn, thỉnh thoảng có bị diệt một đám cũng không có quan hệ gì lắm, năng lực sinh sản của đám côn trùng ngươi còn không biết sao?"
"Người chim làm gì nhất định phải gây sự với bọn họ đây?" Vong Ưu kỳ quái hỏi.
"Có hai nguyên nhân, một nguyên nhân chính là ích lợi." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư giải thích: "Vị Diện của bọn chúng ở thừa thải ma tinh thạch các hệ, trong đó bao gồm cả Quang hệ, đây chính là vật liệu các thiên sứ cần dùng để duy trì năng lượng Chuyển Sinh Trì. Ma tinh thạch hệ khác cũng có thể dùng để chế tạo vũ khí uy lực cường đại. Cho nên các thiên sứ đối với Vị Diện này xem như là tình thế bắt buộc."
"Một nguyên nhân khác chính là nhóm thiên sứ đã chiến đấu với chủng loài Nguyên tố trùng qua mấy ngàn năm, song phương đã tích lũy thù hận khổng lồ. Trong mắt Nguyên tố trùng hiện tại xem các vị thiên sứ kia như là thức ăn ngon. Với tình huống như vậy bọn họ hiển nhiên không thể nào ngưng chiến ." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười khổ nói.
"Đặc biệt là thiên sứ vì muốn dễ dàng vận chuyển quân đội và vật liệu hơn, bọn họ đã tận lực mở ra một cái khe không gian vĩnh cửu, trực tiếp nối thông Thần Giới với Vị Diện này luôn. Hiện tại nhóm thiên sứ có muốn ngưng chiến bỏ chạy, đám sâu kia cũng sẽ men theo khe không gian giết tới Thần Giới đó." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Cho nên các thiên sứ đã lâm vào thế cưỡi hổ khó xuống, bắt buộc phải huyết chiến với Nguyên côn trùng cho tới cùng rồi."
"Thì ra là như vậy." Bần đạo mỉm cười nói: "Nếu như bọn họ đã có thù hận sâu như vậy, vậy thì sẽ dễ nói chuyện hơn."
"Ha hả, nếu như các ngươi muốn liên hiệp với đám sâu kia sợ rằng không dễ dàng đâu, bọn chúng có tính bài ngoại rất mạnh, bình thường sẽ không dễ dàng tin tưởng bất luận kẻ nào, vì sợ người ta là gian tế do thiên sứ phái đến." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười khổ nói.
"Hắc hắc, chuyện này chúng ta tự có biện pháp thuyết phục bọn chúng." Vong Ưu cười hỏi: "Thế nhưng bản thân ta cảm thấy rất kỳ quái. Ma long hoàng và thiên sứ có xung đột ích lợi gì đây? Tại sao bọn họ cũng đánh nhau kịch liệt như vậy?"
"Ha ha ha ~!" Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư nghe nhắc tới chuyện này liền cười không ngừng, cười sảng khoái hồi lâu sau nàng mới nói với ta: "Thật ngại quá, chuyện này thật sự quá khôi hài rồi, ta một khi nghe nhắc tới liền không nhịn được tức cười."
"Chuyện gì đáng cười như vậy chứ? Nói nhanh nghe một chút nào!" Vong Ưu vội vàng hỏi tới.
"Bọn họ chiến đấu với nhau hoàn toàn là do một tên hỗn đản dẫn phát ra huyết chiến." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười lớn rồi giải thích: "Các ngươi biết không, thiên sứ cường đại bình thường sẽ không có chuyện gì để làm. Thích mở ra cánh cửa không gian dạo chơi, nhân tiện đi tìm Vị Diện có địa phương thích hợp cho các thiên sứ phát triển. Cứ như vậy đến một ngày, một gã Thiên sứ mười cánh vô tình mở ra cánh cửa không gian nối thông Cự Độc Thâm Uyên ở Địa ngục."
"Nhắc tới cũng đúng dịp, vị trí cánh cửa này mở ra chính là phía sau mông một đầu Thâm uyên độc long, gã thiên sứ kia mới vừa đi ra khỏi cánh cửa không gian vừa vặn bị con rồng kia đánh cho một cái rắm ngay mặt, những thứ chất lỏng dơ bẩn kia vẩy ra ướt đẫm mặt mày hắn. Gã thiên sứ này liền bị chọc tức, không nói hai lời hắn trực tiếp động thủ giết chết con rồng vừa đánh rắm này. Hắn lúc ấy còn không biết con độc long mình vừa mới giết là nhi tử Độc long hoàng." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư cười nói.
"Nếu như lúc đó hắn chỉ cần kéo thi thể con rồng trở về thì không có chuyện gì, mặc dù bị vũ nhục một chút nhưng mà một khối thi thể Độc long vương cũng đủ để đền bù tổn thất mà?" Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư tiếc hận nói: "Đáng tiếc hắn lúc ấy bị chọc giận điên lên, đồng thời hắn thật sự cuồng vọng quá mức, cho rằng loài rồng nơi đó không có con nào mạnh hơn con vừa bị giết, cho nên quyết định giết chết toàn bộ mới chấm dứt được cơn ác khí trong lòng mình."
"Đáng tiếc hắn đụng tới Độc long hoàng, cấp bậc tồn tại ngang với hắn. Hơn nữa, thực lực Độc long hoàng mạnh hơn hắn không ít. Độc Long Tộc hàng năm tu luyện ở trong Cự Độc Thâm Uyên, một thân độc tố tuyệt đối là khắc tinh của thiên sứ, mặt khác người ta còn có rất nhiều độc long ở một bên hỗ trợ. Cho nên gã Thiên sứ mười cánh kia cuối cùng mất cả cơ hội chạy trốn, sau đó bị Độc long hoàng nổi giận trực tiếp giết chết." Đạt Tây Lai Tư nhún nhún vai cười khẩy.
"Mặc dù linh hồn của hắn quay trở về Chuyển Sinh Trì, đáng tiếc bởi vì trên linh hồn hắn còn mang theo Cự độc trớ chú, phải hao phí rất nhiều năng lượng tiến hành đối kháng và hóa giải, kết quả sau khi chuyển sinh, hắn bị buộc giảm một cấp, biến thành Thiên sứ tám cánh. Kết quả này đối với các thiên sứ mà nói không thể nghi ngờ là tổn thất thật lớn." Nữ thần Tự Nhiên - Đạt Tây Lai Tư giải thích: "Cũng chính vì việc đó, vốn Thần Giới có sáu vị Thiên sứ mười cánh biến thành còn năm vị."
"Chuyện này triệt để chọc giận Da Cáp Đức mười hai cánh, cho nên hắn tự mình suất lĩnh đại quân thiên sứ đi chinh phạt Độc Long nhất tộc ở Địa ngục - Cự Độc Thâm Uyên. Vừa mới bắt đầu, bản thân Da Cáp Đức dựa vào thực lực cường đại và quân đoàn Thiên Sứ có số lượng đông đảo, đánh cho Độc long hoàng liên tiếp bại lui, tổn thất thảm trọng." Đạt Tây Lai Tư nói: "Độc long hoàng vì thế phải lui về giữ một nơi gọi là Độc Hải ở sâu trong Cự Độc Thâm Uyên, dựa vào dòng nước chứa đầy độc tố và vô số sinh vật cực độc bên trong Độc Hải, dẫn đến tính sát thương cực lớn cho các thiên sứ. Cuối cùng thành công bức lui Da Cáp Đức."
"Da Cáp Đức thân là chủ thần đỉnh cấp lại bị một con Long Hoàng đánh bại, hiển nhiên là mất mặt thẹn quá thành giận, hắn dứt khoát hạ lệnh xây dựng lối đi không gian vĩnh cửu, nói là muốn báo thù thay cho thuộc hạ, không tiêu diệt Độc Long nhất tộc thề không bỏ qua."
Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Theo như ta thấy, rõ ràng là chính bản thân hắn muốn tìm lại mặt mũi mà thôi."
"Ta cũng thấy thế!" Bần đạo cười nói: "Chẳng lẽ hai bên chỉ vì một "cái rắm" như vậy mà đánh nhau cho đến hiện tại?"
"Đúng là như thế, ai bảo tên chủ thần đỉnh cấp này lòng dạ quá kém, đã "thăng hoa" đến mức sỉ diện mặt mũi vượt qua sinh mệnh đồng tộc chứ?" Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Nếu nói đến tôn nghiêm thần minh, một lần chiến đấu là mấy ngàn năm, đám thiên sứ đã chết không biết bao nhiêu mạng rồi."
"Sĩ diện to hại chết người a." Bần đạo trêu chọc: "Thế nhưng bọn họ ngu xuẩn lại có lợi cho chúng ta, vị Độc long hoàng này ta xem cũng là người có thể tranh thủ."
"Ha hả, cuộc sống của hắn cũng không dễ dàng lắm đâu, ba tên Thiên sứ mười cánh mang theo đống lớn quân đội ngăn cản ở phạm vi phụ cận Độc Hải, chỉ cần một con độc long vừa đi ra, khẳng định sẽ bị nhóm thiên sứ vây công. Cho nên nhóm thiên sứ đã bức bách Độc Long nhất tộc phải trốn ở trong Độc Hải mấy ngàn năm rồi. Rồng là sinh vật thích bay lượn, thỉnh thoảng ngâm mình ở trong Độc Hải chỉ là vì tu luyện và chạy trốn bảo mạng, nhưng mà bắt bọn họ một lần ngâm tới mấy ngàn năm, vậy thì bọn họ chịu không nổi rồi." Đạt Tây Lai Tư nói. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: http://truyenfull.vn
"Độc long hoàng không có nghĩ qua phản kích sao?" Bần đạo hỏi tới.
"Nếu có cơ hội hắn sẽ ra ngoài náo một trận ngay, nhưng mà hắn chỉ có thể miễn cưỡng đánh thắng hai gã Thiên sứ mười cánh, chống lại ba tên thì chỉ có đường chạy trối chết thôi." Đạt Tây Lai Tư cười nói: "Cho nên dù rằng hắn làm ầm ĩ mấy ngàn năm qua cũng không thể nào làm gì được người ta."
"Ha hả, lần này hắn sẽ có cơ hội đại náo một trận." Bần đạo cười nói.
"Không sai, lúc này để cho hắn oanh động một lần thật lớn đi." Vong Ưu cũng cười nói: "Chuyện liên lạc với bọn hắn cứ giao cho chúng ta đi, ngươi có không gian tọa tiêu Vị Diện của bọn hắn không?"
"Không có, những điều này là do ta thông qua tinh thần lực trao đổi với những cường giả Vị Diện khác lấy được tin tức. Ta chưa từng đi qua hai địa phương kia." Đạt Tây Lai Tư tiếc nuối nói.
"Vậy thì đành phải để chúng ta tự nghĩ biện pháp vậy." Bần đạo tiếp lời: "Thế nhưng, đám người chim âm mưu đối phó với ngươi, ngươi cảm thấy nên đối phó như thế nào đây?"
"Ai da, ta nhất thời cũng không biết nên làm cái gì bây giờ, ta thấy rằng các ngươi thông minh hơn ta, có thể cho ta một chủ ý tốt không?" Đạt Tây Lai Tư vội vàng hỏi gấp.