Chương 1187: Đều đã xảy ra chuyện
Thiệu Văn đáp: "Có mấy người bị trọng thương, hiện tại tình huống rất nguy cấp. Những người khác đều bị thương nhẹ, cũng may có mấy người Trịnh Tuyền Thủy và Cao Tử ở đây, tạm thời không có tử vong.”
Lời này khiến cho tất cả mọi người thở phào nhẹ nhõm, Thiệu Văn cũng cảm thấy đặc biệt may mắn. Sau khi Trịnh Tuyền Thủy xử lý xong vết thương cho Dư phụ thì trốn ở trong góc, nhìn thấy hộ vệ bên mình bị thương ngã xuống đất, vội vàng mang người về trị liệu, vì thế chính hắn cũng bị thương.
Sau đó Cao Tử và Lỗ Huyên cũng tới, hai người vẫn ở trong phòng, lấy hết thuốc chữa thương Thiệu Thanh Viễn lưu lại ra, loay hoay thiếu chút nữa mệt chết.
Cũng may có bọn hắn, đôi khi người bị thương có thể không trí mạng nhưng không xử lý vết thương kịp thời sẽ mất máu quá nhiều mà chết.
Hơn nữa Thiệu Thanh Viễn dự cảm sẽ có chuyện phát sinh, trước đó đã dặn dò trước cho mọi người, lúc đánh nhau, tận lực bảo vệ chỗ yếu hại của mình, chỉ cần còn có một hơi thở, hắn sẽ tận lực cứu người trở về.
Hắn xử lý đơn giản cho Cao Phong, còn lại giao cho Thiệu Toàn. Nữ quyến vốn không có võ công đang trốn trong phòng phía sau cũng đi ra, Lục thị nhìn Cao Phong lâm vào hôn mê thiếu chút nữa chân mềm nhũn ngã trên mặt đất.
Cũng may đã không còn thích khách, mọi người toàn bộ đi ra hỗ trợ nâng người vào. Thiệu Thanh Viễn đi tiền viện, ba người Trịnh Tuyền Thủy còn đang bận rộn, bọn họ thoạt nhìn rất mệt mỏi, Lỗ Huyên tuổi nhỏ nhất, lúc này tay cũng không nhấc lên được.
Thiệu Thanh Viễn trước tiên đi xem mấy người bị trọng thương mệnh sớm chiều, sắc mặt không khỏi ngưng trọng hẳn lên.
Hắn vội vàng gọi Thiệu Văn còn dư lực: "Ngươi đi Thiệu Ký đưa chưởng quầy và Khương Bảo tới đây, cửa hàng thuốc Thiệu Ký hôm nay tạm thời không cần mở, thuốc ngoại thương cũng vận chuyển tới đây một chút."
“Vâng." Thiệu Văn dắt ngựa ra cửa.
Ngoài cửa yên tĩnh, ngày xưa trời vừa sáng đã bắt đầu náo nhiệt, hiện giờ một chút tiếng động cũng không có, cửa lớn hai bên đều đóng chặt, không chút nhúc nhích.
Thiệu Văn bên này vừa mới cưỡi ngựa ra đầu ngõ, Nhiếp Thông bên kia đã mang theo một đội người vội vàng chạy đến cửa Thiệu gia.
Nhìn thấy hắc y nhân trên mặt đất, sắc mặt Nhiếp Thông biến đổi, vội vàng chỉ huy người phía sau hỗ trợ.
Thiệu Thanh Viễn phải trị liệu cho mọi người nên không ra, cho nên người tới nói chuyện với hắn là Cố Vân Đông.
Trên người Nhiếp Thông cũng mang theo máu, tay phải ở vị trí gan bàn tay bị rách da, nứt ra một lỗ hổng thật lớn.
Hắn lau mặt, nói: "Bên muội thế nào? Mấy đứa A Thư Khả Khả đều ổn chứ? Có thương vong nào không?”
Cố Vân Đông lắc đầu: "Vẫn tốt, lúc trước chúng ta đã có chuẩn bị, thích khách đến không loạn, nhưng có mấy hộ vệ bị thương rất nặng.”
Nhiếp Thông thở phào nhẹ nhõm, nhìn trái nhìn phải, nhỏ giọng nói: "Kinh thành loạn, phủ của mấy đại nhân đều gặp thích khách, tình huống thương vong còn chưa rõ ràng lắm, nhưng không quá lạc quan. Khi ta tới đây, đại phu của y quán Huệ Dân cùng mấy y quán khác đều đi chữa bệnh cho người ta. Trên đường đến đây, có rất nhiều dấu chân máu.”
Cố Vân Đông đã suy đoán, cũng có chút lo lắng, không biết phủ đệ nào gặp nạn.
"Còn các huynh thì sao? Nhiếp phủ không sao chứ? "
“Nhiếp phủ không có việc gì." Chức quan của hắn không cao, cũng không tính là nhân vật gì lớn, thích khách dù sao cũng có hạn, làm sao phân ra được nhân thủ để đối phó hắn?
"Nhưng Liễu phủ và Tần phủ đều gặp thích khách, ta sai người đi hỏi thăm, còn chưa biết cụ thể như thế nào. Đúng rồi, trong cung... Cũng xảy ra chuyện rồi.”
Trong cung xảy ra chuyện, đêm qua Lỗ vương đột nhiên phát động cung biến, dẫn binh xông vào cửa cung định khống chế Hoàng đế.
Cùng lúc đó, cũng có không ít thích khách xông vào mấy phủ đệ của quan lớn, định ám sát trọng thần trong triều.
Không chỉ Thiệu phủ, Tần phủ, Liễu phủ, Quận vương phủ, Thái Phó phủ, còn có phủ đệ của lục bộ thượng thư, đều bị ám sát ở những mức độ khác nhau. MAyy dich
Nhưng hành động của Lỗ vương thất bại, hoàng đế sau khi nhận được mật báo của Tần Văn Tranh, đã điều động cấm vệ quân trong cung. Vì phòng ngừa vạn nhất, hắn còn cử ám vệ điều tra toàn bộ bối cảnh của mấy thống lĩnh quan trọng trong cấm vệ quân một lần, sợ trong đó có người bị Lỗ vương mua chuộc.
Đồng thời, cũng sai người nhìn chằm chằm Lỗ vương phủ.
Nhưng mà, không biết đã xảy ra vấn đề gì, Lỗ vương vẫn rời khỏi vương phủ, không chỉ như thế, còn mang binh xông vào cửa cung.
Cung biến rất đột ngột, nhưng thủ vệ trong cung cũng đề phòng rất nghiêm ngặt, Lỗ vương tạo ra hỗn loạn mặc dù làm cho người trong cung hoảng sợ, cung nữ thái giám ngay từ đầu bởi vì hỗn loạn phát sinh mà giẫm đạp lên nhau dẫn đến một số người đã chết và bị thương.
Nhưng hỗn loạn rất nhanh đã bị áp chế xuống, người của Lỗ vương hiện giờ đã bị bắt toàn bộ.
Cố Vân Đông ít nhiều cũng đoán được một ít, trong phủ bọn họ đột nhiên có nhiều thích khách trắng trợn xuất hiện, kinh thành nhất định hỗn loạn, trong cung sẽ càng không yên tĩnh. Quả nhiên, Lỗ vương tạo phản rồi.
"Hiện tại tình huống trong cung thế nào rồi?" Cố Vân Đông hỏi.
Nhiếp Thông lắc đầu: "Còn chưa biết, hiện tại ta phụ trách thủ vệ kinh thành. Biết những phủ khác đều gặp phải thích khách, sợ các ngươi bên này cũng xảy ra chuyện, nên nhanh chóng tới xem một chút. Các ngươi đều an toàn thì ta yên tâm rồi, ta còn phải đi nơi khác xem một chút, bảo vệ an ninh kinh thành.”
Cố Vân Đông gật đầu: "Vậy huynh mau đi làm việc đi, bên bọn muội sẽ tự mình chiếu cố. Nếu huynh nghe thấy bất cứ điều gì, hãy sai người nào đó báo cho bọn muội biết."
“Được, vậy ta đi trước."
Nhiếp Thông thật sự không có bao nhiêu thời gian ở chỗ này, lưu lại vài người hỗ trợ, rồi mang theo những người khác rời khỏi Thiệu gia.
Cố Vân Đông xoay người nhìn một mảnh hỗn độn trong sân, chậm rãi thở ra một hơi, gọi người còn sức lực giúp đỡ thu dọn.
Một lát sau Thiệu Văn đã trở về, đưa đại phu và Khương Bảo trong cửa hàng đến.
Cũng may Thiệu Thanh Viễn cũng là đại phu, lúc trước lại thu nhận mấy đồ đệ, còn có người trong cửa hàng hỗ trợ, nhân thủ chẩn trị tương đối sung túc.
Nhưng mà qua không bao lâu, lại có người đến gõ cửa, là hạ nhân của Hình bộ thị lang Lôi đại nhân cách bên này tương đối gần, nói là Lôi gia cũng gặp phải thích khách, hiện giờ Lôi đại nhân bị trọng thương, hết lần này tới lần khác đại phu của mấy y quán đều bị mời đi, đại phu trong phủ bọn họ đoạn thời gian trước lại xảy ra chuyện trở về quê nhà, cho nên muốn mời Thiệu đại nhân hỗ trợ chẩn trị.
Thiệu Thanh Viễn vừa vặn xử lý xong cho mấy hộ vệ trọng thương, giao những việc tiếp theo cho đại phu trong tiệm, vừa ngồi xuống uống một ngụm trà chuẩn bị nghỉ ngơi một chút, thì nhìn thấy bộ dạng vội vàng của hạ nhân Lôi gia.
Cố Vân Đông đau lòng, hắn đã cùng thích khách giao thủ một đêm, ngay sau đó ngay cả ngồi cũng không được ngồi, đã phải lập tức lao vào cứu người, hiện tại thật vất vả mới có thể nghỉ ngơi, giờ lại có người tới mời.
Cô muốn cho những người khác đi, hạ nhân Lôi gia kia muốn nói lại thôi, sắc mặt sốt ruột. Thiệu Thanh Viễn lại một lần nữa đứng lên: "Ta đi."
Lần này những quan viên trở thành cái gai trong mắt Lỗ vương, gần như đều cản đường của hắn hoặc là tâm phúc của Hoàng thượng.
Vị Lôi đại nhân này tất nhiên cũng vậy.