Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 147

  Jimmy là một cậu bé. 8 tuổi, thông minh và có một chút hoang tưởng. Bạn thấy đấy, Jimmy chưa bao giờ có một Halloween thật sự. Cậu chỉ được ăn những viên kẹo còn sót lại mà bố mẹ cậu đưa cho. Một ngày nọ, Jimmy và bạn cậu, Leo, đã lên kế hoạch chơi trò "Cho kẹo hay bị ghẹo" (Trick or Treat). Thời gian rảnh trong lớp Toán, Leo đã giải thích tất cả về Halloween .

Kẹo và trang phục khiến họ suy nghĩ về việu liệu họ có khả năng trở thành "anh chàng" vào năm tới không. Và đặc biệt , những tin đồn. Những bóng ma, Ông Già Jenkins , Graveyard , chỉ là vài cái tên.
Jimmy hơi bối rối. "Đừng lo lắng, Jim.", Leo nói. "Chúng chỉ là những huyền thoại , truyền thuyết , những câu chuyện cũ thôi mà. " Jimmy có vẻ quan tâm.

"Còn Ông Già Jenkins? " Jimmy hỏi. "Ông ta chỉ là một người nông dân nóng tính. Ông thực sự là một người tốt.", Leo nói. Vì vậy, đêm nay là cái đêm Halloween đầu tiên của Jimmy.

Đêm Halloween thứ 4 là một đêm gió. Jimmy cải trang thành người nhện, và Leo là một ninja. Còn các bố mẹ sẽ nói chuyện , uống rượu và trò chuyện. Earl , anh trai của Jimmy , khoảng 14 tuổi đã được cho ra ngoài chơi "Cho kẹo hay bị ghẹo" và kể cho 2 cậu bé của một tin đồn về Halloween. Nhà số 66 đường 6 . Đường 6 là một khu vực đầy những kẻ lưu manh. Có tin đồn rằng tất cả trẻ em sẽ tập trung nói chuyện ở đó mỗi Halloween . Nhà số 66. Đó là một căn nhà cũ xây năm 1750. Nó bị bỏ hoang vào năm 1883 vì nhiều điều bí ẩn.


"221 năm sau, nó vẫn nằm ở đây." Earl nói. "Nhiều hoạt động bí ẩn hơn đã trở lại. Muốn đi không?" Họ đã chuẩn bị ít kẹo trong trường hợp họ cảm thấy đói. Earl mang theo nước và Coke Zero để lỡ họ có khát . Họ bước vào.

Có một cảm giác lạnh sống lưng. Lời thì thầm của cuộc sống trong quá khứ vang vọng từ cuối hành lang . Các cậu bé run rẩy từ đầu đến chân.

"Này, đó là những gì?", Earl nói. " Aahh ! " tất cả hét lên . Earl lăn trên sàn cười lăn lộn. Bỗng nhiên, cánh cửa đóng sầm lại.

Earl sợ điếng. Một hơi thở lạnh thổi qua cổ Jimmy. "OK Earl, đùa đủ rồi đấy. " Jimmy nói . " G- giúp.. t- tôi ... " Earl đã từ từ tê liệt mũi của mình. Cậu không thể nói . Nhưng cậu vẫn có thể thở được. Leo quay lại, và bắt đầu khóc. Earl đã chết một cách chậm rãi. Cậu có thể nói.

Tin đồn là nếu bạn bị tê liệt trong ngôi nhà đó , bạn vẫn có thể thở nhưng khi bạn ngủ thiếp đi, bạn sẽ chết ngay. "Thôi nào Jim", Leo nói, "Earl nói rằng anh ấy sẽ ở lại phía sau chúng ta.". Nên họ đi tiếp.
Họ đã lấy ít kẹo và nước ngọt, để lại phần còn lại cho Earl. Họ không biết rằng họ đã lãng phí 42% thức ăn. Họ quay sang phòng bên trái. Họ đã nhìn thấy một cái bóng. Bóng của một phụ nữ. nó màu xanh nhạt. Bạn có thể nhìn thấy trái tim bà ta. Từng nhịp đập. Đập mạnh. Một màn sương trắng đằng sau khi bà chạm tới các cậu bé.

" Hãy đến đây... Tôi biết số phận của các bạn, T." Bà đã kết thúc với một chữ T. Các chàng trai quá sợ hãi để thắc mắc. Họ chạy ngược lại. Nhưng, không có nơi nào để đi ngoại trừ cách cửa bên trái .
Họ đâm vào bức tường gần hành lang. Nó đổ sầm. Đó là một phòng ngủ . Một chiếc giường. Đồ chơi. Một cái đèn. Các lỗ hổng trên tường tự liền lại. Đột ngột , đèn bật sáng. Nó đủ dạng. Như một con ngựa , sao , hình tròn, và những hình khác nữa.


Sau đó, một cơ thể đang mục rữa của một cô gái khoảng bằng Jimmy lăn ra khỏi giường. " Chơi với tôi... O. " Một lần nữa, kết thúc khác với một thông điệp khác . Nhưng tại sao? Cố gắng thoát ra, Jimmy và Leo mở cửa. Người phụ nữ. Bà ta nhìn chằm chằm vào đôi mắt họ . " G ", sau đó bà ta biến mất. G ? Bà ta có ý gì ? Họ nhận thấy cô gái ngày càng tiến gần họ. Họ đóng cửa lại. Họ nghe thấy một tiếng clunk và chạy đi mất.

Họ bước vào cánh cửa gần nhất từ chỗ cô gái. Khoảng giữa . Họ nghỉ một chút, hy vọng không bị giết. Họ đã có một số kẹo và nước. Jimmy bắt đầu khóc . Cậu biết Earl đã chết. Cậu trở nên mệt mỏi. Cậu bắt đầu lo lắng về gia đình của mình. Mẹ cậu, ông bà của cậu. Và cả bố. Bố cậu là một thợ săn ma và đã qua đời trong căn nhà này. Cậu nhận ra rằng, cậu đang ở trong chính căn phòng nơi bố cậu bị giết. Cậu không biết phải làm gì. Leo đã cố gắng để an ủi cậu. "Mình biết chúng ta không nên đến đây."

"Tao ghét Halloween. Tại mày. "Jimmy nói. " Tớ đã làm gì? "Leo hỏi. "Mày. Mày lừa tao vào đây. " Jimmy trả lời.

"Đúng, nhưng tớ chưa bao giờ muốn đến đây cả. Tớ biết những tin đồn. TỚ KHÔNG MUỐN ĐẾN ĐÂY! " Leo bắt đầu bật khóc. "Đừng khóc cậu bé.", một giọng nói thì thầm.

"Có một cái kẹo mút . " Một lollipop rớt xuống từ một bóng đen . Dành cho Jimmy . "Chúng tôi biết cha của cậu", giọng nói thì thầm . "Ông là một người rất tốt. "
"Đừng ăn kẹo " Leo nói.

" Tại sao? " Jimmy hỏi.
" Chỉ cần không ăn, OK? ", Leo nói.
"Được thôi" Jimmy nói . Anh nhìn bao bọc . Nó ghi "E". E ?
"H" tiếng thì thầm nói khi Leo bắt đầu chảy máu . " Có chuyện gì vậy ? " Jimmy hỏi . Đột nhiên, tiếng thì thầm biến thành tiếng thét rất ma quỷ. " Con người CHẾT ! "

"E" được viết bằng máu trên người Leo . "R" được viết bằng máu trên Jimmy .

Ngày hôm sau, bảng tin đó được làm thành 1 chương trình. Các bố mẹ của nạn nhân được trả tiền để giữ kín chuyện. Nhưng trong danh dự của Earl , Leo, và Jimmy, những cái chuông gió đã được tạo ra. Một loại đặc biệt có một giai điệu nhất định . Vì vậy, nếu bạn mua chuông gió mà có âm thanh kỳ lạ, hãy biết điều này, chúng tôi có mặt ở đó. CÙNG NHAU (TOGETHER)  

Bình Luận (0)
Comment