Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 933

Lâm Mạc Huy vốn định ngày hôm sau trở về thành phố Hải Tân, kết quả, tối hôm đó, anh đã nhận được điện thoại của Hứa Thanh Mây, cô muốn đến tỉnh Hải Dương làm việc.

Lâm Mạc Huy đã dứt khoát không trở về, sáng sớm hôm sau, anh đã chạy tới đón Hứa Thanh Mây.

Lần này Hứa Thanh Mây lái xe tới, đi theo cô, còn có

Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt.

Hiện giờ Nhà họ Hứa ở thành phố Hải Tân có địa vị cực cao, trong mười đại gia tộc xếp hạng tuyệt đối là số một.

Bất kể là Hứa Đình Hùng hay Phương Như Nguyệt, ở trước mặt người thân bạn bè đều nổi tiếng, hư vinh trong lòng đều được thỏa mãn rất lớn.

Cho nên, hiện tại hai người nhìn Lâm Mạc Huy, đó là càng nhìn càng thích.

Một phen hàn huyên, Lâm Mạc Huy rốt cục biết mục đích bọn họ tới tỉnh Hải Dương.

Hóa ra, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt muốn mở chuỗi hiệu thuốc của họ đến tỉnh Hải Dương, đã cố ý đến tỉnh Hải Dương thăm dò đường. “Bố, mẹ, bố muốn mở hiệu thuốc ở đâu? Hai người có muốn con sắp xếp không?”

Lâm Mạc Huy cười nói.

Hứa Đình Hùng liên tục xua tay: “Lâm Mạc Huy, ý tốt của cậu, chúng ta nhận. Với cả đã liên lạc với mẹ cậu rồi. Một người bạn cũ của chúng tôi đang ở đây, anh ta sẽ giúp chúng tôi sắp xếp!”

Phương Như Nguyệt cũng cười gật đầu: “Đúng vậy, Lâm Mạc Huy, cậu không cần phải lo lắng. Vốn dĩ, chuyện ở hiệu thuốc này, do tôi cùng bố cậu lo lắng. Tại thành phố Hải Tân, cậu đã giúp chúng tôi quá nhiều. Lần này đến tỉnh Hải Dương, cậu ở bên này cũng không quen thuộc, nếu còn để cho cậu lo lắng, vậy tôi cùng bố cậu cũng không thoải mái! Cậu có thể yên tâm, tỉnh Hải Dương bên này, chúng tôi vẫn còn có một số bạn bè cũ, xử lý điều nhỏ này, chắc chắn không có vấn đề!”

Lâm Mạc Huy cũng không nói tình huống của mình ở tỉnh Hải Dương.

Dù sao, mười đại gia tộc tỉnh Hải Dương, hiện tại chỉ là bề ngoài thần phục anh mà thôi, cũng không phải là thật sự tâm phục khẩu phục.

Lâm Mạc Huy tính toán chính là, chờ anh để cho mười đại gia tộc triệt để thần phục anh, sau đó mới đưa những chuyện này nói cho người trong nhà. “Bố ơi, nếu vậy, những chuyện này, bố bận cứ làm đi.

Con có thể giúp gì cho bố, thì bố cứ nói với con!”

Lâm Mạc Huy cười nói.

Hứa Đình Hùng liên tục gật đầu: "Ai, Lâm Mạc Huy, thằng nhóc này, thật sự rất hiểu chuyện!” "Thanh Mây, con thực sự đã tìm thấy cho chúng ta một con rể tốt!”

Phương Như Nguyệt cũng cảm khái một phen, hai người hiện tại nhìn Lâm Mạc Huy, quả thực giống như nhìn con trai ruột.

Hứa Thanh Mây thân mật ôm tay Lâm Mạc Huy, bây giờ cô cảm thấy cực kỳ hạnh phúc. Bố mẹ hỗ trợ, gia đình hài hòa, công việc suôn sẻ, chồng là người yêu thích, đây không phải là cuộc sống mơ ước của cô sao?

Lâm Mạc Huy cười nhạt: “Bố mẹ, hai người một đường tới đây, khẳng định rất mệt mỏi chứ? Con đã mở phòng lớn cho hai người trên lầu, bố mẹ có thể nghỉ ngơi ở đó. Bố mẹ muốn ăn gì vào buổi trưa, con sẽ sắp xếp trước?

Hứa Đình Hùng lập tức xua tay: “Ai nha, Lâm Mạc Huy, tỉnh Hải Dương bên này, tôi và mẹ cậu vẫn rất quen thuộc, cậu không cần phải lo lắng. Buổi trưa bố vợ người bạn cũ của tôi sinh nhật, tôi và mẹ cậu vừa đúng lúc đi chúc thọ cho ông già, ăn trưa ở đằng kia ăn. Lâm Mạc Huy, cậu mang theo Thanh Mây đi dạo một chút, đừng lo lắng về phía chúng tôi.”

Nghe vậy, Lâm Mạc Huy cũng không kiên trì nữa, anh không thể cùng Hứa Thanh Mây vượt qua thế giới hai người họ

Sau một thời gian trò chuyện, Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt lái xe rời đi.

Hai người đi đến tỉnh Hải Dương một trung tâm mua sắm tương đối cao cấp, ở bên trong đi vòng một vòng, mua một tác phẩm điêu khắc bằng ngọc làm lễ chúc thọ. “Đình Hùng, cái này... Nó có quá đắt không?” “Một viên ngọc điêu khắc, đã gần một tỷ năm mươi triệu rồi!”

Phương Như Nguyệt có chút đau đớn hỏi.

Hứa Đình Hùng nhìn thoảng qua, cười nói: “Được rồi, em đừng tức giận nữa. Gia đình bố vợ của anh ta, ở tỉnh Hải Dương, là một người đàn ông giàu có nổi tiếng. Chúng ta tặng một loại ngọc điều có giá trị này, cũng nên.

Dù sao, nhà họ Hứa chúng ta hiện tại cũng là danh môn vọng tộc. Liên lạc với những đại gia tộc này một chút, đây cũng là chuyện nên làm!”
Bình Luận (0)
Comment