Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1726 - Chương 1726. Song Hỷ Lâm Môn

Chương 1726. Song Hỷ Lâm Môn Chương 1726. Song Hỷ Lâm Môn

Chương 1726: Song Hỷ Lâm Môn

Nhưng lần đó Thiệu Song đi qua, cũng không phải vì để cho Cát thị giới thiệu người cho mình.

Đại khái là đi theo bên cạnh Cố Vân Đông nhiều năm, cũng đã quen với tác phong làm việc của cô. Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn đều không thích chỉ định đối tượng thành thân cho hạ nhân nhà mình.

Nếu người ta không thích, miễn cưỡng cũng không có ý nghĩa.

Cho nên mấy người Thiệu Song cũng chịu ảnh hưởng sâu sắc, cảm thấy thích nhau, xuất phát từ hai phía, mới có thể cầm sắt hòa minh, thông cảm bao dung lẫn nhau, sau này cùng đi tiếp.

Hắn tìm tới trước mặt Cát thị, chỉ là muốn nàng nói một lời chuẩn xác, sau đó tự mình đi hỏi ý tứ Nghê Lan.

Hắn vẫn hy vọng Nghê Lan thích mình, ít nhất cũng phải có hảo cảm mới có thể xác nhận, đưa người về huyện Tĩnh Bình, miễn cho nàng ấy bất an.

Chính là bởi vì thích, Thiệu Song không khỏi suy nghĩ cho Nghê Lan nhiều một chút.

Cát thị biết ý tứ của hắn, còn rất là ngoài ý muốn, nhưng vẫn đồng ý.

Thiệu Song từ đó bắt đầu, đã cùng Nghê Lan có cơ hội gặp hai lần, giúp nàng, cũng tặng đồ cho nàng, lại lộ ra tâm tư của mình.

Nghê Lan tuy rằng đã mười bảy, nhưng nàng tiếp xúc ít người, làm sao được người ta dụng tâm đối đãi như vậy?

Không đúng, không chỉ là nàng, tiểu tỷ muội bên cạnh nàng, nàng cũng không thấy có ai được người ta coi trọng như vậy.

Tiểu cô nương chưa trải sự đời, Thiệu Song lại là một người từ nhỏ lăn lộn ở phố phường, ngày thường rất thông minh. Bây giờ càng có thể nói là văn võ song toàn, làm việc vững chắc. Trong bóng tối vẫn có không ít người đánh chủ ý với hắn, cho dù không nhìn bản thân hắn, cũng coi trọng Thiệu Thanh Viễn và Cố Vân Đông nha.

Một người như vậy, Nghê Lan thật đúng là chống cự không được.

Kỳ thật dựa theo tuổi của nàng, tiểu tỷ muội bên cạnh nàng đều đã thành thân.

Nàng còn chưa có, là bởi vì vóc dáng nàng nhỏ, những người đó ghét bỏ eo nhỏ mông nhỏ của nàng, về sau không tiện sinh con dưỡng cái.

Cát thị tất nhiên cũng sẽ không chỉ định nàng cho những nam tử mình còn không được tốt lắm còn chê người khác, cho nên kéo dài một chút, kéo đến khi Thiệu Song đến.

Cát thị thấy song phương có ý với nhau, vui vẻ đồng ý hôn sự này.

Chủ tử Thiệu Song không ở kinh thành, tuy rằng Thiệu Thanh Viễn đều để cho hắn tự quyết định. Nhưng chuyện thành thân lớn như vậy, dù thế nào cũng nên nói một tiếng.

Hắn đi tìm Dương Liễu, Dương Liễu làm sao có ý kiến. Bà cũng muốn giới thiệu người cho Văn Võ Song Toàn, mấy nha hoàn bên cạnh bà đều đã thành thân, hết lần này tới lần khác mấy người đi theo Vân Đông đều còn độc thân, nha đầu kia cũng không để ý.

Cát thị viết cho Cố Vân Đông một phong thư, đến lúc đó bảo Nghê Lan mang theo tới đây giải thích tình huống một chút.

Lập tức, Nghê Lan bàn giao công việc ở Tân Minh Các, đi theo Thiệu Song trở về.

Tình cảm của hai người trên đường lại nhanh chóng nóng lên, Nghê Lan đối với Thiệu Song rất ỷ lại.

Cái này không tính, vừa trở về hai người đã tính toán thành thân.

Cố Vân Đông đọc xong thư, vuốt cằm lâm vào trầm tư.

Kỳ quái, Thiệu Vũ này ra ngoài một chuyến, sau đó liền cùng Hồng Diệp xác nhận quan hệ.

Thiệu Song ra ngoài một chuyến, tự mình mang về một người vợ.

Có phải cô cũng nên để hai tên độc thân Thiệu Văn Thiệu Toàn đi ra ngoài một chút, không chừng nhân duyên sẽ tới đây?

Nghê Lan thấy Cố Vân Đông nửa ngày không nói lời nào, nhịn không được đưa tay kéo tay áo Thiệu Song một chút.

Động tác nhỏ này không thoát khỏi ánh mắt Cố Vân Đông, cô phục hồi tinh thần, ho nhẹ một tiếng nói: "Rất tốt, chỉ cần hai người có tình với nhau, ta sẽ không phản đối. Vừa lúc, Thiệu Vũ và Hồng Diệp tháng sau thành thân, các người không bằng cũng tính toán ngày tháng, nếu cảm thấy có thể, nếu không, cùng nhau làm? Cũng náo nhiệt."

Thiệu Song thật đúng là không biết chuyện này, lúc này khiếp sợ: "Thiệu Vũ và Hồng Diệp sắp thành thân?" Hắn không phải là sớm nhất.

Hôn sự của Thiệu Song, cuối cùng là cùng ngày với Thiệu Vũ.

Hai đôi tân hôn bắt đầu náo nhiệt chuẩn bị công việc kết hôn, Nghê Lan vừa mới tới huyện Tĩnh Bình, cái gì cũng không quen thuộc, vừa vặn Hồng Diệp đi cùng nàng, hai người thương nghị với nhau, ngược lại rất ra dáng, cũng làm cho Nghê Lan đang thấp thỏm an tâm lại.

Lúc Nghê Lan từ kinh thành tới, Cát thị đã chuẩn bị đồ cưới cho nàng.

Hồng Diệp bên này, Cố Vân Đông tất nhiên cũng chuẩn bị.

Cô còn phân biệt gói cho Thiệu Vũ Thiệu Song một trăm lượng tiền lì xì, để cho bọn họ mua đồ nên mua, loại đại sự cả đời này, tất nhiên không thể qua loa.

Thích ma ma giúp đỡ trong ngoài, cả phủ đệ đều vui mừng.

Đến ngày lành, hai tân lang mang theo đội ngũ đánh chiêng đánh trống đi nửa vòng ở bên ngoài, không ít dân chúng trong huyện đều biết bọn họ, mắt thấy hai người này đều thành thân, trong lòng vừa cao hứng vừa tiếc nuối.

Văn Võ Song Toàn mỗi người đều cao lớn, lúc trước bọn họ đi theo Thiệu Thanh Viễn tuổi còn chưa lớn, nghe nói uống sữa có thể phát triển cao, bốn người uống không ít, hiện giờ ăn mặc một thân thẳng tắp, đứng ở giữa đám người cũng là hạc đứng giữa bầy gà đặc biệt bắt mắt.

Hơn nữa bọn họ là hộ vệ đi theo bên cạnh Thiệu Thanh Viễn, thân thủ đến tiền công cũng không thấp, kỳ thật trong thành không ít dân chúng đều thèm thuồng bọn họ.

Bất đắc dĩ bốn người đều không chịu thành thân ah, bà mối đến mấy chuyến cũng không công mà trở về.

Ai biết còn cho rằng là băng sơn không tan được, lại một lần thành thân hai người, điều này làm cho không ít người đấm ngực hối hận không thôi.

Cũng may còn có hai người, từ ngày đó về sau, Thiệu Văn Thiệu Vũ vẫn là chó độc thân đã trở thành mục tiêu của mọi người, mỗi lần đều bị quấn đến mức không dám ra khỏi cửa.

Địa điểm thành thân vẫn là ở huyện nha, hai bên bọn họ mời người không nhiều lắm.

Hồng Diệp là lúc trước quận vương gia ban cho Cố Vân Đông, lúc đến phủ Tuyên Hòa, người quen thuộc nhất cũng chỉ có Thích ma ma và Liễu Diệp.

Nghê Lan một mình mới tới huyện Tĩnh Bình, thân thích bằng hữu của nàng đều ở kinh thành. Cũng may trên đường đến huyện thành, cùng mấy nữ công nhân trong xưởng Cố gia cùng đồng hành tương đối quen thuộc.

Thiệu Vũ Thiệu Song cũng là cô nhi, nhưng bọn họ ở huyện Tĩnh Bình ngược lại quen biết vài bằng hữu, lúc này đều mời tới.

MAyy dich

Hơn nữa người trong huyện nha, cùng với đám người Bùi quản sự trong xưởng, cộng cộng trừ trừ đại khái có năm sáu bàn người.

Mặc dù người không nhiều, nhưng bầu không khí rất náo nhiệt.

Cố Vân Đông và Thiệu Thanh Viễn làm chủ, sau khi bọn họ mời rượu thì rời đi, miễn cho bọn họ không được tự nhiên.

Quả nhiên, bọn họ vừa đi, tân khách bên kia càng ồn ào.

Cố Vân Đông trở về phòng, nghe thấy tiếng vang không khỏi lắc đầu, vừa định thu thập đã thấy Trì Trì được Thiệu Âm dắt đi vào.

"Mẹ, con muốn tặng lễ."

Tiểu tử kia vừa bước vào cửa phòng lập tức buông tay Thiệu Âm nhào tới: "Chìa khóa, cho con chìa khóa."

Chìa khóa ban đầu của hắn được giấu dưới gầm giường, hắn tự nhận ngoài mình thì không ai biết.

Nhưng lần trước sau khi hắn cầm vàng quý báu của mình đưa cho Tống Nham trước mặt Lê Hoàng, Lê hoàng không hiểu phong tình kia cười nhạo vạch trần hắn ngay tại chỗ, làm tiểu tử kia tức giận thiếu chút nữa nhào tới cắn hắn.

Nhưng cũng bởi vậy mới khiếp sợ biết nơi mình giấu chìa khóa một chút cũng không kín đáo, mỗi ngày đều có thể bị người nhìn thấy.

Hắn có chút phát sầu, không biết nên đặt ở nơi nào mới tốt.

Cuối cùng Thiệu Âm dùng dây thừng ngũ sắc đan cho hắn một cái túi, để hắn đặt ở trong túi xách nhỏ mang theo bên người.

Bình Luận (0)
Comment