*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đối mặt sự hùng hổ của nhà họ Lý, Lâm Mạc Huy biểu tình lạnh nhạt. Ánh mắt đảo anh qua những người nhà họ Lý, cuối cùng dừng trên người ông cụ Lý. "Nghe nói, ông công khai nói với mọi người rằng, muốn tôi nợ máu trả bằng máu?" "Hiện tại, tôi đang đứng ở chỗ này, ông có năng lực làm khó dễ được tôi sao?"
Lâm Mạc Huy lạnh giọng hỏi.
Advertisement
Ông cụ nhà họ Lýn dữ mà cười: "Họ Lâm kia, tôi biết cậu võ công không tồi. Nhưng cậu có thực nghĩ đến, mười đại gia tộc ở tỉnh Hải Dương, tất cả đều là phế vật sao? Nói cho ông biết, tôi đã sớm đề phòng ông điểm này. Ngày hôm qua, tôi liền mời tới ba vị cao thủ hạng một của tỉnh Hải Dương. Hôm nay, cậu đừng hòng mơ tưởng còn sống đi ra khỏi nhà họ Lý!"
Đang nói chuyện thì từ trong phòng có ba người chậm rãi đi ra. Ba người này, một người đàn ông trung niên dáng cao lớn, một là ông lão đang ngậm tẩu thuốc, cuối cùng một người phụ nữ còn lại có khuôn mặt bình thường.
Advertisement
Tuy rằng ba người này này nhìn qua tướng mạoxấu xí, nhưng những người nhà họ Lý đối bọn họ lại cực kỳ cung kính.
Đến ngay cả ông cụ Lý cũng trực tiếp đứng lên, kh người nói: "Ba vị, đây là Lâm Mạc Huy mà tôi đã nhắc đến trước đó." "Việc hôm nay, làm phiền ba vị!
Người đàn ông cường tráng khoát tay chặn lại: "Ông Lý, ông không cần phí lời!" "Ngô Triều Dương tôi năm đó nợ nhà họ Lý ông, hôm nay giết nghiệp chướng này, xem như hoàn toàn trả hết nợ! Về sau không cần lại phiền toái chúng ta!"
Ông cụ Lý không có chút xấu hổ, ngược lại thần tình cười mỉa, tất cung tất kính.
Lúc này, Hổ Đông An đứng ở bên người Lâm Mạc Huy cũng thay đổi sắc mặt đột ngột. "Ông... Ông là Ngô Triều Dương?"
Người đàn ông cường tráng liếc nhìn Hồ Đông An một cái: "Sao hả, cậu quen biết tôi?" Hổ Động An sắc mặt biến đổi đột ngột, anh ta nhìn về phía ông lão đang không ngừng hút thuốc ở phía sau, thần tình kinh hám: "Ông là Ngô Triều
Dương. Vậy... Vậy người. Người kia chẳng phải là Tác mệnh vô thường Hoàng Thanh Tùng sao?"
Người đàn ông cường tráng đắc ý cười lạnh một tiếng: "Cậu thật có chút kiến thức."
Hổ Đông An sắc mặt biến càng thêm khó nhìn, anh ta kéo kéo áo Lâm Mạc Huy, thấp giọng nói: "Anh Huy, hay là... Hay là chúng ta đi thôi...""Ba người này rất khó đối phó..."
Lâm Mạc Huy ngạc nhiên nói: "Có ý tứ gì?"
Hổ Đông An thấp giọng nói: "Người kia là Tác mệnh vô thường Hoàng Thanh Tùng, từng là một trong mười cao thủ đứng đầu tỉnh Hải Dương." "Đến nhà họ Thiên cũng đã từng đánh giá qua người này, từ nông đến sâu, kỳ phùng địch thủ." "Người phụ nữ kia, là người đàn bà của hắn. Ngô
Triều Dương này là đồ đệ của hắn." "Ba người này thực lực đều rất mạnh, chúng ta...
Chúng ta chỉ sợ không phải đối thủ của bọn họ..."
Lâm Mạc Huy nhíu mày, anh không nghĩ tới, nhà họ Lý thế nhưng có thể mời tới được cao thủ như vậy. Có thể xem ra, nhà họ Lý đối với bên ngoài nói muốn giết anh, căn bản là cố ý tính kế anh. Nhà họ Lý mời đến ba cao thủ, cố ý dẫn anh đến nhà họ Lý, còn muốn hoàn toàn giết anh!
Lúc này, người phụ nữ kia cũng trực tiếp không kiên nhẫn giận đứng lên: "Đều đến nơi đây rồi, cậu chạy trốn nổi sao?" "Cắt cái lỗ tại chủ nhà họ Lý, còn dám chạy tới nhà họ Lý gây chuyện, cậu thực nghĩ đến hôm nay không ai thu thập được cậu sao? Nói cho cậu biết, hiện tại lập tức quỳ xuống cầu xin tha thứ, tự cắt đứt hai cánh tay, tôi có thể tha cho cậu một cái mạng chó! Nếu không chờ tôi ra tay, cậu đừng hòng mơ tưởng còn sống đi ra nơi này!"
Lâm Mạc Huy nhíu mày, người phụ nữ này tính tình cũng thật đủ táo bạo rồi.