Trưởng Tỷ Nhà Nông Có Không Gian ( Dịch Full)

Chương 1755 - Chương 1755. Ông Bà Nội Bị Lừa

Chương 1755. Ông bà nội bị lừa Chương 1755. Ông bà nội bị lừa

Chương 1755: Ông bà nội bị lừa

Cố Vân Đông sáng sớm đã gọi nhân thủ: "Nhìn xem mọi người đã đến đông đủ chưa."

Những người khác nhìn trái nhìn phải nhìn, đồ đạc đều là sớm đã chuẩn bị xong một ngày trước, không có nhiều vấn đề.

Về phần người...

Lỗ Huyên vội vàng chạy tới, trên mặt toát mồ hôi: "Sư nương, Tam sư tỷ cùng bá mẫu còn chưa tới.”

Cố Vân Đông sửng sốt, bọn họ lúc trước đã nói xong canh giờ tập hợp, Lôi Kỳ cùng Hàn thị từ trước đến nay đều là người đúng giờ, hiện giờ sắp phải xuất phát, sao còn chưa xuất hiện?

Cố Vân Đông lo lắng xảy ra vấn đề gì, gọi Trịnh Tuyền Thủy tới: "Ngươi cùng Cao Tử đi Lôi gia một chuyến, xem có phải xảy ra chuyện hay không."

Trịnh Tuyền Thủy vội vàng đáp ứng, cùng Cao Tử chạy về phía Lôi gia.

Cố Vân Đông lúc này mới tiếp tục điểm danh nhân số, chỉ là không đến một lát sau, hai người Trịnh Tuyền Thủy đã trở về.

Trịnh Tuyền Thủy ôm Lôi Nham, Cao Tử cầm hành lý của ba người Lôi gia, Lôi Kỳ cùng Hàn thị vội vàng chạy về phía này.

Năm người rất nhanh đến trước mặt Cố Vân Đông, ngược lại khiến cô hoảng sợ.

"Các ngươi xảy ra chuyện gì vậy? Có ai đuổi theo đằng sau sao?”

Lôi Kỳ vội vàng lắc đầu: "Không có, không có việc gì, sư nương, chúng ta xuất phát rồi sao?"

Tuy rằng nàng nói không có việc gì, trên mặt lại khó nén sự thấp thỏm, nhưng ánh mắt lại sáng lên kinh người, giống như đã làm chuyện gì sảng khoái lòng người vậy. MAyy dich

Cố Vân Đông không hỏi nhiều, lúc này cũng đã đến lúc xuất phát: "Lên xe trước đi, chúng ta phải đi."

Hai nhà Lỗ Huyên và Lôi Kỳ ngồi một chiếc xe, nhưng Cố Vân Đông tuy rằng lúc ấy không hỏi cái gì, nhưng vẫn nói Lôi Kỳ lên xe ngựa của mình.

Đợi đến khi xe ngựa chuyển động, cô mới cười hỏi: "Nói đi, xảy ra chuyện gì, xem ngươi cao hứng kìa.”

Lôi Kỳ sửng sốt, sờ sờ mặt mình: "Con, con cao hứng sao?"

“Rất cao hứng." Trì Trì cầm đồ chơi của mình chơi đùa lung tung, nghe vậy khẳng định gật gật đầu, chỉ vào ánh mắt của mình: "Đôi mắt to sáng ngời của ta cũng nhìn thấy."

Lôi Kỳ không nhịn được bật cười: "Kỳ thật cũng không có cái gì, chính là… Sư nương, con nói, ngài đừng tức giận."

"Chẳng lẽ còn có liên quan đến ta?"

Lôi Kỳ vội vàng lắc đầu: "Không có."

“Vậy thôi."

"Chỉ là chúng ta bày kế gài ông bà." Thấy Cố Vân Đông nhíu mày, Lôi Kỳ nói tiếp: "Chuyện chúng ta muốn đi phủ Tuyên Hòa, vẫn chưa từng tiết lộ ra bên ngoài, chính vì đề phòng ông bà cùng nhà ngoại tổ con. Sư nương cũng biết, lúc trước sau khi cha con qua đời, ông bà nội cùng ông bà ngoại đều khuyên mẹ con tái giá, một bên muốn đồ nhà chúng con, một bên muốn mẹ con tái giá. Mẹ con vì thế cùng bọn họ trở mặt, nhưng cho dù như thế, bọn họ vẫn không ngừng đánh chủ ý lên nhà chúng con. Về sau con trở thành đệ tử của sư phụ, bọn họ không dám đắc tội sư phụ, lúc này mới dừng lại."

“Nếu biết cả nhà chúng con đều đi phủ Tuyên Hòa, vậy ông bà bên kia khẳng định lại muốn đánh chủ ý lên nhà chúng con. Vì vậy, chúng con đã không nói, giữ bí mật. Nhưng bọn họ không biết từ đâu mà tìm hiểu được tin tức, nghe nói Lỗ Huyên và bà nội Lỗ muốn đi cùng nhau, bọn họ lo lắng chúng con cũng muốn đi, tới cửa chất vấn mẹ con."

“Mẹ con nói nhà chúng con không đi, nhà chúng con khác gia đình Lỗ Huyên, huống chi con là nữ hài tử, xa quê không tiện, cho nên lần này xuất hành, chỉ có Lỗ Huyên đi theo sư phụ trở về. Nhưng cho dù chúng con nói như vậy, ông bà vẫn là đề phòng chúng con, mấy ngày nay luôn âm thầm nhìn chằm chằm."

Nhưng bọn họ muốn đi, nhà cửa nhất định phải bán đi, bằng không sẽ trực tiếp trở thành nhà của ông bà nội rồi.

Lôi Kỳ cùng Hàn thị thương lượng, dứt khoát âm thầm liên lạc với người mua nhà, chờ một ngày trước khi bọn họ rời đi, mới trực tiếp chuyển nhà qua, miễn thời gian ông bà dây dưa.

Lôi Kỳ lúc trước ở y quán Huệ Dân hỗ trợ, những chuyện khác không nói, nhân mạch thật sự tích góp không ít.

Đại phu cùng dược đồng trong y quán đối với tiểu sư muội này đều rất thương tiếc, biết nàng muốn đi theo Thiếu đông gia đến phủ Tuyên Hòa, tương lai sẽ đi theo bên cạnh Thiếu đông gia, vậy đối với nàng tất nhiên là càng thêm thân thiết.

Biết được nàng muốn âm thầm bán nhà, bọn họ liền giúp hỏi thăm một phen, thật đúng là tìm được một hộ gia đình thích hợp. Người nhà này trong nhà huynh đệ nhiều, người bình thường đều không dám tìm bọn họ gây phiền toái.

Bọn họ mua nhà gấp, nghe nói nhà Lôi Kỳ còn phải qua một hai tháng mới chuyển đi, kỳ thật trong lòng không quá vui vẻ.

Nhưng Hàn thị giảm giá mạnh, hơn nữa Lôi kỳ cùng Vĩnh Ninh Hầu có quan hệ, bọn họ lúc này liền đồng ý.

Đương nhiên, hết thảy đều âm thầm tiến hành, cho nên cho dù nhìn phòng ốc, cũng là nữ chủ nhân trong nhà kia sinh bệnh, tìm Lôi Kỳ hy vọng nàng hỗ trợ giới thiệu đại phu danh tiếng, để trượng phu cùng đi tới. Lúc này mới không làm hai lão nhân Lôi gia không hoài nghi nhiều.

Hôm qua bọn họ đi nha môn chuyển tên chủ nhà, sáng nay chính là thời gian bọn Cố Vân Đông xuất phát, hai người già Lôi gia sáng sớm đã tới Lôi gia nhìn chằm chằm bọn họ. Hàn thị lấy cớ muốn cùng nữ nhi tiễn Vĩnh Ninh hầu, nên muốn hai người già Lôi gia rời đi để khóa cửa đi ra ngoài.

Hai lão nhân Lôi gia thấy trong tay bọn họ không có hành lý gì nên cũng yên tâm, chỉ là bọn họ lại không biết Hàn thị đã đưa hành lý đến đặt ở y quán Huệ Dân trước.

Một nhà ba người vừa ra khỏi cửa, lập tức đưa chìa khóa cho chủ nhà mới đã chờ đợi từ trước, sau đó đến y quán Huệ Dân lấy hành lý. Trì hoãn như vậy, nên mãi đến lúc sắp xuất phát mới đến đây.

Kỳ thật Lôi Kỳ đến bây giờ còn có chút lo lắng, tuy rằng chủ nhà mới kia đáp ứng qua một canh giờ sau mới đi mở cửa quét dọn phòng ốc. Nhưng đội ngũ của bọn họ khổng lồ, chờ ra khỏi thành chỉ sợ còn phải trì hoãn một chút thời gian, cũng không biết lúc đó ông bà nội có thể đuổi theo hay không.

Lôi Kỳ nói xong, có chút thấp thỏm nhìn Cố Vân Đông: "Sư nương, chúng con làm như vậy, người có cảm thấy, cảm thấy chúng con không hiếu thuận hay không?"

"Tại sao lại cảm thấy hai người bất hiếu?" Cố Vân Đông tựa vào gối mềm phía sau, tư thái thích ý: "Ta còn muốn nói các ngươi làm tốt đây, cái gì gọi là hiếu? Có câu nói phụ từ tử hiếu, phụ từ ở phía trước, con mới có thể hiếu, bằng không chính là ngu hiếu, không được."

Trì Trì ở một bên lại gật gật đầu: "Mẹ ta nói đúng, nếu cha mẹ ta đối với ta hiền lành một chút, ta về sau cũng sẽ rất hiếu thuận."

Cố Vân Đông giơ tay lên cốc đầu Trì Trì một cái, híp mắt hỏi: "Có hiền lành không?"

Trì Trì bĩu môi, vẻ mặt ủy khuất lui vào trong góc.

Lôi Kỳ nhất thời nhếch miệng nở nụ cười, gật đầu thật mạnh một cái: "Dạ, con hiểu rồi."

Cố Vân Đông cười cười, đại khái cũng biết con bé đang lo lắng cái gì, liền nói: "Ngươi yên tâm, nếu như ông bà ngươi đuổi kịp, còn có chúng ta, sẽ không để cho bọn họ làm chậm chân."

Kỳ thật việc này, chỉ cần Lôi Kỳ đến trước mặt bọn họ nói một tiếng, lấy thân phận hiện giờ của Thiệu Thanh Viễn, đi Lôi gia nhắc nhở một tiếng, cho dù ở trước mặt hai lão nhân gia Lôi gia giúp Hàn thị bán phòng, hai người kia cũng không dám nói cái gì.

Nhưng Lôi Kỳ không nói, một nhà bọn họ dùng biện pháp tốt nhất mình có thể nghĩ đến để giải quyết.

Chỉ điểm này, cũng đủ để người ta nhìn cao một cái rồi.

Bình Luận (0)
Comment