Chương 1680: Cố Vân Đông làm gương tốt
Cố Truyền Tông đã bị đè xuống, nghe vậy thiếu chút nữa phun ra một búng máu.
Ông ta ngạnh cổ gân xanh nổi lên: “Cố Vân Đông, ta chính là gia gia ngươi, ngươi thật sự thấy chết không cứu sao?”
Nụ cười trên mặt Cố Vân Đông biến mất vô tung vô ảnh: “Thân tổ phụ? Một ngươi muốn cáo ta cùng cha ta, hận không thể dồn chúng ta vào chỗ chết?”
“Các ngươi không phải không có việc gì sao? Mặc kệ nói như thế nào, ngươi cùng cha ngươi đều chảy dòng máu của nhà cú Cố gia. Ngươi không quan tâm như vậy, không sợ cha ngươi biết được, cảm thấy ngươi quá mức vô tình sao?”
Cố Vân Đông cười một tiếng, đi tới trước mặt Cố Truyền Tông: “Xin lỗi, trên công đường chỉ nói luật pháp, không nói thân tình. Cha ta thân là mệnh quan triều đình, thành thục luật pháp Đại Tấn, nếu biết ta làm gương tốt sẽ càng tăng thêm tán thưởng, sao có thể trách ta?”
“Ngươi…… A!!” Cố Truyền Tông còn muốn nói cái gì, Thi bộ đầu đã cầm lấy bản tử đánh xuống.
Ông ta đột nhiên kêu thảm thiết một tiếng, rốt cuộc không thể nói chuyện với Cố Vân Đông nữa, chỉ có thể hung hăng cắn răng, chống cự nỗi đau.
Bên cạnh ông ta, Cố Phát Nhi, Cố Đại Hồ, Vương thị cùng với Cố Vạn Bảo cũng đang bị đánh.
Trên công đường lớn như vậy, trong khoảng thời gian ngắn tiếng kêu thảm thiết hết đợt này đến đợt khác.
Nhưng mà càng đánh, hận ý trong mắt bọn hắn lại càng thêm mãnh liệt, mấy người nhìn Cố Vân Đông ánh mắt hận không thể bắn ra dao nhỏ.
Cố Phát Nhi kêu lên đứt quãng: “Cố, Cố Vân Đông, ngươi, ngươi sẽ không được, chết tử tế. Ta thành quỷ cũng sẽ không, sẽ không bỏ qua cho ngươi.”
Cố Vân Đông bĩu môi, lười đi để ý hắn.
Nhưng thật ra Cố Tiểu Khê quỳ gối trong một góc nhìn về phía Cố Truyền Tông, rốt cuộc cũng là cha mình, để hắn trơ mắt nhìn ông ta bị đánh nửa chết nửa sống như vậy, trong lòng hắn thật sự không qua được.
Cố Tiểu Khê há miệng thở dốc, nhìn về phía Cố Vân Đông, cô trừng mắt nhìn hắn một cái.
Cố Tiểu Khê lập tức quay đầu đi, không nhìn mấy người bị đánh nữa.
Vẫn là Biển Nguyên Trí ngồi xổm xuống, nhẹ giọng nói: “Tiểu cữu yên tâm đi, Khang đại nhân có chừng mực, sẽ không đánh chết chết.”
Không thấy là Thi bộ đầu tự mình hành hình Cố Truyền Tông sao? Lúc đánh rõ ràng đã thủ hạ lưu tình.
Cố Tiểu Khê hơi gật đầu: “Ta biết.”
Nhà cũ Cố gia tuy rằng muốn tố cáo Cố Vân Đông, nhưng Khang đại nhân cũng không đánh chết người, như vậy người bên ngoài sẽ nói Khang đại nhân như thế nào, lại nói dù thế nào Cố Vân Đông Cố Đại Giang cũng là cha con.
Nhưng hai mươi đại bản kia cũng hoàn toàn không hàm hồ, đánh vừa đủ, không thừa không thiếu.
“…… Hai mươi.” Thi bộ đầu mặt không biểu tình đếm xong, dời bản tử đi, ôm quyền với Khang đại nhân: “Đại nhân, đánh xong hai mươi đại bản.”
Khang đại nhân “ưhm” một tiếng, vung tay lên, những người đó dọn ghế dài đi rồi trở về.
Đám người Cố Truyền Tông sắc mặt dữ tợn hơi thở mong manh, vô lực một lần nữa quỳ ở đại đường.
Khang đại nhân gõ kinh đường mộc, hỏi: “Hiện tại, các ngươi còn có cái gì muốn nói?”
“Đại, đại nhân, chúng ta muốn cáo Cố Đại Giang.” Cố Phát Nhi hốc mắt muốn nứt ra, tràn ngập hận ý từng câu từng chữ nói: “Hai mươi đại bản cũng đã đánh xong, chúng ta muốn tố cáo Cố Đại Giang, chắc là có thể chứ?”
Hắn ôm cái mông bị đánh đã chết lặng không có cảm giác, hàm răng cắn ra máu, cả người mướt mồ hôi, toàn thân phát run, một hồi lâu mới nói thành một câu hoàn chỉnh.
Đám người Cố Truyện Tông nghe vậy đều sửng sốt một chút, có chút cố hết sức chậm rãi xoay đầu nhìn về phía hắn.
Cố Phát Nhi cười lạnh: “Việc đã đến nước này, các ngươi tính như vậy là xong sao?”
Hắn không cam lòng, những người khác nhà cũ Cố gia cũng không cam lòng. Cố Vân Đông không tổn thất gì, bọn hắn lại bị thương thảm trọng.
Không nói cái khác, chỉ nói lần bị thương này, đến bạc mời đại phu đều không có, bọn họ nhiều ngày chuẩn bị như vậy toàn bộ ngâm nước nóng.
Dân cáo quan, trước phải đánh hai mươi đại bản, hiện giờ đánh xong, hắn ngược lại muốn nhìn, Cố Vân Đông muốn chống chế cho tội danh phụ thân không trở về chịu tang như thế nào.
Cố Truyền Tông cũng cực kỳ hận Cố Vân Đông, mới vừa rồi ông ta ăn nói khép nép cầu cứu như vậy rồi, nó thờ ơ cũng thôi, còn nói mát.
Quả thực giống như cầm thú.
Ông ta ngẩng đầu: “Đúng vậy, Khang đại nhân, chúng ta muốn cáo Cố Đại Giang. Hắn thân là con cái, lúc mẫu thân bệnh nặng không ở bên người hầu hạ, thậm chí khi mẫu thân qua đời cũng không trở về chịu tang. Đây là đại bất hiếu, nói toạc ra hắn cũng là đại bất hiếu.”
Vương thị trước đó một câu cũng chưa nói, lại vô duyên vô cớ ăn một trận đánh, hơn nữa bà ta còn là nữ quyến duy nhất nơi này, ngẫm lại thật hận không thể đâm tường đi tìm chết, nhưng bà ta không cam lòng.
So với Cố Truyền Tông nói đại bất hiếu, Vương thị thân là nương tử của tộc trưởng Cố Cương, vẫn có chút hiểu biết, lập tức gật đầu nói: “Không sai, đại nhân, hắn không phải làm quan sao? Làm quan lúc cha mẹ qua đời vẫn phải về quê hương để tang ba năm, chuyện này luôn là luật pháp Đại Tấn đúng không? Hắn là tri huyện mà phạm pháp, tội càng thêm nặng.”
Nhà cũ Cố gia nghe xong lời này ánh mắt sáng lên, sôi nổi gật đầu: “Không sai, tội càng thêm nặng.”
Cố Tiểu Khê vừa tức giận cha hắn tính xấu không đổi một hai phải nắm đại ca không buông, vừa không đành lòng để ông ta tiếp tục tìm đường chết. Hắn biết rõ, chỉ cần bọn họ dừng ở đây, việc này sẽ qua. Nhưng bọn họ một hai phải dây dưa, vậy hậu quả tuyệt đối không phải là điều bọn họ có thể tưởng tượng.
Bởi vậy hắn quỳ gối một bên, nhỏ giọng khuyên nhủ: “Cha, đủ rồi, cha hà tất muốn cùng đại ca biến thành kẻ tử thù? Hắn là nhi tử của cha, người không thể phóng hắn một con ngựa sao.”
Cố Truyền Tông hung tợn nhìn hắn, ‘phi” một tiếng về phía hắn: “Ngươi cút cho ta, ta không có nhi tử như ngươi, cũng không có nhi tử như đại ca ngươi, hai người các ngươi đều là súc sinh, cút.”
Cố Tiểu Khê xoa mặt: “Cha, người……”
Cố Truyền Tông lại không để ý tới hắn, ngẩng đầu nói với Khang đại nhân: “Đại nhân, ta tố cáo Cố Đại Giang, có thể chứ?”
Những người khác nhà cũ Cố gia tha thiết nhìn về phía Khang đại nhân.
Ông ta cảm thấy những người này thật ngoan cường, đã bị đả kích rơi rớt tan tác, còn bị đánh một trận bản tử, lại còn không từ bỏ muốn ép chết cha con Cố Vân Đông.
Được thôi, vậy hắn liền tiếp tục ngồi thẩm án, dù sao nhìn còn rất thú vị.
Cũng không biết, Vĩnh Gia quận chúa còn có hậu chiêu gì không.
Nếu không có, vậy hắn chỉ có thể xử theo phép công.
Khang đại nhân gõ kinh đường mộc: “Tất nhiên là có thể, ngươi muốn cáo Cố Đại Giang vì khi mẫu thân Triệu thị qua đời đã không trở về nhà chịu tang, không để tang ba năm, phải không?”
“Đúng vậy.”
“Việc này xác thật là Cố Đại Giang làm không đúng, nếu tình huống là thật, bản quan tất nhiên sẽ báo cáo đúng sự thật.”
Trên mặt người nhà cũ Cố gia rốt cuộc hiện ra vui mừng, Khang đại nhân không bất công thật tốt.
Khang đại nhân nói tiếp: “Nhưng bản quan cũng muốn nghe một chút lý do của Cố Đại Giang, hắn hiện giờ không ở này, vậy chỉ có thể làm phiền quận chúa giải thích cho bản quan, Cố Đại Giang lúc này ở nơi nào, vì sao không trở về chịu tang, đưa Triệu thị xuống mồ vì an.”