Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 954

Lâm Mạc Huy nhìn Hứa Đình Hùng: "Bố, rốt cuộc thì vừa rồi đã xảy ra chuyện gì vậy?" "Sao cậu lại đi theo bọn họ đánh nhau?"

Bây giờ Hứa Đình Hùng đã biết được thân phận của Lâm Mạc Huy nhưng cũng không có bất kỳ sự lo lắng nào cả, lập tức kể lại chuyện xảy ra vừa rồi một lượt.

Nghe đến những lời Lục Thành Văn nhục mạ Hứa Thanh Mây, sắc mặt Lâm Mạc Huy lạnh lẽo đến cực điểm. Đó là người phụ nữ anh yêu nhất trên thế gian này, ai dám vũ nhục Hứa Thanh Mây, người đó đang tìm đường chết!

Hứa Đình Hùng vừa nói xong, Phương Như Nguyệt cũng nhanh chóng thuật lại chuyện xảy ra dưới lầu hồi trước.

Lúc Phương Như Nguyệt nói chuyện còn sắc bén hơn nhiều so với Hứa Đình Hùng.

Không chỉ đem tất cả chuyện ngày trước bị bắt nạt nói hết ra mà còn thêm mắm dặm muối khiến những lời bà ta nói gay cấn hơn.

Nghe xong mấy lời này, Hứa Thanh Mây bắt đầu nổi giận.

Đám người Vương Việt Hưng đứng bên cạnh đồng loạt nhíu mày. Chuyện lần này, nhà họ Nhâm quả thực rất quá đáng.

Người đứng đầu nhà họ Hoàng trầm giọng nói: "Ông Nhâm, đây là phong cách làm việc của nhà họ Nhâm nhà ông sao?" "Ông Hứa và vợ ông ấy mang quà tặng đến mừng thọ ông, tuy không có thiệp mời nhưng cũng coi như là cho ông đủ mặt mũi." "Chưa nói đến hành động mấy người đuổi họ ra ngoài, mấy người còn quá đáng hơn nữa, ném vỡ vụn miếng ngọc, coi người ta là nhân viên quét dọn vệ sinh ở đó sao?" "Khinh người quá đáng!"

Người đứng đầu các nhà khác cũng lạnh lùng nói: "Hừ, đã sớm nghe nói người nhà họ Nhâm làm việc cực kỳ bá đạo." "Hôm nay vừa thấy, quả nhiên danh bất hư truyền!" "Loại gia tộc này, nếu như tiến vào mười gia tộc lớn, không biết chừng sau này sẽ dẫn tới không ít phiền toái!" Những người khác nhao nhao gật đầu phụ họa.

Sắc mặt ông cụ Nhâm khó coi đến cực điểm, cúi đầu xuống, một câu cũng không nói.

Bây giờ, vấn đề không phải là nhà họ Nhâm có thể gia nhập vào mười gia tộc lớn nữa hay không mà điều quan trọng chính là, từ đêm nay, chỉ sợ địa vị của nhà họ Nhâm sẽ rớt xuống ngàn trượng!

Có điều, lúc này ông ta không có thời gian để quan tâm đến những điều đó.

Mấu chốt ở đây là làm thế nào để vượt qua được cửa ải khó khăn này...

Nghe Phương Như Nguyệt nói xong, Lâm Mạc Huy chậm rãi gật đầu: "Bố mẹ, con biết rồi. " "Thanh Mây, trước hết con dẫn bố mẹ vào phòng đi." "Chuyện ở đây, cứ để anh xử lý!"

Những gì kế tiếp sắp xảy ra, chắc chắn sẽ rất tàn nhẫn, Lâm Mạc Huy không muốn để họ nhìn thấy những cảnh ấy.

Hứa Thanh Mây vội vàng dẫn Hứa Đình Hùng và Phương Như Nguyệt vào phòng.

Anh chậm rãi, bước từng bước đi đến trước mặt Lục Thành Văn, dùng tư thế từ trên cao nhìn xuống nhìn Lục Thành Văn: "Những lời anh vừa nói với vợ tôi, có chứng cứ không?"

Lục Thành Văn sững sờ, sợ tới mức toàn thân run rẩy, một câu cũng không thốt được ra.

Lâm Mạc Huy cúi người, nhìn thẳng vào mắt anh ta: "Tôi hỏi anh chứng cứ đâu, sao không nói gì, không nghe thấy à?" "Nếu không định trả lời, tôi sẽ đá văng anh từ trên này xuống!"

Lục Thành Văn há to miệng, nhưng lúc này, ngay cả một chút âm thanh cũng không nói ra được, anh ta thật sự bị dọa sợ đến đơ người.

Lâm Mạc Huy: "Xem ra đúng là anh không muốn trả lời câu hỏi này rồi!"

Nói xong, anh đột nhiên duỗi tay mình ra, trực tiếp tóm chặt cổ của Lục Thành Văn, nhấc cả người anh ta lên.

Kế đó, Lâm Mạc Huy đi đến bên cửa sổ, mở cánh cửa, động tác như thể muốn ném Lục Thành Văn ra ngoài thật.

Nhâm Như Ngọc bị dọa suýt tiểu ra quần, toàn thân run rẩy, hoang mang lo sợ, thật sự không biết nên làm gì bây giờ nữa.

Nhưng vào lúc này, một người đàn ông trung niên nhanh chóng xông tới, ngăn cản hành động của Lâm Mạc Huy. "Cậu Lâm, nhà họ Nhâm chúng tôi mời anh tới nhưng không có nghĩa là anh có thể tùy ý thích làm gì thì làm! "Thanh Văn là cháu trai của nhà họ Nhâm, nếu cậu muốn giết cậu ta tức là đang tuyên chiến với toàn bộ người nhà họ Nhâm chúng tôi!" "Nhà họ Nhâm chúng tôi tuy không có thực lực mạnh như mười gia tộc lớn nhưng không có nghĩa là có thể để cho người khác tùy ý bắt nạt "Nhâm Minh Đức tôi đây có chút nhân mạch ở tỉnh Hải

Dương nên giờ cũng được tính là một trong mười nhà giàu nhất tỉnh Hải Dương" "Nếu cậu Lâm bằng lòng nể tình nhà họ Nhâm chúng tôi một chút, nhà họ Nhâm chúng tôi chắc chắn sẽ cho cậu Lâm sự công bằng!"

Người đàn ông này là người có thể lực nhất trong nhà họ Nhâm lúc này.

Một trong mười người giàu có nhất tỉnh Hải Dương, ít nhiều cũng có ảnh hưởng, so ra cũng chẳng kém hơn người đứng đầu mười gia tộc lớn tỉnh Hải Dườn chút nào.

Ông ta đích thân ra mặt, cũng là muốn tạo một chút áp lực cho Lâm Mạc Huy khiến cho Lâm Mạc Huy sợ ném chuột vỡ bình.

Nhưng mà, Lâm Mạc Huy không nhúc nhích chút nào. Anh lườm Nhâm Đức Minh một cái: "Nói xong rồi sao?" "Nói xong rồi thì trước hết ông hãy cứ đi xuống đi!”

Nói xong, Lâm Mạc Huy khoát tay chặn lại. Thái tử bên cạnh xông lại, trực tiếp ném Nhâm Đức Minh ra cửa sổ.
Bình Luận (0)
Comment