- Xoạt xoạt.
Hơn vạn ánh mắt đều nhìn về phía Tôn Thi Thi, một trăm vạn kim tệ đúng là đủ vang dội rồi.
- Một trăm lẻ một vạn kim tệ.
- Một trăm lẻ hai vạn kim tệ.
- Một trăm lẻ ba vạn kim tệ.
Chỉ là lúc này ba thanh âm lần nữa hô giá, tựa hồ cũng không bị một trăm vạn kim tệ mà kinh ngạc.
- Hừ.
Tôn Thi Thi có chút ít khống chế không nổi chính mình, sắc mặt có chút tức giận lên.
- Một trăm mười một vạn kim tệ.
- Một trăm mười hai vạn kim tệ.
- Hai trăm vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lại lần nữa phá giá.
- Hai trăm lẻ một vạn kim tệ.
- Hai trăm lẻ hai vạn kim tệ.
- Hai trăm lẻ ba vạn kim tệ.
- 300 vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lần nữa tức giận ra giá.
- Ba trăm lẻ một vạn kim tệ.
- Ba trăm lẻ hai vạn kim tệ.
- Ba trăm lẻ ba vạn kim tệ.
- Bốn trăm vạn kim tệ.
- 500 vạn kim tệ.
- Sáu trăm vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lần nữa hô đến sáu trăm vạn kim tệ, giá tiền lúc này đã rất cao rồi.
- Sáu trăm lẻ một vạn kim tệ.
- Sáu trăm lẻ hai vạn kim tệ.
- Sáu trăm lẻ ba vạn kim tệ.
Ba người kia lại tiếp tục ra giá, Nhạc Thành không khỏi nghi ngờ, xem bộ dáng ba người này không có trận bàn là không được.
- Hừ.
Tôn Thi Thi lúc này càng cảm thấy kích thích, nàng không nghĩ tới còn có người cùng nàng tranh đoạt.
- Một ngàn vạn kim tệ.
Tôn Thi Thi lần nữa hô to một tiếng.
Toàn trường đều đưa ánh mắt nhìn Tôn Thi Thi, tại thành Đan Lôi có thể tùy tiện đưa ra một ngàn vạn kim tệ thật sự cũng không có mấy người.
Lúc này cô gái xinh đẹp cũng hưng phấn vô cùng, không nghĩ tới có thể bán được một ngàn vạn kim tệ, đây cũng giá không thể tưởng tượng nổi rồi.
Lúc này Tôn Thi Thi vừa ra giá xong, ba thanh âm rốt cục cũng đình chỉ ra giá, lập tức Nhạc Thành cảm giác được ba Linh hồn lực hướng về phía bên này tỏa đến.
- Hừ, muốn chết.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, lập tức thủ ấn trong tay đánh ra, một cỗ thần thức vô hình được chia thành ba hung hăng hướng về phía Linh hồn ba người đánh tới.
Ba người này tự nhiên làm cho mình phải lấy ra một ngàn vạn kim tệ, Nhạc Thành mặc dù không quan tâm, nhưng nếu không để cho ba người này một chút giáo huấn, Nhạc Thành thật sự không nuốt trôi cục tức này, không ngờ bọn chúng còn dám dùng linh hồn lao đến, đó là muốn chết rồi.
- Rầm rầm rầm.
Ba đạo Linh hồn Vô Hình cùng thần thức Nhạc Thành va chạm vào nhau, ba tiếng linh hồn Vô Hình va đập, sau đó, lập tức Nhạc Thành thu hồi thần thức lại, sắc mặt cũng khôi phục bình thường, giống như là không có chuyện gì phát sinh vậy.
Mà lúc này, Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ, Hoả Lão đồng thời nhìn Nhạc Thành, linh hồn lực lượng vừa mới ba động ba người có thể cảm giác được.
Lúc này bên trong phòng của ba người đều có tiếng rên rỉ vang lên, ba người tựa hồ bị thương không nhẹ, Nhạc Thành cũng không có khách khí, Linh hồn lực ba người này vốn không thể cùng Nhạc Thành so sánh, lại thình lình bị công kích, mặc dù là Nhạc Thành lấy một địch ba, nhưng ba người này cũng không thể chịu nổi.
Nhạc Thành nhìn Hoả Lão, Yêu Huyên, Yến Hiểu Kỳ, hắn có ý bảo không có gì.
- Một ngàn vạn kim tệ hoàn thành buôn bán, chúc mừng vị tiểu thư này.
Cô gái xinh đẹp nhìn Tôn Thi Thi như là thần tài, lúc này đấu giá một ngàn vạn kim tệ, tuyệt đối là giá tiền cao nhất từ trước tới nay.
Sau đó đấu giá hội tiếp tục đấu giá, ngoại trừ đan dược, còn có Ma pháp quyển trục cấp tám sơ kỳ, ngoài ra còn có một số linh dược, nhưng Nhạc Thành cũng không cảm thấy hứng thú.
Sau đó, Tôn Thi Thi cũng nhìn trúng một thanh trường kiếm, đây là Tôn Thi Thi mua cho U Cơ với giá khởi điểm mười vạn kim tệ, kết quả Tôn Thi Thi vừa gọi giá mười một vạn kim tệ, đột nhiên toàn trường tạo thành một mảnh tức cười, cuối cùng không người nào dám cùng Tôn Thi Thi đấu giá, thanh trường kiếm này vốn bình thường giá tiền một trăm vạn, đây là do bát phẩm Luyện Khí sư luyện chế ra, mười một vạn kim tệ được Tôn Thi Thi mua được, cô gái xinh đẹp cũng chỉ có thể đành tuyên bố.
Lúc này Nhạc Thành cũng chỉ im lặng, không nghĩ tới Tôn Thi Thi dùng mười một vạn là mua được một thanh trường kiếm, dựa theo Nhạc Thành dự đoán, đại tiểu thư ít nhất cũng phải mất hai trăm vạn kim tệ.
Đấu giá hội cuối cùng kết thúc, nhóm người Nhạc Thành đi xuống, lúc này người của thương hội cầm lấy vật phẩm mà Tôn Thi Thi đã mua mang đến, thương hội có ba người là ngũ tinh Đấu tôn và một lục tinh đấu tôn hộ tống ba kiện vật phẩm đấu giá.
Nhạc Thành lấy ra một tấm tinh tạp giao cho Khiếu Thiên Hổ, Khiếu Thiên Hổ đưa cho lục tinh Đấu tôn, bên trong tinh tạp chính là một ngàn một trăm mười một vạn kim tệ. Từng ấy kim tệ, Nhạc Thành cũng không để trong lòng, bây giờ trên người Nhạc Thành kim tệ có gần ngàn vạn, cũng không biết của ai, cuối cùng Nhạc Thành cũng chỉ để chung một chỗ.
Tên lục tinh Đấu tôn sau khi kiểm tra tinh tạp xong, sau đó thu vào trong trữ vật giới chỉ, cuối cùng đưa cho Tôn Thi Thi một tấm thẻ khách quý, Tôn Thi Thi tiêu phí ở đây tuyệt đối là khách quý.
Lúc này mọi người ở đấu giá hội cũng từ từ rời đi, bên trong tầng thứ năm cũng có không ít người đi xuống, mà ở trong đám người, thần thức Nhạc Thành vẫn tập trung vào ba người xen lẫn trong đó, ba người này là một ông già và hai trung niên hán tử, bất quá bây giờ khuôn mặt ba người này một mảnh tái nhợt, dường như không có chút máu vậy.
Mà ba người này hữu ý đưa ánh mắt về phía nhóm người Nhạc Thành.
Nhạc Thành cũng không có để ý ba người, hắn thu hồi trận bàn vào trong trữ vật giới chỉ, còn áo choàng Tôn Thi Thi đưa cho Yến Hiểu Kỳ, trường kiếm Tôn Thi Thi đưa cho U Cơ.
Mọi người đi xuống tầng thứ năm, lập tức đi ra khỏi đấu giá hội, sau đó hướng trở về khách điếm.
- Các ngươi đứng lại cho ta.
Mọi người đi trở về, đột nhiên có tiếng quát truyền đến, lập tức có hơn mười người bao vây lấy nhóm người Nhạc Thành, trong đó có tên thanh niên áo xanh lúc trước bị Yêu Huyên đánh cho một cái bạt tai, và tên Luyện Dược Sư công hội Lưu trưởng lão.
Nhạc Thành sắc mặt trầm xuống, ánh mắt đảo qua, tổng cộng có năm mươi người, trong đó có hơn ba mươi Đấu Tông, còn có một bát phẩm sơ giai Luyện Dược Sư, hai bát phẩm trung giai Luyện Dược Sư, cùng ba thất tinh Đấu tôn và một cửu tinh Đấu tôn. Những người này tựa hồ là người của Luyện Dược Sư công hội.
Cả đám người này thực lực có thể coi là tạm được, Nhạc Thành không đoán cũng biết rõ những người này đến để làm cái gì rồi.
- Làm sao, các ngươi nếu không có chuyện thì hãy tránh ra cho ta.
Khiếu Thiên Hổ đã sớm không nhịn được hét lớn, sau đó đánh giá cả đám chung quanh. Ở đây người có thực lực cao nhất mới là cửu tinh Đấu tôn, Khiếu Thiên Hổ cũng không sợ.
- Đương nhiên có chuyện, để nữ nhân lại cho ta, các ngươi có thể đi.
Thanh niên áo xanh đi tới, ánh mắt nhìn Yêu Huyên ở tầng thứ năm đấu giá hội lúc trước cho hắn một cái bạt tai, trong ánh mắt tràn đầy tức giận, vẫn có một tia tà dị.
Sau khi nhìn thấy ánh mắt tên thanh niên áo xanh đó, Nhạc Thành cảm thấy không thích, trong mắt hàn ý tỏa ra.
--oo0oo--