**********
Chương 1102: Đánh một trận với tôi
Biểu lộ của Lâm Mạc Huy không có biến hóa chút nào, bình tĩnh nói: "Cái gọi là Hải Dương Tôn Sư, chẳng qua là một cái danh hư ảo mà thôi, không đáng giá nhắc tới."
Sắc mặt của người thanh niên lạnh lùng, nói: "Nếu biết đây là hư danh thì nên khiêm tốn một chút." "Tới đòi người thì phải có thái độ tương xứng." "Vừa rồi anh lên liền ra tay đánh người, loại thái độ này, anh là muốn tới muốn người, hay là tới đe dọa chúng tôi?" Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Tôi đánh người, đó là bởi vì bọn họ nói năng lỗ mãng với vợ của tôi."
HỒ, thế nếu như người của anh nói chuyện không mất lịch sự, thì làm sao tôi lại tùy ý ra tay chứ?"
Người thanh niên lạnh lùng nói: "Anh là đang nói người nhà họ Vạn chúng tôi không có giáo dưỡng ư?"
Lâm Mạc Huy hừ lạnh một tiếng: "Tôi không có nói người nhà họ Vạn không có giáo dục, tôi chỉ nói là những người mà tôi đánh kia không có giáo dục"
Sắc mặt của người thanh niên lạnh lùng hơn, nói: "Anh rất có thể ngụy biện đó." "Hừ, muốn tôi thả người sao? Có thể " "Đã anh có thể đánh như vậy, thể đánh với tôi một trận đi." "Nếu như anh thắng thì tôi sẽ thả vợ của anh, như thế nào?" Lâm Mạc Huy nhíu mày: "Anh nhất định phải đánh với tôi?"
Nhìn xem vẻ mặt này của Lâm Mạc Huy, người thanh niên giận tím mặt: "Anh có ý tứ gì?" "Như thế nào, anh cảm thấy nhất định sẽ thắng tôi sao?" "Hừ, cái thứ không biết trời cao đất rộng, hôm nay tôi sẽ để cho biết một chút, võ học gia truyền của nhà họ Vạn chúng tôi."
Dứt lời, người thanh niên đột nhiên đá ra một chân, trong nháy mắt đã đến cằm của Lâm Mạc Huy. Lâm Mạc Huy không nghĩ tới người thanh niên này sẽ đột ngột ra tay, mà tốc độ ra tay của người thanh niên này cũng quá nhanh.
Anh vội vang nâng tay phải lên, dùng bàn tay cản trở cằm của anh.
Một cú đá này đá vào trong lòng bàn tay của anh, lực lượng khổng lồ để cho bàn tay của Lâm Mạc Huy đều tế dại một lát.
Sắc mặt của anh không khỏi khẽ biến, bên trong ảnh mắt nhìn xem người thanh niên ánh mắt cũng nặng nề ohun.
Trước đó thì anh còn tưởng rằng thực lực của người thanh niên này bình thường, bây giờ xem ra, thực lực của người thanh niên này không có chút nào yếu.
Lâm Mạc Huy không thể không giữ vững tinh thần, tập trung đối chiến với người thanh niên này.
Quyền pháp của người thanh niên này rất kỳ lạ, không giống với loại quyền pháp được lưu truyền rộng rãi ở bên ngoài.
Xem ra, đây cũng là võ học gia truyền nhà họ Vạn.
Người bình thường đối mặt dạng quyền pháp này, chỉ sợ sớm đã bị đánh bại.
Nhưng mà bây giờ Lâm Mạc Huy đã là xưa đầu bằng nay.
Thực lực hôm nay của anh đã tăng lên mấy lần so với trước kia, cho dù là lực lượng hay tốc độ đều tăng lên rất nhiều.
Hai người đánh qua đánh lại rất nhanh, động tác nhanh đến mức mọi người nhìn xem cũng đều hoa mắt. Mặt mũi Thái tử tràn đầy rung động, thấp giọng hỏi: "Đây rốt cuộc là cậu chủ nào của nhà họ Vạn vậy?" "Sao thực lực mạnh lại như vậy chứ?" "Nếu mà tôi đánh nhau với anh ta, đoán chừng tôi đã sớm bị đánh bại"
Lý Tam Khanh không nói gì, chỉ hơi nhăn mày lại, sắc mặt ngưng trọng. Hai người đánh không bao lâu, Lâm Mạc Huy đã thăm dò quyền pháp nhà họ Vạn không sai biệt lắm.
Anh tóm lấy một tia sơ hở bên trong quyền pháp của người thanh niên này, rồi đột nhiên ra tay giữ lại cổ tay của người thanh niên.
Người thanh niên lập tức xoay cổ tay một cái, muốn tránh ra.
Lâm Mạc Huy đã sớm phòng bị, nắm chặt cổ tay của anh ta rồi dùng sức đặt tại trên lồ ng ngực của anh ta, để anh ta căn bản là không có cách tránh thoát.
Sắc mặt của người thanh niên bỗng nhiên đỏ lên, trong mắt lóe lên một ý định giết người, nhấc chân đá về phía giữa hai chân của Lâm Mạc Huy. đạo sát khí, nhấc chân liền hướng Lâm Mạc Huy hạ bộ đá tới. Chiêu đá vào vùng kín của đàn ông này cực kỳ âm hiểm.
Nếu là bị đá trúng, không chết cũng phải tàn phế
Lâm Mạc Huy không nghĩ tới người thanh niên này lại ra tay ác độc như vậy, anh cũng có chút tức giận, nhấc chân ngăn cản cú đá của người thanh niên này.
Sau đó, Lâm Mạc Huy thuận thế ôm lấy mắt cá chân của anh ta rồi lùi về sau hai bước.
Người thanh niên một chân ở trên mặt đất, một chân bị Lâm Mạc Huy ôm lấy, không tự chủ được nên bị kéo về phía trước.
Hai chân trong nháy mắt tách ra, bày ra một cái tạo hình dạng thẳng.
Lâm Mạc Huy không khỏi kinh ngạc, tư thế của người thanh niên này cũng quá mềm mại.
Đổi thành lúc bình thường, đối phương đã sớm bị anh kéo ngã xuống đất rồi.