*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Bảy giờ tối, Hàn Minh Các.
Đây là một câu lạc bộ tương đối cao cấp ở Thành phố Hải Tân, nằm ở vùng ngoại ô phía nam của Thành phố Hải Tân.
Rất nhiều người giàu có muốn ăn cơm hoặc bàn bạc chuyện là ăn, đều sẽ lựa chọn nơi này.
Advertisement
Bởi vì khung cảnh xung quanh của nơi này rất đẹp và cũng rất yên tĩnh.
Ông chủ của Hàn Minh Các chính là Vương Khánh Minh, ông trùm khách sạn nổi tiếng của Thành phố Hải Tân.
Advertisement
Người đàn ông này có địa vị rất cao ở Thành phố Hải Tân. Tài sản cá nhân của ông ta cũng xếp thứ mười ở Thành phố Hải Tân này.
Tuy ông ta không xuất thân từ những gia đình giàu có, nhưng ở Thành phố Hải Tân, ông ta cũng là một người giàu.
Mà bây giờ, Vương Khánh Minh với một cơ thể mập mạp đang đứng trong sân cùng một nhóm người phục vụ. Bọn họ như là đang chờ đợi một ai đó rất quan trọng.Đột nhiên, một chiếc MercedesBenz Maybach lái vào, theo sau là một vài chiếc xe sang trọng khác.
Đây là đoàn xe của nhà họ Hứa.
Có một vài người bước ra từ chiếc Maybach, trong đó có Hứa Khánh Quân và Hứa Thanh Bình.
Ngoài ra còn có một người phụ nữ trung niên. Bà ta mặc một bộ đồ sang trọng và đỡ Hứa Khánh Quân. Trên mặt bà ta tràn đầy sự kiêu ngạo.
Người phụ nữ này, chính là Hứa Hà Phương, con gái lớn của Hứa Khánh Quân, cũng chính là chị cả của Hứa Kiến Hùng và Hứa Thanh Bình.
Mấy người nhà họ Hứa đầu có vẻ sửng sốt khi nhìn thấy dáng vẻ này của bà ta. "Đó không phải là Vương Khánh Minh sao? Tại sao ông ta lại được đây?” "Ông ta tự mình đứng ở chỗ này là đang chờ ai sao?" "Trời ơi, Thành phố Hải Tân có nhân vật lớn nào mà ông ta lại tự mình đi ra nghênh đón như vậy chứ? Chẳng lẽ đêm nay có một người rất quan trọng trong mười gia tộc lớn tới đây sao?”
Người nhà họ Hứa thì thầm, không ngừng bàn tán.
Ngay cả Hứa Khánh Quân cũng có vẻ mặt kính trọng khi nhìn Vương Khánh Mình. Thật ra nhà họ Hứa của ông ấy thực sự không có cách nào để so sánh với Vương Khánh Minh.
Lúc này, Hứa Hà Phương lại cười khẽ một tiếng: "Bố, mọi người đứng đây đợi con một chút. Con đi chào hỏi một người bạn.Nói xong, bà ta đi thẳng về phía Vương Khánh
Minh.
Hô hấp của mọi người nhà họ Hứa đều trở nên dồn dập.
Hứa Hà Phương biết Vương Khánh Minh sao? Trời ơi, tại sao trình độ giao tiếp của bà ta lại tốt như vậy chứ?
Trên thực tế, Hứa Hà Phương đúng là đã nói mấy câu cùng với Vương Khánh Minh.
Tuy rằng trên mặt Vương Khánh Minh cũng không nói nhiều nụ cười, chỉ có thể thấy là hai người bọn họ là có quen biết nhau.
Mọi người trong nhà họ Hứa lại càng cảm thấy vui mừng.
Hứa Thanh Bình thấp giọng nói: "Bố, mấy năm nay, chị cả sống càng ngày càng tốt. Ông ta chính là một trong mười người giàu có nhất ở Thành phố Hải Tân, vậy mà chị cả cũng quen biết ông ta. Đây thật là một chuyện bất ngờ.
Trên mặt Hứa Khánh Quân cũng tràn đầy vẻ đắc ý: "Bố đã nói rồi mà, chị cả của các con là đứa có triển vọng nhất. Con bé có thể có được như ngày hôm nay, hoàn toàn là do con bé tự mình từng bước từng bước đi lên. Thằng con trai hư đốn Hứa Đình Hùng kia, hoàn toàn không thể so sánh với con bé được.”
Hứa Thanh Tùng lập tức nghiến rằng: "Ông nội, ông nói đúng! Tối nay, chúng ta phải cho bọn họ đẹp mặt. Cháu nhất định phải khiến cho tên khốn Lâm Mạc Huy kia quỳ xuống mặt đất và dập đầu nhận sai