Trượt Băng Nghệ Thuật Càng Thích Hợp Để Tôi Tham Gia Thế Vận Hội

Chương 87



Trương Tuấn Bảo, 33 tuổi, bởi vì hỏi chị gái Trương Thanh Yến về chiều cao của chồng cũ, bị đập một phát ngay gáy.

Hắn ôm đầu ngồi chồm hổm trên mặt đất, vẻ mặt đau khổ: "Em chỉ là không tin hai anh em kia thật sự cao như vậy, rồi mới tìm chị xác nhận một chút thôi, làm gì đánh em?"
Trương nữ sĩ bắt chéo hai chân ngồi trên sô pha, Hứa Nham đặt một tách trà lên tay cô, cô dùng nắp tách trà gạt gạt bọt, thổi nước trà, nhấp một ngụm.

"Chú biết rõ khi chị nghĩ về người đó thì sẽ một bụng lửa giận mà, vậy mà còn nhắc đến tên của anh ta, bị đánh cũng đáng.

"
Hứa Nham buồn cười nói: "Chiều cao của hai anh em không phải rất đáng nhớ sao? Anh cũng nhớ đấy.

"
Trương Tuấn Bảo trong lòng nói anh nhất định là phải nhớ rồi, ai có thể không nhớ chiều cao của tình địch mà chính mình chán ghét mấy năm chứ.

Hứa Nham là bạn đại học của Trương Thanh Yến, hai người cùng tuổi nhưng lại bị cha ruột Trương Giác đoạt trước, mà chớ đến khi bọn họ chia tay, Hứa Nham lập tức nắm lấy cơ hội dắt tay Trương nữ sĩ chạy về quê nhà ở Đông Bắc, lúc chạy khi Trương Giác còn chưa biết đi còn không quên mang theo sổ hộ khẩu, sau đó hai người lo chuyện cưới xin.

Ông cậu đặt mông ngồi xuống sô pha thở dài: "Chủ yếu là do anh đối với Tiểu Ngọc quá tốt rồi, khiến tôi quên mất thằng nhỏ còn một người cha ruột.

"
Nhớ năm đó khi Trương Thanh Yến trở về quê nhà ở Đông Bắc, vết thương trên người cô vẫn chưa khỏi hẳn, cha mẹ cô cũng lớn tuổi, lúc đó Trương Tuấn Bảo mới 19 tuổi còn đang hoạt động, tập luyện xong cũng không còn sức lực chăm sóc trẻ sơ sinh, kết quả chính là Hứa Nham đảm nhận trách nhiệm chăm sóc Trương Giác khi cậu còn trong tả lót.

Hắn thay tã, pha sữa bột cho Trương Tiểu Ngọc, đứa nhỏ nửa đêm quấy khóc, hắn một câu than thở cũng không có đứng dậy ôm đứa nhỏ dỗ dành, đứa nhỏ bị bệnh cũng là hắn mang đứ nhỏ đến bệnh viện điều trị.


Khi Trương Giác có thể chạy và nói chuyện , nhóc gây họa đều là Hứa Nham ra ngoài chịu tội, hoặc là làm chỗ dựa cho Trương Giác, trước khi Trương Giác lên tiểu học là hắn đưa cậu nhóc đến trường mẫu giáo, sau đó Trương Giác học trượt băng, thanh nhạc, ba lê, cũng là Hứa Nham nỗ lực kiếm tiền mang theo Trương Giác đi tìm giáo viên tốt nhất.

Không nói đến trượt băng, giáo viên thanh nhạc của Trương Giác đã từng tham gia sân khấu Broadway, giáo viên dạy ba lê năm đó cũng từng là thủ tịch của một đoàn ba lê trong nước, tham gia lớp học với một giáo viên giỏi như thế là rất giá trị, với khả năng tài chính trước đây của Hứa Nham và Trương Thanh Yến, nếu không phải thật tâm yêu quý đứa nhỏ thì sao sẽ cắn răng cung cấp như thế?
Cha dượng làm được việc này, Trương Giác cũng không bao giờ nghĩ rằng mình có một người cha khác biệt, chứ đừng nói đến Trương Tuấn Bảo.

Trên thực tế, ngay cả bản thân Trương Tuấn Bảo cũng cho rằng mình đủ tư cách hơn Lan Cẩn để xưng là cha của Trương Giác, dù sao thì những năm qua hắn đặt trên người Trương Tiểu Ngọc không ít những tâm tư, nói một cậu cuộc sống của hắn chỉ xoay quanh thằng nhóc ngịch ngợm kia cũng không quá.

Hắn vỗ đùi: "Được rồi, ngày mai tụi em lên máy bay đi Nga, em về sắp xếp đồ đạc trước, chị ngày mai chị gọi Tiểu Ngọc rời giường sớm một chút.

"
Trương nữ sĩ không nhịn được phất tay, Hứa Nham đứng dậy nói: "Trong lồng anh có hấp một ít bắp cải cuộn thịt, chú mang về mấy cao đi, nếu như không ăn ngay vào buổi tối thì sáng mai vẫn có thể ăn.

"
Sau khi tiễn mụn già này đi, Trương Thanh Yến cầm một cuốn sách quơ quơ với hắn: "Đến đây đi, em đã hoàn thành xong kỳ thi tuyển sinh thạc sĩ rồi, còn anh ngay cả đại học cơ bản cũng chưa học xong, lần này mà không học xong thì hai đứa nhỏ sẽ khinh bỉ anh cho coi, anh coi Tiểu Ngọc và Nhị Đức có khi nào thi lại không.

"
May mà đứa nhỏ nhà mình về phương diện học tập đều giống cô, nếu như đầu óc Trương Giác như Lan Cẩn, đầu óc Hứa Đức Lạp như Hứa Nham, Trương Thanh Yến không dám tưởng tượng khi trong nhà có một lần ba tên học tra thì mình sẽ tức giận thành như thế nào nữa.

Hứa Nham im lặng một hồi, tiến đến bên cạnh vợ, lắc lắc cánh tay cô, giọng nói trở nên vô cùng êm tai: "Yến tỷ, bây giờ tối rồi mà.

"
Một tia tình nghĩa lướt qua đôi mắt đào hoa trong veo và trìu mến của hắn, Trương Thanh Yến bất động, cô lưu loát cởi áo khoác ra, cột mái tóc dài lên, trên cánh tay trái, cổ và xương quai xanh đều có công thức.

"Học xong tiết này rồi đi ngủ.

"
Hứa Nham: Em đã như vậy rồi, anh chỉ có thể liều mạng già mà học thôi.

!
Vì da dẻ của Trương Giác, Trương Tuấn Bảo trước khi về nhà đã đi dạo siêu thị hồi lâu, cuối cùng theo như lời giới thiệu của nhân viên, hắn đã mua một loại sữa dưỡng thể đắt tiền nhất được cho là dịu nhẹ và không gây hại cho mọi loại da.

Hương sữa thoang thoảng, ông cậu ngửi một hồi rồi lắc đầu một cái.

"Haizz, cái đồ yêu này mà đến tận 800 tệ à.

"
180 ml nói ít không ít, nhưng làm sữa dưỡng thể bôi lên thì không nhiều gì hết, thế nhưng nghĩ đến việc Trương Giác thừa hưởng chiều cao của gia đìn cha ruột, sau đó nếu như không phải cao đến 1 mét 7 rồi vẫn không dừng lại, em rằng từ cá sấu Dương Tử biến thành cá sấu chúa, ông cậu cảm thấy phải lo trước khi tai nạn xảy ra.

Dù sao thì cái thứ đồ chơi này cũng ôn hòa vô hại, bôi lên cũng không có hại cho đứa nhỏ.

Nhưng mà điều ông cậu không nghĩ tới chính là, hắn đã chi một số tiền khủng để mua cái loại kem dưỡng da như thế, nhưng bản thân Trương Giác lại không tình nguyện dùng các sản phẩm chăm sóc da có hương sữa.

Đứa nhỏ này vừa ngửi thì lập tức từ chối: "Con dùng vaseline mà mẹ đưa là được rồi.

"

Ông cậu cầm chai sữa dưỡng thể: "Con không cần, vậy cái đồ chơi này ai dùng đây? 800 tệ lận đó, cũng không thể quăng đi được?"
Trương Giác: "Thì cậu dùng đi! Người hơn 30 rồi cũng nên chăm sóc da một chút đó!"
Tuy rằng trong lòng Trương Giác vẫn luôn rõ, chỉ cần ông cậu không bị ung thư dằn vặt hì vẫn mang một khuôn mặt con nít tuyệt đối có thể đóng giả thành một sinh viên đại học, da dẻ vẫn luôn rất tốt, cậu mới không dùng cái loại sản phẩm dưỡng da có mùi sữa này đâu nhé!
Ông cậu cũng không ép cậu: "Cậu dùng cũng được, nhưng mà nếu như tác dụng của vaseline không đủ tốt thì còn phải dùng cái này tốt hơn.

"
Sau đó khi bọn họ cùng nhau khởi hành đến Sochi, Trương Tuấn Bảo trở thành nhân vật được chú ý nhất trong đội ngũ một cách dễ hiểu, dọc theo đường đi, số lần hắn bị đàn ông tiếp cận hỏi xin số điện thoại vượt quá hai con số, tình huống chờ đến khi máy bay đáp xuống Nga mới được cải thiện.

Nga là đất nước của những thẳng nam, 80% người dân thì vào Giáo hội Chính thống giáo, mà Giáo hội Chính thống giáo tin rằng đồng tính luyến ái là ngày tận thế, cũng chính một trong những dấu hiệu nguy hiểm nhất của ngày tận thế.

Thế nhưng cũng không thiếu những cô gái trả xin số điện thoại của ông cậu.

Từ sân bay đến khách sạn, Trương Tuấn Bảo nhận được khoảng chừng hai mười tờ giấy nhỏ, trong đó có vài tờ là của tiếp viên hàng không đưa cho.

Trương Giác sau khi trưởng thành cũng rất đẹp trai, nhưng có thể cậu có vẻ ngoài quá bất phàm, không ít người đều cảm thấy người như cậu không dễ tiếp cận, cho nên xưa nay cậu chưa bao giờ nhận nhiều tờ giấy như vậy.

Cậu bạn nhỏ dùng ánh mắt hâm mộ nhìn ông cậu, bị ông cậu xấu hổ đập một phát vô mông.

"Nhìn cái gì đó, đi đi đi, đang lệch múi giờ đó!"
Trương Giác bĩu môi: "Xí, này thì có gì hay ho chứ, nhận được nhiều tờ giấy như vậy mà ngay cả một đối tượng cũng không tìm được.

"
Trương Tuấn Bảo nhấc chân định đá một phát, Trương Giác lập tức chạy cái vèo.

Nhìn tinh thần cậu sung mãn gấp trăm lần, xem ra cơn say máy bay với lệch múi giờ đã đỡ rồi.

Ngoại trừ Trương Giác, Quan Lâm và Hoàng Oanh năm nay cũng tiến vào trận chung kết, bọn họ đã dùng thực lực của mình để chứng minh sau khi Hoàng Oanh phát triển thì sẽ không ảnh hưởng đến thành tích của họ trong cuộc thi, Từ Xước năm nay cũng một lần nữa tiến vào vòng chung kết tổ thiếu niên.

Bọn nhỏ đi nghỉ ngơi, nhóm huấn luyện viên cùng nhau tìm một chỗ ngồi tán gẫu.

Sau khi nhìn thấy Trương Giác, huấn luyện viên Mã dường như đang kìm lại rất nhiều điều muốn nói, Trương Giác vừa chạy đi thì hắn lập tức hỏi: "Trương Giác rốt cục là cao lên bao nhiêu vậy? Hiện tại nó cao mét mấy rồi?"
Nhắc đến chiều cao của Trương Giác, Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu đồng thời sụ mặt: "Chiều cao được đo sáng nay là 163.

2.

"
Hôm qua nó vẫn còn là 163 đó, đến hôm nay đã lao lên thêm 0.

2 cm rồi, ăn thức ăn cho heo cũng không có lớn nhanh như vậy đâu.

Nghĩ đến cái vụ đánh cược kia của bọn họ, trong lòng hai vị huấn luyện viên đều cảm thấy nổi da gà, nếu cứ tiếp tục như thế, bọn họ sẽ phải mặc đồ thủy thủ rồi gọi đối phương là anh Tống Thành, còn phải chung 300 tệ nữa.

Mặc trang phục nữa là chuyện nhỏ, mất mặt mới là chuyện lớn, nếu như vừa mất mặt mà vừa mất tiền, bọn họ đã thiệt thòi lớn rồi.


Giá trị căm ghét của Trương Tuấn Bảo đối với hai anh em nhà họ Lan đã tăng lên thêm vài phần trăm điểm.

Huấn luyện viên Mã không dám tin tưởng: "! Nhưng mà hồi tháng trước thằng nhóc mới cao 1 mét 6 thôi mà, sao mà lớn nhanh như vậy? Trọng tâm khi nhảy của nó còn vững vàng được không?"
Thẩm Lưu suy yếu trả lời: "Trước mắt thì coi như là ổn định, nhưng khi nhảy 4S không dám nhấc tay lên, chúng tôi nói với nó ưu tiên bảo vệ cú nhảy trước, đến lúc tranh tài cũng đừng dùng tư thế Rippon.

"
Thực ra cho dù bọn họ không nói thì hiện tại Trương Giác cũng không dám tăng động nữa, trong một tháng này, Trương Giác không chỉ tập luyện chăm chỉ để thích nghi với đôi giày trượt mới mà còn phải tập hai phương án nhảy để giảm độ khó, chính là vì để bảo toàn kết quả thi đấu.

Huấn luyện viên Triệu nhắc nhở bọn họ: "Hai người phải kiểm soát khẩu phần ăn của đứa nhỏ, ngoài chiều cao của trẻ trong giai đoạn phát triển thì cũng cần phải đề phòng để trẻ phát triển chiều ngang.

"
Về vấn đề béo lên, thực ra Trương Tuấn Bảo và Thẩm Lưu hiện tại không quá bận tâm, bởi vì xu hướng phát triển chiều cao của Trương Giác quá mạnh, cho dù người dì căn tin có nỗ lực bổ sung dinh dưỡng cho Trương Giác đến cỡ nào thì thân hình đứa nhỏ vẫn càng ngày càng gầy, như thế không còn dư chút dinh dưỡng nào để nuôi da thịt nữa.

Cho nên hiện tại, vóc dáng của Trương Giác vẫn nhìn nhỏ nhắn như sợi mì, nói cho dễ nghe chính là dáng người tăm tre, lượng mỡ trong cơ thể cũng giảm đi so với trước khi phát triển.

Năm nay sáu đơn nam tiến vào trận chung kết Grand Prix ngoại trừ Vasily đứng thứ nhất trên bảng xếp hạng điểm, còn có Trương Giác, Sergei, Martin, McQueen và David Bisulei.

Ilya Savshenko ban đầu đứng thứ sáu trên bảng xếp hạng, nhưng hắn bởi vì chấn thương mà tạm thời tuyên bố rút khỏi giải Grand Prix, bởi vậy người đứng thứ bảy trên bảng tổng sắp là David vươn lên, đây cũng là lần đầu tiên hắn lọt vào trận chung kết sau khi thăng tổ.

Mà ở nội dung khiêu vũ trên băng, Yoon Mi Jeong và Yoo Mong Seong lần đầu dùng vị trí thứ nhất trên bảng tổng sắp tiên vào trận chung kết, Chu Lâm và Stephanie theo sát phía sau, trong trận chung kết có nhiều khả năng là hai tổ hợp bọn họ sẽ chia bục lĩnh thưởng với tổ hợp át chủ bài của Mỹ.

Ngoài ra, nội dung đơn nam đơn nữ lần lượt xếp thứ nhất ở tổ thiếu niên, theo thứ tự là Arthur Cohen và Shiro Keiko.

Nhưng cho dù là ai thì khi bọn họ ngay khoảnh khắc đầu tiên gặp Trương Giác thì đều phóng tầm mắt lên trên cặp chân của cậu, miệng thì còn kinh ngạc hơn hỏi "Cậu rốt cuộc là cao lên bao nhiêu rồi?"
Tại sao chân lại dài hơn trước một khúc rồi chứ?
Vốn dĩ Trương Giác đã nổi tiếng nhờ tỷ lệ tốt trong môn thể thao này, sau khi mang giày trượt vô thì cặp chân hiện ra vừa nhỏ vừa dài, hiện tại cậu không mang giày trượt nhưng hiệu quả thị giác cũng gần giống như lúc mang giày trượt.

Mặc dù rất nhiều bác sĩ khẳng định chắc chắn rằng khi thanh thiếu niên phát triển, cơ thể và tay chân sẽ phát triển cùng nhau, nhưng trong dân gian có một lý thuyết, chính là trẻ em phát triển nửa người dưới trước rồi mới phát triển nửa trên, mà cái lý thuyết dân gian này chiếu vào người Trương Giác thì hiện ra như thế đó là chân lý.

Căn cứ vào kết quả đo hàng ngày của ông cậu, Trương Giác một tháng này đã tăng 3 cm, trong đó có hai phần ba là chiều dài của chân rồi.

Trương Giác trước mắt có hai kiểu xoay người thương hiệu, một là Beillmann, hai là xoay người chữ Y, cũng chính là khi nâng một chân lên rồi xoay người thẳng đứng, cả người thoạt nhìn như chữ Y.

Hai động tác đều dùng chân thực hiện, cho nên khi Trương Giác xoay tròn hai động tác này, nếu không nhìn sự lệch trục tâm của chân, chỉ cần tính thẩm mỹ của tư thế xoay người thì trong bộ môn trượt băng nghệ thuật đã đạt đến trình độ chưa từng có.




Bình Luận (0)
Comment