Chương 1082: Trước một bước khóa định mục tiêu!
Chương 1082: Trước một bước khóa định mục tiêu!Chương 1082: Trước một bước khóa định mục tiêu!
"Xoẹt!"
Trong màn đêm đoàn tàu tinh quỹ nặng nề giống như một con rồng dài màu đen, sau khi hoàn thành bước kiểm trắc cuối cùng, phù trận phản động lực trên sàn bắt đầu kích phát, trong hệ thống làm mát tuần hoàn quanh bốn phía phun ra từng đạo sương trắng, phát ra tiếng “tê tê”.
Đoàn tàu tinh quỹ từ từ lơ lửng, giữa sàn xe và tinh quỹ xuất hiện khe hở mấy chục cm, như vậy, đoàn tàu và tinh quỹ không phát sinh tiếp xúc, có thể giảm lực ma sát xuống thấp nhất, tốc độ gia tăng đến nhanh nhất.
Sâu trong não vực Lý Diệu nhanh chóng phát hiện ra một nhúm kim tuyến mảnh khảnh giăng khắp nơi trong kết cấu lập thể của đoàn tàu tinh quỹ, hợp thành mê cung huyền ảo phức tạp.
Đoàn tàu tinh quỹ "Lôi Quang 3" là phiên bản kinh điển được "Thiên Lôi môn" luyện chế vào 133 năm trước, kết cấu chắc chắn, sửa chữa bảo hành đơn giản, nồi đồng cối đá, đã từng là loại đoàn tàu tốc độ cao chủ lực của Liên Bang.
Chẳng qua, rốt cục nó vẫn là phiên bản cũ được chế tạo từ hơn một trăm năm trước, trong khi kỹ thuật chế tạo đoàn tàu tinh quỹ biến chuyển từng ngày, các loại tàu siêu cao tốc xuất hiện tầng tầng lớp lớp, "Lôi Quang 3" dần bộc lộ ra rất nhiều thiếu sót, đã bị đào thải khỏi những tuyến giao thông trọng yếu.
Hiện tại, các thành thị lớn trong Liên Bang đều chuyển sang dùng loại “tàu tinh quỹ siêu cao tốc kiểu mới”, chỉ một ít thành thị thứ cấp, nhà xưởng quặng mỏ mới còn dùng "Lôi Quang 3".
Nơi mà Lý Diệu muốn đến là cảng Đông Âu ở duyên hải, thật ra từ "Bắc Ninh thị" đến "cảng Đông Âu" cũng có tàu tốc hành.
Đó chính là “đoàn tàu tinh quỹ siêu cao tốc kiểu mới”, vận tốc cao nhất có thể đột phá tốc độ âm thanh, hơn nữa vỏ ngoài bóng loáng như kính, lại có hệ thống phù trận cảnh báo cực kỳ linh mẫn, dù phù trận nhỏ bé nơi sàn xe bị hư hao cũng sẽ phát ra cảnh báo tới khoang điều khiển.
"Lôi Quang 3" thì khác, tốc độ chậm chạp, thuận tiện cho Lý Diệu leo lên, phù trận báo cảnh cũng không phải kiểu nối tiếp, mà là song song. Phá hư một bộ phận trong đó đều không bị phát hiện. Quan trọng nhất là, phía dưới đầu tàu "Lôi Quang 3", theo như thiết kế thì sẽ lõm một hố hình số chữ thất, có thể chứa được một người!
Lúc ở Bắc Ninh thị, thông qua quan sát, Lý Diệu phỏng đoán lộ tuyến sẽ sử dụng đoàn tàu kiểu cũ.
Chờ khi đến Thanh Nguyên thị, xác nhận tin tức cụ thể qua Linh Võng ở quán ăn, thế nên hắn mới đi đến thành phố nhỏ vô danh Liễu Hà thị!
"Vèo!"
Khi mấy tên bí kiếm sử leo lên tàu kiểm tra, Lý Diệu như mũi tên, bắn về phía chuyến tàu "Lôi Quang 3" đi cảng Đông Âu, nhanh chóng biến mất dưới đáy đoàn tàu!
Dưới đáy đoàn tàu, từng tòa phù trận phản trọng lực đã kích phát đến cực hạn, giữa phù trận và tinh quỹ, Linh Năng chấn động mãnh liệt khiến cho Lý Diệu đầu váng mắt hoa, không thở nổi.
Hắn cắn răng kiên trì, như thạch sùng du tẩu, len lỏi giữa khe hở phù trận phản trọng lực phù trận, tiêu tốn thời gian hai phút, bò tới dưới đầu tàu!
Còn một phút nữa đoàn tàu sẽ di chuyển. Đến lúc đó, ngoại trừ phù trận phản trọng lực ra, phù trận động lực và Linh Năng hộ thuẫn đều mở ra, tuyệt đối sẽ chấn hắn rớt xuống.
Hai con ngươi Lý Diệu tán phát ra lưu quang màu vàng nhạt, quét từng chi tiết phía dưới đầu tàu "Lôi Quang 3" vào trong não vực, lập tức xác định ra phương án cải tạo.
Hắn ra tay như điện, không chút do dự chặt đứt kết nối giữa phù trận động lực và phù trận chuyển hướng. Chỉ dùng ba giây đồng hồ liền điều chỉnh ra một phương thức kết nối hoàn toàn mới. Hơn nữa còn tự thiết kế đơn nguyên pháp bảo ổn định, tạo ra một không gian an toàn nho nhỏ cho mình mà không ảnh hưởng đến tính năng của đoàn tàu.
Không gian này nối liền cùng lõm hình chữ thất, vừa khéo dung nạp được một người ẩn núp bên trong!
Lý Diệu nín hơi chờ đợi ba giây, xác định lần ra tay nhẹ nhàng như lông vũ vừa rồi của mình không xúc động tới phù trận cảnh báo, cũng không tạo thành ảnh hưởng đối với các hạng tham số tính năng trong khoang điều khiển.
Khi đó hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi, thu súc cơ bắp, các đốt ngón tay và xương cốt tới cực hạn, rúc vào trong không gian nho nhỏ, như một con báo đen ẩn núp trong bụi cỏ.
Lực lượng toàn thân tập trung hết vào bốn ngón tay và hai ngón chân cái, cắm sâu vào thành tàu.
Lý Diệu dùng một tư thế cực kỳ mất tự nhiên cố định mình dưới đáy đoàn tàu, im lìm không nhúc nhích.
"Phù "
Hắn mới vừa cố định xong, đoàn tàu tinh quỹ lập tức phát ra một hồi rít gào, chậm rãi khởi động.
Động lực phù trận tản mát ra từng vòng sáng, phảng phất bảy tám mặt trời nhỏ rủ xuống trước mắt hắn, phù trận tản nhiệt kiểu cũ không mấy hiệu quả, nhiệt năng dật tán cực cao, ánh sáng và hơi nóng giống như nham tương phun lên mặt hắn, hun hắn thành than đen!
Lấy thực lực “Cứu Cực Kim Đan” của Lý Diệu đương nhiên có thể kích phát Linh Năng hộ thuẫn để ngăn cản.
Nhưng kết quả của việc kích phát lượng lớn Linh Năng là sẽ làm nhiễu động lực phù trận vận chuyển, khiến cho tham số tính năng trên màn hình khoang điều khiển biến động, dẫn tới lái tàu và trưởng tàu kiểm tra, thậm chí có khả năng bị Tu Chân giả tồn tại trên tàu cảm giác được.
Cho nên, hắn đành phải nheo mắt lại, dùng lớp áo cách nhiệt mỏng manh và thân thể qua huấn luyện để ngăn cản!
Tùy theo tốc độ càng lúc càng nhanh, phù trận động lực đi vào ổn định, rốt cục ánh sáng và nhiệt độ không còn khó chịu như trước.
Nhưng từng đạo cuồng phong gào thét mà đến lại như đao thép cạo xương hung hăng đâm vào gầm xe!
Cuồng phong quét tới, làn da Lý Diệu bị đông lạnh thành màu tái nhợt.
Hắn phảng phất biến thành một khối chì, dung làm một thể với đoàn tàu tinh quỹ.
Bằng cách này, Lý Diệu qua mặt được lưới sưu tra của Quá Xuân Phong, triệt để biến mất dưới mí mắt Bí Kiếm Cục!
Thiên Đô thị, Bí Kiếm Cục, phòng Trảm Yêu, trung tâm chỉ huy.
"Lão đại, có phát hiện trọng đại!"
Từng lỗ chân lông trên mặt Văn Tử như sáng bừng lên, hưng phấn thông báo.
Bọn họ làm theo chỉ thị của Quá Xuân Phong, cẩn thận sàng lọc hành khách từ Thiên Đô đi Bắc Ninh trong mấy ngày gần đây, danh sách lên tới chừng mấy ngàn người.
Chẳng qua số chỉ dừng ở Bắc Ninh thị một hai ngày sau đó quay về Thiên Đô thị thì không nhiều, gần gần khoảng bảy tám mươi người.
Bọn họ tập trung theo dõi hướng đi của bảy tám mươi hành khách này ở Bắc Ninh thị, đặc biệt là nhất cử nhất động lúc ở cửa ra, thông qua hình ảnh giám sát phân tích một lần, cuối cùng tập trung vào ba người!
Khi ba thị dân Thiên Đô kia rời khỏi đoàn tàu, đều có một người thần bí tiếp xúc gần với bọn họ!
Người thần bí này hết sức cẩn thận, chưa từng xuất hiện chính diện trong hình ảnh giám sát, hơn nữa mỗi lần xuất hiện đều thay đổi một bộ trang phục mới, tư thế đi đường cũng không giống nhau.
Nếu không phải có chỉ thị của Quá Xuân Phong, tuyệt đối không khả năng bắt được người này nhanh như vậy trong biển người mênh mông!
"Rất tốt!"
Quá Xuân Phong thở phào nhẹ nhỏm, kéo qua một góc chăn lông, lau vội mồ hôi trên trán, cười nói: "Vậy là chúng ta đã nắm giữ được ba thân phận giả mới nhất của Lý Diệu, chờ hắn đi đến Thiên Đô thành phố, nhất định sẽ sử dụng một trong ba thân phận giả này!"
"Giờ liên hệ với ba thị dân kia, xác định phương vị hành trình của họ trong mấy ngày sắp tới, tốt nhất thiết lập ba khu vực an toàn, để bọn hắn tạm thời hoạt động trong những ngày gần đây!"
"Sau đó, thông báo trung tâm giám sát số liệu Tinh Nhãn Thiên Đô thị, lấy bộ mặt ba thị dân này làm trọng điểm quan sát, mỗi cách nửa phút lại tô quét toàn thành phố một lần!"
"Như vậy, chỉ cần Tinh Nhãn giám sát phát hiện thấy một trong ba thị dân xuất hiện ngoài khu vực an toàn, hoặc cùng lúc xuất hiện ở hai khu vực khác nhau, vậy thì có vấn đề rồi!"
Quá Xuân Phong quay người nhìn từng khu vực thủ đô hiển thị trên màn hình, nhếch môi cười lạnh.
Tính đến trước mắt, hắn vẫn chưa đoán ra thủ đoạn lẻn vào của Lý Diệu.
Nhưng thế thì đã sao?
Sáu thân phận giả đã bị phát hiện, dù Lý Diệu có thể vô thanh vô tức lẻn vào, nhất định cũng sẽ chui đầu vào lưới!
Phía đông Liên Bang, cảng Đông Âu, mưa phùn lất phất.
Cách "lễ tưởng niệm 100 ngày" còn hai ngày.
Cách Thiên Đô thị một ngàn hai trăm hai mươi km.
Đây là một cảng cá không lớn, nổi tiếng với hải sản hiếm lạ cổ quái và đảo nhỏ phong cảnh mê người, hàng năm vào tháng 4 tháng 5, mùa "cá Long Kim Tầm" đẻ trứng, du khách đến đây nghỉ ngơi, thưởng thức trứng cá Long Kim Tầm nhiều không kể xiết.
Giờ đã là đầu thu, trên biển sóng rất lớn, du khách cũng không nhiều, chỉ có vài tốp thuyền đánh cá dạo quanh ven biển.
Không ít ngư dân cải tạo nơi ở thậm chí thuyền đánh cá báo hỏng thành nhà hàng, hoàn cảnh khá là đơn sơ, nhưng nguyên liệu nấu nướng tuyệt đối tươi sống, hải sản rực rỡ muôn màu, ở không ít thành phố lớn trong nội lục đều rất khó có cơ hội thưởng thức.
Lý Diệu ngồi trên một chiếc thuyền như vậy, tận hưởng sò biển béo ngậy và một loại ốc biển không rõ tên.
Hắn thoải mái dựa bên mạn thuyền, một bên mút lấy ngón tay dính đầy nước tương, một bên trò chuyện tán gẫu cùng bà chữ.
"Tôm Trúc Tiết lớn cỡ bàn tay? Chỗ này của bọn tôi không có! Còn “Bạch Hải phái”! Ừ! Chiếc thuyền lớn nhất bên kia chính là Bạch Hải phái, bọn họ hợp tác cùng mấy nhà khách sạn lớn ở Thiên Đô thị, mỗi sáng sớm đều thu mua hải sản tươi sống nhất, đông lạnh sau đó chuyển thẳng tới Thiên Đô thị! Hải sản đánh bắt vào bốn năm giờ sáng, giữa trưa đã có thể đặt trên bàn khách sạn Thiên Đô thị!"
Lý Diệu gọi một bàn hải sản xa hoa, ra tay cũng phóng khoáng khiến cho bà chủ mặt mày hớn hở, thiếu mỗi nước kể tỉ mỉ ba đời Bạch Hải phái cho hắn biết.
Lý Diệu quơ quơ cánh tay, tỏ ý tinh não trên người mình bị vào nước lúc dạo chơi trên biển, hỏi xem có thể mượn tinh não của bà chủ dùng một lát được không.
Bà chủ tất nhiên là đáp ứng.
Lý Diệu dùng tinh não trong nhà ngư dân, lần nữa kiểm tra hết thảy tin tức về Bạch Hải phái, kể cả "kỹ thuật đông lạnh hải sản" mà bọn hắn sử dụng rốt cục liên quan đến loại pháp bảo nào.
Lần đánh bắt hải sản tiếp theo là rạng sáng ngày mai, hắn còn nguyên một đêm để chuẩn bị pháp bảo mà mình sẽ sử dụng ở Thiên Đô thị.
"Bà chủ, không biết ở chỗ các ngươi có cửa hàng pháp bảo chuyên môn phục vụ Quỷ Tu không?"
Lý Diệu mỉm cười hỏi.