*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Cuối cùng ông cụ Lưu phải trừng trị thật nặng Lưu Nhiên Huy đồng thời bồi thường một số tiền lớn, đây coi như là một câu trả lời cho Lâm Mạc Huy.
Sau khi mọi chuyện được giải quyết, Lâm Mạc Huy rời đi cùng Nam Bá Lộc.
Advertisement
Một mớ hỗn độn trong khu nhà của gia đình Lưu, và những người từ mười gia tộc lớn vẫn ở lại đây.
Ông Vương lộ vẻ tức giận, đập bàn đột nhiên hét lên: "Thật quá kiêu "Điều này đúng là không đặt mười gia tộc lớn chúng ta vào trong mắt mà!"
Advertisement
Vài vị chủ gia tộc cũng gật đầu, chuyện xảy ra ngày hôm nay thật sự khiến bọn họ nghẹt thở.
Tuấn Phong xua tay. "Chuyện cũng đã qua rồi thì nhắc thêm làm gì nữa? Được rồi, chuyện quan trọng nhất bây giờ là chuyện của nhà họ Lưu." "Ông cụ Lưu, chúng tôi cũng rất buồn khi xảy ra chuyện như thế này với nhà họ Lưu nhưng tôi cũng hy vọng ông có thể đưa một người lên làm chủ gia tộc càng sớm càng tốt.""Lâm Mạc Huy đang ép từng bước. Có vẻ như anh ta đang muốn làm điều gì đó chống lại mười gia tộc lớn của chúng ta. Chúng ta không thể chỉ ngồi lại và chờ đợi. “Vậy nên chúng ta mới cần phải có một chủ gia tộc mới càng sớm càng tốt!”
Khi Tống Tuấn Phong nói điều này, những người trong gia tộc khác đều không khỏi ngạc nhiên.
Mặc dù mười gia tộc lớn là liên minh nhưng dù sao chọn người đứng đầu gia tộc cũng là chuyện của gia tộc họ.
Tổng Tuấn Phong thực sự muốn xen vào việc nhà của người khác, điều này cũng chưa từng xảy ra. Ý của ông ta là gì?
Ông cụ Lưu bị thương nặng, hiện tại gần như muốn ngất đi.
Vốn dĩ ông ta muốn quay về phòng nghỉ ngơi nhưng Tống Tuấn Phong đã đề xuất bầu ra một chủ gia tộc mới ngay lập tức. Ông ta liếc nhìn Tổng Tuấn Phong, Tổng Tuấn
Phong cũng mỉm cười và lặng lẽ nhìn thẳng vào mắt ông cụ Lưu.
Sắc mặt ông cụ Lưu đã nhanh chóng thay đổi, ông ta biết rằng Tống Tuấn Phong thực sự muốn can thiệp vào cuộc bầu chủ gia tộc của gia tộc họ Lưu.
Trong lòng mỗi người đều có những suy nghĩ riêng, Tống Tuấn Phong chắc chắn sẽ không vì muốn tốt cho nhà họ Lưu mà đề bạt ra chuyện này đâu. Ông ta xen vào chuyện của nhà họ Lưu chỉ có một mụcđích, trong lòng ông ta đã có một ứng cử viên thích hợp và ông ta muốn giúp người này lên chức chủ gia tộc. Sau đó người này sẽ phải tạ ơn ông ta.
Nói trắng ra Tổng Tuấn Phong chỉ muốn nhân cơ hội này kiếm chút lợi lộc từ nhà họ Lưu.
Ông cụ Lưu bất đắc dĩ hít sâu một hơi, trầm giọng nói: "Chuyện của gia tộc chúng tôi cần phải họp bàn một cách nghiêm túc, thời gian có lẽ sẽ phải kéo dài đó. Tổng Tuấn Phong cười khẽ: "Tuy ông nó như vậy nhưng lần này sự tình cũng không nhỏ. Trước khi
Lâm Mạc Huy rời đi, cậu ta đã nói muốn nhà họ Lưu giải quyết vấn đề ngay lập tức. Hiện giờ ông không có sẵn người mà ông muốn đề bạt thì ông cũng nên nhanh chóng tìm luôn một chủ gia tộc thay thế để giải quyết những vấn đề này. "Đây là lời hứa của mười gia tộc lớn chúng ta với
Lâm Mạc Huy, nếu không làm được chẳng phải chúng ta sẽ làm mất mặt mười gia tộc lớn sao?" Những người trong các gia tộc còn lại kia đã hiểu được suy nghĩ của Tổng Tuần Phong nên ai nấy đều đồng tình với ông ta
Mười gia tộc lớn trong lòng mỗi người thực ra đều có quỷ, nói là liên mình nhưng đều muốn làm suy yếu thực lực của các gia tộc khác để bản thân mình có thêm lợi ích.
Ông cụ Lưu vô cùng tức giận, chân gia tộc này bỗng trở nên vô cùng đáng ghét
Ông ấy hít một hơi thật sâu và trịnh trọng nói: