*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
**********
Sau đó, chín gia tộc lớn liên hợp với nhau ra tay, cấp tốc khống chế được tất cả người của nhà họ Phùng.
Những thành viên cấp cao của nhà họ Phùng đều bị tiêu diệt.
Mà các thành viên khác cũng đều bị trục xuất khỏi Hải Dương.
Chuyện này nếu để cho Lâm Mạc Huy tự mình tới làm, vậy đoán chừng phải tốn không ít thời gian.
Thế nhưng giao cho mười gia tộc lớn tới làm thì quá dễ dàng.
Dù sao mười gia tộc lớn đã biết quá rõ nhà họ Phùng.
Lâm Mạc Huy cũng không ở lại đây lâu, anh giao phó mọi chuyện xong liền theo Thái Tử rời đi.
Vừa tới dưới lầu, ngồi lên xe Thái Tử, sắc mặt Lâm Mạc Huy liền trở nên trắng bệch.
Hiệu quả của Khí Huyết Đan đã hết, Lâm Mạc Huy bây giờ đã hao hết khí lực, căn bản không có sức lực tái chiến.
Vừa rồi ở trên lầu anh cũng hoàn toàn là miễn cưỡng chống đỡ.
Nếu như gia chủ của mười gia tộc lớn lớn mật hơn một chút, liều mạng muốn giết anh, vậy căn bản anh không hề có lực hoàn thủ.
Chẳng qua có Thái Tử ở bên cạnh, những người này cũng không dám làm như vậy.
Thái Tử đỡ Lâm Mạc Huy, qua một lúc lâu Lâm Mạc Huy mới khôi phục một chút khí lực.
“Thái Tử, cảm ơn anh!”
Lâm Mạc Huy nói lời từ trong thâm tâm.
Thái Tử thật đúng là giúp anh không ít việc. Lần này nếu như không có Thái Tử, Lâm Mạc Huy có thể toàn thân trở ra hay không cũng khó nói.
Thái Tử khoát tay ngăn lại: “Xùy, cảm ơn cái gì chứ!”
“Xem thường ai vậy hả?”
“Con người tôi mặc dù tính tình có chút không tốt, nhưng đối với anh em mình tuyệt đối là không tiếc mạng sống.”
“Đêm nay chuyện cậu lên đứng đầu Hải Dương quan trọng như vậy, nếu tôi không đến giúp một chút thì còn mặt mũi nào là anh em của cậu đây?”
Lâm Mạc Huy cười cười, Thái Tử người này, tính tình thật là hào sảng.
Thái Tử nói tiếp: “A, đúng rồi, tôi thấy mấy lão già kia, mặc dù trên miệng nói Hải Dương để cậu đứng đầu, nhưng ánh mắt vẫn có chút không phục đầu”
“Nếu không quay về tôi dẫn người tới, giúp cậu triệt để thu phục bọn họ?” Lâm Mạc Huy lắc đầu: “Không cần đâu.”
“Tôi không cần bọn họ phục tôi, tôi chỉ cần để bọn họ biết, bây giờ bọn họ không thể trêu chọc tôi là được rồi!” Thái Tử kinh ngạc: "Có ý gì?”
Lâm Mạc Huy cười nhạt không nói. Cùng một thời gian, bên phía mười gia tộc lớn.
Sau khi Lâm Mạc Huy rời đi, đám người Vương Trùng Anh liền nhanh chóng gọi tất cả thành viên cấp cao tới một chỗ, triển khai một hội nghị.
Đám người nghe nói Lâm Mạc Huy chiến thắng đều vạn phần rung động.
Một người đàn ông nhịn không được nói: “Gia chủ nhà họ Vương, thực lực của Lâm Mạc Huy này thực sự mạnh như vậy sao?” “Mười ba sát thủ kim bài đều bị cậu ta giết?”
Vương Trùng Anh liếc mắt nhìn anh ta: “Cậu là đang hoài nghi tôi lừa các người?”
Người đàn ông lập tức lắc đầu: “Tôi... tôi không có ý này, chỉ là... chỉ là Lâm Mạc Huy hiện tại mới bao nhiêu tuổi chứ?”
“Nếu cứ để cậu ta trưởng thành, vậy thành tựu trong tương lai chỉ sợ cũng không phải thứ mà chúng ta có thể tưởng tượng!”
Những người khác cũng đều nhao nhao gật đầu, khuôn mặt của đám người cũng đồng loạt rung động.
Vương Trùng Anh cười lạnh một tiếng: “Trưởng thành?”
“A, tôi xem cậu ta có lẽ là không có cơ hội này!”
“Các người đều phải hiểu một đạo lý, cây cao đón gió lớn.
“Hải Dương hôm nay, Nam Bá Lộc đi rồi, thực lực của mười gia tộc lớn chúng ta bị hao tổn lớn.”
“Những thế lực lớn xung quanh đều nhìn chằm chằm vào chúng ta.”
“Lúc này Lâm Mạc Huy quật khởi, vậy cậu ta liền trở thành kẻ địch của tất cả các thế lực.”
“Chúng ta không cần tranh giành với Lâm Mạc Huy, để cậu ta đứng đầu thì thế nào? Kế tiếp chúng ta có thể yên