Tiền Trạch Nam cũng rất thông minh, ông ta không tiếp tục nói về đề tài lúc trước, mà vào thẳng vấn đề chính.
Đồng thời, ông ta cũng đưa mắt ra hiệu cho người đàn ông trung niên ở dưới lầu, bảo ông ta mau chóng dẫn người đàn ông kia đi, đỡ phải tiếp tục tranh luận về chuyện này. Người đàn ông trung niên hiểu ý, lợi dụng sự hỗn loạn ở phía dưới, lặng lẽ dẫn người đàn ông rời khỏi đây.
Lâm Mạc Huy thực ra đã nhìn thấy hết tất cả mọi chuyện, nhưng anh ta cũng mặc kệ những chuyện này. “Thần y Tiền, sao ông xác định mọi chuyện mà cô Hạ nói đều là bịa đặt hãm hại chứ?”
Lâm Mạc Huy cười híp mắt, hỏi ngược lại ông ta. Tiền Trạch Nam lạnh lùng nói: “Thần y Lâm, cậu có ý gì chứ?” “Lẽ nào cậu cũng cho rằng Vĩnh Xuân Đường chúng tôi ăn cắp phương thuốc gia truyền của công ty dược phẩm
Hưng Thịnh chứ?”
Vừa dứt lời, người của mười đại gia tộc, người của Vĩnh Xuân Đường, thậm chí, những người có mặt tại hiện trường đều hung hăng nhìn về phía Lâm Mạc Huy.
Nhìn tư thế kia, nếu Lâm Mạc Huy thừa nhận chuyện này, những người kia sẽ lập tức truy cứu trách nhiệm anh! Lâm Mạc Huy ngẩng đầu cười, lớn tiếng nói: “Thần y. Truyện Đam Mỹ
Tiền, ông hiểu lầm rồi.” “Tôi chưa hề cho rằng Vĩnh Xuân Đường ăn cắp phương thuốc gia truyền của công ty dược phẩm Hưng
Thịnh!”
Vừa dứt lời, ngay cả Tiền Trạch Nam cũng sửng sốt.
Ông ta mơ màng nhìn Lâm Mạc Huy, trên mặt hiện lên vẻ nghi hoặc, thật sự không hiểu nổi Lâm Mạc Huy rất cuộc có ý gì.
Ông ta vẫn luôn đề phòng, một khi Lâm Mạc Huy nói Vĩnh Xuân Đường ăn cắp phương thuốc gia truyền của công ty dược phẩm Hưng Thịnh, ông ta nên đối đáp như thế nào.
Ông ta nằm mơ cũng chưa từng nghĩ đến, Lâm Mạc
Huy sẽ phủ nhận chuyện này, cậu ta có ý gì?
Trên thực tế, ngay cả đám người Hạ Vũ Tuyết và Thái Tử cũng ngày người nhìn Lâm Mạc Huy. Bọn họ đều không biết trong Lâm Mạc Huy đang có ý gì.
Lâm Mạc Huy cao giọng nói tiếp: “Đương nhiên, công ty dược phẩm Hưng Thịnh cũng sản xuất một loại thuốc tên là Tái Tạo Hoàn” “Có thể là cách đặt tên của sản phẩm chúng tôi đặt xung đột với tên thuốc của các người. Nhưng chuyện này không được xem là chuyện lớn chứ?" “Dù sao cách đặt tên thuốc cũng không đại biểu cho cái gì?”
Mọi người xung quanh đều liếc mắt với nhau, Tiền Trạch Nam nhíu mày, ông ta thật sự không hiểu Lâm Mạc Huy muốn làm cái gì.
Suy nghĩ một lúc, Tiền Trạch Nam nói: “Xung đột trong việc đặt tên cũng không có gì đáng ngại.” Lâm Mạc Huy mỉm cười, gật đầu: "Có những lời này của thần y Tiền thì tôi yên tâm rồi.
Thần y Tiền mông lung, trong lòng tràn đầy sự đề phòng với Lâm Mạc Huy. Nhưng, Lâm Mạc Huy không nói thêm gì nữa, Tiền
Trạch Nam tiếp tục chuyện buổi công bố.
Hạ Vũ Tuyết đứng bên cạnh Lâm Mạc Huy không nhịn được nói: “Lâm Mạc Huy, anh... vừa nãy anh nói cái gì vậy?” “Tái Tạo Hoàn này là phương thuốc gia truyền của anh... Sao anh lại có thể thỏa hiệp như thế?”
Lâm Mạc Huy mỉm cười: “Tôi không hề thỏa hiệp. Lời tôi nói đều là thật” Hạ Vũ Tuyết ngây người: “Cái gì... Cái gì là thật?”
Lâm Mạc Huy: “Tái Tạo Hoàn của Vĩnh Xuân Đường khác với Tái Tạo Hoàn của công ty dược phẩm Hưng Thịnh”
Tiền Trạch Nam nhìn thấy Lâm Mạc Huy không nói lời nào, tiếp tục tiến hành cuộc họp báo. Ông ta mau chóng giới thiệu Tái Tạo Hoàn và các công dụng trị bệnh của nó. Thậm chí, ông ta còn lấy ra số liệu thực nghiệm để chứng minh chất lượng của Tái Tạo Hoàn.
Tiếp theo đến khoảnh khắc quan trọng nhất, đó là nghiệm chứng tại hiện trường.
Chỗ quan trọng nhất của Tái Tạo Hoàn chính là có thể tiêu diệt tế bào ung thư.
Vì thế tại hiện trường sẽ có các dụng cụ chuyên môn, mô phỏng quá trình sử dụng Tái Tạo Hoàn ở trong cơ thể, để mọi người nghiệm chứng hiệu quả của Tái Tạo Hoàn.
Sau khi máy mô phỏng phóng to hình ảnh của Tái Tạo Hoàn trên màn hình lớn, mọi người đều ngừng thở, đều kích động nhìn vào màn hình lớn kia.
Nếu mô phỏng này thành công, đại biểu buổi công bố này sẽ kết thúc viên mãn. Đến lúc đó, Tái Tạo Hoàn sẽ mang đến mấy chục tỷ lợi nhuận!