Vừa rạng sáng ngày thứ hai, một ngày trời xanh đầy yên tĩnh, ta chợt nghe Lam Tạp ở bên ngoài gõ cửa, hô lớn: "Thanh Thiên, đừng ngủ nữa, mau ra đây, phụ thân ta tới."
"Biết điều một chút đi!" Bần đạo buồn bực đi ra ngoài mở cửa, sau đó cười khổ nói với Lam Tạp: "Không biết làm phiền người đang ngủ sẽ bị sét đánh hả?"
"Sét đánh?" Lam Tạp cười ha ha nói: "Ta không cần quản, Thái Thản tộc chúng ta sở trường nhất là Lôi Điện mà."
Ta ngất, ta đây sớm quên mất chuyện này rồi, bọn người kia bị sét đánh y như gãi ngứa, căn bản là chuyện thường như cơm bữa.
"Được rồi, được rồi, chính sự quan trọng hơn, mau đi với ta gặp phụ thân, hắn được Thần hoàng phái tới đón ngươi đó. Ngươi cái tên này, mặt mũi đúng là quá lớn." Lam Tạp vội vàng thúc giục.
"Chờ ta thay đổi y phục, rửa mặt một cái đã. Nếu để bộ dạng như vậy đi tới sẽ thất lễ lắm." Bần đạo lầm bầm: "Rồi lại nói, làm gì có đạo lý đón khách vào giờ này chứ?"
"Ít nói nhảm, nhanh lên một chút." Lam Tạp đẩy ta vào trong phòng, bản thân ở phía ngoài chờ.
Chuyện tới bây giờ, bần đạo cũng đành phải chấp nhận. Ta vốn muốn bản thân tự động thủ, để cho ba tỷ muội Tử La Lan tiếp tục nghỉ ngơi, song các nàng kiên trì hầu hạ ta một lần. Tiêu thụ cảm giác mỹ nhân hầu hạ thế này bần đạo thật sự là có chút ngại ngùng.
Chuẩn bị qua loa một hồi, bần đạo bước nhanh ra ngoài, hội hợp với Lam Tạp rồi chạy qua nhà hắn. Ở trên đường hắn cẩn thận nói một ít chuyện đã xảy ra cho ta nghe. Thì ra sau khi hắn trở về đầu tiên là hồi báo cho phụ thân hắn chuyện này, sau đó phụ thân hắn cực kỳ thận trọng mang hắn ban đêm cầu kiến Thái Thản Thần hoàng. Thần hoàng nghe xong rất là mừng rỡ, lập tức triệu tập thuộc hạ khai hội. Lam Tạp tường thuật một lần vấn đề xảy ra, một đám đại nhân vật cùng thương lượng cả đêm. Cuối cùng, Thái Thản Thần hoàng quyết định tự mình gặp mặt ta để thương lượng chi tiết cụ thể. Ngoài ra để tỏ lòng thành khẩn với ta, hoặc là tôn trọng thế lực cường đại sau lưng ta, hắn phái một vị hoàng tử chính là phụ thân Lam Tạp đi tới đón ta. Nguồn: http://truyenfull.vn
Bần đạo gặp được phụ thân Lam Tạp rất nhanh, ta để ý quan sát thì thấy đây là một vị tráng hán thân cao vượt qua mười thước. Cả người da thịt đội lên, quả thực giống như là một đầu tinh tinh cường hãn. Hiển nhiên hắn là đi theo lộ số cường hóa thân thể, điển hình của loại cơ khí phá hoại. Thế nhưng, hắn quá đơn thuần cường điệu tác dụng da thịt. Sợ rằng chính diện chiến đấu chưa chắc thắng được con khỉ kia.
Đừng xem hắn bề ngoài thô lỗ, trên thực tế hắn là người rất hiền hoà, cấp cho ta ấn tượng rất tốt, ít nhất cũng không có ngạo khí làm người ta chán ghét. Dĩ nhiên cũng có thể là hắn biết thế lực sau lưng ta mạnh mẽ mới như thế.
Bởi vì hai bên chúng ta đối với lần này hợp tác cực kỳ coi trọng, cho nên mọi người nói chuyện phi thường thành khẩn, dưới loại tình huống này bàn luận một hồi tự nhiên là phi thường thuận lợi. Ta nhắc lại những lời ngày hôm qua bàn với Lam Tạp, cẩn thận giải thích cho hắn nghe. Có thể nói ngoại trừ thân phận Athena ra, cơ hồ chuyện gì ta cũng nói cho hắn biết. Hiển nhiên, hắn phi thường hài lòng với cách ta trả lời, ngay tại chỗ đại biểu Thái Thản Thần hoàng mời ta đi tới thánh địa Vân Điện của Thái Thản tộc. Đây là địa phương chưa từng có ngoại nhân nào vinh hạnh đặt chân tới, cho dù là thành viên Thái Thản tộc nếu là không có công lớn cũng không có tư cách tiến vào đây.
Được cha con Lam Tạp hướng dẫn, trải qua vài chục lần chuyển sang Vị Diện, rốt cục bần đạo bước lên Vân Điện trong truyền thuyết. Vừa xuất hiện ở chỗ này, ta đã bị cảnh tượng tráng quan trước mắt làm cho kinh hãi.
Địa phương chúng ta xuất hiện là một góc quảng trường, kích thước khoảng mười dặm vuông. Trên quảng trường không có quá nhiều người, chỉ có mấy đội binh lính tuần tra qua lại. Mà bốn phía quảng trường hiện diện rất nhiều cung điện, có lẽ là do thành viên Thái Thản tộc thân thể quá cao lớn, tất cả cung điện bọn họ ở vô cùng cao lớn, mỗi cánh cửa ít nhất cũng cao trên ba mươi thước. Chuyện này khiến cho tổng độ cao của khu kiến trúc lên tới vài trăm thước, thậm chí có có vài tòa cao tới mấy ngàn thước.
Mà trong đó một tòa được xưng là Vân Điện, kỳ thật là một tòa thành cực to, ít nhất phương viên kéo dài tới vài ngàn dặm, khắp nơi đều là kiến trúc cao lớn, khung cảnh thật sự là hoành tráng kinh người. Coi như là Thiên tôn cung của ân sư ta cũng không thể so sánh nổi, cung điện của ân sư mặc dù lớn nhưng mà kiến trúc trong đó không nhiều, phần lớn là núi giả, ao hồ, vườn hoa, tiểu lâu, cầu tre,… các loại ý cảnh đẹp đẽ tiêu diêu. Hoàn toàn không giống nơi này, cơ hồ nhìn đâu cũng thấy kiến trúc cao sừng sững.
Thế nhưng, bọn họ xây dựng cung điện kiến trúc mặc dù nhiều, nhưng mà kế hoạch sắp đặt vô cùng chỉnh tề, rất có luật lệ, quy mô hợp lý, cho nên tầm nhìn khá là thoải mái. Thật ra mấy chuyện này không thể nào làm cho ta có cảm giác khác lạ được, dù sao ta từng thấy qua Thiên Đình và Linh Sơn còn khổng lồ hơn, chân chính làm cho ta cảm giác giật mình chính là tài liệu và vị trí của tòa thành này.
Quần thể kiến trúc Khổng lồ như thế thế mà toàn bộ là do mây mù chế tạo, chỉ thấy khắp nơi trong tòa thành chỉ có một màu trắng bàng bạc kéo dài, đạp lên nó cảm giác y như đạp lên gối bông vậy, mềm nhũn êm ái vô cùng. Hiển nhiên, loại mây mù này đã được Thái Thản Thần tộc dùng phương pháp đặc thù xử lý, cho nên mới có thể ngưng tụ không tán, thậm chí có thể chống đỡ trọng lượng cả tòa thành.
Mặt khác, bần đạo trải qua thần thức dò xét kinh ngạc phát hiện Vân Điện thật ra không phải xây dựng trên mặt đất, mà được thành lập ở giữa không trung, y như tòa Thiên Không Thành của ta vậy, bản thể nó bay lơ lửng ở trên trời.
Về phần phía dưới Vân Điện là vực sâu vô tận, thần thức bần đạo cũng không có thăm dò tới đáy nổi. Mà bốn phía Vân Điện hàng năm có gió lốc lạnh thấu xương quét ngang, bần đạo đoán chừng Phong hệ nguyên tố ở chỗ này lực lượng mạnh mẽ đủ để xé nát sắt thép, tương đối kỳ quái chính là trong thành lại không có một chút dấu hiệu gió thổi nào cả.
Ngoài ra, bốn phía Vân Điện còn có vô số tia chớp chợt lóe, thực tế không cần bất kỳ phương tiện chiếu sáng, bởi vì tia chớp bộc phát ra quang mang cơ hồ không ngưng nghỉ, nhiêu đó đã đủ chiếu sáng cả tòa thành rồi.
Hoàn cảnh như vậy, hiển nhiên cực kỳ có lợi cho Thái Thản nhất tộc tu luyện, ta nhận thấy được có hơn trăm người phân tán ở chung quanh Vân Điện ẩn trong tia chớp và gió lốc lẳng lặng tu hành. Đồng thời, có được đạo phòng thủ thiên nhiên cường hãn như vậy, lực phòng thủ của Vân Điện hiển nhiên là cực kỳ có lợi. Chỉ sợ địch nhân còn chưa kịp tới gần nơi này đã bị tia chớp và gió lốc chung quanh Vân Điện giết gọn rồi. Cho dù bọn họ có thể miễn cưỡng xông qua, tất cả chiến sĩ Thái Thản tộc đã sớm thích ứng hoàn cảnh nơi này nhất định sẽ giáo huấn kẻ xâm phạm một đòn nhớ đời.
Cha con Lam Tạp hiển nhiên phi thường kiêu ngạo bởi tòa Vân Điện này, từ thần sắc của bọn họ là có thể dễ dàng nhìn ra. Nếu đã như vậy, bần đạo tự nhiên sẽ không keo kiệt ca ngợi vài câu, ta lập tức tìm kiếm từ hay ngữ đẹp khen ngợi Vân Điện một phen. Quả nhiên nói cho bọn họ hưng phấn không thôi. Bắt đầu giới thiệu cho ta tình hình nơi này. Thế nhưng Lam Tạp dù sao cũng là lão cáo già, tuyệt đối sẽ không bị ta nói mấy câu mà quên hết tất cả. Hắn mặc dù giới thiệu cho ta nhưng vẫn luôn tránh nặng tìm nhẹ, một vài địa phương mấu chốt không hề đề cập tới, ví dụ như vị trí và lịch sử nơi này …vân…vân, hắn sợ ta nhìn ra cái gì đó nên không dám nói nhiều.
Bần đạo mặc dù oán thầm hắn hẹp hòi nhưng mà không tiện phát tác, chỉ đành tạm thời kiềm chế lòng hiếu kỳ xuống, ứng phó hắn cho qua một trận. Rất nhanh, đoàn người chúng ta đi tới hoàng cung, thân phận Lam Tạp không đủ chỉ có thể mang theo vài gã hộ vệ đi về nhà. Mà cha hắn Lam Tắc trực tiếp dẫn ta đi gặp Thái Thản Thần hoàng.
Hoàng cung Thái Thản tộc rất lớn, dọc đường đi đụng phải rất nhiều Thái Thản chiến sĩ, bọn họ cơ hồ ai cũng cao hơn bảy thước, làm hại ta phải ngẩng đầu lên nhìn mỏi cả cổ. Lam Tắc mang theo ta chuyển động hồi lâu, cuối cùng đi tới một gian phòng tinh sảo, nhìn bộ dáng tựa hồ đây là thư phòng. Lam Tắc sai người dâng lên trà bánh, mời ta nghỉ ngơi một lát, còn hắn đi mời Thái Thản Thần hoàng, nói xong liền để ta ở đó quay người rời đi.
Nơi này Thái Thản Thần tộc chuẩn bị cho ta cũng khá đầy đủ, chỉ có điều toàn bộ đều dùng một chữ "lớn" để giải thích, ta ngồi trên một cái ghế so với cái giường ngủ ta nằm tối qua còn to hơn, ước chừng có thể ngủ một lần sáu người đó? Buồn cười nhất là cái chén bọn họ mời ta, cơ hồ có thể dùng làm bồn tắm rồi. Ông trời ơi, chẳng lẽ bảo ta nhảy vào vừa tắm vừa uống trà?
May là thời gian lúng túng như vậy cũng không lâu, lát sau Lam Tắc cùng hai người đi sau tiến vào. Trước là một vị Thái Thản nam tính mặc quần áo hoa lệ, khí thế bất phàm, mặc dù hắn chỉ cao sáu thước, trên mặt luôn nơ nụ cười, nhưng mà khí chất không giận mà uy mơ hồ hiển lộ, hiển nhiên hắn chính là Thái Thản Thần hoàng. Mà bên cạnh hắn là Thái Thản nữ tính lại là mặc một thân y phục nghiêm cẩn, diện mạo cương nghị, thân cao chừng bảy thước, còn cao hơn Thái Thản Thần hoàng nửa cái đầu. Hiển nhiên nàng chính là Thái Thản Thần hậu.