Truyện Kinh Dị Ngắn

Chương 91

(Bart là nhân vật chính trong series phim hoạt hình Gia đình Simpsons và là một thành viên của gia đình)

Bạn có biết tại sao Fox có một cách tính kỳ lạ các tập của bộ phim Gia đình Simpsons? Họ không đếm một vài tập trong số chúng, làm cho số lượng các tập phim trở nên bất hợp lý. Lý do là vì có một tập phim bị mất từ mùa thứ nhất.

Tìm kiếm chi tiết về tập phim bị mất là một điều rất khó khăn, những người đã làm bộ phim vào thời điểm đó đều không thích nói về việc này. Từ những chứng cứ được thu thập lại, thì tập phim bị mất được viết hoàn toàn bởi Matt Groening (cha đẻ của Gia đình Simpsons). Trong suốt quá trình thực hiện mùa thứ nhất, Matt bắt đầu có những hành động kỳ lạ. Ông ta trở nên vô cùng trầm lặng, dường như trở nên thần kinh và bệnh hoạn.

Lần đầu tiên tôi nghe được về tập phim bị mất này là ở một sự kiện khi mà David Silverman (giám đốc hình ảnh) đang thuyết trình. Một vài người trong đám đông hỏi về tập phim, và Silverman chỉ đơn giản rời khỏi sân khấu, kết thúc buổi thuyết trình sớm một vài tiếng. Số hiệu sản xuất tập phim là 7G06, tiêu đề là Dead Bart. Sau này có một tập phim có tiêu đề là Moaning Lisa (cũng thuộc series Gia đình Simpsons) được dán số hiệu 7G06 của tập phim Dead Bart nhằm che đậy sự tồn tại của Dead Bart.
(en.wikipedia.org/wiki/Moaning_Lisa, các thím có thể thấy số hiệu 7G06 trong ô information)


Nếu bạn hỏi bất cứ ai thực hiện bộ phim về vấn đề này, họ sẽ làm mọi cách mà họ có thể để ngăn cản bạn trực tiếp nói chuyện này với Matt Groening. Trong một sự kiện của fan, tôi quyết định đi theo ông ta sau khi ông ta nói chuyện xong với đám đông, và cuối cùng tôi cũng có cơ hội nói chuyện riêng với ông ta khi ông ta đang rời khỏi tòa nhà. Ông ta không tỏ ra bực bội vì tôi đã đi theo ông ta. Khi tôi đề cập đến tập phim bị mất thì khuôn mặt ông ta gần như tái đi và ông ta bắt đầu run rẩy. Khi tôi hỏi ông ta về một số chi tiết của tập phim, ông ta đột nhiên bật khóc. Ông ta lấy ra một mảnh giấy, viết gì đó và đưa nó cho tôi. Ông ta van xin tôi là đừng bao giờ đề cập đến tập phim này nữa.

Trên mảnh giấy mà ông ta đưa có ghi một địa chỉ website, tôi sẽ không nói đó là gì, vì một vài lí do mà bạn sẽ biết được trong vài giây nữa. Tôi nhập địa chỉ đó vào ô tìm kiếm và một trang web với phông nền hoàn toàn là một màu đen hiện ra, ngoại trừ một dòng chữ màu vàng – một đường dẫn download. Tôi click vào dòng chữ đó, và một tập tin bắt đầu được tải xuống. Sau khi tập tin được tải xuống xong, máy vi tính của tôi bỗng nhiên dở chứng, có một loại virus ghê gớm nhất mà tôi chưa từng thấy xuất hiện. System restore (hệ thống khôi phục) không hoạt động được, toàn bộ hệ thống phải khởi động lại. Trước khi khởi động lại, tôi đã kịp sao chép tập tin đó vào một đĩa CD. Sau khi máy khởi động lại, tôi thử mở chiếc đĩa lên, và đúng như tôi đã nghi ngờ, có một tập phim của Gia đình Simpsons trong đó.

Tập phim mở đầu như bao tập phim khác, nhưng chất lượng hình ảnh thì rất tệ. Cảnh đầu tiên thì hoàn toàn bình thường, nhưng cái cách mà các nhân vật thể hiện thì có chút kỳ lạ. Homer thì có vẻ giận dữ hơn, Marge thì trông vô cùng chán nản, Lisa thì lo lắng, còn Bart thì dường như mang đầy sự tức giận và hận thù cha mẹ của nó.

Tập phim kể về Gia đình Simpsons đi du lịch trên một chiếc máy bay, khi gần kết thúc cảnh đầu tiên, máy bay cất cánh. Bart vẫn làm trò như mọi khi, như bạn mong đợi. Tuy nhiên, khi máy bay đã lên cao tầm 50 feet, Bart đột nhiên đập vỡ một cửa sổ trên máy bay và bị hút ra ngoài.

Ở những tập đầu tiên của series, Matt có một ý tưởng rằng phong cách hoạt hình trong thế giới của gia đình Simpsons là đại diện cho cuộc sống, và rằng cái chết khiến mọi thứ trở nên hiện thực hóa hơn. Điều đó đã được áp dụng trong tập phim này. Hình ảnh xác chết của Bart hầu như không còn nhận ra được nữa, họ đã lợi dụng điều đó, và làm ra một bức tranh gần giống như hình ảnh thực tế về xác chết của Bart.

Cảnh đầu tiên kết thúc bằng xác chết của Bart. Khi cảnh thứ hai bắt đầu, Homer, Marge và Lisa đang ngồi ở bàn của chúng và đang khóc. Tiếng khóc cứ tiếp tục, dai dẳng, càng lúc càng đau đớn hơn, và nghe rất thực. Hình ảnh bắt đầu trở nên tồi tệ hơn khi chúng khóc, và bạn có thể nghe được lời thì thầm ở phía sau khung nền. Các nhân vật bị kéo dài ra và mờ đi, trông chúng giống như bị biến dạng với những màu sắc sáng rực chiếu vào.

Có những khuôn mặt nhìn ra cửa sổ và chúng cứ nhấp nháy nên bạn cũng không thể chắc là trông chúng như thế nào.


Tiếng khóc cứ thế kéo dài suốt cảnh hai.

Cảnh thứ ba mở đầu bằng một tấm card có ghi "Một năm trôi qua". Homer, Marge và Lisa trở nên gầy trơ xương, và vẫn tiếp tục ngồi ở chiếc bàn đó. Không có dấu hiệu nào của Maggie hay là những con vật nuôi.

Họ quyết định đến thăm mộ của Bart. Springfield (nơi gia đình Simpsons sinh sống) hoàn toàn trở thành hoang mạc, và khi họ đi đến nghĩa trang, những căn nhà trở nên đổ nát nhiều hơn. Tất cả chúng giống như là bị bỏ hoang. Khi họ đến nơi, xác của Bart nằm trước bia mộ của nó, giống như phần cuối của cảnh đầu tiên.

Gia đình Simpsons tiếp tục khóc. Cuối cùng họ dừng khóc và chỉ nhìn chằm chằm vào xác của Bart. Máy quay phóng to khuôn mặt của Homer (cha của Bart). Dựa theo bản tóm tắt thì Homer sẽ nói một câu đùa ở phần này, nhưng đây không phải là phiên bản mà tôi đã xem, bạn không thể hiểu được là Homer đang nói gì.

Góc quay thu nhỏ lại khi tập phim gần kết thúc. Những bia mộ ở khung nền phía sau có tên của tất cả những vị khách nổi tiếng của gia đình Simpsons. Một số người đã không còn được nhắc đến từ năm 1989, một số thì không còn xuất hiện trong chương trình nữa. Tất cả họ đều có ngày chết trên bia mộ.


Đối với những vị khách lúc đó vẫn chưa chết như Michael Jackson và George Harrison, bia mộ của họ có ghi ngày tháng họ sẽ chết.

Dòng credits hiện ra, hoàn toàn im lặng, và có vẻ như được viết tay. Hình ảnh cuối cùng là Gia đình Simpsons ngồi trên ghế salon, giống như ở phần giới thiệu, nhưng tất cả đều trở nên vô hồn như xác chết của Bart.

Một dòng suy nghĩ chạy qua trong đầu tôi sau khi xem tập phim ấy lần đầu tiên, bạn có thể sử dụng các ngôi mộ để dự đoán cái chết của các vị khách nổi tiếng của gia đình Simpsons, nhưng có một điều gì đó kỳ lạ đối với phần lớn những người chưa chết.

Tất cả cái chết của họ đều được liệt kê cùng một ngày.

Bình Luận (0)
Comment