Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 156



Ngay sau khi Hồ Đông An nói tin này cho Lâm Mạc Huy thì Hửa Thanh Mây gọi đến. *Lâm Mạc Huy, xảy... xảy ra chuyện rồi.." "Thuốc của công ty chúng ta đều bị trả lại toàn bộ rồi, các đơn hàng đã ký trước đây bây giờ... bây giờ đều bị hủy.."

Giọng Hứa Thanh Mây lo lắng.

Công ty đang phát triển với tốc độ cao, khi mọi thứ đang tốt đẹp bỗng nhiên gặp phải tình huống như vậy thì đúng là chim trong dầu sôi lửa bỏng.

Lâm Mạc Huy vội vàng đi tới công ty dược phẩm Hưng Thịnh, lúc này trong công ty là một cảnh hỗn loạn.

Nhiều cơ sở y tế ở tỉnh Hải Dương đã đến chấm dứt hợp đồng với công ty dược phẩm Hưng Thịnh.

Tất cả các hợp đồng mà họ đã ký trước đây bây giờ toàn bộ đều phải hoàn lại tiền.


Tất cả những điều này là do Hiệp hội Y dược đứng sau thúc đẩy. Trong văn phòng của Hứa Thanh Mây, mười mấy người đang vây quanh nơi đây kêu la ầm ỹ đòi Hứa Thanh Mây hoàn trả lại tiền đơn đã đặt. "Tổng giám đốc Mây, cô không cần nói gì với chúng tôi về chuyện tiền bồi thường." "Tôi muốn hủy đơn hàng trong hôm nay, hoặc là cô trả lại tất cả tiền đặt cọc cho chúng tôi, hoặc là chúng ta tien hành thủ tục pháp lý!" "Hừ, công ty của cô đồng thời kiện tụng với tất cả cơ sở y tế trên tỉnh Hải Dương như vậy, cô không muốn lãn lộn trong ngành này nữa sao?"

Một người đàn ông ngạo mạn hét lên.

Những người khác cũng nhao nhao gật đầu phụ hoa, tất cả đều có vẻ mặt đặc ý như thể đã nằm chấc mọi thứ.

Hứa Thanh Mây rất lo lắng: "Các người, rốt cuộc... là đã xảy ra chuyện gì?" "Chúng ta đang hợp tác rất tốt, tại sao lại đột nhiên phải hủy đơn hàng?" "Dược phẩm của công ty chúng tôi không hề có bất kỳ vấn đề gì mà" "Hơn nữa, những loại thuốc mới mà chúng tôi nghiên cứu và phát triển sắp có mặt trên thị trường rồi, các vị cũng sẽ là đối tác quan trọng của chúng tôi trong tương lai." "Bây giờ các vị đòi hủy đơn hàng, việc này... việc này không thích hợp..."

Lại có một người đàn ông cười lạnh: "Hứa Thanh Mây, cô vẫn chưa biết gì sao?" "Là thông báo từ Hiệp hội Y dược yêu cầu chúng tôi phải hủy trả đơn ngay lập tức." "Hơn nữa, những loại thuốc được sản xuất bởi công ty dược phẩm Hưng Thịnh của cô cũng sẽ không bao giờ được lên kệ nữa đâu!" "Hứa Thanh Mây, cô nói xem cô đấc tội ai mà không được lại đi đắc tội với Hiệp hội Y dược chứ, đây không phải là tìm chỗ chết sao?"

Sắc mặt của Hứa Thanh Mây chot biến đối, thông tin ở bên cô khá chậm nên cô cũng không biết rằng đây là lệnh của Hiệp hội Y dược.

Đến bây giờ cô mới biết thủ đoạn của Hiệp hội Y dược rốt cuộc mạnh đến mức nào.

Thậm chí có thể ra lệnh cho các cơ sở y tế của cả tỉnh Hải

Dương! "Được rồi, không cần phí lời nữa, nhanh chóng trả tiền lại đi!" "Tôi nói cho cô biết, nếu hôm nay cô không hoàn lại tiền lại cô đừng hòng ra khỏi văn phòng này!"

Đám đông hò hét ầm ĩ nhốn nháo ép Hứa Thanh Mây phải hoàn trả tiền.

Lúc này, Lâm Mạc Huy bước tới.

Anh chắn phía trước Hứa Thanh Mây, liếc mắt nhìn đám người lớn tiếng nói: "Các người muốn hoàn lại tiền chứ gì, được thôi" "Tuy nhiên, điều này phải tiến hành theo thủ tục!" "Chúng ta đã ký hợp đồng, các vị đơn phương hủy đơn hàng thì các vị đã vi phạm hợp đồng "Theo hợp đồng, các vị phải bồi thường 30% số tiền vi phạm hợp đồng." "Không chỉ vậy, việc trả lại đặt cọc cũng phải tiến hành theo thủ tục thông thường, trong vòng nửa tháng tiền mới được hoàn trả lại cũng là điều bình thường." "Làm sao mà như các vị trực tiếp đến tận đây đòi tiền như vậy được? Thể hợp đồng còn ý nghĩa gì sao?"

Những người này không khỏi sững sờ, tên cầm đầu chỉ vào Lâm Mạc Huy chửi bởi: "Câu là ai chứ?" "Chỗ này là nơi cậu có thể lên tiếng sao?" "Hứa Thanh Mây, cô nói một câu dứt khoát đi, rốt cuộc là có trả lại tiền hay không!" "Không hoàn trả lại, có tin ông đây tìm người đập nát cái công ty của cô không!"


Những người này cũng dựa vào việc Hiệp hội Y dược đang đối phó với công ty dược phẩm Hưng Thịnh nên mới có khí thế này.

Đổi lại là lúc bình thường, sao họ dám làm điều này! Lâm Mạc Huy cũng lười để ý tới ông ta, trực tiếp cầm điện thoại trên bàn: "Gọi bảo vệ vào đi, đuổi hết bọn họ ra ngoài!" "Không đi thì gọi cánh sát tới bat đi!"

Mấy chục người này đột nhiên ầm i: "Đồ khốn kiếp mày còn dám đuổi chúng tạo đi sao!" "Mày là cái thứ chó má gì mà dám nói chuyện với chúng tao chứ!" "Chết tiệt, đảnh chết nó đi!"

Hon một chục người la hét bao vây lại, tên cầm đầu liên nhặt một món đồ thủ công trên bàn khua loạn về phía Lâm Mạc Huy.

Lâm Mạc Huy đột nhiên quay đầu lại đá một cước vào ngực người đàn ông đứng đầu tiên.

Người này bị đá bay ra ngoài, nặng nề ngã bịch xuống đất, một hồi lâu sau vẫn không bò dậy nổi. Những người khác đều bị doa cho sợ hãi, bọn họ cũng chỉ là mồm miệng quá đáng, sao dám đánh người thật chứ.

Lúc này, Hổ Đông An cũng đi vào cùng với một nhóm người. "Cậu Lâm, có chuyện gì vậy?" Lâm Mạc Huy xua tay: "Những người này đang gây sự ở công ty, còn muốn đánh chúng tôi!" "Lôi hết ra ngoài!" "Dạy cho bọn họ vài bài học!"

Hổ Đông An lập tức tức giận: "Con mẹ nói, lũ khốn nạn này, bọn mày dám đến công ty chúng tao gây chuyện à?" "Chó má, đến đây, lôi hết chúng ra ngoài đi" "Shit, hôm nay không đánh cho chúng mày phục thì ông đây cùng họ với chúng mày!"

Mười mấy người bị dọa đến hoảng hốt, có một người trong đó vội la lên: "Tổng giám đốc Mây, chúng tôi... chúng tôi đến đây để hủy đơn hàng..." "Đây là việc mà Hiệp hội Y dược yêu cầu chúng tôi làm, chúng tôi cũng không dám không làm theo "Cô... Cô làm như vậy, chuyện này... chuyện này mà truyền ra ngoài thì sau này còn có ai dám hợp tác với cô nữa?" Hứa Thanh Mây sửng sốt vừa định nói thì Lâm Mạc Huy đã cướp lời: "Ông không cần lo lắng, người muốn hợp tác với chúng tôi đương nhiên sẽ cùng chúng tôi hợp tác!" "Tuy nhiên, sau này mấy người các ông nhất định sẽ không có tư cách hợp tác với chúng tôi nữa!" "Lôi ra ngoài!"

Hổ Đông An lôi hết những người này ra ngoài.

Hứa Thanh Mây tỏ vẻ lo lắng: “Lâm Mạc Huy, việc này... việc này không hay lãm đâu?" "Bon ho đen đây để hủy đơn hàng, việc này cũng là việc bình thường" "Nếu chúng ta đánh họ sẽ làm to chuyện ảnh hưởng đến danh tiếng của công ty!"

Lâm Mạc Huy nhẹ nhàng nói: "Thanh Mây, vấn đề lần này không phải là ở những người này mà là ở nhà họ Hoắc." "Cho dù chúng ta phải phép với bọn họ cũng không giải quyết được nhà họ Hoắc, kết quả vẫn như vậy thôi." "Ngược lại, nếu chúng ta cứ nhân nhịn sẽ khiến những người này cảm thấy chúng ta dễ bắt nạt." "Hôm nay chỉ có bọn họ tới hủy đơn hàng, sau này ngày ngày đều có người hủy đơn hàng thì công ty làm sao kinh doanh được?" "Lần này là dạy cho bọn họ một bài học cũng là để giết gà dọa khi." "Để cho người khác biết rằng hủy đơn hàng thì cũng được thôi nhưng phải làm theo thủ tục." "Đến công ty gây chuyện thì không thể được!"


Hứa Thanh Mây khẽ gật đầu, bất lực nói: "Nhưng bây giờ phải làm sao?" "Nhà họ Hoac quản lý Hiệp hội Y dược và kiểm soát tới 90% các cơ sở chữa bệnh ở tỉnh Hải Dương" "Nếu tất cả các cơ sở chữa bệnh này đều hủy đơn hàng, vậy... vậy thì công ty gặp rắc rối lớn rồi!" "Cho dù lấy toàn bộ tiền của công ty để trả nợ cũng không du!"

Đúng lúc này, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đột nhiên đấy cửa đi vào. "Thanh Mây, bên ngoài náo loạn ầm ĩ là có chuyện gì vậy?" "Đây là công ty, không phải cái chợ" "Con làm lãnh đạo kiểu gì thế, phải đặt ra quy định cho bọn họ đến công ty là để làm việc không phải trò đùa, hỗn loạn như vậy còn ra thể thống gi nữa!"

Vẻ mặt Hứa Đình Hùng bất mãn mắng chửi.

Nhìn thấy bọn họ thì tâm trạng Hứa Thanh Mây càng thêm u ám. "Những người gây chuyện đó không phải của công ty chủng ta!"

Hứa Thanh Mây không nhịn được lên tiếng. "Không phải của công ty chúng ta, thể đó là ai?" "Người của công ty khác đến à?" Hứa Đình Hùng có chút ngỡ ngàng.

Hứa Thanh Mây xua tay: "Bỏ đi, bố không cần lo lång." "Bố mẹ tới đây làm gì?"

Hứa Đình Hùng lập tức tức giận: "Con có thái độ gì đây?" "Đây là cách con nói chuyện với bố mẹ sao?" "À, Lâm Mạc Huy thì có thể tới, nhưng mẹ của con thì không được à?" "Con có phải cám thấy chướng mất hai thân già này rồi đúng không?" Hứa Thanh Mây gần như sắp khóc tới nơi, bản thân chỉ mới tùy tiện nói một câu, tại sao có thể suy ra nhiều điều như vậy chứ?

Lâm Mạc Huy vội vàng nói: "Bố mẹ, Hứa Thanh Mây không có ý đó." Hứa Đình Hùng vốn dĩ không hài lòng với Lãm Mạc Huy, vụ hơn nghìn tỷ đồng kia lại khiến ông ta càng thêm có cái nhìn thù hằn với Lâm Mạc Huy.

Ông ta chỉ vào Lâm Mạc Huy và quát lên: "Câm miệng!" "Tôi đang nói chuyện với con gái tôi, liên quan gì đến cậu sao?" "Cậu cũng chỉ là một đứa con rể, một kẻ bỏ đi bám váy vợ, đây có chỗ cho cậu nói chuyện sao?"




Bình Luận (0)
Comment