Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1033 - Chương 1000: Loại Truyền Thừa Thứ Ba!

Chương 1000: Loại truyền thừa thứ ba! Chương 1000: Loại truyền thừa thứ ba!Chương 1000: Loại truyền thừa thứ ba!

Lý Diệu nói xong mấy lời kia, Kim Tâm Nguyệt như được quan sát một hồi quyết đấu sinh tử giữa hai tuyệt thế cao thủ ở khoảng cách gần, đao quang kiếm ảnh sáng ngời sát qua bên người nàng.

Nàng có thể cảm nhận được từng chuỗi tư duy sắc bén của sư tôn và phụ thân ma sát với đầu óc mình, sinh ra cảm giác nhói đau và khoái ý giống như nước đá đổ ập lên đầu.

Cảm giác kinh tâm động phách đó khiến nàng mồ hôi đầm đìa, tay chân như nhũn ra.

Từ trước đến sau, lần nữa chải vuốt một lần, hình tượng phụ thân ở trong lòng nàng lại càng trở nên cao lớn và thần bí.

Kim Tâm Nguyệt cười khổ nói:

“Xem ra, ta đã luôn đánh giá thấp phụ thân mình.”

“Thật là buồn cười, trước kia ta vẫn cho rằng, ta có thể thần không biết quỷ không hay hại chết mẹ kế, âm thầm gây sóng gió trong Kim Ô Quốc, bí mật nuôi trồng thế lực của mình, cha ta lại hoàn toàn không biết gì, hắn chẳng qua cũng chỉ như thế.”

“Giờ xem ra, hắn sớm đã rõ ràng hết thảy, chỉ là cố ý dung túng ta mà thôi!”

“Chỉ tiếc, cha ta tính toán cẩn thận, tỉ mỉ trù hoạch “kế hoạch Xích Triều” mấy chục năm, nhưng lại không để ý đến hai nhân tố trí mạng. Một là “kế hoạch Bào Tử” của U Tuyền Lão Tổ, một là sự tồn tại của sư tôn. Kết quả, không tránh khỏi làm đồ cưới cho người khác, chú định thất bại!”

“Sư tôn, đệ tử không nghĩ ra, nếu cha ta thực sự đáng sợ như ngài nói, vậy vì sao hắn còn trúng kế của U Tuyền Lão Tổ?”

Lý Diệu thở dài, chỉ chỉ đầu óc mình nói:

“Đây là vấn đề tính toán lực phân phối.”

“Cần biết nhân lực có hạn, vô luận Nguyên Anh hay là Yêu Hoàng, năng lực tính toán dù cao minh, tế bào não hoạt động sôi nổi đến mức nào thì cũng có giới hạn.”

“Dùng sức một mình, phát động “kế hoạch Xích Triều”, mưu đồ một trận chiến chinh phục Thiên Nguyên giới, đây là ý tưởng điên rồ cỡ nào. Chỉ có loại táng tâm bệnh cuồng, lòng mang chí lớn sáng tạo vĩ nghiệp mới làm ra được! Phụ thân ngươi nhất định đã dồn hết năng lực tính toán vào đó, nào còn dư lực để suy nghĩ vấn đề khác?”

“Có lẽ. Hắn đã từng nghĩ tới, những Yêu Hoàng khác đều “đồng đội như heo”. Cực có khả năng bạo lộ chân tướng “kế hoạch Xích Triều”, tất phải gạt qua bọn họ làm một mình.”

“Nhưng hắn sao có thể ngờ, trong miệng những “đồng đội như heo” kia lại hiện đầy răng nanh, không chỉ kéo chân sau, thậm chí còn cắn ngược lại hắn?”

“Loại trạng thái này, ta hiểu rõ nhất, thành thật mà nói, có phải ngươi cảm thấy tính cách và tư duy ta có đôi khi cũng rất quái dị, hệt như chỉ số thông minh chợt cao chợt thấp, khi thì ngữ ra kinh người, khi thì ăn nói lung tung?”

Kim Tâm Nguyệt:

“Ách, đệ tử không dám, sư tôn là người có đại trí tuệ, đại đức hạnh, trời sinh một tấm lòng son, thỉnh thoảng mới ngây thơ rực rỡ, đó là biểu hiện của đạo tâm thông thấu, phản phác quy chân!”

Lý Diệu cười cười:

“Phản Phác Quy Chân cái gì, thật ra rất đơn giản, bởi vì đa số thời điểm ta đều phải phân phối 95% năng lực tính toán để suy nghĩ đến các loại chiến thuật, bày ra các loại bố cục, nghiên cứu các loại kết cấu pháp bảo và điển tịch cổ đại, năng lực tính toán thực sự dùng cho trao đổi với bên ngoài chỉ tối đa là 5%, nhìn qua tự nhiên sẽ cảm thấy có chút ngu ngơ, cổ quái!”

“Nói cách khác, giờ phút này ta chỉ dùng một lượng năng lực tính toán cực nhỏ giao lưu với ngươi, còn tuyệt đại bộ phận năng lực tính toán đều được phân phối ra ngoài. Nghĩ xem phải làm cách nào để hủy diệt Huyết Yêu chi nhãn! Đây là đạo lý “nhất tâm đa dụng”.

“Mà có đôi khi, tỷ dụ như mấy ngày trước. Vì chải vuốt rõ ràng nguyên nhân hậu quả của “kế hoạch Xích Triều”, ta thậm chí không tiếc thiêu đốt sinh mạng. Kích phát độ sinh động của tế bào não lên trên 1500%, ngưng tụ ra 150% năng lực tính toán, sau một hồi điên cuồng tính toán, tế bào não cần được nghỉ ngơi trong thời gian dài, khi đó trí tuệ ta thể hiện ra sẽ chẳng khác gì người bình thường, nói không chừng ngay cả rất nhiều bẫy rập và bố cục đơn giản cũng nhìn không ra.”

“Tình trạng của phụ thân ngươi có lẽ cũng tương tự ta, thậm chí càng nghiêm trọng, bởi vì ta chỉ muốn “phá hư”, còn hắn lại muốn “kiến thiết”, so với phá hư thì kiến thiết khó hơn nhiều.

“Hắn vì kiến tạo Huyết Yêu chi nhãn, phát động kế hoạch Xích Triều, nhất định đã tập trung vào đó 110% năng lực tính toán, đại não cả ngày vận chuyển vượt mức giới hạn, đâu còn năng lực tính toán dư thừa để quan tâm các Yêu Hoàng khác có âm mưu gì?”

“Có lẽ, cũng chính bởi vậy hắn mới có thể buông lỏng giám sát đối với người bên cạnh, khiến cho bên người từng bước bị U Tuyền Lão Tổ thẩm thấu, đến sau cùng, ngay cả kế hoạch Xích Triều cũng biến thành “đá kê chân” cho kế hoạch Bào Tử!”

Tuy lập trường hai bên bất đồng, nhưng Lý Diệu vẫn cực kỳ tán thưởng Kim Đồ Dị.

Kim Đồ Dị nhất định thất bại, có lẽ là bởi ngay từ lúc bắt đầu hắn đã chọn một đối thủ không có khả năng chiến thắng, một nhiệm vụ không thể hoàn thành, đến quan đầu sau cùng lại còn gặp phải các loại nhân tố không thể dự liệu.

“Nhân tiện nói một câu.”

Lý Diệu thở dài từ tận đáy lòng, nói”

“Sở dĩ không nói rõ ngọn ngành sự việc cho ngươi trước khi đến Thông Thiên Thành, không phải là bởi ta không tin ngươi.”

“Không sai, thu ngươi làm đồ đệ, quả thực có rất nhiều cân nhắc về mặt lợi ích, kể cả nhân tố ngươi là con gái Kim Đồ Dị, thông qua ngươi có thể trao đổi càng nhanh chóng với hắn, hơn nữa ngươi thân có “Hỗn Độn Thần Huyết”, từ Yêu tộc triệt để biến thành Nhân tộc, có lợi rất lớn cho sau này hai giới Thiên Nguyên và Huyết Yêu dung hợp.”

“Nhưng mà, nếu đã thu ngươi làm đồ đệ, ta sẽ không che giấu ngươi, lợi dụng ngươi thành quân cờ.”

“Sở dĩ không nói trước chuyện này cho ngươi biết, đơn giản là bởi hành động của ngươi còn có phần non nớt, chưa đạt tới trình độ lô hỏa thuần thanh. Trong hội đàm giữa nhân sĩ cao cấp như ta và phụ thân ngươi, ngươi rất dễ lộ ra sơ hở, hiểu chưa?”

Kim Tâm Nguyệt ngạc nhiên:

“Hành động của ta. . . Quá kém?”

“Không sai.”

Lý Diệu đi đến cửa động, hai tay chắp sau lưng, nhìn lên ba vầng Huyết Nguyệt ảm đạm trên trời cao, thản nhiên nói

“Ở trong Vạn Yêu Điện, đương nhiên ngươi cũng đã khắc khổ tôi luyện qua diễn kỹ, nhìn ra được là xuất thân chính quy, dùng để lừa gạt cường giả bình thường tuyệt không vấn đề.”

“Có điều, ở trong mắt cao thủ như ta và phụ thân ngươi, rất nhiều cử chỉ và thần thái của ngươi vẫn có vẻ hơi giả, nhìn là biết đang diễn.”

Kim Tâm Nguyệt nhíu mày, bất giác sờ lên mặt mình:

“Có, có ư?”

“Có.”

Lý Diệu quay người lại, nhìn đệ tử bằng ánh mắt chân thành”

“Lấy ví dụ đơn giản thế này, tỷ như vừa nãy khi ta phân tích toàn bộ “kế hoạch Xích Triều”, phản ứng của ngươi cũng là như thế.”

“Thật ra, dùng thông minh tài trí của ngươi sớm đã mơ hồ nhìn ra mục đích chúng ta lẻn vào Thông Thiên Thành không mấy thuần khiết, hơn nữa trong quá trình nghe ta phân tích, ngươi cũng đã đoán ra được rất nhiều chuyện, đúng không?”

“Nhưng ngươi vẫn giả bộ hoàn toàn không biết gì, hơi chút là lại cả kinh, mồ hôi lạnh ứa ra, nghẹn họng nhìn trân trối, dùng biểu hiện ngơ ngác của mình để làm nổi bật sự anh minh thần võ của vi sư.”

“Điểm xuất phát tuy rất tốt, nhưng cái gì quá lại không hay, loại tâng bốc này thật sự chưa đủ tinh diệu.”

Kim Tâm Nguyệt không phản bác được, xấu hổ cúi đầu trước mặt sư tôn.

Lý Diệu chân thành nói:

“Đừng nên cho rằng ta đang biếm thấp ngươi, ở cái tuổi này mà nói, diễn kỹ của ngươi đã xứng đáng xưng là hết sức xuất sắc!”

“Thật ra, có một chuyện ta vẫn luôn tiếc nuối.”

“Ta am hiểu nhất chính là chiến đấu và luyện khí, trước kia từng thu qua hai người đệ tử, đại sư huynh của ngươi là một kỳ tài võ đạo, có hi vọng kế thừa năng lực chiến đấu của ta; nhị sư tỷ của ngươi tuy thiên phú bình thường, nhưng đối với Luyện Khí Thuật lại rất say mê và nỗ lực, không mấy người so bằng được, nàng miễn cưỡng cũng có thể kế thừa ít nhiều mặt luyện khí chi đạo của ta.”

“Chỉ là, có rất ít người biết rằng, ngoại trừ chiến đấu và luyện khí ra, ta còn có một kỹ năng cũng rất tinh thông, đó chính là diễn kỹ!”

“Ta từ nhỏ lớn lên ở phần mộ pháp bảo, cạnh tranh ở nơi đó cũng tàn khốc không khác gì Huyết Yêu giới, trước khi học được chiến đấu và luyện khí, ta phải nhờ “diễn kỹ” mới may mắn sống sót!”

“Diễn kỹ, cái gì gọi là diễn kỹ?”

“Quan sát, phân tích, suy nghĩ, thay vào suy nghĩ của kẻ địch, ngụy trang, mồi nhử, bẫy rập, bố cục, nói dối, lần thứ hai nói dối, lần thứ ba nói dối. . . Những năng lực này kết hợp lại, mới thật sự là diễn kỹ!”

“Hai chữ diễn kỹ, bí quyết duy nhất là “lấy yếu thắng mạnh”! Tinh Hải mênh mông, nguy cơ tứ phía, cường giả như mây, Yêu Ma như mưa, mọi người đi ra tu chân, tuyệt không thể thực sự vô địch thiên hạ, nhiều khi, phải cầu sống trong cõi chết, chuyển bại thành thắng, toàn là nhờ vào “diễn kỹ!”

“Rất đáng tiếc, hai người đệ tử trước kia của ta, có lẽ về mặt chiến đấu và Luyện Khí Thuật sẽ có thể giành được chút thành tựu, nhưng tâm tính và trí tuệ bọn hắn thật sự không cách nào kế thừa năng lực diễn kỹ của ta, cho nên…”

Đáy lòng Kim Tâm Nguyệt thăng lên một cỗ cảm động không thể át chế, phảng phất biết rõ tiếp sau sư phụ muốn nói điều gì, nhịn không được khẽ run rẩy!

Lý Diệu vỗ vỗ bờ vai nàng, ngữ trọng tâm trường nói:

“Nếu chỉ vì tiếp cận phụ thân ngươi, có rất nhiều cách, ta không nhất thiết phải cột một tầng gông xiềng, nhận ngươi làm đồ đệ.”

“Thiên phú và năng lực của ngươi ở khía cạnh diễn kỹ mới là nguyên nhân chủ yếu ta thu ngươi làm đồ đệ.”

“Nghe hiểu chưa?”

“Thật ra, vi sư luôn rất coi trọng ngươi, về sau cùng theo vi sư, chú ý suy xét diễn kỹ nhé!”

Kim Tâm Nguyệt hít sâu một hơi, át chế xúc động trong khoang mũi, cúi người thật sâu, thành thật nói:

“Đệ tử, cẩn tuân sư mệnh!”

Những lời này giống như là một thanh đao kiếm lợi hại, triệt để xé nát ngụy trang bao phủ trên người nàng.

Ánh mắt Kim Tâm Nguyệt thanh tịnh như nước, eo lưng thẳng tắp, giống như một thanh bảo kiếm rút một nửa ra khỏi vỏ.

Nàng không còn là người nghe trung thực chỉ biết “trợn mắt há hốc mồm” khi nghe Lý Diệu phân tích vấn đề vừa nãy, mà lần nữa trở lại thành Thánh Nữ Vạn Yêu Điện dã tâm bừng bừng, tâm ngoan thủ lạt, tư duy kín đáo.

Từng khối cơ thịt căng cứng lại, Linh Năng khe khẽ phóng thích, thậm chí khiến nàng mơ hồ hiển lộ ra một tia. . . Địch ý!

Ánh trăng giống như máu tươi rắc vào sơn động, phủ lên hai người một tầng huyết sa nhàn nhạt.

Lý Diệu và Kim Tâm Nguyệt, đôi thầy trò cổ quái này, ngay dưới ánh trăng như máu như sương mù, lẳng lặng đối đầu nhau.

Lý Diệu cười cười:

“Thế mới nói, đây mới thực sự là ngươi, từ sau khi rời khỏi Thông Thiên Thành, ngươi vẫn luôn có tâm sự, mãi tới khắc này mới nguyện ý chính thức mở lòng với ta, đúng không?”

Kim Tâm Nguyệt gật đầu, ánh mắt càng lúc càng lợi hại, giống như thần hồn Kim Đồ Dị phụ thể:

“Không sai, có lẽ mãi đến giờ phút này, ta mới chính thức coi ngươi là sư phụ, sư phụ duy nhất, cho nên không muốn còn chuyện gì giấu diếm sư phụ nữa!”
Bình Luận (0)
Comment