Trương Tam Phong Dị Giới Du

Chương 892


Nhìn từ trên phòng ngự tinh, chúng ta chỉ có thể xa xa nhìn thấy trong không gian lóe ra nhiều điểm không gian. Nhìn thấy cảnh tượng như thế, hiển nhiên hủy diệt đại quân đã bị tiêu diệt hầu như không còn, đệ tử cấp thấp sôi nổi kích động hoan hô lên, trong lòng bọn họ, không có ai có thể tránh được bạo tạc khủng bố như thế, cho dù hủy diệt thất quân chủ cũng không ngoại lệ, cho nên trận đại huyết chiến kéo dài này rốt cục có thể đặt một dấu chấm hết.

Nhưng mà, đồng dạng cảnh tượng nhìn ở bên trong mắt bần đạo cùng mấy vị thượng cổ đại thần, thì lại đại biểu ý nghĩa hoàn toàn bất đồng, đó là hủy diệt thất quân chủ còn không có tiêu vong. Nguyên nhân là ngay khi quang mang lóe ra và bạo tạc không phải đồng thời phát sinh mà có trước có sau. Nói cách khác, những tinh cầu này cũng không phải đồng thời nổ mạnh mà là có trước sau. Tuy rằng khoảng thời gian rất ngắn, chung quy chỉ ngắn ngủn mười giây, nhưng đối với thượng cổ đại thần mạnh mẽ mà nói, cũng đã đủ thời gian cho bọn họ thoát khỏi hiểm cảnh, thậm chí còn có thể mang theo một vài bộ hạ cấp cao cùng nhau chạy trốn cũng nói không chừng.

Căn cứ vào hiểu biết về hủy diệt thất quân chủ, lấy cá tính hung ác bạo ngược của bọn hắn mà phán đoán, chúng ta cơ hồ đồng loạt khẳng định một chuyện, đó là bọn hắn tổn thất cấp dưới nhiều như vậy, không ngừng sẽ không sợ hãi lùi bước mà ngược lại sẽ càng thêm điên cuồng tiến hành trả thù chúng ta, thậm chí không tiếc cùng chúng ta đồng quy vu tận.

Nhưng vào lúc này, chúng ta đột nhiên cảm giác được bảy khí tức tà ác và cường đại từ xa truyền đến, cho dù là bần đạo cũng bị khí tức của bọn hắn ép đến mồ hôi lạnh chảy ròng, có thể thấy được thực lực của hủy diệt thất quân chủ quả nhiên không phải mạnh mẽ bình thường.

"Ha ha, cái gì nên tới chung quy đã tới rồi." Sư tổ mỉm cười, nói :"Được rồi, các lão huynh đệ, bọn nhỏ cũng đánh mấy tháng rồi, cũng nên đến chúng ta hoạt động gân cốt già khọm một chút. Đi thôi, đi nghênh chiến hủy diệt thất quân chủ, miễn cho bọn chúng cười chúng ta không hiểu lễ nghĩa." Dứt lời, sư tổ là người đầu tiên phi thần về phía hủy diệt thất quân chủ.

Sư tổ đương nhiên không phải vì lễ nghĩa gì, ông ấy thật ra là sợ chiến trường tiến hành ở chỗ này sẽ ngộ thương các hậu bối quan chiến, lúc này mới xuất động nghênh đón, cùng với hủy diệt thất quân chủ quyết một trận tử chiến trong không gian trống trải.

Mà mấy vị thượng cổ đại thần khác đương nhiên cũng minh bạch tâm ý của sư tổ, cho nên đồng loạt bay theo phía sau sư tổ. Người nào cũng biết, trận chiến này đối thủ không phải tầm thường, cho dù là thượng cổ đại thần cũng có nguy hiểm mất mạng, cho nên mọi người từ trước lúc khai chiến đã lo liệu hậu sự hết rồi. Lúc này vừa nói khai chiến, liền đều đối với môn hạ đệ tử mỉm cười rồi thoải mái ra trận.

Chỉ là duy nhất thần thánh thiên sứ ngoại lệ. Hai người bọn họ cùng Athéna, thất công chúa chào hỏi cũng thì thôi, không biết vì cái gì lại hướng bần đạo cười bí hiểm. Cho dù hai người này cũng là bộ dáng tuấn mỹ, nụ cười cũng đẹp dị thường, nhưng mà không biết vì cái gì, bần đạo lại bị ngẩn ngờ vì nụ cười thần bí của bọn họ, làm cho trong lòng bồn chồn, thầm nói, hai người này không phải tính kế gì với ta đó chứ?

Trong khi bần đạo đang bất an không yên, thì đứng đầu cực mạnh hai bên cũng đã gặp nhau giữa không gian. Bên hủy diệt quân đoàn tự nhiên là hủy diệt thất quân chủ, theo thứ tự là thôn phệ chi chủ, hủ hóa chi chủ, ôn dịch chi chủ, huyễn diệt chi chủ, trừu ly chi chủ, hấp linh chi chủ, trùng hậu chi chủ. Ngoại trừ trùng hậu chi chủ mang theo hơn một trăm tiểu đệ siêu cấp chủ thần ra, đám người còn lại đều là một mình tới đây, bởi vậy có thể thấy được, cấp dưới của bọn hắn hẳn là toàn bộ đều bị chúng ta tiêu diệt.

Về phần phía chúng ta là sư tổ ta Hồng Quân đạo nhân, Bàn Cổ đại thần, Hỏa thần Chúc Dung, Nhiên Đăng Cổ Phật thần thánh thiên sứ, Thiểm Điện Thần, cùng với Miểu Miểu - siêu cấp đại thủy cầu.

"Ha ha!" Sư tổ sau khi chạm mặt đối phương, đầu tiên cười nói :"Hủy diệt thất quân chủ, các ngươi lần này tổn thất thảm trọng, tất cả đều thành tướng không quân, còn tới nơi này lăn qua lăn lại làm gì? Cút nhanh đi."

"Hừ!" Thôn phệ chi chủ ngoan cường nói :"Chúng ta dĩ nhiên tới tính sổ với các ngươi, tuy chúng ta toàn quân bị diệt nhưng mà các ngươi cũng chưa chắc tốt hơn, chỉ sợ cũng giống như chúng ta đều đem quân đội liều mạng hết rồi chứ?"

"Ha ha, ngươi sai lầm rồi." Sư tổ cười nói :"Quân đội của chúng ta tủy rằng tổn thất thảm trọng, nhưng mà so với liều mạng còn cách một đoạn xa lắm."

"Hừ!" Thôn phệ chi chủ cười lạnh nói :"Thì tính sao? Bọn hắn không chết lại tốt, chỉ cần đem mấy người các ngươi xử lý, những gia hỏa đó còn không phải là thức ăn trong bụng chúng ta sao?"

"Nhưng vấn đề là!" Sư tổ cười hì hì nói :"Chỉ bằng mấy người các ngươi, có bổn sự xử lý chúng ta sao?"

"Thử qua là biết!" Thôn phệ chi chủ cười lạnh một tiếng, lập tức biến thành một đạo khói đen, mạnh mẽ hướng Hồng Quân đạo nhân đánh tới.

"Tới tốt lắm!" Hồng Quân đạo nhân cũng hét lớn một tiếng, không lùi mà tiến tới, vung lên Hạo Thiên thần kiếm trong tay, họa xuất vô số đạo kiếm khí vô kiến bất tồi đan thành một cái lưới lớn, chính diện đón đánh thôn phệ chi chủ bổ tới.

Thôn phệ chi chủ tự nhiên không dám đón đỡ đạo kiếm khí này, hắn vội vàng né trang sang một bên, vượt qua lưới kiếm khi rồi tiếp tục đánh về phía Hồng Quân đạo nhân, theo sau Hồng Quân cũng theo sát mà biến chiêu, cứ thế, hai người nổ ra một cuộc chiến kịch liệt.

Nhìn thấy hai đầu lĩnh đánh nhau, đám người còn lại cũng không chần chờ, bọn họ tức thì lựa chọn đối thủ, trực tiếp triển khai chém giết. Trừu ly chi chủ đối chiến đối thủ cũ Thiểm Điện Thần, huyễn diệt chi chủ thì bị truyền nhân Miểu Miểu của Thủy thần Cộng Công đối thủ lần trước của hắn đón đánh, ôn dịch chi chủ thì cùng thần thánh thiên sứ chiến thành một đoàn, hủ hóa chi chủ đụng với Hỏa thần Chúc Dung, hấp linh chi chủ tự nhiên vẫn là do Nhiên Đăng Cổ Phật chiêu đãi, về phần trùng hậu chi chủ nhân số nhiều nhất, sau cùng đành phải chống lại Bàn Cổ đại thần cường hoành.

Rất hiển nhiên, hình thức giao đấu như vậy cùng với thương lượng khi trước của chúng ta giống nhau, giúp cho bên ta cơ hồ đề có thể khắc chế đối thủ, đối với chúng ta cực kỳ có lợi. Kỳ thật, đây là chỗ tốt của tình báo, bởi vì chúng ta trước tiên biết được hủy diệt thất quân chủ gồm có ai, cho nên trước tiên tiến hành an bài lựa chọn đối thủ. Mà hủy diệt thất quân chủ bên kia thì không biết chúng ta lần này sẽ cử ai xuất chiến, cũng không thể chuẩn xác nắm chắc tình huống của chúng ta, chỉ có thể đến lúc đó bị động nhận khiêu chiến của chúng ta, tự nhiên phải chịu chút bất lợi. Bạn đang đọc truyện được copy tại Truyện FULL

Sau khi các thượng cổ đại thần khai chiến, các loại pháp thuật hoa lệ đến cực điểm sáng rọi liên tiếp xuất hiện, các loại kỳ thuật quỷ dị cũng ào ào đăng tràng. Pháp bảo pháp thuật bay tới bay lui, tiếng nổ mạnh, tiếng gào thét vang lên không thôi, mãi cho đến thiên hôn địa ám, nhật nguyệt vô quang.

Trước tiên là nói về trừu ly chỉ chủ cùng đối thủ cũ Thiểm Điện Thần của hắn. Hai người một công một thủ, đánh cực kỳ kịch liệt. Thiểm Điện Thần căn bản là không lộ diện, trực tiếp hóa thân thành thiểm cự đại, tán loạn xung quanh trừu ly chi chủ. Đồng thời không ngừng dùng pháp thuật thiểm điện tàn nhẫn đập vào thân thể trừu ly chi chủ. Đáng thương cho trừu ly chỉ chủ, bị Thiểm Điện Thần mãnh công đánh cho vô lực hoàn thủ. Bất đắc dĩ hắn chỉ có thể chống một chiến giáp bằng xương chắc chắn ngăn cản thiểm điện đến từ bốn phương tám hứng. Hiển nhiên, hấp linh chi chủ là muốn tiêu hao chiến với Thiểm Điện Thần, hắn muốn nhìn xem, rốt cuộc pháp lực của Thiểm Điện Thần hao hết trước, hay là cốt giáp của hắn bị Thiểm Điện Thần đánh vỡ trước. Đánh đến cuối cùng, ai hết năng lượng trước là người đó xong đời.

Đem so sánh với trận chiến kịch liệt ánh sáng chói lòa này thì trận đại chiến giữa huyễn diệt chi chủ và Miểu Miểu truyền nhân của Thủy thần Cộng Công là bình lặng hơn. Bản thế bạch vụ của huyễn diệt chi chủ hiện tại đã dung hợp vài bên trong bản thể thủy cầu của Miểu Miểu. Dường như trong thủy tinh cầu trong suốt có thêm một luồng sương khói màu trăng kỳ dị. Hiện tại đoàn sương khói này đang ở trong thủy tinh cầu chậm rãi chuyển động, thoạt nhìn cảnh tượng này mặc dù yên tĩnh mỹ lệ, nhưng với người hiểu biết như chúng ta, trong đó ẩn chứa nguy hiểm trùng trùng. Bởi vì bọn họ đây rõ ràng là đấu nguyên tố và tinh thần lực, chỉ cần ai hơi không cẩn thận, thì ngay cả bản thể mang thần cách cùng với bổn nguyên ý thức đều bị đối phương cắn nuốt, có thể nói đây là quyết đấu một chiêu định sinh tử.

Về phần trận chiến giữa ôn dịch chi chủ và thần thánh thiên sứ thì làm cho người ta có một loại cảm giác diễm lệ. Bản thể của ôn dịch chỉ chủ là một đoàn sương khói bảy màu. Chỉ thấy đoàn sương khói này gắt gao đem hai người thần thánh thiên sứ bao vây lại, cũng càng không ngừng tới gần bọn họ, đáng tiếc luôn bị thần thánh thiên sứ phát ra bạch sắc quang mang ngăn trở. Song phương vì thế cách nhau ở một khoảng cách chưa đến trăm thước phân cao thấp. Ôn dịch chi chủ muốn chạm vào thần thánh thiên sứ đem bọn họ hóa thành mủ máu để ăn, mà thần thánh thiên sứ thì liều chết phản kháng, muốn đem sương khói kịch độc cùng với ý thức của ôn dịch chi chủ cùng nhau dùng quang hệ pháp thuật tiêu trừ.

Từ xa nhìn lại, cường quang do thần thánh thiên sứ phóng ra, xuyên thấu qua thân thể của ôn dịch chi chủ, thật giống nhau một cái đèn lồng lớn màu sắc rực rỡ, màu sắc hỗn loạn, diễm lệ dị thường. Hai bên cứ như thế lâm vào giai đoạn giằng co, hoàn toàn xem ai có ma lực cao hơn, ai là người thắng lợi cuối cùng, mà kết cục của thất bại chính là hoàn toàn tiêu vong.

Kế tiếp chính là trận chiến giữa hủ hóa chi chủ cùng Hỏa thần Chúc Dung, thực lực của hai bên là khác biệt nhau nhất, không có biện pháp, ai bảo thân thể bùn nhão của hủ hóa chi chủ sợ nhất là hỏa diễm chứ? Thuộc tính tương khác, khiến cho hủ hóa chi chủ cùng Hỏa thần giao chiến toàn chiếm hạ phong.

Đấu pháp của Hỏa thần Chúc Dung vẫn như trước là tiếp diễn đặc điểm không trọng lượng của bản thân, hắn đem mình hóa thành thành một đốm lửa, không ngừng tán loạn xung quanh thân thể hủ hóa chi chủ, chỉ cần tìm được cơ hội là liền hung hăng giết vào trong thân thể của hủ hóa chi chủ, đem thân thể bùn nhão của hủ hóa chi chủ hoàn toàn thiêu hủy một phần. Rồi sau đó trước khi hủ hóa chi chủ kịp phản ứng liền trốn trước, tránh né phản kích của hủ hóa chi chủ.

Đối mặt Hỏa thần Chúc Dung với tốc độ cực nhanh, lực phá hoại cũng cao đến biến thái, hủ hóa chi chủ có đánh cũng đánh không trúng, tránh cũng tránh không thoát, trong lòng buồn bực khỏi phải nói. Hắn hiện tại duy nhất có thể làm là tận lực bảo hộ chỗ yếu hại của mình không bị tập kích rồi sau đó chậm rãi kéo dài thời gian, nhìn xem có thể chờ được những quân chủ sau khi chiến thắng đối thủ đến cứu hắn hay không.

Nhưng mà chiến đấu kịch liệt giữa thượng cổ đại thần, một thời ba khắc sao có thể chấm dứt a? Cho dù tranh tài liên tục một hai năm cũng không có gì ngạc nhiên. Cho nên lúc này, hủ hóa chi chủ có thể kiên trì đến cuối cùng hay không cũng khó mà nói. Cho nên hắn chỉ có thể tận lực chống đỡ, chờ đợi kỳ tích có thể sớm xuất hiện.

Sau đó chính là trận đại chiến giữa hấp linh chi chủ cùng Nhiên Đăng Cổ Phật. Bọn họ cũng là đối thủ cũ của nhau, đại chiến lần trước kết quả là lưỡng bại câu thương. Chạm mặt lần này, bọn họ đều có suy nghĩ rửa sạch sỉ nhục trước đây. Trải qua trăm vạn năm tu luyện, hai bên đều có tiến bộ nhảy vọt, làm cho chiến đấu lần này so với lần trước càng thêm kịch liệt.

Nhiên Đăng Cổ Phật lấy phật quang hộ thể, một tay vê kim kiếp niệm châu, một tay niết phật quyết, âm thầm chỉ huy một kiện pháp bảo khác của hắn, Phật Môn như ý kim cương xử. Chỉ thấy vô số đạo thần lôi màu vàng ở trong không gian lóe tới lóe lui, không ngừng bổ vào trên niệm lực hộ bích của hấp linh chi chủ, nện cho hấp linh chi chủ thân hình không ổn định. Mà thanh kim cương xử màu vàng dài trăm thước thì luồn ra phía sau lưng hấp linh chi chủ, liên tục đập mạnh vào.

Hấp linh chi chủ riêng đón đỡ thần lôi màu vàng cũng đã cố hết sức, làm sao còn dám để cho kim cương xử đánh vào a? Cho nên hắn căn bản không dám đón đỡ, chỉ có thể chật vật né tránh kim cương xử tốc độ không phải quá nhanh. Đồng thời, hấp linh chi chủ cũng không phải không có lực hoàn thủ. Mấy trăm xúc tu nhọn đều không ngừng bắn ra từng chùm sáng uy lực kinh người, đập trên phật quang hộ thể của Nhiên Đăng Cổ Phật. Những chùm sáng này số lượng nhiều, tốc độ cũng nhanh đến kinh người, căn bản không thể né tránh, hơn nữa uy lực của thứ này cũng phi thường cường đại. Nó mặc dù lực phá hoại vật lý cũng không phải quá mạnh, nhưng lại có thuộc tính trực tiếp công kích linh hồn.

Cho nên, cho dù phật quang ngăn cản đại bộ phận uy lực của chùm sáng, nhưng mà nguyên thần của Nhiên Đăng Cổ Phật vẫn bị chùm sáng năng lượng đánh vào. Tuy rằng trong khoảnh khắc không có vấn đề gì, nhưng mà một lúc sau, cũng khó tránh khỏi bị tổn thương bại trận, cho nên điểm mấu chốt của trận chiến này chính là nhìn xem nguyên thần của Cổ Phật có bị thương trước hay không, hay là trước một bước dùng kim cương xử đập chết hấp linh chi chủ. Nếu như không thể, e là Nhiên Đăng Cổ Phật nguy hiểm rồi.

Về phần trùng hậu chi chủ nhân số nhiều nhất, kỳ thật chỉnh thể thực lực chưa hẳn cực mạnh, bởi vì thực lực bản thân của trùng hậu chi chủ nhỏ yếu nhất, mụ ta bình thường đều là chỉ huy hai ba trăm tiểu đệ siêu cấp chủ thần, mới có thể đứng ngang với những quân chủ khác. Nhưng mà do bần đạo dùng ám chiêu sử dụng đạn hạch nhân, vô tình đem đội thân vệ của mụ tiêu diệt hơn một nửa, khiến cho mụ ta cũng chỉ có thể chỉ huy hơn trăm tiểu đệ xuất chiến, tự nhiên là thực lực đại tổn.

Mà trùng hậu xui xẻo nhất nữa là đụng phải Bàn Cổ đại thần cường hoành. Phải biết rằng, Bàn Cổ chính là thần minh lớn tuổi nhất và tu vi thâm hậu nhất trong chư thần hệ ngân hà. Nếu không tính pháp bảo, lực chiến đấu của hắn mới là đệ nhất nhân trong hệ ngân hà. Mặc dù hiện tại bị sư tổ ta nhờ và Hạo Thiên thần kiếm đè xuống một bậc, nhưng mà như cũ là cao nhân hạng nhất hạng nhì. Bởi vì nếu thật sự đánh, sư tổ ta ngay cả có Hạo Thiên thần kiếm cũng không dám nói chắc thắng.

Trùng hậu chi chủ tuy rằng coi như là cường giả trong hủy diệt thất quân chủ. Nếu còn đủ số ba trăm tiểu đệ, có lẽ mụ ta còn có tư cách chiến một trận với Bàn Cổ, nhưng mà hiện tại, trùng hậu chi chủ căn bản là không xứng cùng Bàn Cổ gọi nhịp. Hiển nhiên, chính mụ ta cũng rất rõ ràng điểm này, cho nên đối mặt với Bàn Cổ đại thần cường thế, trùng hậu chi chủ lập tức sáng suốt chỉ huy tiểu đệ của mình bày ra trận thế phòng ngự, ý đồ đánh lâu dài với Bàn Cổ.

Bàn Cổ tự nhiên cũng không khách khí, hắn vừa lên liền múa may Khai Thiên thần phủ, trực tiếp thẳng hướng trùng hậu chi chủ. Đây là chiến thuật bần đạo nói cho hắn, dù sao ý nghĩ của Bàn Cổ tương đối đơn giản, chiến thuật phức tạp hắn căn bản không hiểu không nhớ, nếu so tâm nhãn chiến thuật với trùng hậu chi chủ, hắn khẳng định bất lợi, chẳng thà như hiện tại, nhắm chuẩn bản thể trùng hậu chi chủ cắn chặt không buông, ngược lại càng có thể phá được trận thế.

Quả nhiên, Bàn Cổ với chiến thuật đơn giản nhưng hữu hiệu này, trùng hậu chi chủ rất nhanh liền hoảng loạn. Vô luận mụ ta phái thủ hạ gây rối như thế nào cũng không thể đem lực chú ý của Bàn Cổ trên người mụ ta dời đi. Đối mặt với Bàn Cổ đại thần đuổi sát không buông, trùng hậu chi chủ rơi vào đường cùng, đành phải để cho tiểu đệ liều chết chặn đường, còn mình thì chạy trốn khắp nơi.

Bởi vì Bàn Cổ đuổi sát sao, tiểu đệ của trùng hậu chi chủ cũng không dám lười biếng chút nào, chỉ có thể liều chết chặn đánh, cho dù là bị thương cũng không dám lui về phía sau, kết quả ngược lại là bị Bàn Cổ sát thương rất nhiều. Cứ như vậy, trong đuổi giết không ngừng, tiểu đệ của trùng hậu chi chủ càng ngày càng ít, tình thế tràn đầy nguy cơ. Xa xa nhìn lại, trận này là trận đánh buồn cười nhất, chỉ thấy Bàn Cổ một người quơ bản phủ lớn, giữa trời đuổi theo một đám sâu, giống như là một lão hổ đang đuổi giết một đàn sói vậy, thật là buồn cười.

Tổng quát mà nói, tại đây mấy chỗ trên chiến trường, chư thần hoặc là giằng co nhau, hoặc là đại chiếm thượng phong, chung quy là không có thất thế, xem ra tựa hồ chúng ta đã nắm chắc thắng lợi trong tay. Nhưng kỳ thật không phải như thế, mấu chót là trận chiến giữa sư tổ ta Hồng Quân đạo nhân cùng thôn phệ chi chủ lại là hoàn toàn ở trong thế bị động.

Cho dù sư tổ cầm trong tay Hạo Thiên thần kiếm, nhưng mà do sư tổ còn không thể phát huy ra uy lực mạnh nhất của Hạo Thiên, khiến cho sư tổ chung quy vô pháp tạo thành thương tổn hữu hiệu cho thôn phệ chi chủ. Tuy rằng bản thể của thôn phệ chi chủ vẻn vẹn là một đoàn khói đen, nhưng lại có thể lớn có thể nhỏ, có thể chia có thể hợp, hơn nữa di chuyển như điện, trong kiếm quang của sư tổ tiến thoái tự nhiên, rất khó bị đánh trúng, càng khỏi nói tạo thương tổn cho hắn.

Mà thôn phệ chi chủ nếu có thể đứng đầu trong hủy diệt thất quân chủ, tự nhiên cũng có chỗ lợi hại của hắn, đó là thôn phệ hết thảy. Chỉ cần sư tổ bị bản thể của thôn phệ chi chủ dính vào, ít nhất sẽ bị cắn nuốt đại lượng linh khí, không cẩn thận ngay cả da thịt cũng bị thôn phệ chi chủ ăn luôn. Đáng sợ nhất chính là, thuộc tính thôn cắn nuốt của thôn phệ chi chủ biến thái tới cực điểm, cho tới bây giờ, chúng ta chỉ biết là hắn vẻn vẹn có hai thứ không thể cắn nuốt, cũng là hai thứ có thể tạo thành thương tổn trí mạng cho hắn. Một là kiếm quang vô kiến bất tồi của Hạo Thiên thần kiếm, cái còn lại chính là huyễn tật thiên hỏa từng hủy diệt qua hắn.

Trừ hai thứ đó ra, vô luận thái dương thần lôi hay tam muội chân hỏa hoặc là các loại pháp bảo, toàn bộ thủ đoạn phòng hộ cùng công kích của chúng ta tất cả đều là mỹ vị cho hắn cắn nuốt. Nói cách khác, chỉ cần bị hắn né được kiếm quang của Hạo Thiên thần kiếm vọt tới bên người sư tổ, vậy sư tổ cơ hồ nhất định phải chết. Bởi vì các loại pháp thuật và pháp bảo hộ thể của sư tổ đối với thôn phệ chi chủ một chút hiệu quả cũng không có.

Dưới tình huống như vậy, kiếm quang của sư tổ tự nhiên lấy hộ thể là chủ yếu, đả thương địch thủ là thứ. Như vậy, làm sao có thể đủ đả bại thôn phệ chi chủ a?

Trên thực tế, đối với tình huống như vậy, chúng ta cũng đã sớm dự liệu được, hơn nữa sư tổ ban lúc mới bắt đầu cũng đã tự nhận không phải đối thủ của thôn phệ chi chủ. Mà một khi sư tổ thất bại, như vậy, chư thần còn lại coi như là toàn bộ thắng lợi, bọn họ không có Hạo Thiên thần kiếm cùng huyễn tật thiên hỏa, cũng căn bản không thể chống chọi lại thôn phệ chi chủ. Cho nên, người thắng cuối cùng của trận chiến này là ai, thật sự là rất khó nói. Nhưng nhìn từ khách quan, tựa hồ xác suất thất bại của chúng ta lớn hơn. Bằng không, hủy diệt thất quân chủ cũng phải ngu ngốc đi chịu chết, bọn hắn nếu không có nắm chắc, cũng sẽ không lúc toàn quân bị diệt, vẫn lựa chọn cùng chúng ta đánh bừa.
Bình Luận (0)
Comment