- Trong này nguy hiểm vô cùng, mọi người đều hiểu.
Mới có mấy ngày, Tôn Thi Thi biết rõ nguy hiểm cở nào rồi.
- Hắc ưng, những ma thú thực kia lực rất mạnh sao?
Yến Hiểu Kỳ hỏi.
- Hiểu Kỳ tiểu thư, đám ma thú kia chỉ là một bộ phận trong đó mà thôi, mặt không ít ma thú, ở trong Huyền Thiên nội lục chưa từng có gặp qua. Ngày hôm qua ta nhìn thấy một con ma thú cấp tám hậu kỳ, lợi hại vô cùng, chúng ta căn bản không phải đối thủ, vừa mới nhìn thấy đám phi hành ma thú, mỗi một con cũng là cấp tám trung kỳ ma thú, nếu bị chúng cuốn lấy thì rất khó thoát thân.
Hắc ưng nói.
- Chẳng lẽ chúng ta cứ ở đây sao.
Yến Hiểu Kỳ nói, đám ma thú này đúng là lợi hại, cho nên bọn họ cũng chỉ có thể đi đường vòng mà thôi.
- Hiểu Kỳ tiểu thư, chúng ta đã thử qua, phía trước là dãy núi có rất nhiều ma thú, ngày hôm qua chúng ta cũng không thể lách qua đám ma thú kia, nếu chúng ta không đi đường vòng, thì càng tốn thời gian hơn.
Hắc ưng nói.
- Vậy bây giờ chúng ta nên làm gì?
Tôn Thi Thi nhìn Yến Hiểu Kỳ hỏi.
- Chúng ta nghỉ ngơi một chút, sau đó hãy tính.
Yến Hiểu Kỳ nói.
Lập tức năm người tìm một chỗ tương đối an toàn điều tức, lần này để ổn định tinh thần bọn họ quyết định ở nơi này nghỉ ngơi một ngày.
Lúc này dưới chân một dãy núi, Nhạc Thành có chút buồn bực nhìn dãy núi trước mắt, bản thân hắn cũng không biết khi nào mới có thể đi ra ngoài, lúc này đã là ngày thứ mười, ở vùng núi này, cũng không biết những người khác đang ở nơi đâu.
- Nhạc Thành, phía trước hình như không giống, chàng cảm thấy có gì lạ không?
Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành hỏi.
- Là ma thú, có ma thú tới.
Minh Yêu ở bên cạnh biến sắc nói.
- Ở đây không thiếu ma thú, các ngươi chú ý một chút.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, bây giờ hắn cũng cảm thấy xa xa có tiếng xé gió vang lên, tựa hồ là có không ít ma thú lao đến.
- U u.
Trong lúc Nhạc Thành vừa nói xong, xa xa đã xuất hiện một đám phi hành ma thú, đám ma thú đông nghịt tạo thành một mảng lớn, giống như là một đám mây đen vậy.
- Đáng chết, nhiều ma thú như vậy sao.
Nhạc Thành âm thầm cau mày lại, đám phi hành ma thú này có khoảng mười năm mười sáu con, mỗi một con đều cao 2000m, tụ tập cùng một chỗ, ngay cả trời cũng đều che hết.
- Nhạc Thành, làm sao bây giờ.
Đông Phương Lạc Nhan nhìn Nhạc Thành hỏi, sau khi nàng nhìn thấy đám ma thú cũng không biết đối phó như thế nào.
- Các ngươi chú ý một chút.
Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, cũng cảm giác được sự tình tựa hồ là khó giải quyết, đám ma thú này thực lực cũng không biết thế nào, xem hình hình thì cũng không kém.
Đám ma thú này lúc này đã xuất hiện ở trong tầm mắt của Nhạc Thành, đông nghịt làm cho ánh mắt cũng bị che mờ, tổng cộng là mười sáu con bay ở trên giữa không trung. Mười sáu con ma thú này rất lớn, trên không trung che lấp cả hoàng hôn.
Nhạc Thành đánh giá mười sáu con ma thú một chút, nhìn bộ dáng của chúng cùng Tứ Sí Ma ưng có chút giống nhau, toàn thân một mảnh đen kịt, trên người dày đặc lông vũ, hai mắt sắc bén dị thường.
- Xoẹt.
Nhạc Thành đang đánh giá đám ma thú, nhưng mà đám ma thú cũng không khách khí, phía trước đều huy động hai cánh, dưới bụng một đôi chảo cứng rắn sắc bén giống như là móng của chim ưng săn mồi, lao tới chộp lấy Nhạc Thành.
- Nghiệt súc muốn chết.
Nhạc Thành sắc mặt biến đổi, đồng thời thân hình rất nhanh lùi lại, sau đó nhảy lên không trung, đồng thời trong tay đại chưởng ngưng tụ, một cổ khí tức mạnh mẽ cũng nhanh chóng tràn ngập ở giữa không trung.
- Tru Ma chưởng.
Chưởng ấn của Nhạc Thành ngưng tụ chụp về phía ma thú, chưởng ấn cũng mang theo một mảnh khí tức cuồng bạo.
Tru Ma chưởng của Nhạc Thành bây giờ đủ để chống lại lục tinh Đấu tôn, Nhạc Thành cũng muốn thử một chút xem đám ma thú này có thực lực như thế nào. Nếu như đám ma thú này thực lực rất mạnh, thì hắn cũng đành phải bỏ chạy mà thôi. Nếu thực lực cũng không phải mạnh, thì hắn cũng không cần phải lo lắng, cùng với Đông Phương Lạc Nhan, Minh Yêu giải quyết.
- Ha ha.
Giữa không trung một ít ma thú bị Nhạc Thành công kích kêu to hai tiếng, lập tức hai cánh giương lên, thân thể khổng lồ vô cùng linh mẫn cấp tốc trầm xuống, tựa hồ là muốn né tránh né công kích của Nhạc Thành.
Ma thú linh mẫn phản ứng vượt qua ngoài dự liệu của Nhạc Thành, quả thật là có chút khó tin.
Nhưng dù sao ma thú này cũng có thân hình quá lớn, Tru Ma chưởng vỗ vào trên lưng con ma thú này.
Giống như là Long Quyển Phong vậy, trên lưng con ma thú này có một mảng lông vũ màu đen bị chưởng ấn đánh vào, lông vũ bay tán loạn, trên lưng của nó mơ hồ có vết máu.
- Ha ha.
Con ma thú này đau đớn gào thét một tiếng, hai cánh giương lên, cánh phải hung hăng đánh về phía Nhạc Thành.
- Nghiệt súc.
Nhạc Thành quát lạnh một tiếng, một chiêu vừa rồi của hắn đã phát huy tương đương với cấp tám ma thú trung kỳ mà thôi, cũng tương đương với ngũ tinh Đấu tôn đến lục tinh Đấu tôn, loại thực lực này chưa tính là quá mạnh mẽ, nhưng tuyệt đối là không thấp.
- Đoạt Hồn chỉ.
Nhạc Thành trong tay thủ ấn đánh ra, mấy đạo ánh sánh màu xanh chói mắt giống như mấy đạo cầu vồng nổ bắn ra hướng về phía ma thú, đồng thời, thân hình Nhạc Thành lần nữa cấp tốc rất nhanh lùi lại mấy chục thước.
- Xuy xuy Xùy.
Mấy đạo thanh mang hung hăng bắn vào cánh phải của con ma thú này, kèm theo là một mảnh lông vũ rơi xuống, cánh phải ma thú lúc này cũng vô lực xụi xuống, thân hình ở giữa không trung cũng có chút trầm xuống.
- Ha ha.
Con ma thú này quỷ dị kêu lên đau đớn mấy tiếng, sau đó cũng thối lui lại, thân hình hơi nghiêng, tựa hồ là bị thương không nhẹ vậy.
- U u.
Lúc này, đám ma thú quỷ dị ở phía sau lưng, há mồm phun ra một mảnh hắc mang hướng về phía Nhạc Thành lao đến.
Mảnh hắc mang này được phun ra vài trăm mét, nhưng bên trong mảnh hắc mang có rất nhiều sợi tơ đen nhỏ kéo dài ra, sợi tơ đen thoạt nhìn có bộ dáng rất là khủng bố.
- Xuy xuy.
Sợi tơ đen bên trong hắc mang kéo dài ra, sau đó đột ngột hướng tới Nhạc Thành công kích, tốc độ nhanh như tia chớp.
- Chút tài mọn mà thôi, phá cho ta.
Nhạc Thành thần sắc trầm xuống, không chút hoang mang, trong tay thủ ấn đánh ra, một mảnh thanh mang nhanh chóng tràn ngập ra, một mảnh thanh mang bao trùm lấy mảnh hắc mang này.
- Vô Thượng Chân Hoả, diệt.
-o0o-
Nhạc Thành trong tay thủ ấn đánh ra, lập tức một mảnh kia thanh mang bao vây lấy mảnh hắc mang, lúc đó đột ngột hóa thành ngọn lửa nóng bỏng ngập trời, ngọn lửa này đem hắc mang sợi tơ đen thôn phệ tất cả.
- Ti ti.
Tiếng lửa tí tách đốt cháy, mảnh hắc mang màu đen bị Vô Thượng Chân Hoả đốt cháy, tạo thành sương mù tràn ngập bên trong.
- Kiếm Ám Ảnh.
Trong lúc Vô Thượng Chân Hoả bao bọc hắc mang, Nhạc Thành trong tay ba đường màu vàng sáng quay vòng cũng từ trước thân xẹt qua tạo thành một đường vòng cung quỷ dị hướng về phía ma thú.
- Ha ha.
Một con ma thú nhìn thấy Nhạc Thành phát ra ba đường sáng quay vòng, thì rất nhanh lùi lại, hai cánh của nó giương lên, tốc độ quả thực rất nhanh, nhưng so với kiếm Ám Ảnh Nhạc Thành cũng chậm hơn vài phần.
Nếu ở dưới kiếm Ám Ảnh, Ma thú này nếu muốn toàn thân trở ra cũng không thể, Nhạc Thành tâm niệm vừa động, kiếm Ám Ảnh tách ra từ ba phương hướng, hai đường sáng quay vòng hướng hai cánh ma thú, còn lại một đường công kích dưới bụng con ma thú này.
- Ha ha.
Cảm giác được ba đường sáng quay vòng tập kích, ma thú huy động hai cánh rất lớn, mạnh mẽ hất lên, hướng tới ba cái kiếm Ám Ảnh đánh tới, hai cánh kích động phòng ngự, tạo thành một cỗ khí xoáy cường hãn.
Lúc này cỗ khí xoáy cường hãn mặc dù đối với kiếm Ám Ảnh có nhất định ảnh hưởng, nhưng ảnh hưởng cũng không lớn. Nhạc Thành trong tay thủ ấn hơi đổi, ba kiếm Ám Ảnh trực tiếp đi qua luồng khí hướng về phía hai cánh và bụng ma thú đánh xuống.
- Xuy xuy Xùy.
Ba đường sáng quay vòng bao phủ lông vũ ma thú, lập tức thân hình ma thú ở giữa không trung chấn động, hai đường sáng quay vòng bắn vào hai cánh, lập tức đạo màu vàng sáng quay vòng thứ ba đâm vào dưới bụng ma thú tạo thành một lỗ máu rất lớn.
- Ha ha.
Con ma thú này kêu thảm một tiếng, sau đó ở giữa không trung, thân thể khổng lồ rơi xuống mặt đất, khiến cho mặt đất chấn động một mảnh.
- Thi Thi, ngươi cảm giác được cái gì không?
Ở một chỗ an toàn, Yến Hiểu Kỳ đột nhiên mở ra hai mắt, lập tức nhìn Tôn Thi Thi hỏi, trong lúc điều tức, Yến Hiểu Kỳ tựa hồ như có cảm thấy cái gì đó.
- Hình như phía trước có người đang kịch chiến, không biết là người nào.
Tôn Thi Thi mở hai mắt trả lời.
- Có phải là Nhạc Thành hay không.
Yến Hiểu Kỳ hỏi.
- Không biết, nói không chừng là hắn, nhưng mà cũng có thể là người của Tứ đại thú tộc.
Tôn Thi Thi nói, nàng lúc này cũng không dám xác định là ai, ở chỗ này, còn có người của Tứ đại Thú tộc cùng người của Hắc Ám Thần điện nữa.
- Cũng có thể là người của Tứ đại thú tộc, cũng có thể là người tứ đại nhân tộc, chúng ta nên đi xem sao.
Yến Hiểu Kỳ nói.
- Hiểu Kỳ tiểu thư, có lẽ là người của Hắc Ám Thần điện và người của Tứ đại thú tộc đấy, hơn nữa đám ma thú kia, có lẽ Hắc Ám Thần điện và người của Tứ đại thú tộc đang đối phó.
Hắc ưng nhắc nhở nói.
- Chúng ta trước hãy quan sát một chút, nếu tình huống không như vậy, chúng ta rời đi cũng không muộn.
Yến Hiểu Kỳ nói, cũng quyết định đến xem, các nàng vì nguyên nhân sợ là Nhạc Thành, cho nên lo lắng vô cùng.
- Yến Hiểu Kỳ mau đến xem đi, tất cả đều cùng đi xem, mọi người thu dọn đồ đạc đi.
- Ha ha.
Giữa không trung tất cả phi hành ma thú tựa hồ bị Nhạc Thành chọc giận, tất cả ào ào công kích đến, mà ngay cả Đông Phương Lạc Nhan và Minh Yêu cũng không tha, thân thể khổng lồ ở giữa không trung đánh về phía ba người.
- Kim Long chi thể.
Nhạc Thành mặc dù kiểm tra xong thực lực của đám ma thú này đều là cấp tám trung kỳ, nhưng số lượng rất đông nên hắn cũng không dám khinh thường, trong đó có vài con ma thú vây hãm phía dưới, cũng chỉ có thể bố trí Kim Long chi thể mà thôi.
Một mảnh Long Lân che chở thân thể, Nhạc Thành cũng đối mặt với một số ma thú công kích, Kim Long chi thể chống lại ma thú công kích cũng không phải là cái gì khó khăn.
- Thịch.
Đông Phương Lạc Nhan trong tay đánh ra một cầu lửa công kích về phía một con phi hành ma thú, nhưng đối với cầu lửa của Đông Phương Lạc Nhan, con Ma thú này tựa hồ cũng không e ngại gì cả.
- Thịch.
Vội vàng đánh ra, Minh Yêu kích thương một con Ma thú, lập tức thối lui đến bên người Nhạc Thành nói:
- Nhạc Thành, làm sao bây giờ, chúng ta chạy đi, hay là giết hết toàn bộ đám ma thú này?
- Không thể được, dù sao chúng ta cũng không thể trì hoãn thời gian.
Nhạc Thành trả lời.
Trên đường cũng đã chậm trễ không ít thời gian, Nhạc Thành bây giờ không dám tùy tiện trì hoãn thời gian thêm nữa, đến Cổ động nhất định phải nhanh hơn mới được.
- Tốt lắm, dù sao đám ma thú này cũng không phải cứ giết mới được.
Minh Yêu nói, thân thể mềm mại lần nữa vọt vào bên trong đám ma thú.
- Gào.
Một tiếng ma thú rất lớn truyền ra, lập tức Minh Yêu đang ở giữa không trung đã hóa thành thân thể dài hơn 2000m, bản thể gào thét một tiếng, sau đó hung hăng đánh về phía đám ma thú.
- Ngao.
Giữa không trung, một con phượng hoàng đầy mầu sắc bay lên trời, Thất Thải Phượng Hoàng toàn thân mỹ lệ vô cùng, ở giữa không trung chiếu rọi đầy màu sắc, màu sắc huyến lệ đồng thời tràn một cỗ khí tức mạnh mẽ dị thường.
Trên thân của Thất Thải Phượng Hoàng ngập trời ngọn lửa, những Ma thú quỷ dị kia đối với cầu lửa của Đông Phương Lạc Nhan e ngại, nhưng đối với thiên phú bản thể ngọn lửa ngập trời của Đông Phương Lạc Nhan, e ngại theo bản năng vậy.
Nhạc Thành cảm giác được bản thể Đông Phương Lạc Nhan bây giờ tràn ngập khí tức mạnh mẽ, hắn cũng cảm thấy có chút ít kinh thán, so với mấy năm trước, ngọn lửa trên người Đông Phương Lạc Nhan mạnh mẽ hưn rất nhiều, tựa hồ so với Vô Thượng Chân Hoả cũng kém hơn một chút mà thôi.
- Hu.
Bản thể phượng hoàng bắt đầu vỗ cánh, hai cánh đầy màu sắc mang theo ngọn lửa tại giữa không trung tràn ngập ra hơi thở nóng bỏng.
Lập tức, bản thể phượng hoàng của Đông Phương Lạc Nhan phun ra một cỗ ngọn lửa nóng bỏng hướng về phía ma thú, ngọn lửa nhanh chóng đánh về phía đám Ma thú quỷ dị.
Cảm giác được bản thể Đông Phương Lạc Nhan bây giờ có khí tức cường hãn, đám Ma thú đột nhiên cấp tốc lui ra, đối với bản thể Đông Phương Lạc Nhan bọn chúng căn bản không dám đến gần.
-o0o-