Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1015 - Chương 1015. Tần Thụ Có Tiền Rồi

Chương 1015. Tần Thụ có tiền rồi Chương 1015. Tần Thụ có tiền rồi

Chương 1015: Tần Thụ có tiền rồi

Tần Thụ lúc này dẫn đường ở phía trước, chờ ba người lên xe ngựa, thì lập tức chạy tới ngoài hoàng cung.

Lúc này còn chưa hạ triều, nhưng bên ngoài hoàng cung có rất nhiều xe ngựa hoặc kiệu, đều đang chờ các đại thần đang thượng triều.

Cố Vân Đông nhìn qua một vòng, rồi buồn chán buông rèm xe xuống.

Cô nhìn về phía Tần Thụ, hắn đang nói chuyện với Thiệu Thanh Viễn, nói về chuyện xảy ra ở kinh thành một năm qua.

"Kỳ thật cũng không có đại sự gì, chuyện lớn nhất, chính là chuyện lúc trước kính lúp được nghiên cứu chế tạo ra, sau đó chuyện tỷ được phong làm quận chúa. Còn lại là Lỗ vương với thái phó vì chuyện lưu đày đến đảo Lâm Tầm của Cổ gia mà đối đầu, và gần đây nhất là chuyện cướp biển."

Cố Vân Đông: "..." Sao nghe ra hình như chuyện gì cũng có liên quan đến bọn họ vậy?

Có một loại ảo giác là người đứng đầu mục tìm kiếm những tin nóng ở kinh thành.

Cố Vân Đông ho nhẹ một tiếng, sờ sờ mũi.

Thiệu Thanh Viễn buồn cười nhìn cô một cái, chuyển đề tài: "Thôn Tần Nam thế nào rồi?” MAyy dich

Nói đến quê hương của mình, ánh mắt Tần Thụ sáng lên, mang theo một tia hưng phấn cùng hoài niệm nói: "Lúc trước đệ và thôn trưởng đã liên lạc qua thư, thôn trưởng nói trong thôn hết thảy đều tốt, nói đệ đi theo đại nhân làm việc cho tốt. Còn nói bởi vì đệ đi ra khỏi thôn, hiện giờ trong thôn cũng có mấy người trẻ tuổi ra ngoài tìm việc làm, bởi vì cần cù chịu làm, cuộc sống cũng tốt lên, mấy hộ gia đình đã xây nhà, còn có cô nương ngoài thôn nguyện ý gả vào thôn bọn đệ.”

“Còn có, đệ có gửi về một ít bạc, thôn trưởng mang đi sửa đường cho thôn. Tỷ, đệ còn nhớ rõ câu nói của tỷ, nếu muốn giàu thì trước tiên phải xây đường, đệ cũng nhớ con đường lớn lúc trước đi vào thôn Vĩnh Phúc. Đệ đã viết việc này trong thư gửi cho trưởng thôn, trưởng thôn cũng cảm thấy rất có đạo lý, đã gọi người trong thôn, sửa con đường dẫn ra ngoài thôn từng chút một.”

Cố Vân Đông nghe hắn nói những chuyện này, tâm tình không nhịn được cũng bình tĩnh lại.

Biết những người đã từng giúp đỡ cô, cô cũng giúp mọi người trở nên tốt hơn, thôn nhỏ yên tĩnh lại hài hòa kia dần dần giàu có, trong lòng cô cũng rất vui mừng.

Cô nhìn Tần Thụ vui sướng, nói: "Đệ cầm chút bạc trở về sửa đường cũng không có gì, nhưng cũng phải lưu lại cho mình một ít, mắt thấy hai năm nay cũng nên cưới vợ đi.”

Tuy rằng lúc trước thôn Tần Nam rất hòa thuận, nhưng người đều có tư tâm, nếu Tần Thụ vẫn cuồn cuộn không ngừng gửi bạc trở về, nuôi lớn khẩu vị của thôn dân, ngược lại biến khéo thành vụng.

Sửa đường là chuyện tốt, sửa xong, những người khác trong thôn cũng có thể đi ra ngoài, qua lại cũng thuận tiện.

Coi như là một cầu nối, có con đường này, bọn họ cũng có thể ra ngoài tìm việc làm.

"Cưới, cưới, cưới vợ gì cơ?" Nói đến đề tài này, Tần Thụ trong nháy mắt ngượng ngùng, hơi cúi đầu, khuôn mặt đỏ lên, ngay cả lỗ tai cũng đỏ bừng. MAyy dich

Cố Vân Đông thấy thú vị: "Năm nay đệ đã mười bảy tuổi rồi, nếu đệ ở thôn Tần Nam, những thím trong thôn sợ là đã sắp đặt hôn sự cho đệ rồi. Đệ bây giờ còn không tự suy nghĩ tương lại cho mình sao?"

“Đệ đã nghĩ qua." Tần Thụ vội vàng ngẩng đầu, lập tức lại cúi xuống, thấp giọng nói: "Kỳ thật, kỳ thật đệ cũng tiết kiệm được hai trăm lượng bạc. Nếu ở nông thôn, đã có thể làm địa chủ nhỏ."

"Hửm." Cố Vân Đông kinh ngạc nhướng mày: "Hơn một năm, hai trăm lượng? Nhìn không ra, Tần Văn Tranh ra tay hào phóng như vậy sao?”

Cái này còn chưa bao gồm số bạc Tần Thụ đưa về Tần Nam thôn ah.

Tần Thụ vội vàng giải thích: "Không phải, số bạc này cũng không phải tất cả đều là tiền công, là, là người khác đưa cho đệ, nhờ đệ làm việc."

Cố Vân Đông nhíu mày, Tần Thụ biết cô hiểu lầm: "Tỷ, đệ không thu tiền lung tung, đệ đã nói với đại nhân. Đại nhân nói những chuyện này đều là chuyện nhỏ không quan trọng, thu là được, hơn nữa đều là hai ba lượng, cũng không nhiều. Còn có một lần, đại nhân cùng đồng liêu hẹn đi leo núi, kết quả ở thời điểm một vị Hầu gia xuống núi, ở giữa sườn núi không cẩn thận trật chân, là đệ cõng hắn xuống, Hầu gia lại trực tiếp thưởng cho đệ năm mươi lượng.”

Cố Vân Đông lúc này mới yên tâm, nếu Tần Văn Tranh nói có thể thu, vậy là có thể thu.

"Được rồi, đệ biết tính toán cho mình là tốt rồi. Đi theo bên cạnh Tần đại nhân học tập nhiều hơn, tương lai có tiền đồ, là có thể áo gấm về làng.”

Tần Thụ cười hắc hắc, bộ dạng này, ngược lại rất giống với bộ dạng Cố Vân Đông lần đầu tiên nhìn thấy hắn.

Đang nghĩ ngợi, bên tai đột nhiên truyền đến thanh âm ồn ào ầm ĩ.

Thiệu Thanh Viễn nói: "Hạ triều rồi.”

Vén rèm xe vừa nhìn, Cố Vân Đông quả nhiên nhìn thấy rất nhiều triều thần đang từ cửa cung đi ra.

Trong đó có mấy người cô quen biết, cho đến khi nhìn thấy ánh mắt tuần tra trái phải của Tần Văn Tranh, Cố Vân Đông mới giơ tay lên vẫy vẫy.

Không nghĩ tới Tần Văn Tranh còn chưa nhìn qua, ngược lại một người khác quay đầu lại, ánh mắt thẳng tắp dừng ở trên xe ngựa của bọn họ.

Động tác vẫy tay của Cố Vân Đông dừng lại, cũng quay đầu nhìn về phía người nọ.

"Đó là Lỗ vương." Thiệu Thanh Viễn nói.

Hắn từng gặp qua Lỗ vương, lúc ấy phòng bệnh đậu mùa cho nhị hoàng tử, Lỗ vương cũng từng xuất hiện.

Cố Vân Đông sửng sốt một chút, Lỗ vương này... Trông khá trẻ.

Nghe nói là cùng thế hệ với tiên hoàng, so với đương kim Hoàng Thượng còn lớn hơn mười mấy tuổi, nhưng nhìn như vậy, tinh thần phấn chấn giống như cùng thế hệ với Hoàng thượng, thậm chí còn trẻ hơn.

Thật biết giữ dìn sắc đẹp nha.

Cố Vân Đông cảm khái một chút, Tần Văn Tranh đã đi tới.

Hắn nhìn thoáng qua cửa cung, nói: "Chờ bên này giải tán hết, chúng ta sẽ tiến cung.”

"Được."

Cố Vân Đông cúi đầu đáp một tiếng, lại ngẩng đầu nhìn người, Lỗ vương kia đã chui vào trong kiệu, trực tiếp được nâng đi.

Các đại thần ở cửa cung lần lượt rời đi, Tần Văn Tranh nói hai người xuống xe ngựa.

Sau khi vào cửa cung thì nhìn thấy hai thái giám canh giữ ở đó, bên cạnh còn có một cái kiệu. Tần Văn Tranh nói Cố Vân Đông ngồi lên: "Ngươi mang thai, lên kiệu thoải mái một chút."

“Đa tạ." MAyy dich

Thiệu Thanh Viễn đỡ cô lên kiệu, đoàn người lập tức đi về phía ngự thư phòng.

Cho đến khi đến cửa ngự thư phòng, Cố Vân Đông mới bắt đầu có một chút khẩn trương.

Dù sao cũng là lần đầu tiên chân chính nhìn thấy hoàng đế, tuy rằng cho tới nay song phương cũng đã giao tiếp vài lần, nhưng chưa từng gặp qua.

Gặp hoàng thượng có nhiều quy củ, mấy người Cố Vân Đông chờ ở bên ngoài, nhìn một thái giám đi vào thông báo.

Một lát sau lại có một thái giám khác đi ra, bộ dạng cung kính mời ba người đi vào.

Vào ngự thư phòng, Cố Vân Đông hành lễ, lúc này mới hơi hơi ngước mắt, nhìn về phía người phía sau ngự án.

Hoàng đế cũng vừa vặn nhìn về phía cô, nhìn thấy bộ dạng của cô, còn hơi có chút kinh ngạc.

Chỉ những chuyện Cố Vân Đông làm được, cùng với việc từ trong miệng mấy người Tần Văn Tranh Dịch Tử Lam, Mạc Húc Lâm hiểu được, Hoàng đế vẫn cho rằng đây là một nữ tử ánh mắt sắc bén, khuôn mặt gầy gò, cả người đều mang theo khí chất tinh thông.

Nhưng hôm nay vừa gặp lần đầu tiên, lại cảm thấy nữ tử trước mặt thuộc kiểu nữ tử ôn nhu như nước, vừa hào phóng lại thiện lương.

Bình Luận (0)
Comment