Chương 1126: Vân Thư ra ngoài du lịch
Cố Vân Đông hơi dừng bước: “Mẹ, làm sao vậy?”
Dương Liễu cẩn thận đọc lại thư, sau đó ngẩng đầu lên, ngơ ngác nói: “Cha con nói, đệ đệ con rời phủ Tuyên Hòa.”
“Cái gì??” Cố Vân Đông kinh ngạc.
Dương Liễu vội vàng đưa lá thư lên trước mặt cô: “Con xem đi, cha con viết, nói sau khi đệ đệ con thi đỗ tú tài đã có ý định ra ngoài du ngoạn, vừa vặn phu tử cũng kiến nghị hắn nên ra ngoài nhiều hơn một chút, dù sao hắn tuổi còn nhỏ, cần tiếp thu nhiều kiến thức.”
Cố Vân Đông nhíu mày, nhìn lướt qua nội dung thư.
Quả thật, hơn nữa không chỉ Cố Vân Thư, còn có Biển Nguyên Trí, hai người cùng nhau xuất phát.
Bởi vì hai đứa tuổi còn nhỏ, cho nên Cố Đại Giang cũng phái người đi theo bên cạnh.
Cố Vân Đông nhìn thoáng qua ngày viết thư, khóe miệng hơi giật giật, thư này đã viết một tháng trước, nhưng tới bây giờ mới đưa đến kinh thành.
Dương Liễu nhìn thấy cũng nhíu mày: “Cha con cũng thật là, chuyện quan trọng như vậy, ông ấy lại không tìm tiêu cục đưa đi, thật sự không đáng tin cậy.”
Cố Vân Đông thở dài, đúng vậy, cha bị tình yêu làm cho lu mờ đầu óc, không đáng tin cậy.
Dương Liễu lo lắng sốt ruột: “Hai đứa này tuổi còn nhỏ như vậy, còn chưa tới mười tuổi, cứ như vậy ra ngoài sẽ không có chuyện gì chứ? Bọn chúng tính đến nơi nào du lịch? Haizz, không có ta bên cạnh, cha con nuôi dạy hai đứa nhỏ cũng quá tệ rồi, cái gì cũng không quản được. Dù sao cũng phải đợi thêm ba bốn năm nữa, tới mười hai mười ba tuổi lại ra ngoài. Bây giờ cũng không biết đang ở đâu, ta đây……”
Bà càng nói trong lòng càng hoảng, gấp đến độ đi tới đi lui tại chỗ. MAyy dich
Cố Vân Đông vội vàng giữ bà lại: “Mẹ, mẹ yên tâm đi, Vân Thư và Nguyên Trí nhất định sẽ tới kinh thành.”
Dương Liễu sửng sốt: “Tới kinh thành?” Ngay sau đó, bà lập tức nhận ra: “Đúng rồi, lúc trước đệ đệ con nói muốn tới kinh thành thăm cháu trai nhỏ, lúc này ra ngoài du lịch, cơ hội hiếm có như vậy, nó nhất định sẽ lựa chọn đến phía kinh thành này. Nhưng đã xuất phát hơn một tháng, có phải cũng nên tới rồi không?”
Cố Vân Đông cân nhắc: “Nếu là du lịch, vậy trên đường nhất định sẽ hơi trì hoãn thời gian, đoán chừng còn phải hơn một tháng mới đến. Nhiều nhất là qua nửa tháng nữa, con sẽ cho người đến cửa thành nhìn xem, nếu chúng vào cửa thành chúng ta có thể biết tin tức trước tiên.”
Như vậy, cũng tránh phát sinh chuyện như lần trước.
Cố Vân Đông đột nhiên có chút đồng tình với cha cô, chưa kể mẹ và tiểu muội tới kinh thành, tốt xấu gì còn có con trai ở cùng ông ấy.
Hiện tại thì tốt rồi, Vân Thư cũng tới đây, ông ấy lại còn phải chuẩn bị cho kỳ thi hương tháng hai, không được đi đâu, trong lòng khó chịu biết bao nhiêu.
Cho nên!!
Cố Vân Đông im lặng mỉm cười, nhìn thấy Dương Liễu vẫn không quá yên tâm, vừa nắm tay bà đi vào phòng khách, vừa nói: “Mẹ không cần lo lắng, cho dù mẹ không tin Vân Thư, mẹ cũng nên tin tưởng cha. Nếu cha đã dám yên tâm để hai đứa nhỏ bọn chúng một mình ra ngoài, nhất định sẽ có sự chuẩn bị chu toàn. Mẹ đã quên lúc trước chúng ta chạy nạn, ngay từ đầu cha đã sắp xếp mọi chuyện chu toàn sao?”
Nói đến cái này Dương Liễu lại hơi yên lòng, chỉ là rất nhanh lại chửi bới: “Cuối cùng còn không phải thất lạc sao, dựa vào con cả nhà mới được đoàn tụ.”
Cố Vân Đông: “……”
Cô ho nhẹ một tiếng, cười nói: “Khi đó điều kiện của chúng ta có hạn, lần này không giống, có bạc có người, Vân Thư còn là một tú tài. Mẹ cũng biết, có công danh, đi đâu cũng thuận tiện hơn rất nhiều.”
Vậy cũng đúng.
Dương Liễu gật đầu, cuối cùng không rối rắm nữa.
Bà đến phòng khách ăn cơm, cũng không nói cho Khả Khả, dù sao cũng chưa biết khi nào tới, miễn cho tiểu cô nương quá sốt ruột.
Hiện giờ, nha đầu này cả ngày đều ở bên giảng đường kia, học bài và đọc sách với đám người La Kỳ Lôi Kỳ, nhưng rất nghiêm túc và chuyên chú. Thỉnh thoảng lúc nhàn rỗi sẽ chạy đến phòng bếp nấu mấy món ngon, hoặc đến phòng tìm tiểu Trì Trì chơi, giúp trông đứa nhỏ, không thể không nói, cũng ra dáng ra hình.
Dùng bữa xong, Thiệu Thanh Viễn vẫn chưa trở về.
Nhưng hắn cũng đã cho Thiệu Văn trở về trước thông báo mình sẽ ở lại Tần phủ muộn một chút.
Nhưng cô không ngờ, mãi cho đến khi cô chuẩn bị đi rửa mặt đi ngủ, hắn mới trở về, trên người còn mang theo mùi rượu nhàn nhạt.
Cố Vân Đông thấy hắn tiến vào đã vươn tay tới ôm, lập tức đẩy hắn ra: “Chàng uống rượu hả?”
Thiệu Thanh Viễn nâng tay áo lên ngửi: “Không uống, trong nhà còn có trẻ nhỏ, ta làm sao có thể uống rượu? Tần Văn Tranh uống mấy chén, chắc không cẩn thận dính vào tay áo ta. Ta đi tắm, nàng nghỉ ngơi trước đi.”
Hắn nói xong, cho người mang nước vào phòng bên cạnh.
Sau khi tắm xong, Cố Vân Đông đã nằm trên giường đọc sách được một lúc.
Thiệu Thanh Viễn đi qua, rút sách ra, ôm cô nằm xuống giường: “Đã trễ thế này rồi, đọc sách hại mắt.”
“Chàng và Tần Văn Tranh nói chuyện gì vậy, nói đến trễ như thế?”
Thiệu Thanh Viễn vừa ôm cô, vừa đắp chăn cho cô, nghe cô hỏi chuyện, thần sắc lại vui sướng không ít.
“Nói chuyện tốt.”
Cố Vân Đông lập tức lấy lại tinh thần: “Chuyện gì tốt?”
“Hôm nay lúc lâm triều, thế tử Lỗ Vương bị buộc tội.”
Ánh mắt Cố Vân Đông sáng lên: “Người của phủ Thái phó?”
“Không phải, là bên ngoài, nhưng Tần Văn Tranh nói, hơn phân nửa là người đi theo Thái phó.”
Lỗ Vương phủ nháo ra đủ loại chuyện, truyền khắp kinh thành, nếu không có ai buộc tội mới kỳ lạ.
Hoàng đế đã sớm biết quan hệ giữa Thiệu Thanh Viễn và Hoài Âm Hầu phủ, loại chuyện này, Tần Văn Tranh sẽ không giấu giếm, dù sao sớm muộn gì cũng sẽ lộ ra, giấu giếm cũng không có ý nghĩa.
Cho nên Hoàng Thượng nghe nói thế tử Lỗ Vương lại dám làm tổn hại thanh danh cô nương của Hoài Âm Hầu phủ, làm ra loại chuyện hạ lưu này, trong lòng cảm thấy không thoải mái.
Tuy rằng không có chứng cứ, nhưng có một số việc dù không có chứng cứ, người sáng suốt vừa nhìn đã lập tức hiểu ngay.
Người nói Lỗ Vương phủ làm thì làm, còn nháo đến dư luận xôn xao, đây không phải là tổn hại thể diện hoàng thất sao?
Huống chi, Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông còn là người ngài ấy đặc biệt coi trọng và yêu thích, nếu Hoàng Thượng không chống lưng cho bọn họ, vậy làm thế nào cũng không nói được.
Bởi vậy, Hoàng đế phế truất chức vụ của thế tử Lỗ Vương ngay tại chỗ, để cho hắn tự kiểm điểm trong nhà.
Sau đó, đánh vài câu với Lỗ Vương.
Sau khi hạ triều, Tần Văn Tranh lại nhân cơ hội này tố cáo Lỗ Vương phủ. Sau đó mịt mờ nói một câu: Nếu lúc trước Lỗ Vương phủ điều tra chuyện của Cổ gia, vậy nhất định cũng biết tam cô nương của Hầu phủ đã gả vào Bạch gia, cũng biết quan hệ giữa Thiệu Thanh Viễn và Hầu phủ. Hoài Âm Hầu phủ hiện giờ không quá tốt, người Lỗ Vương muốn đối phó, không nhất định là bọn họ.
Hắn có quan hệ không nhỏ với Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông, lúc này cáo trạng cũng vô cùng bình thường. Nếu hắn im lặng, mới làm cho người ta hoài nghi.
Hoàng đế tín nhiệm Tần Văn Tranh, thật sự nghe vào.
Tần Văn Tranh biết điểm dừng, Hoàng Thượng sẽ tự suy nghĩ ra. MAyy dich
Lỗ Vương này đối phó Hầu phủ, đối phó với Thiệu Thanh Viễn Cố Vân Đông làm gì? Theo hắn biết, hai bên căn bản không có mâu thuẫn gì, để đến nỗi phải công kích hãm hại??