- Xem ra cũng sắp đột phá tới Nguyên Anh Hậu kỳ, lần này vì nguyên nhân khí tức mà đã khiến mình đột phá sớm hơn.
Nhạc Thành nhủ thầm trong lòng.
Ở trong hạo thiên tháp, hai con hảo long khổng lồ đang xoay tròn trên không trung.
- Thế nào, tư vị dễ chịu chứ?
Thân hình của Nhạc Thành xuất hiện ở trong hư vô, hai con hỏa long gào thét ở sau lưng của hắn.
- Ngươi mau thả ta ra, nếu không hắc ám thần điện sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Bây giờ thất trưởng lão đã lộ ra một vẻ kinh hoàng.
- Là ta sẽ không bỏ qua cho hắc ám thần điện.
Nhạc Thành hơi trầm sắc mặt xuống, lập tức thân ảnh như điện tới bên cạnh thất trưởng lão.
Thủ ấn của hắn đánh ra, thanh mang hiện lên, thủ chưởng của Nhạc Thành khuếch tán, trùm lên trên người thất trưởng lão.
- A.
Một hồi thanh âm thảm thiết vang lên, thân hình của thất trưởng lão không ngừng run rẩy ở trên không trung, đôi mắt cũng trở nên co rút lại.
- A.
Sau một hồi thanh âm thê thảm đó, thân hình của Thất trưởng lão cuối cùng cũng nhúc nhích, cả người rụt xuống.
- Xoẹt.
Thủ ấn của Nhạc Thành nghiêng nghiêng đánh tới, một con rồng lửa như muốn đốt cháy thất trưởng lão sạch sẽ.
- Xoẹt.
Thu hồi tháp Hạo Thiên lại, Nhạc Thành một lần nữa khoanh chân ngồi xuống, trong đầu hiện lên một số tin tức.
- Hắc Ám thần điện dự định đối phó với tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc.
Nhạc Thành thì thầm nói.
-Không biết tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc có bảo vật gì mà hắc ám thần điện lại quan tâm như vậy?
Ở trong linh hồn trí nhớ của thất trưởng lão, Nhạc Thành biết rõ hắc ám thần điện sở dĩ muốn đối phó với tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc là vì bảo vật vô cùng lớn.
- Ma thú lãnh thổ, đây là địa phương gì?
Trên khuôn mặt của Nhạc Thành hiện ra một vẻ nghi hoặc, trong trí nhớ của thất trưởng lão có một nơi rất trọng yếu chính là ma thú lãnh thổ.
- Mình cũng đã có được thiên ngoại thiên thạch, cũng nên rời Hồ Điệp Cốc, chỉ là tiếc rằng không có tin tức của bất kỳ viên linh châu thượng cổ nào.
Nhạc Thành lầm bầm nói.
- Nhạc Thành, thái thượng trưởng lão tìm ngươi có chuyện, ngươi mau nhanh một chút đi.
Trầm Linh cất tiếng nói với Nhạc Thành.
- Thái thượng trưởng lão tìm ta có việc gì?
Nhạc Thành nổi lên một nghi ngờ, hắn lập tức nhìn Trầm Linh phía trước, hắn tiến tới ôm một tay Trầm Linh vào ***g ngực, một mùi thơm ngát xông vào mũi hắn.
- Ta dự định hai ngày nữa rời khỏi Hồ Điệp Cốc, còn có một số chuyện muốn làm.
- Tại sao lại nhanh vậy?
Sắc mặt của Trầm Linh trở nên biến đổi.
- Muội chuẩn bị một chút đi, ta sẽ nói rõ với thái thượng trưởng lão.
Nhạc Thành ôm lấy Trầm Linh vào ***g ngực, không tự chủ được khẽ bóp nhẹ kiều đồn của nàng.
- Ừ, chúng ta khi nào thì trở về Hồ Điệp Cốc?
Trầm Linh hỏi.
Bị ma chưởng của Nhạc Thành chạm phải, Trầm Linh cũng không có ý định cự tuyệt.
- Cái này ta không biết, nếu như muội thấy rời khỏi Hồ Điệp Cốc là miễn cưỡng thì ở lại cũng được.
Nhạc Thành cười tà tà, sau đó hai tay của hắn đặt lên bộ ngực mềm mại cao ngất.
- Huynh nói hay lắm, sư phụ đã cho ta biết rằng huynh đã đính hôn với Lê Tiêu Dao và Nam Cung Lạc Nhan của Cuồng Sư môn và Vạn Kim Môn, vậy mà không nói cho muội biết.
Trầm Linh hung hăng trợn mắt nhìn Nhạc Thành.
- Muội không hỏi ta dĩ nhiên là ta không nói.
Nhạc Thành bất dắc dĩ mà nói.
- Buông ra, huynh đúng là sắc quỷ, thái thượng trưởng lão đang đợi huynh đó.
Trầm Linh một lần nữa liếc mắt nhìn Nhạc Thành.
- Ta đi trước đây, Thất Biến linh đan muội ăn vào đi, đối với tu vi của muội thì rất tốt.
Nhạc Thành bất đắc dĩ móc ra hai bình ngọc đưa cho Trầm Linh.
Ở trong một công trình xây dựng lớn của Hồ Điệp Cốc, trong một đại sảnh, La Phương cùng với thái thượng trưởng lão hai người đang ở đó.
- Nhạc Thành, ngươi dự định khi nào thì đi?
Nhìn thấy Nhạc Thành, La Phương cất tiếng hỏi.
- Hai ngày nữa rồi đi, có chút chuyện cần phải làm.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Mang theo Linh Nhi ngươi chú ý một chút ta lo lắng người của hắc ám thần điện sẽ không buông tha.
La PHương nói.
- Hắc Ám thần điện ta sẽ không bỏ qua, về phần u minh tông hiện tại ta đã có sắp xếp.
- Nhạc Thành, chuyện của U minh tông ngươi không cần thái quá, còn có người của Hồ Điệp Cốc nhất định sẽ không tha cho bọn họ.
Thái thượng trưởng lão cất tiếng nói.
- Ta đến lúc đó sẽ nói cho Vạn kim môn và Cuồng Sư môn, đến lúc đó Hồ Điệp Cốc, Vạn Kim Môn, Cuồng Sư môn sẽ liên thủ với nhau.
- Vậy thì không có vấn đề gì, tuy nhiên ngươi cần phải đề phòng người của Hắc Ám thần điện, bọn họ không dễ đối phó đâu.
Thái thượng trưởng lão nói với Nhạc Thành.
- Thái thượng trưởng lão, bà có biết ma thú lãnh thổ ở nơi nào không?
Nhạc Thành cất tiếng hỏi lão phụ áo lam.
- ma thú lãnh thổ, sao vậy, ngươi muốn đi sao?
Lão phụ áo lam cùng với La Phương hơi biến đổi sắc mặt mà hỏi.
- Có một số chuyện cần phải đi.
Nhạc Thành cất tiếng nói, cái này có liên hệ với tứ đại tộc nhân và tứ đại thú tộc, Nhạc Thành tự nhiên là muốn đi.
- Nơi đó chính là thiên hạ của thú tộc, ở trong đó có rất nhiều ma thú, rất ít tộc nhân ở bên trong.
Thái thượng trưởng lão cất tiếng nói.
- Trong đó có một số ma thú, nghe nói có một số ma thú thượng cổ đã vĩnh viễn biến mất.
- Hảo, có viễn cổ ma thú tồn tại, viễn cổ ma thú so với thần thú cũng không kém hơn bao nhiêu?
Nhạc Thành thì thầm trong lòng.
- Ngươi kỳ thật muốn tới nơi đó sao, nơi đó rất nguy hiểm, có những thú tộc cường hãn không thể chạm vào.
Lão phụ áo lam cất tiếng nói.
- Nếu như ngươi muốn đi tới ma thú lĩnh thổ thì sẵn tiện dẫn Linh nhi tới Tuyệt Tình thung lũng, thung lũng tuyệt tình có mời Hồ Điệp Cốc tới dự lễ.
- Đi thung lũng tuyệt tình dự lễ, lễ gì vậy, không phải thung lũng tuyệt tình không cho nam nhân tiến vào sao?
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Không sai, Thung lũng tuyệt tình tuyệt đối không cho phép nam nhân tồn tại, chỉ là ba tháng sau là lễ thành hôn với của tôn nữ của Tuyệt tình thung lũng, chúng ta dược mời đi dĩ nhiên là có thể vào.
Thái thượng trưởng lão cất tiếng nói:
- Lần này bên trong thung lũng tuyệt tình cũng có người của U Minh tông.
- Ta biết rõ.
Nhạc Thành cất tiếng nói, nghe nói tới người của U minh tông, trong mắt của hắn xuất hiện hàn ý.
- Linh nhi bên cạnh ngươi, ngươi phải chú ý chiếu cố nó cho tốt.
La Phương cất tiếng nói.
- Ta sẽ chú ý, không có chuyện gì nữa, thì cốc chủ, thái thượng trưởng lão, ta đi đây.
-o0o-