Vạn Thanh Nhã: “Chị có thể cởi ra cơ mà, chị nghĩ rằng em muốn quản lý chị hay sao? Chẳng qua, cái chân váy này chị mặc lên trông không được tự nhiên lắm. Nếu như bị người khác nhìn thấy, chỉ sợ người ta coi chị là kẻ ngốc thôi!”
Cậu Vạn vô cùng gấp gáp: “Chị... Tại sao lại nhìn không được tự nhiên chứ?”
Vạn Thanh Nhã: “Phối đồ không đẹp nó vậy đấy! Cái chân váy này của chị cũng không nên phối với mấy loại áo kiểu như này”
Cậu Vạn: “Vậy phải phối hợp như thế nào?
Vạn Thanh Nhã lập tức đứng lên: “Đến đây, để em dạy cho chị. Chị nghe này, loại chân váy như này phải phối hợp với những chiếc áo tươi mới đáng yêu như thế này.”
Cậu Vạn đứng ở bên cạnh rất cẩn thận nghe rất chăm chú, cố gắng ghi nhớ từng câu nói của Vạn Thanh Nhã. Vạn Thanh Nhã nhìn cô ta như vậy, đột nhiên cười nhạo: “Đại ca, sao đột nhiên lại có hứng thú với mấy món đồ của phụ nữ như vậy? Có phải chỉ có người mình thích rồi phải không?”
Sắc mặt của Cậu Vạn trong nháy mắt trở nên đỏ bừng, cuối cùng nói: “Em... Em đang nói cái gì vậy? Chị. Chị... Chị làm sao có người mình thích được. Chị chỉ là... Chỉ là.”
Ấp úng nửa ngày lại không nói ra được lời giải thích nào hợp lý, Cậu Vạn chỉ có thể ngồi ở một bên mà tức giận. Vạn Thanh Nhã thì cười đến mức bật ngửa ra sau, lớn như vậy rồi, đây là lần đầu tiên cô ta nhìn thấy Cậu Vạn căng thẳng như vậy.
“Đại ca, em chỉ đùa giỡn với chị thôi, xem chị kích động chưa kìa!” Vạn Thanh Nhã cười ha hả nói.
Cậu Vạn quay đầu sang một bên, phẫn nộ không để ý đến cô ta.
Vạn Thanh Nhã đứng dậy, cười nói: “Được rồi, thời gian không còn sớm nữa, em phải trở về làm một giấc ngủ ngon thôi. À, đúng rồi, em nghe nói ngày mai thần y Mạc Huy sẽ quay trở về tỉnh Hải Dương đó. Ngày mai gia tộc chuẩn bị yến tiệc tiếp đãi anh ấy, đến lúc đó chị có tham dự tiệc không?”
Gương mặt Cậu Vạn có chút mất mát, cô ta cúi đầu không nói gì.
Vạn Thanh Nhã nhìn cô ta như vậy, lập tức lẩm bẩm: “Đại ca, chị nói ngày mai em nên mặc quần áo gì cho phù hợp đây? Chị rất thân thiết với thần y Mạc Huy, chị cảm thấy anh ấy sẽ thích loại con gái như nào đây? Quyến rũ? Thuần khiết? Hay là tri thức đấy? Ôi, phiền chết đi được. Đây là lần đầu tiên em gặp một người đàn ông như thế này, chọn lựa thật khó khăn!”
Sắc mặt Cậu Vạn biến đổi: “Em... Em... Em định làm gì? Em định làm gì?”
Vạn Thanh Nhã cười thùy mị: “Em còn có thể làm gì được nữa ạ? Thần y Mạc Huy này quả là điều kiện rất tốt. Tuổi còn trẻ đã có năng lực và thành tựu lớn như vậy rồi. Nếu anh ấy có thể trở thành chồng của em, he he he, còn thích hơn nhiều so với những người gọi là con cháu thế gia kia!”
Sắc mặt Cậu Vạn nhất thời trở nên tải xanh, cô ta cảnh giác nhìn Vạn Thanh Nhã, vẻ mặt phẫn nộ.
“Em... Tại sao em lại có ý nghĩ như thế này cơ chứ? Thần y Mạc Huy đã kết hôn rồi!” Cậu Vạn vội vàng nói.