Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1009

Người thanh niên lườm Thái Tử một mắt, trên mặt hiện ra một tia khinh thường: "Tôi biết anh là ai." "Thái tử của thành phố Hải Phòng đúng không?" "Nhưng mà hôm nay, cho dù là Hỏa Hoa có ở đây cũng đừng hòng mà đi vào." "Còn anh, tôi khuyên anh vẫn nên nhanh xéo đi." "Bằng không thì, coi như cậu của anh là Hỏa Hoa thì cũng không giữ được mạng cho anh đâu." Thái tử không khỏi giận dữ hét: "Con mẹ nó mày nói cái gì?" Người thanh niên lạnh lùng nói: "Tôi nói là anh lăn đi." "Thế nào, nghe không hiểu à?"

Thái Tử tức giận muốn xuống xe, nhưng mà bị Lâm

Mạc Huy ngăn cản lại Lâm Mạc Huy mở cửa đi ra, trầm giọng nói: "Các người có phải bắt một người phụ nữ tới đây hay không?" Người thanh niên cũng không có phủ nhận mà nói thẳng: "Không sai, chúng tôi bắt một người phụ nữ " "Thế nào, anh nhận biết ư?"

Lâm Mạc Huy: "Các người bắt là vợ của tôi."

Người thanh niên quan sát đánh giá Lâm Mạc Huy một phen, sau đó cười nói: "Ồ, nhóc con này rất có phúc đó, lại tìm được một người vợ xinh đẹp như vậy!" "Nói thật, với kinh nghiệm chơi gái nhiều năm của tôi, tôi còn chưa gặp qua người xinh đẹp giống như vợ của anh" "Cái dáng người kia, cái tướng mạo kia, làn da kia, thực sự là tuyệt" "Loại phụ nữ này, nếu mà có thể ôm ngủ một đêm, để ông đây giảm thọ ba năm thì ông đây cũng nguyện ý."

Trên mặt của người thanh niên đầy vẻ hèn mọn, biểu tình này để cho người ta cảm thấy ác tâm.

Anh ta đang cố ý khiêu khích Lâm Mạc Huy. Người thanh niên này chính là một trong những người thanh niên trước đó.

Anh ta cố ý đứng ở chỗ này chính là vì chọc giận Lâm Mạc Huy, sau đó nổi lên va chạm với Lâm Mạc Huy. Cứ như vậy, Lâm Mạc Huy không có cách nào nói thẳng xin lỗi, bọn họ có thể nhân cơ hội này mà cầm xuống Hứa Thanh Mây.

Lâm Mạc Huy cũng không biết chuyện bên trong, nhưng mà anh thật sự là bị chọc giận.

Hứa Thanh Mây là người phụ nữ mà anh yêu nhất, sao anh có thể cho phép người khác dùng ngôn ngữ sỉ nhục cô như vậy được?

Lâm Mạc Huy bỗng nhiên xông về phía trước một bước, trực tiếp chộp tới cổ của thanh niên này.

Người thanh niên đã sớm đề phòng, khi Lâm Mạc Huy ra tay, anh ta đã đấm một quyền về phía Lâm Mạc Huy. Anh ta tự nhận là đã luyện võ nhiều năm, một quyền này đã đầy đủ đánh bay Lâm Mạc Huy ra ngoài.

Nhưng mà, một quyền này của anh ta vừa đánh ra thì Lâm Mạc Huy đã bắt được cổ tay của anh ta rồi.

Lâm Mạc Huy thuận thế uốn cổ tay anh ta một phát, người thanh niên chỉ nghe cánh tay truyền đến âm thanh "răng rắc", cánh tay của anh ta bị Lâm Mạc Huy xoay trật khớp.

Đau đớn kịch liệt truyền tới để cho người thanh niên phát ra một tiếng hét thảm.

Lâm Mạc Huy cũng không dừng lại tay, bắt được cổ người thanh niên này, đưa dưới đầu thanh niên này trên chân mà trở người.

Tiếp đó, Lâm Mạc Huy đá một phát vào ngực của người thanh niên, đá anh ta bay ra ngoài. Người thanh niên rơi xuống mặt đất, ngực bị đã lõm xuống một mảng lớn. 

Một cú đá này của Lâm Mạc Huy đã đá gãy mấy cái xương sườn của người thanh niên này. Người thanh niên này ngã xuống mặt đất, đã mất đi sức chiến đấu.

Anh ta cũng rất bối rối, có nằm mơ giữa ban ngày thì anh ta cũng không nghĩ đến, bản thân anh ta thế mà không có chút sức lực nào để đánh trả rồi bị thua.

Phải biết rằng, anh ta chưa bao giờ nghe qua tên tuổi của Lâm Mạc Huy. Anh ta nghĩ rằng, cao thủ chân chính bên Lâm Mạc Huy là Thái Tử. Mà với thực lực của Thái Tử thì anh ta ngăn cản mấy chiêu cũng không là vấn đề gì.

Nhưng mà có nằm mơ giữa ban ngày thì anh ta cũng không nghĩ đến, cái tên đều chưa biết Lâm Mạc Huy này, thế mà mạnh mẽ như vậy.

Anh ta tập võ đã nhiều năm, thế mà lại không có chút sức lực để đánh trả trước Lâm Mạc Huy, đây rốt cuộc là tình huống gì?

Mấy người bên cạnh thấy thế đều nổi giận. Một người trong đó chỉ vào Lâm Mạc Huy gầm thét: "Gan chó của mày thật lớn. Dám ra tay đánh nhau ở đây? Quả thực là tự tìm đường chết" "Giết nó!"

Mấy người này lập tức cùng lao đến, vây Lâm Mạc Huy ở giữa.

Lâm Mạc Huy nhíu mày, anh nhìn ra được, thực lực của mấy người này đều không kém, không sai biệt lắm với thực lực của người thanh niên trước đó.

Mấy người này hẳn là thuộc về thành viên trong mười dòng họ lớn nhất Hà Nội.

Kết quả, lại ở đây đứng bên ngoài trông coi cửa? Xem ra, thân phận của người kia trong hồ Vọng Nguyện thật sự là không đơn giản.
Bình Luận (0)
Comment