Chương 946: Đều là người một nhà
Cố Vân Đông đi vào viện, đúng là nhìn thấy Lăng Tiêu đang nói chuyện với Cố Đại Giang.
Trước mặt hai người còn có một tờ giấy, Cố Đại Giang cầm bút mực viết viết vẽ vẽ, chắc là đang nói vấn đề bố trí hộ vệ.
Bạn nhỏ Vân Thư cũng nghiêng đầu đứng ở một bên nghe, có vẻ rất tập trung, thỉnh thoảng còn gật gật đầu.
Khóe miệng Cố Vân Đông giật giật, nhìn thấy Dương Chí Phúc đi tới, trên mặt mang theo lo lắng, nhỏ giọng nói: "Vân Đông, cha cháu nói Lăng Tiêu mang theo rất nhiều tiêu sư đến để bảo vệ chúng ta, có phải đã xảy ra chuyện gì hay không?"
“Chỉ phòng ngừa vạn nhất mà thôi, cũng không chắc sẽ xảy ra chuyện."
Dương Chí Phúc thoáng thở phào nhẹ nhõm, chỉ là rất nhanh lại nhíu mày nói: "Vậy bên phía Hạc nhi có vấn đề gì không?”
Cố Vân Đông đương nhiên cũng đã suy xét đến chuyện của hắn, nhất là khi Dịch Tử Lam đã tới huyện An Nghi, muốn động thủ ngay lập tức. MAyy dich
Mới vừa rồi lúc cô còn ở khách điếm ăn cơm, đã sai người chạy tới y quán Kỷ gia nói với Thiệu Văn một tiếng, bảo hắn đưa Dương Hạc về.
"Ông ngoại yên tâm đi, lát nữa hắn sẽ trở về."
Dương Chí Phúc nghe vậy mới an tâm lại, lát nữa ông cũng sẽ nhắc nhở bạn già hai ngày nay không nên ra ngoài, hết sức cẩn thận không gây thêm phiền toái cho Vân Đông.
Vừa mới nghĩ như vậy, ngoài cửa đã truyền đến tiếng gõ cửa, sau đó một tiêu sư thò đầu vào bên trong, nói: "Bên ngoài có người tên Thiệu Văn, nói dẫn Dương thiếu gia vào.”
Hai người này không biết Dương Hạc, chỉ có thể vào hỏi trước.
Cố Vân Đông liếc thấy bóng người ở cửa, cười nói: "Là bọn họ, để cho bọn họ tiến vào đi.”
Lát sau, Thiệu Văn và một dược đồng y quán khiêng Dương Hạc còn đang ở trên cáng vào sân. Thân thể Dương Hạc đã tốt hơn rất nhiều, chỉ là vì trúng độc. Lúc trước đầu còn bị đập dẫn đến bị thương chảy không ít máu, hiện giờ khí huyết không đủ, vẫn cần điều dưỡng nhiều hơn. Dương Hạc ở y quán đã nghe ông chủ Kỷ nói thân phận của Cố Vân Đông, cũng từ trong miệng Thiệu Văn biết được vị quận chúa này là biểu muội của mình, hơn nữa cô cô nhiều năm như vậy không trở về là vì những chuyện ác mà cha hắn làm ra.
Bởi vậy khi đối mặt với Cố Vân Đông, tâm tình Dương Hạc vừa áy náy vừa mừng rỡ, cũng có chút ngượng ngùng.
Vẫn là Dương Chí Phúc giới thiệu qua, thấp giọng nói cảm ơn: "Ta có thể bình an vô sự, cũng may là nhờ có biểu muội và biểu muội phu, cám ơn các ngươi.” MAyy dich
Cố Vân Đông cảm thấy Dương Hạc không tệ, lúc này cười nói: "Đều là người một nhà, không cần nói cảm ơn.”
Hốc mắt Dương Hạc chua xót, đúng vậy, người một nhà, đây mới là người một nhà.
Hắn có chút xấu hổ cười, sau đó được Thiệu Văn và Thiệu Vũ cùng nhau khiêng về phòng nghỉ ngơi.
Ở bên kia, Lăng Tiêu và Cố Đại Giang cũng đã nói xong, Lăng Tiêu nói cách bố trí của mình với Cố Vân Đông: "Chúng ta đã sắp xếp người ở cửa trước cửa và bên cạnh sân sau của Dương gia rồi, người ở cửa trước cửa sau là ngoài sáng, những người khác ở trong tối, trừ phi gặp phải tình huống nguy cấp, chứ bình thường sẽ không xuất hiện. Nhưng mới vừa rồi Cố lão gia đã đưa ra ý kiến là ở góc đường với đầu ngõ cũng tìm hai người nhìn ở đó, nếu thấy tình huống ngoài ý muốn thì tùy thời thông báo, ta cảm thấy khả thi, nên sẽ bố trí lại."
“Vất vả cho ngươi rồi."
Lăng Tiêu cười nói: "Cái này thì tính là vất vả gì, không có việc làm mới gọi là vất vả, hiện giờ cả người ta đều tràn đầy sức lực.”
Nói xong, hắn cất bức tranh kia, muốn rời khỏi Dương gia.
Nhưng đúng lúc này, ngoài cửa lại đột nhiên truyền đến tiếng ồn ào. Cố Vân Đông nhíu mày, cửa viện lại bị người mở ra, tiêu sư cửa trước trầm mặt tiến vào.
"Quận chúa, lão đại, người của tiêu cục Bá Uy tới rồi." Tiêu sư nói nhỏ. MAyy dich
Tiêu cục Bá Uy chính là nơi có Mao huyện lệnh làm chỗ dựa, nhiều năm như vậy vẫn đè đầu tiêu cục Phi Hổ để thành tiêu cục đệ nhất huyện thành.
Cố Vân Đông nhướng mày: "Bọn hắn tới làm gì?"
“Tiêu đầu của tiêu cục Bá Uy muốn gặp quận chúa."
Cố Vân Đông càng cảm thấy buồn cười: "Bọn hắn muốn gặp thì ta phải ra gặp sao?”
Tiêu sư kia tuy rằng cũng đồng ý như vậy, nhưng nghĩ đến người ngoài cửa, rốt cuộc có chút không cam lòng nói: "Bọn hắn còn mời cả Mao huyện lệnh tới.”
Lần này Cố Vân Đông kinh ngạc, Mao huyện lệnh cũng tới.
Ông ta làm chỗ dựa cũng quá tận tâm tận trách rồi?
Cố Đại Giang ở một bên trầm ngâm: "Mao huyện lệnh tới rồi, cũng không tiện trực tiếp đuổi người đi, không thì, cứ mời người vào đi.”
“Vẫn nên để con đi ra đi, Mao huyện lệnh và ông bà ngoại không phải đối đầu, hơn nữa con cũng không muốn hắn bước vào viện tử Dương gia.” Cô cảm thấy hắn bước vào, sẽ không còn sạch sẽ.
Hơn nữa ông bà ngoại hiện giờ phải ở trong một cái viện nhỏ như vậy, đương nhiên trong đó cũng không thể thiếu dấu vết của Mao huyện lệnh. Lát nữa tiến vào nhìn thấy viện tử này, không chừng trong lòng lại chê cười Dương gia không ra gì.
Cố Đại Giang gật đầu: "Cũng được.”
Cố Vân Đông sửa sang lại quần áo một chút, ngẩng đầu ưỡn ngực đi tới cửa viện, Lăng Tiêu đi theo phía sau cô.
Mao huyện lệnh thấy cô đi ra, chắp tay hành lễ: "Hạ quan tham kiến quận chúa.”
Đứng bên cạnh hắn chính là tiêu đầu và tiêu sư của tiêu cục Bá Uy, thấy thế cũng vội vàng hành lễ như đúc.
Cố Vân Đông đứng trên bậc thềm, từ trên cao nhìn xuống bọn hắn: "Không cần đa lễ nữa, Mao huyện lệnh lúc này tới đây làm gì? Còn ở bên ngoài ồn ào, quấy nhiễu ta và người nhà đang nghỉ ngơi, lá gan không nhỏ đâu.”
Mao huyện lệnh vội vàng rũ mắt thỉnh tội: "Quận chúa thứ tội, hạ quan chỉ là nhất thời nóng lòng, cho nên mới làm ra chút tiếng động như vậy, chứ không muốn quấy nhiễu quận chúa, kính xin quận chúa thứ tội.”
Cố Vân Đông nhướng mày: "Nóng lòng? Ngươi nóng vội cái gì vậy?” MAyy dich
Mao huyện lệnh dừng một chút, ngước mắt nhìn trái phải, bộ dạng như không dễ nói chuyện ở chỗ này.
Cố Vân Đông lại không nhìn ra ý tứ biểu đạt của ông ta, không kiên nhẫn lại hỏi một lần nữa: "Rốt cuộc ngươi nóng lòng cái gì?”
Mao huyện lệnh trong lòng có chút không thoải mái, trời thì nóng lại còn thấy cô đứng ở ngoài cửa hoàn toàn không có ý định mời mình vào, đôi mắt hắn trầm xuống.
Nhưng lúc ngẩng đầu lên, biểu tình của hắn lại trở nên hiền lành, cung kính: "Hạ quan nghe nói quận chúa tìm người làm hộ vệ ở Dương gia, cho nên lập tức tới. Là hạ quan lo lắng không chu toàn, vốn quận chúa đến huyện An Nghi, hạ quan nên an bài nơi quận chúa nghỉ ngơi mới đúng. Dịch trạm đã sửa sang lại, hạ quan cũng đã an bài hộ vệ, quận chúa và Thiệu đại nhân có thể an tâm ở lại.”
“Đương nhiên, nếu quận chúa không thích ở dịch trạm thì dinh thự của hạ quan cũng đã thu dọn thỏa đáng. Dù sao thì, bên đường Thành An cũng có nhiều người không phải tốt lành gì, quá mức huyên náo, hạ quan sợ sẽ quấy nhiễu quận chúa nghỉ ngơi. Nếu quận chúa lo lắng cho Dương lão thái gia và lão thái thái, cũng có thể để họ cùng nhau đi qua, mọi chuyện hạ quan đều sẽ an bài tốt.”
Cố Vân Đông buồn cười nhìn Mao huyện lệnh: "Nhưng ta vừa không thích dịch trạm, cũng không muốn ở tại dinh thự, chỉ muốn ở trong viện tử của Dương gia. Ta vốn tới để tìm người thân, chính là hy vọng được hưởng thụ niềm hạnh phúc của gia đình, ở dịch trạm hoặc dinh thự đều khiến cho ta không được tự nhiên.”
Mao huyện lệnh trong lòng chửi bới muốn chết, ngươi vậy mà muốn hưởng hạnh phúc gia đình, lại không muốn công khai thân phận ah.
Quận chúa cái gì chứ, một người chỉ có thể ở dân gian phô trương, còn coi mình là trung tâm cơ đấy.