Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1084 - Chương 1084. Lỗ Huyên

Chương 1084. Lỗ Huyên Chương 1084. Lỗ Huyên

Chương 1084: Lỗ Huyên

Trong lúc vô tình, Trịnh Tuyền Thủy nghe thấy có người nói rằng, cái chết của tỷ tỷ hắn hơi kỳ lạ, tỷ phu kia của hắn vừa nhìn đã cảm thấy không phải là người tốt, không chừng đã sớm thông đồng với người vợ kế hiện tại, để tỷ tỷ hắn nhường đường cho người ta.

Đây vốn là những suy đoán lung tung của người khác, nhưng Trịnh Tuyền Thủy đặc biệt quan tâm đến tỷ tỷ lại càng để tâm hơn.

Hắn âm thầm điều tra chuyện của tỷ tỷ, cũng từ lúc ấy, hắn bắt đầu biết được một số thức ăn và loại thuốc dùng cho phụ nữ mang thai, cuối cùng phát hiện ra điều khác thường.

Trịnh Tuyền Thủy trực tiếp cáo trạng cả nhà tỷ phu với nha môn, quả thật tỷ tỷ hắn bị người ta ám hại, cuối cùng, tỷ phu hắn bị kết án lưu đày, người nhà này cũng bị phạt gậy, cơ thể cha mẹ tỷ phu hắn ốm yếu, sau khi đánh xong bị thương nặng, mang về nhà không được mấy ngày đã qua đời.

Trịnh Tuyền Thủy đã báo thù cho tỷ tỷ, nhưng kể từ đó, những người hàng xóm láng giềng cũng đặc biệt kiêng kị với hắn.

Quả thật ban đầu tất cả mọi người đều đồng tình với tỷ đệ Trịnh gia, nhưng sau khi gia đình tỷ phu bị trừng phạt, thậm chí còn vì vậy mà mất hai mạng người, trong lòng mọi người không khỏi có thành kiến, cảm thấy Trịnh Tuyền Thủy đã làm quá mức.

Ngay cả nhà cậu của Trịnh Tuyền Thủy cũng bất hòa với hắn, không còn qua lại với hắn nữa chứ đừng nói đến những hàng xóm gần đó, phần lớn họ đều giữ khoảng cách với hắn.

Trịnh Tuyền Thủy dường như trong nháy mắt lâm vào cảnh người cô đơn, không ai nguyện ý nói chuyện với hắn, hắn bị động rơi vào giữa bạo lực lạnh.

Nhưng hắn không hối hận, tỷ tỷ hắn không thể chết mà không được minh bạch. Cha mẹ chồng của tỷ tỷ hắn, lúc trước không ít lần tra tấn tỷ tỷ, tỷ tỷ về nhà lại không chịu nói ra, nhưng tự hắn có thể điều tra ra những chuyện đó, lại càng cảm thấy rợn người, khiến hắn hận không thể tự tay giết chết bọn họ.

Không ai lui tới, thì…… thì cứ không lui tới thôi.

Sau đó, Trịnh Tuyền Thủy đều độc vãng độc lai. Bởi vì mang tiếng xấu gần nhà, cho nên hắn cũng tìm không được việc làm gần đó, chỉ có thể đi nơi xa hơn bán chút sức lực để kiếm sống.

Hắn mỗi ngày độc vãng độc lai, cũng không có người nói chuyện cùng. Cho đến khi nghe tin Thiệu Thanh Viễn muốn tuyển đồ đệ, lúc ấy hắn bốc đồng, xúc động chạy tới tham gia, không ngờ hắn bị mọi người không ghét bỏ, thế nhưng hắn lại được chọn. MAyy dich

Trịnh Tuyền Thủy không giỏi ăn nói lắm.

Nhưng Cố Vân Đông biết, người này thật ra là người mềm lòng, trong lúc hắn kiểm tra, theo bản năng chiếu cố đệ đệ và muội muội nhỏ hơn mình.

Kỳ thật cô cảm thấy cách làm của Trịnh Tuyền Thủy không sai. Nếu là cô, người tỷ tỷ nương tựa vào nhau nhiều năm của cô bị hại chết, cô nhất định sẽ không bỏ qua cho người đã hại chết nàng ấy.

Nếu Trịnh Tuyền Thủy cứ buông tha cho gia đình tỷ phu, Cố Vân Đông nhất định sẽ thất vọng thay.

Về phần nhà Lỗ Huyên, kỳ thật cũng có chút phức tạp.

Tình huống của Lỗ Huyên, không người thân không bạn bè, ngay cả cha mẹ ruột cũng không thích hắn.

Huống chi, trên Lỗ Huyên đã có một ca ca và tỷ tỷ, phía dưới còn có một người đệ đệ. Hắn kẹp ở giữa lại không thích nói chuyện, cha mẹ càng trở nên mất kiên nhẫn với hắn.

Về sau có một lần, bà nội Lỗ đang sống ở nhà lão đại, mang đồ đến nhà bọn họ, kết quả nhìn thấy cả nhà đều ngồi ăn cơm trên bàn, vui vẻ hoà thuận, cũng chỉ có đứa cháu này ngồi xổm trong góc, gặm bánh bao cứng ngắt, mặc độc một chiếc áo mỏng liên tục phát run.

Khi đó đứa nhỏ này chỉ mới ba tuổi, bà nội Lỗ lúc ấy không nhịn được, bà vốn là một người nóng tính, lập tức bước tới bàn ăn trực tiếp lật bàn, lật tất cả đồ ăn xuống đất, sau đó bắt đầu to tiếng chửi cả nhà họ.

Bà Lỗ cãi nhau với mẹ Lỗ Huyên, sau đó không biết như thế nào, mẹ Lỗ Huyên trực tiếp bảo bà Lỗ mang Lỗ Huyên đi.

Bà nội Lỗ cũng cứng đầu, kéo Lỗ Huyên thu xếp chút đồ đạc, dẫn về nhà lão đại.

Chỉ là Lỗ Huyên cũng không phải con trai của lão đại, tuy rằng ngoài mặt lão đại không nói gì, nhưng mỗi lần nhìn thấy Lỗ Huyên, vẻ mặt đều mang theo sự chán ghét, vợ của lão đại cả ngày chửi bới. Hơn nữa hàng xóm láng giềng còn lời ra tiếng vào, Lỗ Huyên sống ở nhà lão đại cũng không quá tốt.

Bà nội Lỗ ở chung với Lỗ Huyên một thời gian, lại dần dần có cảm tình. Nhà lão đại và lão nhị đều không chào đón đứa nhỏ này, vậy thì bà tự nuôi đứa nhỏ.

Bà gọi tất cả người thân và bạn bè, cũng như những người lớn tuổi trong gia đình đến, để nhận nuôi Lỗ Huyên làm con lão tam, thừa tự căn nhà lúc lão tam qua đời.

Bởi vậy khiến lão đại và lão nhị đều trợn tròn mắt.

Tuy lão tam đã qua đời, nhưng trước khi hắn qua đời lại là người có năng lực nhất, vì chuyện thành thân mà tích góp được không ít tiền. Tuy rằng cuối cùng không thể thành thân, nhưng số bạc kia cuối cùng đều trong tay bà nội Lỗ.

Lão đại và lão nhị đều nhìn chằm chằm bạc trong tay lão thái thái, bây giờ bà ấy lại dễ dàng đưa toàn bộ cho Lỗ Huyên?

Nhưng bà nội Lỗ là người nói một không nói hai, người lại đanh đá, chuyện đã quyết định thì không ai thay đổi được.

Cuối cùng, bà nội Lỗ dẫn Lỗ Huyên thuê một căn nhà nhỏ bên cạnh nhà lão đại, cũng không dựa vào ai, ngày thường nhận chút công việc giặt giũ để duy trì cuộc sống.

Tuy Lỗ Huyên không nói lời nào, nhưng hắn biết ai đối tốt với hắn, ai không tốt với hắn, ngày thường sẽ giúp đỡ bà nội Lỗ làm việc.

Bà nội Lỗ càng cảm thấy đứa cháu này vừa tri kỷ lại hiểu chuyện, càng không buông được hắn.

Có một lần bà sinh bệnh, Lỗ Huyên sang bên cạnh tìm lão đại, lão đại vì chuyện bà tự tiện làm chủ việc thừa kế mà trong lòng tức giận, căn bản không gặp Lỗ Huyên.

Cuối cùng Lỗ Huyên tự mình đi tìm đại phu, sắc thuốc, tự mình chăm sóc bà. MAyy dich

Trong khoảnh khắc đó, bà nội Lỗ biết, tương lai không thể dựa vào lão đại và lão nhị, chỉ có đứa cháu trai này mới là chỗ dựa cuối cùng của mình.

Nghe nói Thiệu Thanh Viễn muốn nhận đồ đệ, bà nội Lỗ nghĩ đứa cháu nhỏ cực kỳ nhạy bén với dược liệu, đại phu cũng khen ngợi hắn, không nhịn được mà mang theo cháu trai tới đây thử.

Kết quả, mọi chuyện diễn ra quá bất ngờ và suôn sẻ.

Cố Vân Đông rất tán đồng ý kiến của Thiệu Thanh Viễn, cô cũng cảm thấy Lỗ Huyên là người chuyên tâm vào một việc, sẽ là người đặc biệt biết cố gắng, cô đợi tương lai hắn một bước lên trời.

Cuối cùng, chính là tiểu cô nương nhỏ tuổi nhất tên Lôi Kỳ.

Hiện giờ rất ít nữ nhân học y, cho nên rất nhiều phụ nữ bị bệnh phụ khoa, bởi vì tránh hiềm nghi nên không được điều trị tốt.

Lôi Kỳ có một người mẹ tốt, tuy rằng phụ thân sớm qua đời, nhưng còn có người ở bên cạnh quan tâm, yêu thương con bé, một lòng thay con bé tính toán, đã tốt hơn rất nhiều người.

Tiểu cô nương này, tương lai sẽ có con đường rộng mở.

“Hắt xì.” Tiểu cô nương ngồi ở trên xe ngựa đột nhiên hắt xì một cái, tay nhỏ xoa xoa mũi, có chút đỏ mặt ngượng ngùng nhìn Thiệu Thanh Viễn: “Xin, xin lỗi.”

Thiệu Thanh Viễn lại duỗi tay bắt mạch cho con bé, phát hiện không bị cảm lạnh, nên không nói gì.

Hàn thị ngồi bên ngoài xe, nghe thấy động tĩnh bên trong, có chút lo lắng.

Quay đầu nhìn xuyên qua khe hở màn xe, phát hiện không có việc gì, lúc này mới thở ra.

Xe ngựa rất nhanh đã đến đầu ngõ Lôi gia, xe ngựa không vào được, chỉ có thể ngừng bên ngoài.

Hàn thị vội vàng ôm con gái xuống, đi trước dẫn đường.

Bình Luận (0)
Comment