Nghe thấy Nhạc Cốc nói, Nhạc Thành cũng đánh giá mấy người phía trước của Viễn Cổ Hổ Tộc, người thứ nhất chính là Hổ Mãnh, mà Nhạc Thành dùng nguyên thần theo dõi thì thấy hắn có thực lực bát tinh Đấu Thánh, so với Hổ Quyết thất tinh Đấu Thánh thì mạnh hơn không ít, tuy nhiên hiện tại với tu vi của mình thì không hề có chút uy hiếp nào cả.
Mà mấy người phía sau chính là Hổ Kình là ngũ tinh Đấu Thánh, còn lại còn có tam tinh Đấu Thánh, một lục tinh Đấu Thánh, hai tứ tinh Đấu Thánh, tổng cộng là sáu Đấu Thánh.
Về phần đội hộ vệ Hổ Vương ở phía sau Nhạc Thành không coi vào đâu, đội hộ vệ Hổ Vương kia thực lực hoàn toàn ở dưới đội hộ vệ Kim Long, những người khác đều mặc trang phục của viễn cổ hổ tộc, tu vi xem chừng chỉ là ngũ tinh lục tinh ̣
- Nhạc Cốc, bằng vào những người này mà cũng dám đến Viễn Cổ Hổ Tộc dương oai, mọi người dừng tay, có nghe không?
Ở phía trước, Hổ Mãnh đánh giá Nhạc Thành rồi cười lạnh nói.
- Hổ Mãnh, hôm nay chúng ta đến vì chuyện gì ngươi biết rõ, mau giao người ra đây, nếu không thì chúng ta sẽ giết sạch Viễn Cổ Hổ Tộc.
Nhạc Cốc trưởng lão nhìn Hổ Mãnh mà nói, đánh giá viễn cổ hổ tộc chỉ có năm Đấu Thánh, Nhạc Cốc trưởng lão không coi bọn họ vào đâu.
- Khẩu khí thật là lớn, nếu không dừng tay thì ta sẽ để cho hai người kia sống không bằng chết.
Hổ Mãnh nhìn Nhạc Cốc trưởng lão mà tức giận nói.
- Hia người kia mà rụng một sợi tóc ta sẽ giết một nghìn người Viễn Cổ Hổ Tộc.
Nhạc Thành nhìn Hổ Mãnh mà nói, trong mắt hiện ra một hàn mang.
- Nhìn bộ dáng xem ra ngươi chính là Nhạc Thành, ngươi cho là ngươi là Nhạc Thiên sao, không biết trời cao đất rộng, hôm nay ta sẽ dạy dỗ ngươi.
Hổ Mãnh đánh giá Nhạc Thành, tuy nhiên sau đó nhìn thấy Thiên Phần Tiên trận thì nói:
- Không dừng tay lại ta sẽ lập tức giết chết hai người kia.
- Nếu ngươi giết hai người bọn họ, cả Viễn Cổ Hổ Tộc ngay cả một người cũng không giữ lại, không tin thì ngươi thử xem.
Nhạc Thành lạnh nhạt nói.
- Chết tiệt.
Hổ Mãnh nhìn Nhạc Thành sau đó mắng to, thân ảnh của hắn chuyển động hướng về phía trong Thiên Phần tiên trận, ở trong đó từng thanh âm thảm thiết vang lên, trong lòng mọi người cũng vô cùng khó chịu, nhìn tộc nhân của mình chết, hắn cũng bị vấy máu trong tim.
- Ở lại cho ta.
Thân ảnh của Nhạc Thành biến mất ngay tại chỗ, có Phong Lôi Sí của Trần gia, tốc độ của hắn rất nhanh.
- Động thủ.
Đúng lúc này một tiếng hét vang lên, truyền tới tai của mọi người thuộc đội hộ vệ Kim Long.
- Giết đi, giết sạch những người khốn kiếp này cho ta.
Khiếu Thiên Hổ hét lớn một tiếng, sau đó đánh về phiá người thuộc Viễn Cổ Hổ Tộc, Phá Quân Sơn sau khi bị Hổ Kình bắt nhị lão gia và Vân Phỉ Phỉ đi, tuy không bị trách tội nhưng đám người Khiếu Thiên Hổ vẫn băn khoăn không thôi, trong lòng hắn đã sớm có sát khí, nghe thấy chủ nhân ra lệnh thì lập tức động thủ.
Lúc này Tử Điện Mãng, Yêu Cơ, Tứ Sí Ma Ưng còn có một số người thuộc đội hộ vệ Kim Long cũng không cam lòng ở phía sau, mọi người tràn ngập đấu khí và ma pháp lực, điên cuồng lao tới tấn công. Trong mọi người, Trầm Linh, Tô Hân Nhi, Yêu Huyênổ Kình bọn họ cầm trường kiếm, kiếm quang phần phật, xuất thủ không hề nương tay.
- Người này giao cho ta.
Thanh âm non nớt của Thanh Đồng truyền ra, thân hình nhỏ bé xinh xinh của hắn đã bắn về phía lục tinh Đấu Thánh.
- Cái này thì giao cho ta.
Thân ảnh của Hồng Loan cũng không ở lại phía sau, trong nháy mắt đã hóa thành một đạo hồng mang bay về phía Hổ Kình.
- Thanh Đồng, Hồng Loan hai người cẩn thận.
Nhìn thấy Thanh Đồng và Hồng Loan bay về phía người của Viễn Cổ Hổ Tộc, Nhạc Kiều, Nhạc Long, Nhạc Hạc bọn họ đều cả kinh, bọn họ muốn kéo hai người Thanh Đồng và Hồng Loan lại nhưng không kịp.
- Các ngươi nên cẩn thận mới đúng, Thanh Đồng, Hồng Loan không cần phải lo cho họ đâu.
Yêu Huyên ngăn cản nhóm người Nhạc Kiều lại, thân thể biến thành một đạo lục mang, lúc này còn lịa hai tứ tinh Đấu Thánh, Nhạc Cốc, Nhạc Liệt hai người cũng bắn về phía đó.
Đội hộ vệ Kim Long đã cùng với đội hộ vệ Hổ Vương của Viễn Cổ Hổ Tộc giao chiến với nhau, Khiếu Thiên Hổ, Tử Điện Mãng hai con ma thú này cũng đã động thủ.
Ở trên bầu trời, tay áo của Hổ Mãnh vung ra, một đấu khí cường hãn xuất hiện, bổ về phía Thiên Phần tiên trận của Đại Song và Tiểu Song.
- Lui ra.
Thân ảnh của Nhạc Thành lúc này đột ngột đã xuất hiện bên cạnh Hổ Mãnh, hai tay của hắn giơ lên, lòng bàn tay phải đã có ba ám ảnh kiếm, tia sáng ngập trời.
Lực lượng đan vào tạo thành một mảng quỷ dị, hoàng mang của Hổ Mãnh như muốn bị Ám Ảnh Kiếm phá ra, thân ảnh của Nhạc Thành lúc này đã xuất hiện cách Hổ Mãnh chưa đầy ma mươi thước.
Khóe miệng của Nhạc Thành nở ra một nụ cười lạnh, thủ ấn của hắn nhanh chóng ngưng kết, chỉ thấy một đạo bạch sắc kiếm quang từ trong mi tâm truyền ra, sau đó hóa thành tám chuôi kiếm bắn ra thẳng về phía Hổ Mãnh.
Nhạc Thành hiện tại đã đột phá tới Đại thừa tiền kỳ, Âm Dương Kiếm hóa ra làm tám thanh, uy lực được tăng cao so với trước kia không ít.
Cảnh tượng này khiến cho Hổ Mãnh kinh hãi không thôi, thần sắc của hắn lập tức trầm xuống, hai vai đung đưa, một đạo tàn ảnh hiện ra.
- Tốc độ còn chậm, vẫn còn chưa đủ.
Nhạc Thành cười lạnh một tiếng, đôi mắt của hắn chớp động không ít, ánh mắt nhìn về phía trước, thủ ấn trong tay khẽ biến đổi, tay phải khẽ nhếch lên, một pháp quyết lại bắn tới.
- Xuy xuy.
Từng thanh âm vang lên, kiếm quang của Âm Dương Kiếm cũng trở nên tràn ngập, trực tiếp bạo xạ về phía Thiên Phần tiên trận.
Tám thanh Âm Dương Kiếm bắn về phía trước mặt, thân ảnh của Hổ Mãnh xuất hiện ở nơi đó, Âm Dương Kiếm như muốn xuyên qua người của hắn.
Sắc mặt của Hổ Kình trở nên kinh hãi, trên người của Nhạc Thành hắn không cảm nhận được đấu khí hay ma pháp lực, thủ đoạn này thật là quỷ dị.
Lần này công kích đã tới trước người, Hổ Kình không thể nào thắng khỏi, vốn là Hổ Kình định tính toán phá vỡ quỷ dị kia để đối phó với Nhạc Thành, có mấy nghìn người bị nhốt ở trong đó, hắn rất đau lòng nhưng lại không thể chống nổi Nhạc Thành.
- Xoẹt.
Một tiếng nhỏ vang lên, hai đạo lực lượng sau khi chạm vào nhau, không gian xung quanh chợt lóe lên, tám thanh Âm Dương Kiếm tràn ngập kiếm mang công kích về phía Hổ Mãnh.
- Có thể ngăn cản được một đòn của ta, quả nhiên là có chút thực lực.
Nhạc Thành lẩm bẩm thì thầm, tu vi bát tinh Đấu Thánh của Hổ Mãnh đúng là không tệ, có thể ngăn cản một đòn của Âm Dương Kiếm đúng là không hề kỳ quái.
Lúc này Hổ Mãnh chăm chú nhìn Nhạc Thành, trong lòng hắn thầm than không thôi, có thể ngăn cản được một đòn của mình, thực lực của Nhạc Thành đúng là vô cùng quỷ dị. Gần đây tam đại thú tộc cùng với Hắc Ám Thần Điện mọi người đang nói tới Nhạc Thành, hậu thiên của Nhạc Thiên, hắn vẫn không hề để ý tới, không ngờ người này thực lực lại mạnh đến mức thế này.
- Tiểu tử, hôm nay ngươi tới tận đây, ta hôm nay giết ngươi coi như trừ họa cho tdmt.
Hổ Mãnh lúc này tràn ngập sát ý, lập tức bắn về phía Nhạc Thành, đấu khí ngập tràn.
Nhạc Thành không hề sợ hãi, hắn chỉ hơi hoang mang lùi về sau vài chục bước, Phong Lôi thanh âm vang lên, một đôi cánh bắt đầu hiện ra.
Hổ Mãnh nhìn thấy cảnh tượng này thì kinh hãi nói:
- Mười thành Kim Long thân thể cộng với mười thanh Phong Lôi Sí, đây rốt cuộc là chuyện gì?