Nhìn thấy những lão giả và đám đại hán trung niên này xuất hiện, Nhạc Thành quay đầu lại đánh giá, lập tức phát hiện ra một nửa trong nhóm người này là Luyện dược sư, những người khác đều là cường giả Đấu Tôn năm sao sáu sao, hẳn là những vị trưởng lão xưa nay giữ vững trung lập.
"Nhạc Thuần, Nhạc Sử Chân, hai lão già các ngươi chịu đi ra rồi?"
"Hắc Sơn, cái tên gian xảo này cũng tới hả?"
"Vũ Văn huynh đệ, đã lâu không gặp."
"Trần Ngọc, lão già như ngươi còn chưa có chết, không ngờ đã là Luyện dược sư bát phẩm trung giai."
"Trần Bình, đã lâu không gặp, vì sao biết ta tới mà ngươi không ra đón, thật là không có tình nghĩa mà."
Các vị trưởng lão đã đến đông đủ nhất thời náo nhiệt hẳn lên, các vị trưởng lão đều nhận thức bốn đại Nhân tộc, vừa đi vừa nói chuyện rất nhiệt tình, trong lúc nhất thời quên mất ngày hôm nay tới đây làm gì.
Những người thuộc bốn đại Thú Tộc biến đổi sắc mặt, nói như thế nào thì bốn đại Thú Tộc và bốn đại Nhân tộc vẫn có một ít ngăn cách, bốn đại Nhân tộc rất ít khi giao hảo với bốn đại Thú tộc. Lúc này các trưởng lão Trần gia trực tiếp ném người bốn đại Thú Tộc sang một bên, điều này làm cho bọn họ cảm thấy không hề dễ chịu.
"Các vị, hôm nay mọi người tới tham gia hội nghị quyết định vị trí tộc trưởng cho Trần gia chúng ta, chúng ta cùng nhau ngồi xuống rồi hãy nói tiếp !" Cảm thấy bốn đại Thú Tộc bất mãn, sắc mặt Trần Bình hơi đổi, mở miệng trì hoãn trận đàm tiếu kia lại.
"Vậy thì mọi người một hồi lại tán gẫu sau, Trần Bình, lần trước ngươi thiếu ta không tí đan dược." Hắc Sơn lớn tiếng nói với một vị trưởng lão Trần gia, tựa hồ quan hệ của hai người rất tốt.
Theo lời Trần Bình vang lên, mọi người cũng cuộc nói chuyện lại, bây giờ dù sao cũng nên bắt đầu hội nghị trưởng lão mới đúng.
Đây là lần hội nghị các vị trưởng lão cùng nhau bỏ phiếu thể hiện sự ủng hộ cho một bên, ai nhận được nhiều người ủng hộ nhất coi như là chiến thắng, hiện tại các vị trưởng lão có tiếng nói rất lớn.
Mọi người vừa im lặng, Trần Tân chậm rãi đi lên, trầm giọng nói: "Các vị trưởng lão, hôm nay là thời gian Trần gia trưởng lão ra quyết định, lời dư thừa ta không nói nữa. Mọi người đều biết cách thức làm việc rồi, hiện tại cứ dựa theo trưởng lão quyết định mà cho ra kết quả, nếu như ta thua, ta sẽ rời khỏi Trần gia, nếu như Trần Bưu thua cũng mong ngươi rời khỏi Trần gia, vĩnh viễn không được trở về nữa!” Nói xong, Trần Tân lạnh lẽo nhìn sang Trần Bưu.
"Tốt, nếu như ta thua, ta cũng lười ở lại Trần gia." Sắc mặt Trần Bưu trầm xuống, nói rất cương quyết.
"Tốt lắm, các vị trưởng lão chuẩn bị quyết nghị, hôm nay nhờ bốn đại Thú Tộc và ba đại Nhân tộc Vũ Văn gia, Nhạc gia, Tôn gia chứng kiến. Bản thân ta muốn nhìn, ai có đủ triển vọng giành lấy ngôi vị tộc trưởng.” Trần Tân nói, lời nói nhắc tới bốn đại Thú Tộc và ba đại Nhân tộc tự nhiên là muốn nói cho đám trưởng lão ủng hộ Trần Bưu nghe
Lời này hiển nhiên ngầm biểu đạt mọi người nên quyết định cho kỹ, sau này sẽ không có đường hối hận. Một đám trưởng lão Trần gia cũng phải trầm ngâm suy nghĩ, không biết trong lòng nghĩ gì nữa.
"Ta viễn cổ Minh Xà tộc tự nhiên là ủng hộ Trần tộc trưởng, nếu như người khác làm tộc trưởng, viễn cổ Minh Xà tộc chắc chắn không phục." U Minh đại lão cười nói thản nhiên.
"Ta Toan Nghê tộc cũng như thế, chỉ có Trần tộc trưởng tiếp tục đảm nhiệm Trần gia tộc trưởng mới thích hợp." Lão Tam của Toan Nghê tộc nói theo.
"Thần Phượng tộc cũng cho là trần tộc trưởng thích hợp bất quá" Phượng Kình cũng hơi hơi nói
"Dù sao viễn cổ Hổ tộc chúng ta vẫn ủng hộ Trần tộc trưởng !" Hổ Đồ Hoàn lớn tiếng nói
Bốn đại Thú Tộc vừa tỏ thái độ khiến cho các trưởng lão Trần gia cũng phải động dung, đặc biệt là những vị trưởng lão giữ vững trung lập, thần thái liên tục biến hóa.
Trên mặt Trần Tân hiện lên nụ cười, trong lòng hắn rất rõ ràng hôm nay mình thắng định rồi. Trần Bưu căn bản không có biện pháp chiến thắng, ngay cả Thái thượng trưởng lão cũng có ý định ủng hộ hắn, các trưởng lão xưa nay giữ vững trung lập tự nhiên phải rõ ràng điểm này.
Sắc mặt Trần Bưu không ngừng biến đổi, hắn đã sớm biết bốn đại Thú Tộc ủng hộ Trần Tân nên không bất ngờ gì, chỉ chầm chậm bước tới trước.
Mọi người ngạc nhiên nhìn vào người Trần Bưu, không biết hắn muốn làm gì, tựa hồ tình huống bây giờ rất bất lợi đối với Trần Bưu. Về phần chuyện tình Trần gia với nhau, mọi người cũng lười quản.
Mọi người ở đây hiếu kỳ quan sát mọi cử động của Trần Bưu, chỉ thấy hắn chậm rãi đi tới trước mặt Nhạc Thành, nói: "Đại ca, sao ngươi lại tới đây."
"Ta tới vào hôm qua, chỉ là chưa có dịp gặp ngươi." Nhạc Thành nói
Hai người nói chuyện với nhau, đám người Hỏa lão và Nhạc Thuần đã sớm biết mọi chuyện, nhưng những người khác bao gồm Vũ Văn Minh Quang và Hắc Sơn đều sửng sốt ngây người, không biết ứng phó ra sao cho tốt.
Một đám trưởng lão Trần gia lập tức biến sắc, tựa hồ là cực kỳ nghi ngờ chuyện này, không phải Nhạc gia tới ủng hộ Trần Tân sao, tại sao lại có quan hệ với Trần Bưu?
Lúc này người kinh ngạc nhất chính là Trần Tân, hắn không bao giờ nghĩ tới người của Nhạc gia lại quen biết Trần Bưu, hơn nữa mới vừa nghe một câu chào hỏi tựa hồ là quan hệ không đơn giản.
"Đại ca, bên này, mời." Trần Bưu nói với Nhạc Thành.
"Các vị, Nhạc gia chúng ta toàn lực ủng hộ Trần Bưu." Nhạc Thành nói, thanh âm đủ cho tất cả mọi người nghe thấy.
"Cữu cữu (cậu), ta muốn mời Vũ Văn gia ủng hộ Trần Bưu, hắn là huynh đệ của ta." Nhạc Thành chậm rãi quay sang nói với Vũ Văn Minh Quang.
Vũ Văn Minh Quang vẫn còn đang kinh ngạc quan hệ của Nhạc Thành và Trần Bưu, giờ phút này nghe thấy Nhạc Thành nói liền tỉnh ngộ, lập tức nói: "Tốt, nếu ngươi đã ủng hộ Trần Bưu, vậy thì Vũ Văn gia tộc cũng toàn lực ủng hộ hắn."
"Vậy thì đa tạ cữu cữu rồi." Nhạc Thành mỉm cười nói, một chữ cữu cữu tự nhiên là có ý nhắc nhở Vũ Văn Minh Quang nhận rõ quan hệ của hắn với Vũ Văn gia. Vũ Văn Minh Quang tự nhiên là phải đứng về phía hắn, Vũ Văn gia tộc không thể vì năm viên đan dược Cửu phẩm trung giai mà làm ảnh hưởng quan hệ với Nhạc gia.
"Hắc Sơn trưởng lão, ta và Trần Bưu chíh là huynh đệ, bây giờ ta đại biểu cho hắn, Nhạc gia chúng ta muốn mời Hắc Sơn trưởng lão ủng hộ Trần Bưu, thế nào?" Nhạc Thành lại quay sang nói với Hắc Sơn.
"Này…" Hắc Sơn biến hóa sắc mặt, có chút khó xử, lần này hắn chỉ phụng mệnh tộc trưởng đến, bây giờ lại đi ủng hộ Trần Bưu quả thật khó lòng quyết định ngay.
"Hắc Sơn, ngươi cũng biết Vũ Văn gia và Nhạc gia có quan hệ như thế nào, ta tin tưởng rằng tộc trưởng của ngươi cũng sẽ đồng ý với quyết định này." Vũ Văn Minh Quang thấy Hắc Sơn không dám ra chủ ý liền nói vào một câu.
"Tốt lắm, Tôn gia cũng toàn lực ủng hộ Trần Bưu." Nhìn thấy Vũ Văn Minh Quang mở miệng nhắc nhở, Hắc Sơn không suy nghĩ thêm làm gì, Nhạc gia và Vũ Văn gia đã tỏ ý ủng hộ Trần Bưu, vậy thì Tôn gia tự nhiên không thể đối lập, bốn đại Nhân tộc xưa nay vẫn luôn cùng tiến cùng lui.
"Trần Bưu đa tạ hai vị." Nhìn thấy Hắc Sơn và Vũ Văn Minh Quang đã đáp ứng ủng hộ mình, Trần Bưu không khỏi lộ vẻ mừng rỡ.
Mọi người ở trong sân vẫn không thể thoát khỏi kinh ngạc, không ai biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, mỗi một người đều có cảm giác nghi ngờ không giải thích được.
Nhạc Thành vừa tiếp xúc với Hắc Sơn và Vũ Văn Minh Quang, bỗng dưng ba đại Nhân tộc chuyển sang toàn lực ủng hộ Trần Bưu. Chuyện này không thể nghi ngờ là một đòn cực nặng đánh vào Trần Tân. Bởi vì đối với Trần gia, ba đại Nhân tộc ủng hộ có trọng lượng hơn bốn đại Thú Tộc, bởi vì trước giờ bốn đại Nhân tộc luôn luôn giao hảo.
Một đám trưởng lão ủng hộ Trần Bưu vốn không ôm hy vọng trong lòng, bây giờ nhìn thấy Nhạc gia, Vũ Văn gia, còn có Tôn gia đều ủng hộ Đại thiếu gia thì không khỏi khiếp sợ, không biết vì sao Đại thiếu gia lại có quan hệ với tộc trưởng Nhạc gia nhỉ?
"Vũ Văn Quang Minh, Hắc Sơn, Nhạc tộc trưởng, lần này ta sẽ ghi nhớ trong lòng, không biết hiện tại các ngươi có ý gì đây?" Sắc mặt Trần Tân trầm xuống, hỏi ngược lại một câu.
"Trần Tân, ngươi đoạt cái ghế tộc trưởng của Trần Bưu huynh đệ chẳng lẽ còn muốn chúng ta ủng hộ ngươi sao? Loại người như ngươi không xứng làm tộc trưởng Trần gia, nếu như ngươi đoạt được vị trí tộc trưởng, vậy thì tương lai Trần gia xem như hỏng rồi!” Nhạc Thành nói như quát.
"Nhạc Thành, lời này có ý gì?" Vừa nghe thấy Nhạc Thành nói, Trần Tân hét lên một tiếng, các trưởng lão cũng phải biến sắc, chuyện này ở trong Trần gia thật ra không tính là bí mật, nhưng mà lại bị Nhạc Thành nói toạt ra hiển nhiên là đánh một đòn nặng nề vào tâm bọn họ.
"Ta đây không có ý gì, chỉ là nói ra một sự thật mà thôi." Nhạc Thành nói mà không thèm để ý tới thái độ Trần Tân.
"Tốt, Nhạc gia, ta nhớ kỹ chuyện này rồi." Trần Tân hung hăng nói với Nhạc Thành.
Thấy Trần Tân và Nhạc Thành tranh cãi, đám người Long Tam và Phượng Kình cũng mỉm cười khó hiểu, nếu như hai người trực tiếp động thủ, tin tưởng rằng bốn đại Thú Tộc sẽ càng thêm vui vẻ.
Nhạc Thành thần sắc vô cùng bình thản, đối với gã Trần Tân này, Nhạc Thành không hề lo lắng làm gì. Chỉ cần Trần Bưu có thể ngồi lên cái ghế tộc trưởng, vậy thì Trần Tân sẽ không làm nên tích sự gì, căn bản không cần phải lo lắng.
"Vũ Văn gia, Tôn gia, chẳng lẽ các ngươi thật sự muốn ủng hộ Trần Bưu?" Trần Tân quay sang hỏi Vũ Văn Minh Quang và Hắc Sơn.
-o0o-