*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Đêm đó, ở ngoại ô thành phố Hải Tân, Cổ Tôn ở lại biệt thự.
Người đeo mặt nạ quỳ trên mặt đất, báo cáo với Cổ Tôn chuyện đã xảy ra hôm nay.
Advertisement
Cổ Tôn trên mặt không có bất kỳ biểu hiện gì, nhưng trong mắt ông ta rõ ràng rất tức giận.
Một lũ rác rưởi “Chỉ có một tên nhóc mà cũng không giải quyết được, vậy mà còn muốn tạo dựng cơ nghiệp? Quả thực là nằm mơ đi!”
Advertisement
Cổ Tôn lạnh giọng quát lớn.
Người đeo mặt nạ nằm rạp trên mặt đất: “Ông chủ Cổ Tôn, lần này thật sự là chúng tôi đã đánh giá thấp thực lực của Lâm Mạc Huy. “Chúng tôi thật không nghĩ tới ngay cả sát thủ
Hoàng Thanh Tùng cũng không phải đối thủ của hắn!” Cổ Tôn lạnh lùng nói: “Tôi cũng đã từng giao đấu với cậu ta rồi. “Trong số lớp trẻ hiện nay thì thực lực của cậu tacũng xem như thật sự nổi bật” “Xem tình hình toàn tỉnh thì người có thể giết hắn không nhiều!”
Người đeo mặt nạ trầm mặc một lát, cắn răng nói: “Nếu khắp trong tỉnh này mà không ai giết được cậu ta vậy tôi sẽ tìm người ở nơi khác để làm!
Cổ Tôn kinh ngạc: “Các người còn tìm được người khác sao?"
Người đeo mặt nạ mỉm cười, thấp giọng nói: “Thành phố Hải Phòng nhất định có người giết được câu ta!”
Sắc mặt của Cổ Tồn khẽ thay đổi, ông ta nhìn người đeo mặt nạ chằm chằm một hồi rồi nói khẽ: “Mày có thể bảo đảm chuyện này không được thất bai?" "Nếu xảy ra sai sót, chúng ta sẽ rất phiền phức! Người đeo mặt nạ cười khẽ: "Ông chủ yên tâm đi, chúng tôi đã lên kế hoạch tỉ mỉ.” “Nhưng hiện tại vấn đề mấu chốt nhất là Nam Bá
Lộc còn đang ở thành phố Hải Tân nên kế hoạch của chúng ta sợ là tạm thời không triển khai được.”
Cổ Tôn nhẹ gật đầu: “Được, vậy tao sẽ phối hợp với kế hoạch của bọn mày!”
Tối nay, tao sẽ để làm cho Nam Bá Lộc rời khỏi thành phố Hải Tân!”
Người đeo mặt nạ không khỏi vui mừng nói: “Chỉ cần Nam Bá Lộc không ở Hải Tân thì chuyện này tuyệt đối không xảy ra vấn đề!”“À đúng rồi, ông chủ Cổ Tôn có muốn chúng tôi nhân cơ hội này bắt luôn Nam Băng Ngọc không? Có thể dùng để uy hiếp Nam Bá Lộc.......
Cổ Tôn liền vỗ bàn một cái: “Tuyệt đối không thể!” “Chuyện này, tuyệt đối không được nghĩ đến!”
Người đeo mặt nạ không khỏi sững sờ, phản ứng mãnh liệt của Cổ Tôn vượt xa hẳn tưởng tượng của hån. “Ông chủ Cổ Tôn, đây... Đây là vì sao?” “Nam Bá Lộc mặc dù thế lực rất mạnh, thế nhưng Nam Băng Ngọc lại là điểm yếu của ông ta.” “Chúng ta bắt con gái ông ta thì Nam Bá Lộc sẽ phải ngoan ngoãn nghe lời chúng ta...”
Người đeo mặt nạ thấp giọng nói.
Cổ Tôn nhìn hắn, gắn giọng từng chữ nói: “Mày muốn chết, là việc của mày! “Nhưng không được kéo tạo chết chung!”
Người đeo mặt nạ mở to hai mắt nhìn, lời này của Cổ Tôn có ý gì? Lẽ nào ông ta còn e ngại Nam Bá Lộc?
Cổ Tôn nhìn ra người đeo mặt nạ biết trong lòng hắn còn nghi ngờ, trầm giọng nói: "Hừ, mày không hề biết thông tin gì về Nam Bá Lộc hết!” “Mày cho rằng Nam Băng Ngọc chỉ có một chỗ dựa là Nam Bá Lộc sao?” “Tao nói cho mày biết, cậu ruột của Nam Băng Ngọc là Nạp Lan Kiệt hiện nay là vua của Mạc Bắc!” “Dì của cô ta là công chúa của Bắc Giang tên Nạp
Lan Minh Châu!”