Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1227

Nghe nói như vậy, cậu Vạn có chút sửng sốt. Anh ta vội vàng la lên: "Chú hai, chúng ta... Tại sao chúng ta phải đối phó với Lâm Mạc Huy?" Vạn Thành Phong trợn mắt nhìn anh ta: "Cháu nói vậy là có ý gì? Tại sao chúng ta không thể đối phó với Lâm

Mạc Huy?" "Nếu như chú nhớ không lầm, lúc trước Lâm Mạc Huy rất xem thường cháu, chẳng phải cháu đã nói phải chặt hai chiếc móng vuốt của hắn ta xuống sao?" "Vậy giờ ý của cháu là thế nào? Chẳng lẽ cháu còn định giúp hắn ta?"

Mặt cậu Vạn đỏ lên: "Chú hai, cháu không phải có ý này." "Nhưng chẳng phải trước đó chúng ta đã bàn bạc với nhau rồi sao? Lần này chúng ta đến là để mời thần y về chữa bệnh cho ông nội, còn về những chuyện khác chúng ta sẽ không xen vào" "Tranh giành giữa Vĩnh Xuân Đường và công ty dược phẩm Hưng Thịnh không có bất kỳ liên quan nào tới chúng ta, chúng ta tuyệt đối sẽ không nghiêng về bất kỳ bên nào!” “Bây giờ chú muốn đối phó với Lâm Mạc Huy, vậy vậy thì sẽ làm hỏng quy củ của chúng ta!"

Vạn Thành Phong khoác tay tay ngăn lại: "Đây không phải là làm hỏng quy củ. "Chú đối phó với Lâm Mạc Huy cũng là vì muốn mời thần y về chữa bệnh cho ông cụ. Thần y Tiền đã đồng ý rồi, chỉ cần buổi công bố của Vĩnh Xuân Đường lần này có thể tiến hành thuận lợi, thì ông ấy có thể dành thời gian tới chữa bệnh cho ông cụ" "Hôm nay, Lâm Mạc Huy nhất định là sẽ tới phá hỏng buổi công bố này. Cho nên chúng ta nhất định phải ngăn Lâm Mạc Huy lại, giúp thần y Tiền ổn định buổi công bố này, có hiểu không?"

Những thành viên khác của nhà họ Vạn rối rít gật đầu.

Cậu Vạn thì có chút chần chừ: "Chú hai, làm như vậy liệu có thích hợp không?" "Buổi công bố này dù có thể nào cũng là chuyện của Vĩnh Xuân Đường và công ty dược phẩm Hưng Thịnh, không có liên quan gì đến chúng ta. Nếu như chúng ta ra tay ngăn cản Lâm Mạc Huy, vậy... vậy thì đồng nghĩa với việc thiên vị Vĩnh Xuân Đường rồi." "Chú cũng đừng quên, bản thân Lâm Mạc Huy này cũng là một thần y. Nếu như thần y Tiền không cứu được ông nội, chúng ta còn phải mời Lâm Mạc Huy về chữa trị nữa đấy. Nếu như chúng ta đắc tội với Lâm Mạc Hu, vây... vậy sau này phải mời Lâm Mạc Huy về kiểu gì đây?”

Vạn Thành Phong cười nhạo một tiếng: "Lâm Mạc Huy kia mà là thần y cái chó má gì chứ?" "Ở trước mặt thần y Tiền, ngay cả xách giày ông ta cũng không xứng!" "Nếu ngay cả thần y Tiền cũng không chữa được bệnh cho ông cụ, cháu cảm thấy thứ rác rưởi như Lâm Mạc Huy kia có thể chữa được bệnh cho ông cụ hay sao?"

Cậu Vạn cau mày, lời Vạn Thành Phong nói khiến anh ta có chút khó chịu. "Chú hai, Lâm Mạc Huy dù sao cũng là đệ nhất thần y của sáu tỉnh miền Nam. Lần trước trong buổi công bố y học của sáu tỉnh miền Nam, Lâm Mạc Huy còn lấy được hạng nhất. Đây chính là sự công nhận!"

Cậu Vạn trầm giọng nói.

Thật ra thì, trong lòng anh ta vẫn còn nhớ đến chuyện khối băng lần trước.

Lâm Mạc Huy cũng chưa từng gặp ông nội mình, vậy mà lại biết việc khối băng có thể cứu mạng, đây cũng đủ để chứng minh Lâm Mạc Huy không hề đơn giản.

Ở trong lòng cậu Vạn, mặc dù anh ta căm hận Lâm

Mạc Huy, nhưng anh ta vẫn rất bội phục với y thuật của

Lâm Mạc Huy.

Đối với cậu Vạn, anh ta càng nghiêng về việc mời Lâm Mạc Huy trở về chữa bệnh.

Vạn Thành Phong khinh thường cười một tiếng: "Cái gì mà đệ nhất thần y của sáu tỉnh phía Nam, căn bản chỉ là hư danh!" "Danh hiệu thần y kia của hắn ta làm sao mà có, cháu còn không rõ hay sao? Cháu cũng đừng quên, Lâm Mạc Huy này là người thừa kế của Nam Bá Lộc. Mà hội giao lưu y học lần đó, chính là do thành phố Hải Tân tiến hành." "Ở trên địa bàn của Nam Bá Lộc, để cho người thừa kế của mình trở thành đệ nhất thần y của sáu tỉnh phía Nam, у điều này rất khó khăn sao?"

Cậu Vạn có chút sửng sốt: "Đây... chuyện này sao có thể có nội tình chứ?" "Lúc ấy bao gồm các đại gia tộc của sáu tỉnh miền Nam đó, thậm chí có cả những nhân vật lớn như Lữ Tứ Đăng của thành phố Hải Phòng.

Vạn Thành Phong nói thẳng: "Vậy thì đã sao? Nam Bá Lộc là một nhân vật lớn có thể đối đầu trực tiếp với Tiết Ngũ Gia. Những thần kia y, còn có thể phản kháng lại Nam Bá Lộc được hay sao?" "Chú biết trong lòng cháu đang suy nghĩ gì, nhưng chú nói cho cháu biết, con đường học ý, không có đường tắt." "Cái loại còn chưa cai sữa đó, y thuật làm sao có thể hơn được thần y Tiền chứ?"
Bình Luận (0)
Comment