Truyền Nhân Của Thần Y (Thần Y Tái Thế)

Chương 956

**********

Chương 956: Trong vòng ba phút, tất cả đều quỳ xuống

Một cái tát này trực tiếp khiến cho Lục Thành Văn bay ra ngoài.

Đến khi anh ta rơi trên mặt đất thì nôn ra mấy ngụm máu tươi, bên trong dính nhiều thêm mấy cái răng màu trắng.

Thậm chí, ngay cả xương mũi anh ta cũng bị đánh gãy.

Mấu chốt nhất chính là một bên lỗ tai của Lục Thành Văn cũng trực tiếp bị hỏng luôn. Lâm Mạc Huy nhìn ở trên mặt mũi của Lục Quốc Hào mà đúng là không có giết anh ta.

Nhưng là, một cái tát này cũng khiến cho anh ta phải trả giá thật lớn thật thảm thiết.

Nhâm Như Ngọc hét lên một tiếng, vội vàng chạy tới, đỡ Lục Thành Văn lên.

Lâm Mạc Huy liếc mọi người nhà họ Nhâm một cái, lạnh lùng nói: “Không muốn chết, thì thành thành thật thật quỳ trên mặt đất dập đầu cho tôi!” “Trong vòng ba phút, không muốn quỳ xuống dập đầu thì ném hết ra ngoài cho tôi!”

Tất cả chủ nhà chín đại gia tộc đều ngây người, Vương

Việt Hưng không khỏi thấp giọng nói: “Cậu Lâm, cậu... cậu nói thật sao?” “Bây giờ nhà họ Nhâm, nhưng có... có mấy chục người lận... Lâm Mạc Huy liếc mắt nhìn ông ta: “Ông cảm thấy tôi đang nói giỡn sao?”

Vương Việt Hưng: “Chỉ là, nếu chuyện Lâm Mạc Huy: “Làm lớn thì thế nào?” này làm lớn ra... “Người là chín đại gia tộc ném, có quan hệ gì với tôi?” “Chẳng lẽ nói, chín đại gia tộc các người cũng không làm được chút việc nhỏ này?”

Lúc này, Thái Tử cũng trực tiếp ồn ào: “Mẹ, còn tự xưng cái gì mà chín đại gia tộc chó má, chút việc nhỏ thế này cũng không làm được à?” “Nếu các người không có khả năng này, thì cứ nói thẳng một tiếng, ông đây tự mình ném bọn họ đi, thế nào?”

Chủ nhà của chín đại gia tộc thiếu chút nữa hộc máu.

Lâm Mạc Huy nói mạnh mẽ như vậy, kết quả, vẫn muốn đẩy trách nhiệm đến trên đầu chín đại gia tộc.

Nhưng mà, cũng không ai dám phản đối.

Bây giờ thế của Lâm Mạc Huy lớn, hơn nữa còn có Thái Tử trợ giúp, chín đại gia tộc căn bản không phải đối thủ của Lâm Mạc Huy.

Lúc này ai đi trêu chọc Lâm Mạc Huy thì chẳng phải là tự mình chuốc lấy cực khổ sao?

Bọn họ không muốn trở nên giống như nhà họ Phùng, bị Lâm Mạc Huy hoàn toàn tiêu diệt.

Vương Việt Hưng lập tức nói: “Cậu Lâm, cậu yên tâm, chúng tôi tuyệt đối sẽ làm tốt chuyện này giúp cậu!” “Người đâu, tính thời gian cho tôi.” “Trong vòng ba phút, người nhà họ Nhâm ai không quỳ xuống dập đầu thì ném ra từ nơi này cho tôi!”

Lâm Mạc Huy và Thái Tử cùng nhau vào phòng.

Lúc này, bên ngoài nhà họ Nhâm mọi người đã loạn thành một đoàn.

Rốt cuộc bây giờ bọn họ đã biết được sự mạnh mẽ của Lâm Mạc Huy, vừa rồi vốn dĩ mọi người nhà họ Nhâm còn hùng hổ, bây giờ tất cả cũng héo rồi.

Chín đại gia tộc toàn lực ủng hộ Lâm Mạc Huy, lại có Thái Tử hỗ trợ.

Dưới tình huống như vậy, cho dù là nhà họ Nhâm liều mạng với Lâm Mạc Huy thì cũng không chiếm được chút lợi thế nào.

Một người đàn ông nhìn về phía ông lão Nhâm, run giọng nói: “Bác cả, bây giờ... bây giờ chúng ta phải làm sao đây?”

Những người khác cũng nhanh chóng nhìn về phía ông lão Nhâm, trên mặt bọn họ đều tràn ngập sợ hãi.

Ông lão Nhâm cắn răng, tức giận nói: “Không cần sợ cậu ta!” “Tôi cũng không tin, người nhà họ Nhâm chúng ta nhiều như vậy, có thật đúng là cậu ta dám ném toàn bộ chúng ta ra ngoài hay không?" “Cậu ta thật sự cho rằng bản thân cậu ta có thể một tay che trời sao?”

Mọi người nhà họ Nhâm hai mặt nhìn nhau, không có người nào nói chuyện.

Trong lòng bọn họ vẫn sợ hãi.

Rốt cuộc, người của chín đại gia tộc còn đang như hổ rình mồi nhìn bọn họ chằm chằm kìa.

Chủ nhà họ Hoàng thở dài: “Ông lão Nhâm, tôi khuyên ông một câu, không cần giãy giụa vô nghĩa nữa.” “Thực lực của cậu Lâm không phải thứ các người có khả năng tưởng tượng. “Cậu ấy nói muốn ném toàn bộ các người xuống, vậy tuyệt đối sẽ ném các người xuống! “Đừng quên, bây giờ con trai ông đã nằm ở dưới.” “Ông thật sự muốn làm tất cả mọi người nhà họ Nhâm cùng chết với ông sao?”

Sắc mặt của ông lão Nhâm hồng lên, giận dữ hét lớn: “Đánh rắm!” “Ông đây không sợ cậu ta!” “Có giỏi thì để cậu ta tới giết tôi!” “Tôi cũng đã tới tuổi này, muốn bắt tôi quỳ xuống? Cửa cũng không có!”

Vương Việt Hưng cười lạnh nói: “Ông sống đủ rồi.” “Nhưng mà, những người khác của nhà họ Nhâm ông, cũng sống đủ rồi sao?” “Ông lão Nhâm, vì cái gọi là mặt mũi mà khiến cho nhiều người nhà họ Nhâm như vậy cùng chết với ông, đáng giá sao?”
Bình Luận (0)
Comment