Muốn đem Hỏa Sư thú phong ấn thì bước đầu tiên là phải phong ấn linh hồn của nó, nếu như Hỏa Sư thú phản kháng thì Liễu Thanh Thanh không thể thuận lợi phong ấn linh hồn được, một sơ sẩy là có thể bị linh hồn của Hỏa Sư thú phản kích, lúc đó không chết thì cũng bị thương.
Liễu Thanh Thanh nhìn Nhạc Thành, sau đó thân ảnh như điện dừng lại trên không trung.
- Xoẹt.
Cảm nhận thấy trong người của mình bị linh hồn lực xâm lấn, Hỏa Sư thú không cam lòng, nó lập tức có dấu hiệu muốn phản kháng.
Thực lực của Liễu Thanh Thanh mặc dù rất tốt, tứ tinh Đấu Tôn, vô cùng cường hãn cộng thêm Liệt Diễm chưởng nhưng so với linh hồn lực của Hỏa Sư thú thì vẫn kém hơn không ít.
- Súc sinh, ngươi dám.
Cảm nhận thấy linh hồn lực trong người của Hỏa Sư thú ba động, thủ ấn của Nhạc Thành hơi biến đổi, Vô Thượng Chân Hỏa liền tăng vọt.
- Ta không dám, ta không dám.
Hỏa Sư thú vội vàng cúi đầu xin tha, nó biết rõ mình không thể phản kháng.
- Xoẹt.
Linh hồn lực của Hỏa Sư thú bỏ cuộc phản kháng thì Liễu Thanh Thanh mới thuận lợi tiến hành phong ấn, Nhạc Thành thì nhìn chằm chằm quan sát quá trình.
Nhạc Thành chăm chú nhìn Liễu Thanh Thanh thành công phong ấn Hỏa Sư thú, hắn tin rằng không bao lâu nữa thực lực của nàng sẽ tăng vọt.
Lại một ngày sau, Nhạc Thành chăm chú nhìn Liễu Thanh Thanh cùng với Hỏa Sư thú ở trên không, cuối cùng thở ra một hơi.
- Xoẹt xoẹt.
Ánh mắt của Liễu Thanh Thanh hiện ra một tinh quang, sau đó Nhạc Thành cũng đành phải yên tâm thu hồi Vô Thượng Chân Hỏa, thân hình của hắn lui lại, đồng thời nhét hai viên đan dược vào trong miệng, hai ngày nay Nhạc Thành tiêu hao chân khí không ít, không khác gì bước vào đại chiến.
Hỏa Sư thú cuối cùng đã bị Liễu Thanh Thanh khống chế toàn bộ linh hồn, Nhạc Thành nhờ vậy cũng yên tâm.
- Gào hú.
Hỏa Sư thú uy phong tiêu tán hết, ánh mắt cũng trở nên vô cùng ngoan ngoãn.
- Liệt Hỏa phong ấn.
Liễu Thanh Thanh khẽ kêu lên một tiếng, ngay lập tức một quang mang bao phủ, trong màn ánh sáng Hỏa Sư thú nhanh chóng nhỏ xuống, quan thân cũng phát ra một hồng mang quỷ dị.
- Xoẹt.
Trong ánh mắt của Nhạc Thành, Hỏa Sư thú hiện tại đã bắn một luồng quang mang nhỏ vào mi tâm của Liễu Thanh Thanh, thần sắc của Liễu Thanh Thanh hơi biến đổi, my tâm cũng để lại một ấn ký màu đỏ.
- Xoẹt.
Thân ảnh của Liễu Thanh Thanh xoay tròn trên không trung rồi dừng dưới mặt đất như là du long khiến cho Nhạc Thành không khỏi ngây người.
- Nhạc Thành, đa tạ huynh.
Liễu Thanh Thanh tiến tới gần Nhạc Thành mà nói, trong lòng nàng thầm lo lắng, nếu như không có Nhạc Thành thì nàng tuyệt đối không thể phong ấn Hỏa Sư thú.
- Ta chỉ giúp cô nương phong ấn, cô nương không cần khách khí.
Nhạc Thành mỉm cười nói:
- Cô nương cảm thấy thế nào, vừa rồi phong ấn Hỏa Sư thú cô nương cần phải luyện hóa nhiều hơn một chút.
- Ừ, sau khi ra khỏi kết giới muội cũng cần phải bế quan mấy ngày.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói:
- Còn hai ngày nữa kết giới mới mở ra, hiện tại chúng ta đi đâu?
- Chúng ta đến chỗ thụ linh.
Nhạc Thành cất tiếng nói, còn hai ngày nữa, Nhạc Thành cũng muốn nghiên cứu Thụ Linh một chút.
- Huynh còn muốn đi tới chỗ ma cây đó sao, nơi đó nguy hiểm vô cùng.
Liễu Thanh Thanh hơi kinh ngạc nó.
- Yên tâm, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.
Nhạc Thành cất tiếng nói, sau đó hắn quay lại nhìn vùng đất trống phía trước mắt, vừa rồi nó còn là ốc đảo mà hiện tại đã trở nên cô héo.
Mà hồ nước vô tận vô biên kia hiện tại cũng đã cạn sạch, tin rằng không lâu nữa nơi này sẽ chuyển thành sa mạc.
Bảy canh giờ sau, Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh đi tới thụ linh, chỉ là lúc này Nhạc Thành cùng với Liễu Thanh Thanh chỉ đứng rất xa mà không tới gần.
- Huynh tới tại sao còn ở đây, huynh không đi vào sao?
Liễu Thanh Thanh nghi hoặc hỏi Nhạc Thành.
- Thanh Thanh, cô nương giúp ta hỏi Hỏa Sư thú làm sao để đối phó với Thụ linh?
Nhạc Thành mỉm cười nói, Hỏa Sư thú kết giới ở đây mấy trăm năm, hẳn là biết rõ làm sao đối phó với thụ linh.
- Hỏa Sư thú nói thụ linh ở nơi này không có biện pháp để đối phó, ngay cả ngọn lửa của nó cũng không làm gì được.
Liễu Thanh Thanh cất tiếng nói với Nhạc Thành, sau khi phong ấn Hỏa Sư thú rồi, nàng có thể thoái mái nói chuyện với nó.
- Được rồi.
Nhạc Thành cất tiến nói với Liễu Thanh Thanh:
- Cô nương ở đây chờ ta.
- Xoẹt.
Nhạc Thành mỉm cười thủ ấn trong tay của hắn liền biên đổi, một Độn Thổ phù hiện ra trong tay của hắn, sau đó thân ảnh của hắn biến mất ngay tại chỗ.
- A, đi đâu vậy, tại sao thoáng cái mà đã không nhìn thấy?
Liễu Thanh Thanh không nhìn thấy thân ảnh của Nhạc Thành ở đâu thì kinh ngạc không thôi.
Mà lúc này Nhạc Thành đã đi tới vài trăm thước phía trước, hắn cảm nhận được một luồng lực lượng rất lớn ba động.
- Xoẹt Xoẹt.
Sau đó Nhạc Thành cũng phục hồi tinh thần.
- Cây thụ linh kia phỏng chừng là linh căn.
Nhạc Thành nhìn thụ linh phía trước, thân ảnh mau chóng lui lại.
- Xoẹt.
Trên người của Nhạc Thành tràn ngập thanh mang, một luồng Vô Thượng Chân Hỏa bắn về phía linh căn kia.
- Xuy Xuy.
Lúc này Vô Thượng Chân Hỏa đảo qua, mấy chục linh căn bỗng trở nên run rẩy, bị Vô Thượng Chân Hỏa thiêu thành tro tàn.
- Quả nhiên không sai.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười, linh căn này đúng là không thể chống lại Vô Thượng Chân Hỏa.
- Hẳn là đó vẫn chỉ là một số linh căn phân tán, không biết rễ chính của nó ở đâu, mình phải tìm ra mới được.
Nhạc Thành lẩm bẩm nói.
Thủ ấn của Nhạc Thành một lần nữa laijb iến đổi, quanh thân bố trí một luồng Vô Thượng Chân Hỏa.
Nhạc Thành đi vào bên trong linh căn đột nhiên bên trong linh căn phát ra một thanh âm quỷ dị, mấy chục linh căn vây qunh Nhạc Thành, tuy nhiên bọn chúng cảm nhận được Vô Thượng Chân Hỏa của hắn cho nên không dám tới gần.
- Chỉ bằng từng này linh căn mà muốn ngăn cản ta sao?
Thanh âm của Nhạc Thành vang lên.
- Xoẹt xoẹt.
Từng thanh âm quái dị vang lên, sau đó không gian trở nên yên tĩnh.
- Ta chờ ngươi, thật sự, có thực lực, đến đây, trước mặt rồi nói.
Đạo thanh âm này giống như là hài nhi học nói vậy, không thể lưu loát.
- Ta không muốn đả thương ngươi, cho nên ngươi hãy thức thời, nếu không sẽ phải hối hận, lúc đó tu vi của ngươi sẽ bị hoàn toàn phá hủy.
Nhạc Thành cất tiếng nói.
- Đáng chết, ta không sợ ngươi, ngươi cho rằng có dị hỏa là có thể đối phó với ta sao.
Đạo thanh âm kia hơi tức giận.
-o0o-