Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 318



Hoàng Kiến Đình lại dặn dò Hứa Thanh Tuyết một chút để cô không lỡ miệng nói ra chuyện này, không để cho Hứa Thanh Mây biết.

Hứa Thanh Mây chính là lực cản lớn nhất trong chuyện này, chỉ cần Hứ Thanh Mây không biết chuyện, tất cả sẽ cực kỳ thuận lợi.

Đồng thời Hoàng Kiến Quốc cũng luôn để ý Lâm Mạc Huy đề phòng anh nói chuyện này cho Hứa Thanh Mây.

Toàn bộ quá trình cậu ta cẩn thận như phòng cướp.

Mà trên thực tế, Lâm Mạc Huy không nói chuyện này cho Hứa Thanh Mây biết, dường như đã mặc số phận an bài.

Buổi chiều, Hứa Thanh Mây quay về công ty làm việc.

Hoàng Kiến Đình và Hứa Đình Hùng lập tức chạy tới công ty tìm Lâm Mạc Huy, muốn dẫn anh đi làm thủ tục chuyển nhượng cổ phần.

Lúc mấy người đuổi tới công ty luật, đang xử lý các thủ tục, Hoàng Kiến Đình đột nhiên lại nhận được một cú điện thoại, là một người bạn của cậu ta gọi tới.

“Anh Đình, anh vẫn đang ở công ty luật đúng không?”

Hoàng Kiến Đình: “Về ngay đây, sao vậy?”

Người bạn kia nói: “Anh Đình, anh tuyệt đối đừng quay về.

Hoàng Kiến Đình kinh ngạc: “Sao thế?”

Người bạn kia kích động nói: “Tôi vừa nhận được tin, công ty xây dựng xảy ra chuyện rồi.”

Hoàng Kiến Đình cười nói: “Cậu nói đầu tư một nghìn không trăm năm mươi tỷ đồng kia à?”


“Đã giải quyết rồi, không sao.”

“Thông tin của cậu lạc hậu quá đi.”

Người bạn kia vội nói: “Tôi nói không phải chuyện này, tôi nói chuyện khác cơ.”

“Chuyện đầu tư một nghìn không trăm năm mưới tỷ đồng kia của cậu tôi biết, sau đó số tiền đó không phải quay lại công ty xây dựng rồi à!”

“Thế nhưng, lúc các cậu trả nợ công ty dược phẩm Hưng Thịnh một nghìn không trăm năm mươi tỷ đồng chính là dùng số tiền này”

Hoàng Kiến Đình: “Đúng vậy, cái này có vấn đề gì sao?” “Từ đầu tới cuối tiền là của công ty xây dựng”

Người bạn kia vội nói: “Vấn đề chính là ở đây!”

“Trong công ty xây dựng có cổ phần của nhà họ Chu trong đó.”

“Khoản tiền này, thật ra có một phần là tiền của hạng mục trước mà nhà họ Chu phụ trách.”

“Các cậu dùng số tiền này đi trả nợ công ty dược phẩm Hưng Thịnh chính là cầm tiền của nhà họ Chu đi trả nợ” “Nhà họ Chu có được tin tức, muốn tới công ty xây dựng náo loạn!” Hoàng Kiến Đình ngơ ngác:

“Cái...nhà họ Chu nào?”

Người bạn: “Phí lời, còn nhà họ Chu nào? Chính là nhà họ Chu nằm trong một trong mười đại gia tộc lớn nhất!”

“Nhà họ Chu khác tôi cũng không cần hốt hoảng như này!”

“Nhà họ Chu, một trong mười gia tộc lớn nhất, không dễ đối phó đâu!”

“Vậy nên, tôi mới gọi cho cậu, để cậu tranh thủ thời gian chạy nhanh đi, tốt nhất là từ chức ở công ty xây dựng đi.". ngôn tình hay

“Chuyện này, cậu tuyệt đối đừng liên quan”

“Bản lĩnh của nhà họ Chu cậu cũng biết. Chuyện này nếu làm lớn chuyện, nhà họ Chu tuyệt đối có thể làm cậu ngồi xổm trong tù vài chục năm, nói không chừng đến mạng cũng không giữ được!”

Hoàng Kiến Đình trợn tròn mắt.

Cậu vừa rồi còn hết sức phần khởi, cảm thấy mọi thứ đều ở trong lòng bàn tay.

Ai mà ngờ được chuyện này lại phiền phức như vậy, nhà họ Chu vậy mà cũng tham gia cùng.

Việc này cực kỳ nghiêm trọng!

Cậu ta vội vàng chạy tới, ngăn cản Hứa Đình Hùng đang chuẩn bị ký tên.

“Bố, chỗ cổ phần này chúng ta không cần nữa.”

Hoàng Kiến Đình vội vàng nói. Hứa Đình Hùng kinh ngạc: “Tại sao?”

“Lập tức kỳ tên rồi, con làm loạn gì thế?”

Hoàng Kiến Đình không thể nói thẳng trước mặt Lâm Mạc Huy, đành giật lấy bút trong tay Hứa Đình Hùng, trầm giọng nói: “Con cảm thấy, anh rể làm không tệ, cho anh ấy một cơ hội là điều đương nhiên”

“Bố, tuổi bố cũng cao rồi, không cần giày vò nữa, chúng ta đi thôi!”

Hoàng Kiến Đình nói, cứng rắn kéo Hứa Đình Hùng đi.

Hứa Đình Hùng cực kỳ tức giận, ra khỏi cửa liền thẳng tay đánh một cái lên đầu Hoàng Kiến Quốc: “Con điên rồi à?”

“Sắp ký tên rồi, con còn kéo bố ra đây, con có ý gì đây?”

“Có phải con muốn giúp Lâm Mạc Huy, chiếm lấy tài sản của nhà bố không?”

“Rốt cuộc Lâm Mạc Huy cho con cái gì tốt rồi?”

Mặt Hoàng Kiến Đình đỏ hồng, thấy Lâm Mạc Huy không theo ra đây, vội vàng trầm giọng nói: “Bố, con vì tốt cho bố thôi.”

Hoàng Kiến Đình nói lại chuyện nhà họ Chu một lần nữa.

Hứa Đình Hùng nghe xong cũng trợn tròn mắt.

“Đi, mau đi!”

Hứa Đình Hùng lập tức chuồn mất, không có ý định gì với công ty xây dựng nữa.

Lâm Mạc Huy đứng ở trước cửa, nhìn hai người rời đi, trên mặt không kìm được một nụ cười nhẹ.

Chuyện này, thật ra là do anh bố trí.

Người bạn kia của Hoàng Kiến Đình nói không sai, công ty xây dựng thật sự có cổ phần của nhà họ Chu.

Thế nhưng, nhà họ Chu bây giờ đã nương nhờ Lâm Mạc Huy, sao có thể tới gây chuyện đây?

Nhà họ Chu làm như vậy, thật ra là để hù dọa Hoàng Kiến Đình và Hứa Đình Hùng, để bọn họ không dám nhúng chàm công ty xây dựng nữa.

Sự thật chứng minh, phương pháp này rất tốt.

Hai ng vừa nghe tới nhà họ Chu liền bị dọa chạy thẳng.

Công ty xây dựng, từ đầu tới cuối vẫn nằm trong tay Lâm Mạc Huy.

Đi ra khỏi công ty luật, một người đàn ông xăm mình lái xe tới, là anh Hỏa.

Anh Hỏa bây giờ cũng vào công ty xây dựng, chủ yếu phụ trách hỗ trợ Niên. Bình thường, anh ta sẽ giúp làm việc lặt vặt gì đó.

Mặc dù đều làm việc lặt vặt nhưng anh Hỏa bây giờ, xưa đầu bằng nay.

Không nói những cái khác, những người ngày trước đối xử không tốt với anh ta, bây giờ nhìn thấy anh đều nhất mực cung kính.

Đây chính là chỗ tốt của việc ôm được chiếc đùi to!

Anh Hỏa nhìn thấy Lâm Mạc Huy mặt mày lập tức tràn đầy sự cung kính: “Cậu Huy, anh Quân và anh Hổ đều tới công ty xây dựng rồi, anh Quân bảo tôi tới đón cậu.”

Lâm Mạc Huy gật đầu, đi tới ngồi lên xe.

"Mấy ngày nay, Niên thế nào?” Lâm Mạc Huy thuận miệng hỏi.

Anh Hỏa cười đáp: “Anh Niên vừa tiếp xúc chuyện này, còn đang tìm tòi.”

“Chẳng qua, tôi thực sự bội phục anh Niên, anh ấy làm việc rất có nghiên cứu chuyên sâu”

“Trước kia anh ấy không hiểu phương diện dược liệu này, mấy ngày nay, mỗi ngày anh ấy đều tự mình tới những xưởng kỹ thuật, theo kỹ thuật viên trong khu xưởng, tự mình làm, nghiên cứu từ đầu tới cuối.”

“Mà anh ấy còn mua rất nhiều sách ở phương diện này, cả ngày không phải ở khu xưởng học tập thì là ở văn phòng học tập.

Lâm Mạc Huy cười gật đầu, Niên mặc dù là nhu nhược một chút nhưng làm việc đúng là rất nghiêm túc đây là lý do chủ yếu anh để Niên quản lý công ty dược liệu.


“Anh Hỏa, về sau đi theo bên người Niên, giúp đỡ cậu ấy nhiều một chút.”

“Tính cách Niên anh cũng biết, không tranh không đoạt, nói trắng ra là mềm yếu.

“Làm ăn, mềm yếu quá không được.”

“Cũng may, tính cách anh cứng rắn hơn, có thể bù đắp khuyết điểm tính cách cho cậu ấy, hai người liên thủ, tôi tin tưởng công ty dược liệu có thể làm tốt!”

Lâm Mạc Huy nói.

Anh Hỏa thụ sủng nhược kinh, vội vàng nói: “Cậu Huy, cậu gọi tôi là Tiểu Hỏa được rồi, tuyệt đối đừng gọi anh Hỏa, thế này tôi không chịu nổi.”

“Còn có, cậu Huy, tôi có thể đi theo anh Niên, đi theo cậu, chính là vinh hạnh của tôi.”

“Hơn nữa, anh Niên đối xử với tôi rất tốt.”

"Cậu yên tâm, chắc chắn tôi sẽ giúp anh Niên hết sức, quản lý công ty dược liệu thật tốt!”

Lâm Mạc Huy vừa lòng gật đầu, dựa vào ghế, nhắm mắt nghỉ ngơi. Không lâu sau, anh tới công ty xây dựng.

Đặng Tiến Quân và Hổ Đông An đều ở đây, sau này công ty xây dựng cũng là sân nhà của bọn họ, bây giờ tới trước làm quen hoàn cảnh.

Đồng thời, nhà họ Chu bên kia cũng phải một người tới, là thân tín của Chu Vĩ Khánh, tên là Chu Viễn Sơn.

Trước đó, lúc mười gia tộc lớn cùng tấn công Lâm Mạc Huy, anh từng gặp qua Chu Viễn Sơn một lần.

Người này tương đối khiêm tốn, lúc đó, trong tình huống như thế, người này vẫn cực kỳ khách khí với Lâm Mạc Huy, ngược lại khá khó có được.

Chu Vĩ Khánh cho anh ta tới cũng vì lý do này.

Những người khác của nhà họ Chu không có quan hệ tốt như vật với Lâm Mạc Huy.

Anh Hỏa đưa Lâm Mạc Huy tới phía sau, liền lái xe thẳng về công ty dược phẩm, đi hỗ trợ Niên.

Lâm Mạc Huy gọi đám người vào văn phòng, nói đơn giản cho bọn họ về hạng mục khu biệt thự.

“Đây là hạng mục đầu tiên công ty xây dựng của chúng ta tiếp nhận, cũng là hạng mục cực kỳ lớn.

“Bởi vì sự cố của cậu Phương, hạng mục này chẳng khác gì bán tổng bán tháo”

“Vậy nên, lần này chúng ta cũng không tiêu tốn nhiều.”

“Nếu như làm tốt hạng mục này, số tiền đầu tư của chúng ta ít nhất có thể lời gấp ba.”

"Mọi người có ý tưởng gì không?” Lâm Mạc Huy nói.



Bình Luận (0)
Comment