Truyền Nhân Thiên Y

Chương 391

Chương 391

“Bằng không một hồi nếu như bất cẩn bị thương, hoặc chết thì hậu quả tự chịu!”

Sau tiếng hô, mấy trưởng lão cảnh Tông Sư mặc trường sam đứng lên một bước.

Dưới luồng khí thế mạnh mẽ tỏa ra, mọi người rời bàn giải tán, trong lòng thở dài.

Nhà họ Ngô và tập đoàn Dụ Long ở thành phố Xuyên Nam vẫn luôn là sự tồn tại ác bá như vậy. Thật là xui xẻo cho nhà họ Cung khi đồng thời chọc vào cả hai người này, thật là xui xẻo cực độ.

Rất nhanh, các vị khách rời đi, sảnh tiệc vốn sôi động ban đầu trở nên vắng vẻ ngay lập tức.

Tại bàn của Lương Siêu, Lương Nghiên thấy mọi người đã rời đi, lập tức mím môi: “Anh…”

“Đồ ăn ở đây rất ngon, Nghiên Nghiên còn chưa no, còn chưa muốn đi… ”

“Làm sao bây giờ?”

Làm sao bây giờ á?

Còn cần phải hỏi sao?

Lương Siêu mỉm cười, sau khi bóc một con tôm đặt vào bát của Lương Nghiên xong nói:

“Ăn từ từ, đừng lo lắng.”

“Thích món ăn nào thì nói cho anh biết, không đủ thì anh sẽ bảo bọn họ mang lên tiếp.”

“Tôm này ăn rất ngon!”

Lương Nghiên ăn con tôm một cách thích thú và cười ngọt ngào: “Đáng tiếc những người vừa nãy ăn nhanh quá, em mới vừa mới ăn một con đã hết rồi.”

Lương Siêu nghe xong, hướng Cung Bình vẫy vẫy tay, lớn tiếng nói: “Cung gia chủ, trên bàn này có thể thêm cho tôi một đĩa tôm không? Em gái tôi ăn không đủ!”

Cung Bình: ” . . . ”

Mọi người trong nhà họ Cung cũng kinh ngạc nhìn Lương Siêu và em gái vẫn đang ăn cơm bình thường.

Bọn họ đã từng gặp qua không ít người vô liêm sỉ không biết phân biệt, nhưng lại chưa từng gặp qua người không biết phân biệt tình cảnh như vậy!

Nhà người ta lửa sắp cháy đến chân mày rồi, một người đến ăn chực thôi mà còn muốn ăn tiếp sao?

“Hahaha!”

Đào khiêm bị chọc cho một trận cười to, quay đầu nhìn về phía Lương Siêu.

“Tên nhóc kia, mày có vẻ khá hài hước đó, nể tình mày làm cho tao vui, tao có thể cho mày thêm một chút thời gian để rời đi, nhanh mang theo em gái của mày cút đi đi.”

Lương Siêu nghe vậy lập tức đặt bát đũa xuống.

“Tôi còn có chuyện chưa làm xong nên trong chốc lát không rời đi được, còn mấy người chẳng lẽ quy củ nghĩa tử là nghĩa tận cũng không biết sao?”

“Mang người đến đây gây rối trong tiệc tang của người khác, không sợ bị trời phạt sau này sinh con không có lỗ đít sao?”

“Cho nên người nên cút là mấy người mới đúng!”

Xoẹt!

Hai người Đào Khiêm và Ngô Nguyên Trung cau mày một lúc, cư nhiên bị một tên oắt con nghèo kiết xác như vậy mắng cho một trận, trong lòng và cảm thấy xúi quẩy.

Bình Luận (0)
Comment