Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 695


Bần đạo vừa chạy vừa tự hỏi nên cụ hành động thể như thế nào mới tốt, Athena đuổi theo phía sau cũng ăn ý phối hợp, luôn giả bộ bị thuộc hạ ngăn trở, cho nên vẫn không có kịp theo tới. Đúng lúc đó, ta chợt phát giác phía sau chúng ta có hành động lớn, chờ khi chúng ta quay đầu nhìn lại, phát hiện sáu vị chủ thần đỉnh cấp vốn tới hỗ trợ thế mà xuất hiện ở phía sau chúng ta không thiếu một người, đang đứng trên tường thành Thiên đường.

Sáu người này hiển nhiên đã trải qua một trận khổ chiến, người người mang thương tích, vẻ mặt như đưa đám, xem ra cũng không giống như bộ dạng thắng trận. Trong đó ba gã người chim là chật vật nhất, toàn thân bị đốt cháy đen thui, giống như món gà ăn mày bị đốt nửa sống nửa chín vậy, đó chính là ba tên dũng cảm khiêu chiến Hỏa Tổ.

Trong tình hình chung, ba người bọn hắn hợp lực hoàn toàn có thể đánh bại Hỏa Tổ. Nhưng vấn đề là bọn họ bây giờ không có ở trạng thái đỉnh phong, trải qua không gian truyền tống cự ly quá dài, thực lực mấy người bọn hắn mặc dù đã khôi phục lại, nhưng chỉ bằng tám phần thời kỳ toàn thịnh mà thôi. Ba người cộng lại chỉ tương đương một nửa thực lực vốn có, vì thế bị Hỏa Tổ san bằng.

Sau khi Hỏa Tổ nhận được yếu quyết ta đưa cho tu luyện, hắn hiểu biết và sử dụng hỏa diễm càng thêm thuần thục. Mặc dù thực lực không gia tăng bao nhiêu, thế nhưng kỹ xảo vận dụng cao lên rất nhiều, lực chiến đấu thực tế tiến thêm một bước. Lần này so sánh một trận, ba người bọn họ liên thủ cũng bại trong tay Hỏa Tổ. Đối với bọn họ mà nói, quả thực là một chuyện quá mất mặt.

Ba gã vốn đang kiên trì giữ thế trận, trong lúc bất chợt Hỏa Tổ cười lớn phá vỡ không gian chiến đấu chạy đi, làm liên đới mấy tên khác đang chiến đấu. Mọi người cũng biết đại thế đã mất, từ đó phi thường ăn ý cùng nhau chạy về.

Bởi vì trận chiến đại bại, mấy người bọn hắn cảm thấy vạn phần xấu hổ. Hơn nữa bộ dạng chật vật khiến cho bọn hắn cảm thấy rất mất mặt, thật sự không dám dừng lâu trước mặt đại chúng. Vì thế sau khi bọn họ xuất hiện, ngay cả chào hỏi cũng không nói một câu, vội vã đi vào trong Thiên đường, hiển nhiên là muốn tắm qua Chuyển Sinh Trì để khôi phục thực lực.

Chỉ có Da Cáp Khoa còn có chút ít khí lực, xoay người nhìn đám người Athena hô một câu: "Nhanh rút về đi nào, bức tường ma pháp mở ra tối đa. Bọn họ sắp giết tới đây rồi." Nói xong, cũng không quản đám Thiên sứ nghe thấy ngạc nhiên cỡ nào, hắn cũng cắm đầu đi thẳng vào thành khôi phục sức lực.

Athena vừa nghe xong không dám chậm trễ, liền hạ lệnh: "Toàn quân rút lui." Nói xong, trực tiếp bỏ qua ta và Độc long hoàng, bay gấp trở về thành.

Bần đạo tự nhiên là chắp tay cung tiễn bọn họ rời đi, ta cũng không có ngu đến độ lấy một địch vạn. Chờ bọn hắn rời đi rồi, ta và Độc long hoàng hội hợp lại một chỗ. Có kinh nghiệm cùng nhau chạy trốn lần này, chúng ta cảm giác tựa hồ như khoảng cách quan hệ kéo gần lại không ít, hai người nhìn nhau cười khổ một tiếng. Bần đạo bắt đầu dùng đạo thuật trị liệu vết thương cho hắn. Đồng thời dò hỏi: "Bệ hạ vì sao chạy đến nơi đây?"

Độc long hoàng thoải mái đứng trên mặt đất, một bên hưởng thụ ta trị liệu một bên buồn bực nói: "Sau khi chúng ta đuổi chạy Da Cáp Đức thì trở về khôi phục một hồi, nhưng mà trở về đợi hắn mãi vẫn không thấy quay lại. Cho nên chia binh hai đường, nữ thần Tự Nhiên đi giúp nữ thần Nguyên Tố đánh giặc, ta thì chịu trách nhiệm ở chỗ này giám thị Da Cáp Đức. Không ngờ lại xui xẻo dính một vụ oan ức to như vậy. Đường đường chủ thần đỉnh cấp lại bị ta dọa cho sợ đến tự sát, tiên sư chúng nó, tố chất của Da Cáp Đức cũng quá bèo đi."

"Ha ha ha!" Bần đạo bị hắn nói làm cho cực kỳ buồn cười: "Tình cảnh hắn lúc ấy ngươi cũng nhìn thấy rồi, có lẽ đã là nửa sống nửa chết, nếu như hắn không dứt khoát tự sát mà nói. Chắc là phải đợi ngươi tới chém thành mảnh nhỏ hả?"

"Sai…" Độc long hoàng cười xấu xa nói: "Ta sẽ bắt sống hắn, sau đó để cho hắn ngày ngày ngâm mình ở chỗ sâu nhất trong Cự Độc Thâm Uyên. Hắc hắc..."

"Ngươi điên rồi, quá độc ác đi!" Bần đạo cười khổ nói: "Xem ra, Da Cáp Đức cũng đã sớm có giác ngộ như vậy, cho nên mới bị buộc phải tự sát đó?"

"Ha hả, hẳn là thế." Độc long hoàng vui vẻ cười nói, ngay sau đó hắn đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, vội vàng quay sang ta nói: "Thế nhưng nói đi thì nói lại, thật ra công lao lớn nhất chính là nhà ngươi, không có ngươi ép hắn đến nước này, ta cũng chưa chắc có thể chiếm lấy nổi tiện nghi này. Thậm chí không có ta tới quấy rối, chỉ sợ hắn sớm muộn gì cũng phải chết trên tay của ngươi!"

"Không, không, không…" Bần đạo mau chóng phủ nhận: "Nữ Thiên sứ có cánh màu vàng kia ngươi cũng nhìn thấy, có thể hóa thân làm ba người, thực lực tương đương cường hãn, có nàng ở đó ta đây căn bản không thể nào giết Da Cáp Đức được. Rồi lại nói, lấy thân thể chủ thần đỉnh cấp cực kỳ mạnh mẽ, chỉ sợ hắn duỗi thẳng cổ bảo ta chém, ta chưa chắc có thể chém chết hắn mà. Cho nên lần này sở dĩ có thể đánh chết Da Cáp Đức, công thần lớn nhất chính là bệ hạ ngài đó."

Hắc hắc, trong lòng bần đạo tự nhủ, thật vất vả mới có người gánh chịu tiếng xấu thay ta, ta đây làm sao có thể ngu ngốc đoạt lại oan ức chứ?

"À, là như vậy hả?" Độc long hoàng trầm tư suy nghĩ một hồi, hắn thấy ta từ chối công lao thì không hiểu lắm, dù sao những công lao này quan hệ đến vấn đề phân phối chiến lợi phẩm sau này. Không thể nghi ngờ người đánh chết Da Cáp Đức sẽ nhận được lợi ích lớn nhất. Nếu như đổi lại là người khác, hắn căn bản không thể nào từ chối, trực tiếp đoạt lấy còn ngại ít nữa mà.

Nhưng mà bần đạo khác hẳn, không phải chúng ta có giao tình tốt, mà là vì phía sau ta có Hỏa Tổ làm chỗ dựa. Cho Độc long hoàng một trăm lá gan hắn cũng không dám đắc tội một siêu cấp tồn tại có thể đơn đấu đánh bại ba vị chủ thần đỉnh cấp nha? Cho nên, hắn cuối cùng vẫn nói: "Bất kể nói thế nào, công lao này là hai người chúng ta cùng tạo ra. Đúng rồi, ngươi rốt cuộc làm thế nào mà bức được Da Cáp Đức từ trong Thiên đường ra ngoài đây? Hơn nữa còn đánh hắn thành trọng thương, chuyện này không khỏi có hơi kinh dị đi?"

"A, việc này hả, thật ra rất là đơn giản. Chuyện là như thế này ..." Bần đạo ấp a ấp úng nói. Ta lúc này đang buồn bực muốn chết, bởi vì chân tướng sự tình ta tuyệt đối không thể nào nói cho hắn biết, dù sao dính dấp ảnh hưởng đến quá nhiều chuyện. Thậm chí cả Athena cũng bị cuốn vào đó, không thể nào nói cho hắn biết được. Nếu đã không thể nói thật, vậy thì chỉ đành phải thêu dệt nói dối, nhưng mà tìm lời nói dối thật sự quá khó khă. Ta tận lực ra sức suy nghĩ cũng không nghĩ ra được lý do nào hay, ta làm thế nào dụ được Da Cáp Đức từ trong Thiên đường ra ngoài rồi đánh trọng thương nhỉ? Vì thế, ta bị bức bách gấp đến độ mồ hôi nhỏ từng giọt.

Đúng lúc đó, bên người chúng ta đột nhiên xuất hiện từng đợt không gian ba động. Trong lúc nhất thời, toàn bộ tướng lĩnh đầu mục của chúng ta đã đến đông đủ. Lớn có Hỏa Tổ, nữ thần Nguyên Tố, Minh thần, nữ thần Tự Nhiên, còn có một đám thuộc hạ.

Bộ dạng Hỏa Tổ rất mệt mỏi. Hiển nhiên, trận chiến này hắn cũng không thoải mái gì lắm, dù sao hắn đã đánh thắng ba vị chủ thần đỉnh cấp khiêu chiến. Mặc dù có mệt mỏi vẫn không che dấu được sắc mặt vui mừng kia. Những người khác đều tươi cười nói chuyện chúc mừng nhau. Hiển nhiên, bọn họ cảm thấy cao hứng đối với thắng lợi trước mắt, dù sao đối thủ của bọn họ chính là bảy gã chủ thần đỉnh cấp mà, bất luận là chiến thắng người nào cũng có kiêu ngạo tư cách thôi.

Hỏa Tổ đầu tiên hưng phấn chạy tới nói với ta: "Hắc hắc, huynh đệ, lần này thật là quá đã, bảy tên chủ thần đỉnh cấp luôn, toàn bộ bị chúng ta đánh bại chạy vào trong tòa phá thành kia co đầu rút cổ rồi. Ha ha ha ~!"

"Ha hả, Hỏa Tổ lần này có sai lầm một chỗ, bọn họ chỉ có sáu người chạy vào thôi." Bần đạo mỉm cười nói. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

"Sáu?" Hỏa Tổ ngẩn người, vội vàng nói: "Không thể nào đâu? Còn có một tên ở bên ngoài? Hắn ở đâu, ta lập tức chơi với hắn."

"Không cần." Bần đạo nhún nhún vai nói: "Khi ta đánh trọng thương Da Cáp Đức, hắn lại bị Độc long hoàng đuổi theo. Vạn bất đắc dĩ truyền ngôi cho thuộc hạ ngay tại chỗ rồi tự sát luôn, linh hồn hắn còn không biết chạy đến góc nào đó chuyển sinh rồi, muốn gặp hắn phải đợi một vạn năm sau rồi hãy nói !"

"Da Cáp Đức chết rồi?" Mọi người vui mừng hỏi: "Thiệt hay giả đó?"

"Ta và Độc long hoàng tận mắt nhìn thấy, tuyệt đối chân thật." Bần đạo mỉm cười nói. Da Cáp Đức chính là ta tự mình chém giết, linh hồn còn đang nằm trong tay của ta mà, có thể không thật được sao?

"Ặc ặc..." Minh thần kinh dị nói: "Độc long hoàng này, không nghĩ tới nhà ngươi còn có bản lãnh lớn như vậy nhỉ? Mau nói cho chúng ta nghe một chút, ngươi làm thế nào bức tử Da Cáp Đức đây?" Hiển nhiên, từ khẩu khí của hắn toát ra một cỗ đố kị nồng nặc.

"Đúng, nói cẩn thận rõ ràng một chút." Hỏa Tổ cũng kinh ngạc nói.

"Chuyện này, thật ra cũng không có gì nhiều để nói." Độc long hoàng cười khổ nói: "Ta vốn ở bên ngoài cảnh giới, đột nhiên phát hiện Long lãnh chủ đang đang đuổi giết Da Cáp Đức và một vị Thiên sứ cánh màu vàng. Ta vừa nhìn thấy liền mau chóng chạy tới hỗ trợ, kết quả ta mới vừa vọt tới trước mặt Da Cáp Đức, hắn dùng một kiện thần khí giam cầm thời gian định trụ ta lại. Kết quả đến khi ta khôi phục tự do như cũ, Da Cáp Đức cũng đã tự tử chết mất rồi, mà vị Thiên sứ có đôi cánh màu vàng kia đột nhiên thực lực bạo tăng. Tựa hồ nàng được Da Cáp Đức trước khi chết truyền vào lực lượng, quá trình cụ thể như thế nào ta bởi vì bị giam cầm nên không nhìn rõ ràng lắm. Tình huống cụ thể vẫn xin mời Long lãnh chủ đại nhân giải thích cho các ngươi đi."

Lập tức tất cả mọi người dời ánh mắt chuyển hướng qua chỗ ta. Bần đạo bất đắc dĩ chỉ đành nói: "Ta nhìn thấy Da Cáp Đức trước khi chết, cầm lấy khối Quang minh ngọc của chính hắn trực tiếp đánh vào trong thân thể nữ Thiên sứ kia, cho nên sau đó nàng ta mới có khả năng lợi hại như thế."

"Kỳ quái, một phát mà tăng trưởng từ sáu cánh lên đến mười cánh, thực lực tăng lên khổng lồ như thế tại sao thân thể của nàng ta không có vỡ ra mà chết nhỉ?" Độc long hoàng kỳ quái hỏi.

"Đây có điều gì kỳ quái chứ!" Nữ thần Nguyên Tố tiếp lời: "Quân đoàn Thiên Sứ khống chế mấy chục Vị Diện thời gian dài đến mười mấy vạn năm, ai cũng không thể nói chính xác bọn họ rốt cuộc mò ra bao nhiêu bảo bối, ít nhất có thể khẳng định là số lượng tuyệt đối nhiều dọa người. Trong đó có vài món thần khí hỗ trợ tăng cường thể chất là rất bình thường mà."

"Không sai." Mọi người cũng đồng ý với ý kiến này, đồng thời ánh mắt mọi người lại đỏ dần lên, thần khí nhiều như thế, cho dù là nữ thần Tự Nhiên luôn luôn không tranh quyền đoạt lợi cũng nhịn không được bắt đầu động tâm rồi.

Chỉ có Hỏa Tổ không thèm để ý, bởi vì thần khí hắn có thể sử dụng thật sự quá ít, ngoại trừ chiếc nhẫn có tài liệu đặc biệt kia. Trên căn bản hắn cầm thứ gì cũng sẽ nhanh chóng hoá khí, ai bảo nhiệt độ thân thể hắn đáng sợ quá chứ? Vì thế Hỏa Tổ không hề bị ảnh hưởng bởi giấc mộng thần khí kia, quay sang hỏi ta: "Huynh đệ, Độc long hoàng nói hắn vừa tới đã thấy ngươi đang đuổi giết Da Cáp Đức? Đây là xảy ra chuyện gì chứ? Ngươi vì sao trở nên lợi hại như thế aa..a? Từ khi nào đã có thể đuổi giết chủ thần đỉnh cấp rồi, ha ha ~!"

"Ta có bản lãnh đó sao?" Bần đạo cười khổ nói.

"Vậy lúc ấy rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?" Độc long hoàng vội vàng hỏi tới.

"A, cái này ..." Bần đạo buồn bực nói quanh co. Ta còn không có nghĩ ra lý do nói dối mà, vì sao lại nhắc tới vấn đề này rồi? Ai, cũng là do ta bình thời nói thật quen rồi, khi cần nói dối lập tức bất lợi nghĩ mãi không thông, xem ra ta đây đúng là có thiên phú làm người đàng hoàng mà.

Đúng lúc đó, bên cạnh ta đột nhiên ánh sáng chợt lóe, là Vong Ưu dùng pháp thuật Tâm Tâm Tương Ấn xuất hiện trước mặt ta. Bởi vì chúng ta dự cảm được tràng chiến đấu vừa rồi tương đối kịch liệt, cho nên ta an bày nàng ở một địa phương rất xa, cho tới bây giờ mới trở về.

Hắc hắc, trở lại thật sự quá đúng lúc, chuyện tình chuyên nghiệp như vậy cứ giao cho người sở trường phương diện này là tốt rồi. Cho nên, bần đạo mau chóng cầu cứu: "Vong Ưu, nàng trở lại thật đúng lúc, miệng lưỡi của ta tương đối ngu ngốc, nàng nói cho mọi người nghe tình huống lúc đó đi."

"Tình huống nào?" Vong Ưu vừa tới còn không biết tình huống, cho nên bị ta nói cho ngẩn người ra.

"Chính là các ngươi làm sao đuổi giết Da Cáp Đức ở ngoài thành đó?" Hỏa Tổ khẩn cấp hỏi.

"À, thì ra là chuyện này..." Vong Ưu lập tức mặt không đỏ hơi thở không gấp nói: "Chúng ta lúc ấy bởi vì thực lực kém hơn, không có cách nào chính diện chiến đấu như các ngươi. Cho nên, chúng ta bay quanh phụ cận Thiên đường tiến hành giám thị, mục đích là nhìn xem có viện binh ra ngoài hay không, một khi có viện binh xuất hiện chúng ta sẽ lập tức báo cho các ngươi."

"Thật là huynh đệ tốt, mạo hiểm lớn như vậy làm công việc trinh sát cho chúng ta." Hỏa Tổ cảm động nói: "Chúng ta lại thiếu các ngươi một phần tình rồi."

Những người khác cũng tỏ vẻ cảm tạ tinh thần vô tư vô lợi của chúng ta, trong lúc nhất thời hai người chúng ta thừa dịp đồng minh đại chiến, tự mình dẫn phát chiến tranh lại nhất cử trở thành anh hùng trong suy nghĩ mọi người. Bần đạo nhịn không được tự đáy lòng bội phục Vong Ưu, xem người ta há mồm nói ra vài câu đã cương quyết vẽ ra một câu chuyện hoàn chỉnh. Không phục không được mà.

Sau đó, Vong Ưu khiêm nhường nói: "Đây là việc chúng ta phải làm thôi."

Câu này lại được mọi người kính nể, khách khí một trận xong, kế tiếp chúng ta lại nhớ tới vấn đề lúc trước. Vong Ưu tiếp tục giải thích: "Thật ra chuyện này chúng ta cũng thấy rất kỳ quái. Bởi vì lúc ấy chúng ta đang ẩn thân quan sát, lại đột nhiên phát hiện Da Cáp Đức đã bị thương nặng, hắn tựa hồ bị người ta ám toán khiến cho thương tổn phi thường nặng nề. Thậm chí phi hành cũng không được, đang chật vật chạy vào trong thành. Nhìn thấy có tiện nghi như thế, làm sao chúng ta còn có thể không đi nhặt chứ? Sau đó phu quân phái ta đi tìm các ngươi, mà hắn lại đi ngăn chặn Da Cáp Đức, không cho hắn vào thành."

"Đúng, chính là như thế." Bần đạo vội vàng nói tiếp: "Ta lúc ấy cũng không nghĩ tới Da Cáp Đức bị thương nặng như vậy, nếu không phải có nữ Thiên sứ có đôi cánh màu vàng kia chạy tới cứu hắn, nói không chừng ta có thể đích thân giết chết Da Cáp Đức nữa đó."

"Kỳ quái, tại sao lại như vậy chứ?" Hỏa Tổ khó hiểu hỏi.

"Có thể là trong bọn họ có nội loạn ?" Bần đạo giả bộ lơ đãng suy đoán.

"Đúng, nhất định là nội loạn." Độc long hoàng hưng phấn nói: "Ta nhớ được sau khi Da Cáp Đức chết đã truyền ngôi cho vị nữ Thiên sứ kia, mà vị Thiên sứ có đôi cánh màu vàng kia liền trở thành quan chỉ huy cao nhất trong thành Thiên đường, một gã Thiên sứ mười cánh khác đã bị bắt giữ."

"Vậy thì không cần nhiều lời rồi, hiển nhiên trong bọn họ có nội loạn." Bần đạo lên tiếng chắc chắn, sau đó mỉm cười nói: "Đây chính là một cơ hội tốt để phá tan hàng phòng ngự của thành Thiên đường nha!"
Bình Luận (0)
Comment