Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 1239

Tiền Tử Thiên vừa nói ra lời này, tất cả mọi người xung quanh lập tức cười vang lên.

Ai ai cũng mang theo ánh mắt trào phúng nhìn Lâm

Mạc Huy. Lời của Tiền Tử Thiên đã thể hiện rõ ràng đang nhục mạ Lâm Mạc Huy là một con chó nha!

Thái Tử thực sự không nhịn nổi nữa, tức giận nói: "Tiền Tử Thiên, con mẹ nó ông muốn bị ăn đòn có phải không?" "Ông đây vừa nãy không đánh mày là cho mày mặt mũi rồi hả? Ông dám nói chuyện với người anh em của tôi đây như thế có phải là muốn tìm đường chết không?"

Tiền Tử Thiên nhìn Thái Tử, anh ta vẫn có chút kinh sợ như cũ.

Chính vào thời điểm này, Vạn Thành Phong đứng ra lạnh lùng nói: "Sớm đã nghe nói đến Thái Tử Hải Phòng hành xử ngang ngược, hôm nay được diện kiến, quả nhiên là danh bất hư truyền." "Chỉ cho phép người anh em của cậu sỉ nhục Vĩnh Xuân Đường, nhưng lại không cho người khác phản bác, đây rốt cuộc là lý lẽ gì? Thái Tử, cậu thật sự cho rằng có người cậu là Hỏa Hoa làm chỗ dựa cho mình thì cậu có thể coi trời bằng vung đấy à?" "Tôi nói cho cậu biết, hôm nay có Vạn Thành Phong tôi ở đây, cậu đừng hòng làm xằng làm bậy!"

Nói xong, Vạn Thành Phong khoát tay, lớn tiếng nói: "Người đâu, để ý cậu ta cho tôi. Nếu tên khốn này còn dám nói năng vớ vẩn thêm một câu thì cứ đánh vào mồm cậu ta!" "Hừ, Thái Tử Hải Phòng, tôi liền biến cậu thành phế vật Hải Phòng!"

Vạn Thành Phong nói xong lời này, hai người đứng bên cạnh ông ta lập tức bước xuống nhìn chằm chằm vào Thái Tử. Hai người này là cao thủ làm việc cho nhà họ Vạn, thực lực đều vô cùng mạnh mẽ.

Nếu Hỏa Hoa vẫn còn ở đây, tất nhiên sẽ không sợ bọn họ. Thế nhưng, một mình Thái Tử thì còn lâu mới là đối thủ của mấy người này.

Thái Tử tức giận đến mức sắc mặt tái xanh, phẫn nộ nói: "Vạn Thành Phong, ông dám đụng vào tôi, cậu của tôi tuyệt đối sẽ không tha cho ông!"

Vạn Thành Phong cười lạnh một tiếng, trực tiếp vung tay lên: "Đánh"

Một trong hai cao thủ phất tay vung một cái tát vào mặt Thái Tử.

Thái Tử vội vàng né tránh, mấy vệ sĩ bên cạnh cũng nhanh chóng xông lên trước muốn giúp anh ta ngăn lại.

Nhưng thực lực của mấy cao thủ này lại quá mạnh, mấy vệ sĩ này đánh không được mấy hiệp liền bị ông ta quật ngã.

Thái Tử còn chưa chạy ra được mấy bước thì đã bị người này túm lấy áo, xách trở lại.

Ông ta vung cánh tay lên, vung một cái tát vào mặt Thái Tử.

Thái Tử tránh cũng không tránh được, mắt thấy lần này anh ta đã sắp bị đánh trúng mặt rồi.

Đột nhiên, bên cạnh có một bàn tay vươn ra, trực tiếp giữ cánh tay của lão giả lại. Người ra tay chính là Lâm Mạc Huy!

Cao thủ kia lập tức thi triển năng lực, trong nháy mắt đánh với Lâm Mạc Huy vài chiêu nhưng vẫn không thể thoát ra được.

Lâm Mạc Huy kéo Thái Tử ra, ngay sau đó cổ tay rung lên, ép người cao thủ kia lùi về sau hai bước.

Sắc mặt lão giả lạnh lẽo, không khỏi nhìn kỹ Lâm Mạc

Huy, trên mặt ông ta đầy kinh ngạc. Thực lực mà Lâm Mạc

Huy biểu hiện ra ngoài nằm trên cơ ông ta rất nhiều điều này khiến ông vô cùng khiếp sợ.

Phải biết rằng, Lâm Mạc Huy chỉ là một thanh niên trẻ tuổi không có danh tiếng mà thôi. Tuổi trẻ như vậy lại có được thực lực thế này, điều này quả thật rất khó!

Nhìn thấy cao thủ làm việc cho gia tộc mình bị ép lùi lại, trên mặt Vạn Thành Phong cũng xẹt qua một tia khiếp sợ, nhưng rất nhanh vẻ mặt đã chuyển sang dữ tợn.

Ông ta đã xem Lâm Mạc Huy là kẻ địch, kẻ địch càng mạnh thì đương nhiên trong lòng ông ta sẽ càng không thoải mái.

Nhìn Lâm Mạc Huy ở bên dưới, Vạn Thành Phong đã hạ quyết tâm muốn tìm cơ hội để giải quyết gọn Lâm Mạc Huy. Bằng không, nếu để người như thế này phát triển hơn thì sau này ắt sẽ trở thành mối họa trong lòng ông ta!

Vạn Thành Phong từ trước đến nay vẫn luôn là người bụng dạ hẹp hòi, ở những chuyện như thế này thì con người ông ta lại càng biểu hiện rõ ràng hơn.

Cứ hễ gặp được những người trẻ tuổi có chút thiên phú, ông ta đều sẽ nghĩ hết cách để hủy hoại đối phương, khiến đối phương không thể nào vùng dậy được, không thể nào đe dọa đến bản thân mình được.

Lâm Mạc Huy không hề để ý để biểu cảm của Vạn

Thành Phong, sau khi anh cứu Thái Tử thì liền cất cao giọng nói: "Ông Vạn, tôi biết lúc nãy bị tiền bối Hỏa Hoa đánh bại, trong lòng ông ắt sẽ không phục. Thế nhưng, thân là một tiền bối cũng đồng thời là một cao thủ, nếu ông thật sự có bản lĩnh thì đi tìm tiền bối Hỏa Hoa mà báo thù" "Mời cao thủ phụng sự cho gia tộc tới đây để ức hiếp một hậu bối, ông không sợ đánh mất thể diện của nhà họ

Van à?"

Vạn Thành Phong thay đổi sắc mặt, tức giận nói: "Tên họ Lâm kia, cậu nói cái gì? Có bản lĩnh thì nói lại lần nữa!"
Bình Luận (0)
Comment