- V- Vương, ngài rốt cuộc muốn tôi làm chuyện gì?
Bên trong một gian phòng trống trong suối nước nóng nhà nghỉ, bắt gặp Nguyễn Tiến Minh vừa mới cùng mình đi vào trong phòng xong việc đầu tiên liền là quay người khoá trái cửa lại, Liliana trái tim không hăng hái nhảy rầm rầm lên, đỏ mặt tim run hỏi thăm. Ảo tưởng thiếu nữ trong đầu lại xuất hiện cảnh tượng suy nghĩ viển vông tựa như: - Liliana! Kể từ lần chúng ta gặp mặt đầu tiên anh đã yêu em rồi. Một tình yêu say đắm không có thuốc cứu chữa~ Xin hãy ở bên anh mãi mãi, nhé em!
Ngay ở trong gian phòng này, ngay ở trong tình cảnh vị trí này, người đàn ông trong tưởng tượng của cô sẽ là như thế mang theo làn điệu từ tính giọng nói cùng lãng mạng lời tỏ tình bỗng nhiên ôm chầm lấy cô mà thốt lên nói.
Còn cô khi đó sẽ kiêu ngạo, tự tin như loài hoa hải đường mà hạnh phúc trả lời anh rằng:
- Vâng! Em cũng đã yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên. Chúng ta sẽ mãi hạnh phúc sống bên nhau, anh nhé?
- Anh yêu em, Liliana!
- Em cũng yêu anh, thân ái!
Hai khuôn mặt hạnh phúc mỉm cười càng ngày càng gần sát với nhau. Một nụ hôn nồng thắm thay cho cái kết mỹ mãn của câu chuyện
Ai da da...! Cô rốt cuộc đang suy nghĩ cái gì thế này!!!!! Liliana cái đầu nhỏ giống như chóng mặt muốn ngất. Thời khắc vừa rồi, không hiểu ra sao người trong tưởng tượng của cô khuôn mặt lại biến thành giống hệt với vị vua mà cô đang cống hiến. Điều... Điều này quả thực quá... quá lớn mật! Trái tim cô có chút không chịu đựng nổi đang đập ầm ầm hết lên. "Có lẽ nào đây là sự chỉ dẫn của tình... tình yêu???" Cô gái lòng thầm run.
Trong thực tế thì...
- Há! Không có gì. Chỉ bởi vì chuyện tiếp sau đó yêu cầu giữ bảo mật rất cao vì vậy cần phải cẩn thận đề phòng một chút mà thôi.
Kẻ nào đó thản nhiên nói chuyện đánh thức cô nàng tâm trí trở về trong thực tế.
- Là... Là như vậy phải không?
Liliana rõ ràng tin. Cả người giống như sực tỉnh thở phào xuống. Chỉ là trong lòng không hiểu ra sao có chút nhàn nhạt mất mát thất vọng cùng... tự cảm thấy thẹn vì giây phút trước đó trong đầu bỗng hiện lên sắc sắc nội dung cốt truyện. "Hứ! Thật mất mặt!" Cô gái khó chịu nghĩ. - Ừ? Đương nhiên.... không phải là như vậy á! Mà mà.... Nếu không đóng kín cửa lại chúng ta làm sao có thể ban ngày ban mặt làm chuyện sắc sắc hentai u~
Đối diện Nguyễn Tiến Minh bỗng nhiên lời nói xoay ngược lại đồng thời khoái trá cười tà đáp lời.
- Sắc... sắc sắc.... hentai????
Vẻ mặt cả kinh.
- Ừ ha! Chính là sắc sắc hentai! Liliana, nếu không chúng ta cùng thử thử một chút chứ?
Anh chàng cười tà nhấp nháy mắt tiến lại gần.
- Vương- Vương, ngài sao có thể lại làm những chuyện như vậy!!!
Sợ hãi nuốt nước bọt đánh ực một cái, Liliana chỉ cảm thấy hai chân của mình run run nặng trĩu tựa ngàn cân. Kịch bản không đúng như vậy á, đạo diễn!!! Nội tâm của cô như vậy gào thét lấy. Chẳng lẽ mùa thu năm nay không còn lưu hành tự nguyện vương tử cùng công chúa bb ngôn tình tiểu thuyết tình yêu mà trái lại phổ biến ác bá cùng dân nữ, tà mị thiếu gia cùng bình phàm tiểu thư câu chuyện??? "Quá... Quá lớn mật á!!!" Cô có chút kìm giữ không nổi muốn té xỉu~ Bản thân tuy rằng xấu hổ chỉ muốn xung động quay người chạy chối chết. Thế nhưng cơ thể thật sự là không tài nào di động được vậy. Cô ấy đã hoàn toàn bị doạ phát sợ. - Ha ha...! Được rồi! Không đùa với cô nữa, Lily. Chúng ta nói vào chuyện chính đi thôi.
Lắc lắc đầu bật cười, bắt gặp đối diện Liliana một bộ mặt mày đỏ tới mang tai, xấu hổ như muốn bốc khói cảnh giới, ai đó cũng không dám tiếp tục trêu cợt đối phương nữa (sợ cháy hỏng IC). Dù sao tối nay bọn họ còn có trận đánh lớn muốn làm. - Đùa... Đùa với tôi???
- Nói như vậy Vương ngài trước đó nói chuyện đều là nói đùa????
- Điện- Điện hạ, ngài quá đáng ghét!!!! Mặc dù ngay từ đầu tôi liền biết rõ bản chất của ngài là như vậy vô liêm sỉ, dối trá, lưu manh, hạ lưu, bỉ ổi, đê tiện, dâm loạn, biến thái, hentai.....
Cô gái giống như bị chọc tức giận. Xấu hổ cùng cảm thấy thẹn cáu kỉnh chửi mắng.
- A rồi A rồi...!!! Tôi xin lỗi mà được chưa~ Đáng nhẽ tôi không nên như vậy trêu cợt cô mới đúng. Có điều tất cả vì trận chiến với dị thần buổi tối nay, thế nên chúng ta tạm thời giảng hoà nhé?
Lập tức ngắt quãng lấy giống như bởi vì thẹn quá thành giận mà nổi khùng lên Liliana, Nguyễn Tiến Minh cười cười giơ lên hai tay làm động tác đầu hàng giảng hoà. Chỉ là nhìn độ thành thạo trong cách ứng xử của anh ta liền biết, đoạn thời gian này chuyện tương tự xảy ra giữa hai người bọn họ cũng không hiếm thấy gì. - Hừ! N- Nào có vị Vua nào vô liên sỉ lại không đứng đắn như ngài chứ.
Nói là như vậy thôi. Thế nhưng bắt gặp Nguyễn Tiến Minh thực sự nói lời xin lỗi. Lại nghĩ tới chênh lệch giữa thân phận của hai người bây giờ... Tuy rằng không còn giống như thời điểm ban đầu ở Hàn Quốc hơi một chút là theo bản năng sợ hãi cả kinh quỳ xuống xin khoan dung, ai bảo Diệt Thần Sư trong suy nghĩ của đám pháp sư, đặc biệt là giống như ông ngoại của cô đối với Campione xứ đông âu- Hầu tước Voban đó chính là tựa như kính cẩn với đức chúa không thể cãi lời. Nào có thể giống như cô đối với vị vua bây giờ của mình lời lẽ thẳng thắn tràn đầy oán giận. Ai...! Dù sao ngài ấy cũng là tân sinh Diệt Thần Sư, tuy rằng ngài ấy bản thân còn có rất nhiều khiếm khuyết, thế nhưng không phải như vậy mới càng đột xuất ra tác dụng của một vị kỵ sĩ như cô sao? Chăm sóc, trung thành cùng bảo vệ, can gián và khuyên ngăn vân vân. Nói chung càng như vậy nghĩ, trong lòng của cô tức giận cũng vơi đi hơn nửa. Chỉ là vốn dĩ khuyên bảo chắc chắn không thể thiếu. Kết quả lời nói ra lại biến thành là: - C-Có điều.... bởi vì tôi là hiệp sĩ của ngài... Như- như vậy thì cũng chỉ có thể nhẫn nhịn nuốt đắng vào bụng mà thôi.
"Mà.... Mình lại vừa nói cái quỷ gì lời vậy trời!!!" Vẻ mặt giận dỗi tự giận mình. Chỉ là bản tính chính trực trung với cương vị công việc khiến cô rất mau bình tĩnh lại. - Được! Được rồi! Như vậy ngài trước tiên hãy nói về chuyện chính của ngài đi. Hy vọng Vương ngài sau đó sẽ không tiếp tục đùa cợt như vậy nữa.
- Ừ ha.... Tôi xin hứa với cái bóng đèn đang sáng!
Ai đó nhưng còn không quên đổ thêm dầu vào lửa, nhìn cô nàng đối diện vẻ mặt phụng phịu đáng yêu không khỏi thú vị cười đáp.
Liliana: ".........."
- Xin ngài hãy đi vào ngay chuyện chính đi ạ!!!
Giọng cứng rắn lạnh tanh.
- Được! Tốt a~ Vậy chúng ta bắt đầu vào chuyện chính.
Vẻ mặt cười mỉa đáp lời. Cuối cùng câu chuyện cũng quay về chính đề!
Cũng không biết vì sao ngày hôm nay cô gái đối diện sức chống cự trêu cợt bỗng nhiên yếu ớt hẳn và dễ giận như vậy. Rất rõ ràng bình thường thời buổi huấn luyện cấp độ như vậy trêu đùa còn rất tốt mà, cũng không thấy tựa như hôm nay phản ứng quá khích. Chẳng lẽ còn có điều gì khác biệt mà anh không biết sao? Lại nói bình thường cô nàng ít nhất cũng đạt tới sức chiến đấu 5 cặn bã cấp bậc kháng đùa, ngày hôm nay làm sao đột phá loài người thấp nhất sức chiến đấu giới hạn 1 siêu phế như bây giờ vậy?
Tốt a! Tấm lòng thiếu nữ như kim dưới đáy biển xin ngươi đừng đoán. Kẻ nào đó không khỏi tự phát đưa cho mình như thế lời răn. Lắc lắc đầu, Nguyễn Tiến Minh ứng với quay về chính thức nội dung cần nói chuyện.
Một lúc sau.....
- Ý của ngài là.... Ngài cần biết rõ ràng tất cả kiến thức về vị dị thần bị phong ấn trong ngôi đền kia?
- Ừ! Đúng là như vậy đấy.
Anh chàng nghiêm túc gật gật đầu, dáng vẻ không giống như đùa. Khả năng vừa bị trêu cợt xong Liliana còn có chút nửa tin nửa ngờ hỏi thăm.
- Thế nhưng tại sao ạ? Nó có quan trọng lắm không ạ? Còn có chuyện quan trọng như vậy làm sao ngài lại không sớm nói trước ạ. Ngài thiệt là... (vô dụng lại hậu đậu hết sức- nói lầm bầm). - Khục! Cái này nguyên do bởi vì........ (nói một hồi giải thích).
- Xin thứ lỗi cho tôi vì bây giờ mới đề ra. Có điều việc này rất rất quan trọng đấy! Xin cô nhất định phải giúp đỡ tôi, Liliana.
Lau mồ hôi trên trán một cái, Nguyễn Tiến Minh coi như không nghe thấy thiếu nữ phàn nàn nói nhỏ, giọng điệu rất chính thức đáp lại. Hai tay còn chắp lại tại ngực làm dáng cầu khẩn tăng cường độ tin cậy. Sự thực là quyền năng Hy vọng chi quang mà anh có được từ Pandora muốn lựa chọn cướp lấy chỉ định quyền năng của dị thần không những cần đối phương trước đó sử dụng ra mà còn yêu cầu bản thân anh cũng hiểu rõ nguyên lý cùng nguồn gốc của quyền năng ấy. Thế nhưng một vị thần quyền năng làm sao có thể nhanh như vậy ở trong chiến đấu hiểu rõ, vì thế cho nên sau khi suy tính anh chỉ có thể nghĩ ra trước tiên cần phải hiểu rõ về vị dị thần ấy tất cả thông tin, như vậy trong thời gian ngắn chiến đấu mới có thể rất nhanh thấu hiểu được quyền năng vị thần ấy sử dụng ra.
Đương nhiên! Như vậy bí ẩn về bản thân quyền năng nhất định phải nằm ở cấp độ cao nhất bảo mật để tránh cho bị người khác lợi dụng. Mặc dù thật ra quyền năng này nhằm vào chung quy chỉ là dị thần, thế nhưng trên thế giới vẫn tồn tại giống như Nhật Bản hoặc Công giáo giáo hội vậy dựa theo dị thần tồn tại sau lưng điều khiển đấy. Thế cho nên cẩn thận giữ bí mật cái gì vẫn là rất cần thiết. Dựa theo suy nghĩ của Nguyễn Tiến Minh hiện tại cũng chính là Liliana và Erica anh mới có thể tin tưởng nói cho. - Được- Được rồi!!! Nếu ngài đã như vậy thành tâm khẩn cầu (đỏ mặt)... Có điều nếu như ngài cần thiết biết về những chuyện này như vậy thì tôi sẽ giúp đỡ cho ngài. - Ừm, được vậy tốt quá! Thời gian không còn nhiều, chúng ta hãy bắt đầu ngay đi.
Thấy con mồi cuối cùng cũng đã mắc câu, anh chàng giọng vui vẻ thúc dục.
- Hừ! Luôn cảm thấy ngài đang suy nghĩ chuyện gì đó rất hen... rất biến thái!!! (nghi ngờ nhìn kĩ)
- À à...! Nào- Nào có chứ!!! (chột dạ)
- Vâng! Chỉ hy vọng ngài hành động và việc làm được như chính ngài vừa nói ạ! (giọng càu nhàu)
- Khục! Chúng ra vẫn là nói về vị dị thần bị phong ấn kia đi~
Không hiểu sao cảm thấy sức chiến đấu của cô nàng đột nhiên tăng mạnh phá hai chữ số, anh đương nhiên phải lập tức dùng ra nói sang chuyện khác đại pháp á.
- Được rồi! Vậy tôi liền tạm tin ngài một lần đi.
Giọng miễn cưỡng một hồi sau đó mới tiếp tục lên tiếng.
- Đầu tiên muốn biết rõ về nguồn gốc của một vị thần linh cùng thần lực đặc điểm của họ, như vậy chúng ta cần phải hiểu rõ hoàn cảnh mà truyền thuyết của họ sinh ra đời.... Ngài- Ngài làm gì mà cứ tiến sát lại gần về phía tôi thế ạ? (giật nảy mình) - Ừ thì... Chỉ có tiến sát lại gần cô hơn tôi mới có thể nghe giảng được càng kĩ lưỡng hơn. (cười gượng)
- Là như vậy phải không? (nhăn mày)
- Đương...! Đương nhiên! (gà mổ thóc gật đầu)
- Chẹp! Ngài thật là phiền toái! Có điều thôi được rồi. Ai bảo tôi là hiệp sĩ của ngài đây. Như vậy.... Như vậy ngài thì gần sát lại tôi đi. (giọng e thẹn)
Một phút đồng hồ về sau, hai người bởi vì vậy cơ thể chỉ cách nhau chỉ còn có 5 centimet. Đối diện với kẻ nào đó không ngớt nụ cười xấu xa, thiếu nữ mặt mày đỏ au, hơi nghiêng nghiêng đầu muốn giảng giải tiếp. - Vị thần mà ngài cần đối mặt lần này là.... Áaaaaaaa!!!!
- Ngài!!! Ngài vừa lại làm cái gì thế ạ???
Cô nàng bất chợt hét toáng lên đồng thời lùi vội ra sau. Hai tay ôm lấy ngực, da mặt đỏ ửng như chảy nước, dáng vẻ xấu hổ cùng giận dữ đan xen cao giọng chất vấn. - Tôi có làm cái gì sao? (giả ngu)
- Có! Ngài... có làm cái gì!!! Còn có... (giọng lắp bắp). X-Xin ngài nghiêm túc học tập cho. Mặc dù tôi biết bản chất của ngài vốn là như vậy dâm.... dâm tà, hentai, biến thái, tính quấy rồi cuồng.... Thế nhưng xin không nên dùng đôi tay "bẩn thỉu" của ngài chạm vào bộ vị mẫn... mẫn cảm của tôi ạ! Điều này tất cả đều là vì tốt cho ngài đấy. Tối nay ngài thế nhưng phải đối mặt với một vị dị thần!!! - Khục! Cái này... Tôi nói là phản xạ tự nhiên cô tin sao?
- Ngài nghĩ tôi là ngu ngốc sao ạ? Cung... cung phản xạ tự nhiên của ngài chẳng lẽ là chưa được phép liền... liền.... bóp... bóp ngực của một vị trong trắng thiếu nữ sao????
Liliana giận dữ và xấu hổ đáp.
- A rồi a rồi...! Chỉ có cơ thể thân mật như vậy tiếp xúc, lời nói của cô mới có thể đi thẳng vào trái tim tôi hơn.
Anh chàng không còn cách nào chỉ có thể bất đắc dĩ cười hì hì xấu hổ đáp.
"Nói dối mà không biết ngượng!" Thiếu nữ thầm nhủ.
- Ngài đừng như vậy tiếp tục dùng ngôn ngữ trong truyện cô bé quàng khăn đỏ để trệ đùa tôi. Như vậy không vui một chút nào đâu ạ! Không- Không một chút nào!!! - Aaaaaa!!! Ngài... Ngài đứng lại đó cho tôi!!! Vương ngài muốn làm gì???
Giống như nai con chạy loạn lùi vội về phía sau, Liliana ánh mắt kinh hoảng nhìn về phía đang "cười tà" tiến sát về phía mình chuẩn bị "tiền dâm hậu sát, tái sát hậu dâm" Nguyễn Tiến Minh.
Không hiểu trong lúc đó bước chân thế nhưng đã đến kịch chân tường. Cô ấy đã không còn đường có thể trốn.
- Mặc... Mặc dù ngài có thể chiếm... chiếm được thể xác của tôi này, thế nhưng... nhưng trái tim tôi sẽ không bao giờ khuất phục!!!
Giọng tái nhợt kiên quyết.
Nguyễn Tiến Minh nhìn thân thể run lẩy bẩy dựa vào tường, hai mắt nhắm chặt Liliana rất là không nói gì. Này rất sao là đang phản kháng hay là dụ hoặc vẫy gọi thế giời ạ??? - Ta nói... Hừm? Thật ra thì Liliana này, tôi chỉ là vừa nghĩ tới biện pháp nhanh hơn để học tập về dị thần tri thức mà thôi. Có cần phải như vậy phản ứng quá khích không?
Hai tay chống sát vào hai bên tường, anh chàng cơ thể ép sát vào người cô gái đồng thời ghé vào bên tai đối phương nhỏ giọng hỏi.
Mặc dù tình thế phát triển có chút không đúng lắm. Thế nhưng không thể phủ nhận là giờ phút này bị ép dựa chân tường xấu hổ đỏ mặt tới mang tai, dáng vẻ giống như chống lại lại tựa mời chào Liliana thật rất rất hấp dẫn người đây. Nguyễn Tiến Minh cảm thấy có chút cầm giữ không được. Vốn dĩ ban đầu chỉ là muốn trêu đùa đối phương một chút rồi mới nói ra biện pháp thông qua đặc biệt trực tiếp tiếp xúc (cơ thể bên ngoài Diệt Thần Sư kháng miễn hoàn toàn phàm nhân phép thuật), chỉ có miệng đối miệng hôn môi dùng ngôn linh truyền lại ẩn chứa dị thần tri thức mới sẽ thành công.... Hiện tại anh nhưng thật ra có chút muốn bá vương ngạnh thương cung luôn nha. Chỉ là... Cũng chỉ có thể ngẫm lại mà thôi. Nếu như thay đổi thành Lucretia Zola như vậy anh nhất định không nói hai lời thẳng tiến đưa lên giường, thế nhưng đối với sau này có thể trở thành cánh tay trái phải tin cẩn Erica cùng Liliana, vẫn là cần trải qua chăm sóc vun đắp trụ cột tình cảm mới được. Người với người quan hệ vốn là lẫn nhau không phải sao? Ai cũng không phải sống chỉ vì phục vụ ai, dù cho anh có là Diệt Thần Sư cũng vậy. Muốn có được của người khác trung thành, trước tiên cần phải cho đi cũng đủ tôn trọng không phải sao. Ít nhất thì hiện tại Nguyễn Tiến Minh chính là như vậy nghĩ. - Không- Không một chút... Chút nào quá khích đâu ạ! Bởi- Bởi lẽ sự dâm tà, biến thái, tình dục cuồng, hentai của ngài đã lộ ra rất rõ rồi ạ! Ngài... Ngài muốn... muốn làm gì thì xin cứ làm đi! Thế nhưng tôi nhất định sẽ không khuất phục!!!
Được a! Ngay tại thời điểm Nguyễn Tiến Minh có chút buồn rầu sự việc tiến triển quá lệch lạc, vốn đang nhắm mắt Liliana nhưng đột nhiên giống như nổi lên dũng khí mở to hai mắt. Mặc dù giọng nói còn run run, mắt như hoa đào thanh sáp quyến rũ, nét mặt kiên cường, nhìn thật thật đáng yêu như vầy nói chuyện, thế nhưng.... - Ưm!!!!
Nhẹ nhàng chạm qua liền thôi. Chỉ là môi mềm còn rất ngọt ngào nha. Không nhịn được môi kề môi hôn nữa tới một cái mạnh.
- Ạch! Liliana! Liliana! Cô không sao chứ Liliana!!! Liliana!!! Lily!!!
Thiếu niên luống cuống tay chân đỡ lấy đã xấu hổ tới ngất xỉu thiếu nữ ở trong lòng.
Cho tới một lúc sau....
"Ai ai ai....! Chuyện lần này có vẻ như gánh nặng mà đường xa a~ Có lẽ thật phải thay đổi đối tượng học dị thần tri thức!" Nhìn đang nằm ở trong lòng mình dù đã tỉnh dậy thế nhưng bất kể như thế nào cũng kiên quyết tỏ vẻ ra còn đang bất tỉnh nhân sự Liliana, lần đầu tiên trong đời Nguyễn Tiến Minh mới biết... cưỡng hôn nhưng là sẽ gây nghiện.
Được rồi! Trước tiên lại thân thân vài cái đi đã. Nếu không thời gian này không biết làm gì để vượt qua. Hắc hắc hắc.....~ Cười gian xong, cơ thể lại một lần nữa cúi đầu hôn lấy đang giả vờ bất tỉnh ở trong lòng thiếu nữ. Một buổi sáng thời gian cứ như vậy trôi qua dần, cho tới buổi trưa.... ......
Kết thúc chương 24.