*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Bố, đây là nhà của con và Lâm Mạc Huy và đồng thời cũng là nhà của bố mẹ!" "Bố mẹ về nhà thu dọn đồ đạc rồi dọn sang đây ở
Lâm Mạc Huy nói một cách chân thành. đi!"
Hứa Đình Hùng bật người xua tay: "Cái này không thể được!" "Nếu như hai chúng tôi dọn đến đây thì Thanh Tuyết và Hoàng Kiến Đình nhất định sẽ phát hiện chỗ không đúng." "Đến lúc đó, nếu như hai người bọn họ biết chuyện về căn nhà này, vậy thì sẽ không tránh khỏi xích mich?"
Advertisement
Phương Như Nguyệt cũng mỉm cười nói: "Được rồi, hai đứa cũng không cần quan tâm đến bố mẹ." "Có điều, Lâm Mạc Huy, cậu làm cho tôi một thẻ ra vào nơi này đi." "Một thời gian nữa, tôi đưa các chị em đến đây để mở rộng tầm mắt."Hứa Đình Hùng cũng bật người nói: "Đúng đúng đúng, cậu cũng làm cho tôi một cái đi." "Sau này tôi sẽ dẫn những ông bạn tới nơi này để uống một tách trà hay gì đó cũng không tệ!"
Lâm Mạc Huy nở một nụ cười, sau đó anh gật đầu: "Bố mẹ, nhất định không thành vấn đề." "Ngày mai, con sẽ làm thẻ ra vào cho bố mẹ " Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt vô cùng vui mừng.
Có thẻ ra vào biệt thự khu Đảo Xanh thì bọn họ có thể đến biệt thự khu Đảo Xanh bất cứ lúc nào, đây mới thực sự là tiêu chí đi vào giới thượng lưu ở thành phố Hải Tân!
Advertisement
Trong cuộc đời của bọn họ đã chịu rất nhiều túi nhục.
Hiện tại, rốt cục có thể đi khoe khoang
Cuối cùng, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt cũng không ở lại đây.
Hai người đi khỏi biệt thự khu Đảo Xanh, Hoàng Kiến Đình và Hứa Thanh Tuyết vừa vặn tới đón bọn họ.
Vẻ mặt của Hứa Thanh Tuyết vô cùng hả hệ: "Bố mẹ, thế nào rồi?" "Hai người có khiến cho những cô chú già đó choáng váng không?" "Ha ha ha, chồng của con làm việc khá tốt đấy chứ..."
Không đợi cô ta nói xong thì Hứa Đình Hùng trực tiếp tát cô ta một bạt tai, ông ta tức giận nói: "Câmmiệng!" "Mày còn có mặt mũi nói chuyện à, hôm nay mặt mũi của tao và mẹ mày đều ném sạch!"
Hứa Thanh Tuyết bối rối: "Bố, làm sao vậy?" "Chúng con đã làm cái gì, sao hai người lại mất mặt được chứ?"
Phương Như Nguyệt thở dài, sau đó kể chuyện xảy ra trước đó cho cô ta nghe.
Đương nhiên, bà ta chưa nói tới chuyện Lâm Mạc Huy có một căn nhà ở bên đó, mà là nói Lâm Mạc Huy tìm Nam Bá Lộc giúp bọn họ sắp xếp một căn nhà để giữ gìn chút thể diện.
Nghe xong lời nói này, sắc mặt của Hứa Thanh Tuyết và Hoàng Kiến Đình đều thay đổi. "Bố, con... Con thật sự không biết tình huống bên trong, con cũng chỉ có ý tốt..
Hoàng Kiến Đình vội la lên.
Hứa Đình Hùng tức giận nói: "Có ý tốt à?” "Được, vậy tôi hỏi cậu một chuyện, đêm qua, rốt cuộc hai người đã nói gì khi đến tìm Thanh Mây?" "Hoàng Kiến Đình, cậu chia rẽ nội bộ gia đình thì có được tính là có ý tốt không?"
Hoàng Kiến Đình trợn tròn mắt, Hứa Đình Hùng đã biết rõ chuyện của tối ngày hôm qua rồi.
Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt tức giận mắng mỏ, sau đó lấy đi chìa khóa xe từ trong tay của Hoàng Kiến Đình. "Hai người không đủ tư cách để lái chiếc xe nàynữa!" "Còn nữa, từ hôm nay trở đi, hai người thu dọn đồ đạc đi về nhà của mình đi!"
Hứa Đình Hùng hung hăng mắng mỏ, sau đó ông ta trực tiếp lái xe đưa Phương Như Nguyệt rời đi.
Hứa Thanh Tuyết và Hoàng Kiến Đình đứng ngẩn ngơ tại chỗ, sắc mặt đều trở nên vô cùng khó chịu.
Bố mẹ muốn đuổi bọn họ ra ngoài, lần này là thực sự xong đời rồi!
Trong yên lặng, điện thoại di của Hứa Thanh Tuyết động đột nhiên vang lên.
Hứa Thanh Tuyết cầm điện thoại di động lên, vừa nhìn một cái thì nét mặt của cô ta đã nhanh chóng thay đổi. ô ta nhận được điện thoại, bên kia truyền tới một giọng nói thành khẩn: "Thế nào rồi, cô đã suy nghĩ kỹ càng chưa?" "Cô có muốn giết chết Lâm Mạc Huy không?"
Lần trước sau khi chuyện của nhà họ Lưu xảy ra, Hứa Thanh Tuyết đã nhận một cuộc điện thoại như vậy.
Lúc đó, cô ta cũng không biết tình huống của đổi phương, cho nên cô ta đã nói với đối phương rằng bản thân phải suy nghĩ trước một chút.
Không nghĩ tới đối phương lại gọi điện thoại đến nhanh như vậy.
Hứa Thanh Tuyết và Hoàng Kiến Đình liếc nhìn nhau, cô ta cắn răng thật mạnh: "Đương nhiên là tôi