*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Khi Thu Nguyệt nói, cô ta còn cố ý lắc lắc chiếc nhẫn kim cương trên tay mình lên không trung, tự hào khoe khoang bản thân.
Mà những người khác cũng đều tỏ vẻ đùa cợt. Hứa Thanh Mây hơi nhíu mày, cô rất hiểu Thu Nguyệt.
Từ nhỏ đến lớn, cái cô Thu Nguyệt này luôn thích khoe khoang ở trước mặt cô để thể hiện sự vượt trội của cô ta.
Ngày hôm nay, cô ta giễu cợt cô ở trước mặt mọi người, hành động này rõ ràng là đang tát vào mặt của CÔ!
Advertisement
Hứa Thanh Máy lạnh lùng nói. "Thu Nguyệt, tôi không hiểu cô đang nói gì." "Tôi trở thành người giúp việc từ lúc nào vậy?"
Thu Nguyệt cười nhạt: "Chị Thanh Mây, chị đều bị chúng tôi bắt tại trận mà chị vẫn không chịu thừa nhận sao?" "Nếu chị không phải là người giúp việc thì tại saophải chạy tới nơi này để tưới hoa?"
Sắc mặt của Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng trắng bệch, bọn họ thực sự không hiểu tại sao Hứa Thanh Mây lại đến nơi này để tưới cây.
Advertisement
Hứa Thanh Mây nói: "Đây là vườn hoa của nhà tôi, tôi tự mình tưới hoa thì có gì không đúng sao?"
Lời này vừa nói ra, mọi người đều ồ lên.
Thu Nguyệt đầu tiên là sửng sốt, sau đó cô ta ngửa đầu cười to: "Ha ha ha, ha ha ha..." "Tôi không nghe lầm đấy chứ?" "Chị ta mới vừa nói cái gì? Đây là nhà của chị ta à?" "Chị Thanh Mây, chị quả nhiên là con gái ruột của chú Hùng, cả hai người đều khoác lác không chớp måt!" "Đây là nhà của chi?" "Ôi, không được, tôi cười đến mức đau bao tử mất..."
Những người khác cũng đều cười vang. Theo quan điểm của bọn họ, điều này đơn giản là không thể
Ngay cả Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng tỏ vẻ xấu hổ.
Căn nhà này là căn nhà tốt nhất trong biệt thự khu Đảo Xanh.
Cho dù công ty dược phẩm Hưng Thịnh có tiền đi chăng nữa thì cũng không thể mua được căn nhà này!
Ngay khi đám đông đang ồn ào thì cánh cửa củatòa nhà mở ra, một người phụ nữ đeo tạp dề bước ra.
Bà ta kính cẩn lễ phép đi tới trước mặt Hứa Thanh Mây và lễ phép nói: "Bà chủ, canh gà đã nấu xong rồi, cô chủ cũng đã tỉnh, bà chủ cũng trở về để uống một chút đi!"
Nghe người phụ nữ nói như thế, tất cả mọi người đều sợ ngày người.
Thu Nguyệt mở to hai mắt nhìn bà ta, vội la lên: "Bà. Bà kêu chị ta là cái gì?"
Người phụ nữ sửng sốt một chút: "Tôi kêu cô ấy là bà chủ?"
Sắc mặt của Thu Nguyệt nhanh chóng thay đổi: "Cái gì... Bà chủ gì?" "Tại sao bà lại gọi chị ta là bà chủ?"
Người phụ nữ cau mày nói: "Cô ấy là chủ nhân của ngôi nhà, tôi kêu cô ấy là bà chủ thì có cái gì là không đúng sao?"
Lần này, bốn phía mọi người ồ lên một lần nữa. Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng vô cùng bối rối, đây rốt cuộc tình huống gì?
Tại sao Hứa Thanh Mây có thể trở thành bà chủ của căn nhà này được?
Lúc này, Hứa Thanh Mây mới chậm rãi liếc nhìn mọi người: "Bà cứ cho cô chủ uống trước đi." "Bạn bè của tôi đang ở đây nên tôi phải tiếp chuyện với bọn họ một chút." "À, đúng rồi, sẵn tiện bà trở về pha một chút trà, lát nữa phải mời mấy cô chú này vào nhà ngồi mộtchút!"
Người phụ nữ vội vàng gật đầu: "Vâng, thưa bà chủ!"
Mọi người thấy một màn như vậy thì càng xác định, Hứa Thanh Mây là chủ của căn nhà này!
Hứa Thanh Mây cười nói: "Bố, mẹ, sao hôm nay hai người lại có thời gian tới đây vậy?" "Các cô các chú cũng tới rồi, vậy thì mọi người vào nhà ngồi một chút đi."
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt đang run lên vì phấn khích, ngôi nhà này đã giúp cho bọn họ lấy lại thể diện đã mất lúc nãy. "Đúng đúng đúng, mọi người, đây mới là nhà của tôi!" "Đi, chúng ta đi vào nhà ngồi một chút, uống một ngụm trà. "Trời ạ, ông Đông, chúng ta cùng nhau đi vào thôi!" Hứa Đình Hùng hưng phấn kéo mọi người vào trong biệt thự.
Nói thật thì mọi người cũng muốn vào trong xem thử.
Đây chính là căn nhà tốt nhất của biệt thự khu
Đảo Xanh, cũng có thể nói đây chính là căn nhà cao cấp nhất ở thành phố Hải Tân, tất cả mọi người đều muốn vào xem một chút.
Khi mọi người bước vào trong nhà, tất cả bọn họ đều sợ ngây người.
Căn nhà này do Nam Bá Lộc để lại cho con gái