*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Ngày hôm sau, Nam Bá Lộc rời khỏi thành phố Hải Tân.
Rời đi cùng ông ta chỉ có Kha Văn.
Trần Phước Nguyên và những người thân tín khác ở lại thành phố Hải Tân. Đây là ông ta để người lại cho con gái mình.
Buổi sáng, Lâm Mạc Huy đến gặp Nam Băng Ngọc.
Cô ta có vẻ như không có gì thay đổi, nhưng ánh mắt rõ ràng có chút mơ hồ.
Cô gái này nhìn thì như không biết gì cả.
Nhưng thật ra có rất nhiều chuyện, trong lòng cô ta đều rất rõ ràng.
Một tuần sau, Lâm Mạc Huy đột nhiên nhận được thư mời từ mười gia tộc lớn ở tỉnh Hải Dương, mời anh đến dự tiệc ở tỉnh.
Lâm Mạc Huy biết chuyện gì nên tới thì chung quy cũng sẽ tới.
Giữa anh và mười gia tộc lớn ở tỉnh Hải Dương rốt cục cũng phải có một kết thúc.
Chuyến đi này là một Hồng Môn Yến.
Tuy nhiên, Lâm Mạc Huy biết, chỉ cần anh vượt qua nó thì anh sẽ có thể kiểm soát mọi thứ ở tỉnh Hải Dương!
Bảy giờ tối.
Khách sạn Thiên Đường ở tỉnh. Một chiếc Mercedes Benz chạy tới cửa, ba người trẻ tuổi bước xuống xe.
Trong đó có hai nam nữ, đó là Hứa Thanh Tùng và Hứa Kiều Linh.
Ngoài ra còn có một cô gái, đó là con gái của Hứa Hà Phương, Kiều Khuyên.
Trước khi Hứa Hà Phương đưa con gái về thành phố Hải Tân thì ban đầu vốn dự định đính hôn với con trai của Phạm Minh Lượng.
Kết quả là vì Lâm Mạc Huy mà chuyện hôn nhân thất bại.
Về phần người nhà họ Hứa, bọn họ rõ ràng biết mình không phải đối thủ của Lâm Mạc Huy nên gần đây cũng thành thật hơn rất nhiều.
Những người trẻ tuổi như Hứa Thanh Tùng, Hứa Kiều Linh thì không phục, nhưng bọn họ cũng biết ở lại thành phố Hải Tân nhất định không thể đấu lại Lâm Mạc Huy.
Vì vậy, bọn họ chạy đến nơi này tìm cơ hội xem có thể móc nối quan hệ với mười gia tộc lớn ở đây hay không, sau đó sẽ quay lại xử lý Lâm Mạc Huy.
Kiều Khuyên cũng đi theo bọn họ đến đây. Hơn nữa, Kiều Khuyên có rất nhiều bạn học ở tỉnh, quả thực có thể giúp đỡ giật dây bắc cầu.
Hứa Thanh Tùng có chút lo lắng, nói nhỏ: "Em gái Kiều Khuyên, thật có thật là đây không?"
Kiều Khuyên lộ ra vẻ mặt kiêu ngạo "Đương nhiên! Khách sạn Thiên Đường này chính là khách sạn nổi tiếng nhất ở tỉnh. Nó cao cấp hơn nhiều so với khách sạn Thời Đại ở thành phố Hải Tân nữa kìa."
Hứa Thanh Tùng thì thào: "Không phải, anh... Ý anh là, mười gia tộc lớn, tối nay thật sự đều tụ tập ở đây sao?"
Kiều Khuyên gật đầu: "Chắc chắn mà! Bạn thân của tôi là cháu nội của một nhà trong mười gia tộc lớn tỉnh. Lần tụ tập thế này thì liệu cô ấy có lầm được không? Hơn nữa, các người nghĩ rằng lần tụ tập này thì con chó con mèo nào có thể vào trong à? Bạn thân của tôi là cô cả của nhà họ Tôn, cô ấy cũng phải tốn rất nhiều công sức mới có được ba vé vào cửa cho tôi đấy! Tôi nói cho các người biết, những người có thể tới đây thì địa vị trong mười gia tộc lớn cũng sẽ không thấp đâu!"
Hứa Kiều Linh nhất thời trở nên kích động: "Vậy chẳng khác gì đêm nay sẽ có rất nhiều người trẻ tuổi tài giỏi của mười gia tộc lớn đến đây hay sao? Em gái Kiều Khuyên, chốc nữa em phải để bạn thân của em giới thiệu cho chị mấy anh đẹp trai đó nha."
Kiều Khuyên đắc ý cười: "Yên tâm đi, cứ đi theo tôi! Tôi đã đi học ở nước ngoài mấy năm nay rồi, cũng không phải là không biết gì. Dựa vào mạng lưới quan hệ của tôi bên phía tỉnh thì hoàn toàn không thành vấn đề!"
Hứa Kiều Linh vui mừng khôn xiết, ôm lấy cánh tay của Kiều Khuyên một cách phấn khích.
Hứa Thanh Tùng nghiêng người qua: "Em gái Kiều Khuyên, anh không cần mấy anh đẹp trai. Chút nữa, em giới thiệu cho anh mấy cô bạn thân là được