Chương 1086: Súng Bắn Tỉa!
Chương 1086: Súng Bắn Tỉa!Chương 1086: Súng Bắn Tỉa!
Chủ tịch quốc hội Giang Hải Lưu giãy dụa trong liệt diễm, đồng thời với đó, sóng xung kích xen lẫn ngàn vạn đạo cốt nhận sắc bén, giống như phong bạo quét ngang hết thảy!
Đứng ở sau lưng chủ tịch quốc hội Giang Hải Lưu là thiết soái Chu Hoành Đao, cục trưởng Bí Kiếm cục Lữ Túy và các quan lớn chính phủ.
Ngoại trừ thiết soái Chu Hoành Đao, tuyệt đại bộ phận đều là quan văn.
Tuy đều là tu sĩ cao giai, cũng có một ít là Kim Đan và Nguyên Anh, nhưng tương tự như chủ tịch quốc hội Giang Hải Lưu, đều là loại hình quản lý và nghiên cứu, năng lực tự bảo vệ tương đối kém!
Thời khắc mấu chốt, thiết soái Chu Hoành Đao thể hiện ra tố chất vô cùng cao minh của một lão tướng thân kinh sa trường, tích tắc khi sóng xung kích vừa mới bành trướng, trước mặt hắn lập tức triển hiện ra mấy trăm lớp bọc thép siêu cứng hình lục lăng, kết hợp cùng Linh Năng hộ thuẫn hùng hậu tạo thành một bức trường thành bằng sắt thép, vững vàng ngăn cản lại sóng xung kích!
Oanh!
Sóng xung kích hung hăng va cham cùng Linh Năng hộ thuẫn của Chu Hoành Đao, phát ra tiếng nổ mạnh thứ hai, Chu Hoành Đao cũng bị ném bay ra xa.
70% khí quan trên người hắn đều là Linh Giới Nghĩa Thể, không cách nào chống đỡ va chạm mạnh đến vậy, người còn đang bay giữa không trung thì đã vỡ thành từng mảnh vụn!
May mắn, nhờ thiết soái Chu Hoành Đao quên mình ngăn cản, sóng xung kích và mảnh vỡ tạc đạn bị hóa giải hơn phân nửa, cục trưởng Lữ Túy và đám quan viên phía sau hắn không bị tổn thương gì quá lớn!
Mãi tới giờ khắc này, vệ sĩ bên người bọn hắn mới kịp có phản ứng, nhao nhao ào tới, mở ra vô số pháp bảo phòng ngực, che chắn kín không kẽ hở, chủ tịch quốc hội toàn thân là máu, sống chết không rõ cũng được mấy tên vệ sĩ vây quanh!
Cảnh này, thông qua Tinh Nhãn của hơn một ngàn đơn vị truyền thông, truyền tống vào mắt toàn bộ trên chục tỷ công dân Liên Bang.
Một giây đó, có lẽ là một giây yên tĩnh nhất trên Thiên Nguyên tinh từ khi Tinh Diệu Liên Bang ra đời.
Ngay cả Lý Diệu cũng chấn kinh.
Trước khi tư duy kịp khôi phục, hắn thân là chuyên gia tạc đạn, bằng bản năng đã từ độ sáng quang diễm và hình thái mảnh vỡ khối tạc đạn Tinh Thạch kia phân tích ra đẳng cấp của nó!
Là một khối, không, có lẽ là vài khối Yêu Đan và tinh thủy phẩm chất cao nhất dung hợp lại, luyện chế thành tạc đạn hỗn hợp siêu cấp!
Từ sắc thái biến ảo của quang diễm và mức độ nổ bung thì thấy, ít nhất nó được chọn dùng hơn 130 loại phù trận huyền ảo phức tạp để kích nổ, khiến cho lực phá hoại của toàn bộ Yêu Đan và tinh tủy tập trung hết vào một điểm!
Đừng nói chủ tịch quốc hội Giang Hải Lưu chỉ là một tu sĩ Nguyên Anh loại quản lý, dù là tu sĩ Nguyên Anh loại chiến đấu, trong tình thế bất ngờ không đề phòng cũng có thể bị trọng thương!
Người luyện chế khối tạc đạn Tinh Thạch này tuyệt đối là cao thủ trong cao thủ, hơn nữa, không khả năng luyện chế ra được trong xưởng nhỏ thủ công, mà cần một trung tâm luyện chế pháp bảo khổng lồ mới có thể luyện chế ra thứ khủng bố đến vậy!
Đây, mới chỉ là khối tạc đạn đầu tiên.
Oanh! Oanh! Oanh! Oanh!
Nửa giây sau khi tạc đạn Tinh Thạch đầu tiên phát nổ, khi tất cả mọi người còn chưa kịp hồi thần từ trong khiếp sợ cực độ, bốn phía quảng trường lại có bốn khối tạc đạn Tinh Thạch nổ tung.
Lúc này không chỉ quan viên chính phủ và Tu Chân giả có liên quan, mà cả thị dân bình thường tham gia lễ tưởng niệm cũng bị thương!
Nhất thời, quảng trường Liên Bang bị khói mù cuồn cuộn bao phủ, chiến kỳ Cửu Tinh Thăng Long vốn đang tung bay cao cao giữa không trung cũng bị hun cháy.
Mấy trăm vạn dân chúng đại loạn!
Tiếng la khóc, tiếng thét chói tai, tiếng rên rỉ!
Cố gắng thoát thân, chen lấn xô đẩy, chà đạp lên nhau!
Cảm giác khủng hoảng lan tràn như sóng xung kích mà tạc đạn Tinh Thạch bộc phát. Điên cuồng khuếch tán, cuộn lên cơn sóng sợ hãi cực độ!
Đồng tử Lý Diệu co rút lại thành hai cây kim sáng chói, cả người như rơi vào trong hầm mộ hàn băng. Nhưng đến cả thời gian để chửi bới đều không có, tâm tư điện chuyển, toàn thân xổm xuống, lấy đà bay lên Liệu Nguyên hào!
Đây là một bẫy rập!
Chuyện tới nước này, nói gì cũng đều vô dụng, cách duy nhất để phá bẫy chính là liều lĩnh đột phá lớp lớp vòng vây, bay đến trên Liệu Nguyên hào.
Muốn bắt. Cũng phải bị bắt bởi tu sĩ Phi Tinh, như vậy mới có cơ hội giải thích hết thảy!
Nhưng mà…
Vừa mới chuẩn bị nhảy lên. Trái tim hắn đột nhiên như bị người hung hăng móc ra bóp một cái, đau điếng người.
Đây là báo hiệu nguy hiểm ở mức cao nhất!
Có súng bắn tỉa!
Đang nhắm vào trái tim hắn!
Đã nổ súng!
Tuyệt đối là cao thủ siêu nhất lưu, thậm chí có thể nói là “Thương Thần”, đẳng cấp khả năng đạt đến Nguyên Anh, năng lực thao túng viên đạn tuyệt đối xuất thần nhập hóa!
Lý Diệu nghe không được tiếng rít của viên đạn, nhìn không ra vầng sáng do viên đạn ma sát với không khí tạo ra, cũng không cách nào dự đoán đường đạn, thậm chí đến cả tay bắn tỉa núp ở chỗ nào cũng không biết.
Điều duy nhất hắn có thể cảm giác được chính là khí tức tử vong đang hung hăng đâm tới trái tim mình!
Lý Diệu tránh né theo bản năng.
Nhưng bên cạnh hắn toàn là thị dân vô tội đang kinh hoảng, phía sau hắn còn có một người mẹ bất lực tay ôm cứng hai đứa con gái!
Nếu né tránh, viên đạn tuyệt đối sẽ xé rách thân thể mấy chục người bình thường kia!
Lý Diệu điên cuồng hét lên một tiếng, trong Càn Khôn Giới lập tức tóe bắn ra một đoàn ngưng giao và vài tấm khiên chắn, đồng thời hắn cũng kích phát Linh Năng hộ thuẫn đến cực hạn!
"Bá!"
Ngưng giao bị xuyên thủng, khiên chắn văng tung tóe, một đạo lưu quang màu đỏ tươi hiện thân, dễ dàng đột phá Linh Năng hộ thuẫn của Lý Diệu, hung hăng đâm vào lồng ngực hắn!
Trong lúc vội vàng, Lý Diệu chỉ kịp lại lấy ra một khối “Hạo Kim Thạch” cứng rắn che chắn nơi ngực.
Viên đạn khảm sâu vào Hạo Kim Thạch, lực xung kích không giảm chút nào, như một trọng quyền nặng nề oanh lên ngực Lý Diệu, đánh gãy xương ngực hắn, xương gãy đâm vào trái tim!
Hai mắt Lý Diệu đỏ rực như máu, bờ môi phát tím, rốt cục đã xác định, đối phương căn bản không có ý định bắt hắn, mà là muốn giết hắn!
Hơn nữa, đây là xạ thủ siêu cấp, lại có thêm một thanh súng ngắm có thể xưng là "chí bảo", nấp ở trong một cao ốc nào đó, từ trên cao nhìn xuống, triển khai đánh lén!
Huyền Cốt chiến giáp hình thái Huyết Yêu cái gì cũng tốt, chỉ có khuyết điểm lớn nhất là thời gian trang bị quá dài!
Chờ khi hắn lấy ra Huyền Cốt chiến giáp từ trong Càn Khôn Giới, lại kích hoạt tế bào cường hóa bên ngoài, thì sớm đã bị tay súng bắn tỉa thần bí kia đánh lén hơn 100 lần!
Lý Diệu cắn chặt răng, tự hỏi có nên mạo hiểm gánh chịu vài phát đạn, triệu hồi Hắc Dực kiếm, cường hành bay lên Liệu Nguyên hào?
Đúng lúc này
"Ông" một tiếng, chung quanh Liệu Nguyên hào trên bầu trời chợt lấp lánh một tầng hào quang rực rỡ, như là hơn vạn kiếm quang sáng chói cấp tốc xoay tròn quanh bốn phía chiến hạm.
Lý Diệu ngây dại, trong lòng chửi ầm lên.
Liệu Nguyên hào khởi động đại trận phòng ngự tự động cấp bậc cao nhất.
Công dụng của loại đại trận phòng ngự này chính là để phòng ngừa địch nhân lẻn vào chiến hạm trong lúc kích chiến.
Hiện tại, bất cứ ai dám cả gan tới gần Liệu Nguyên hào đều sẽ bị hơn vạn đạo kiếm quang đâm xuyên không chút lưu tình.
Vì cái gì!
Tại sao Liệu Nguyên hào phải khởi động đại trận phòng ngự cấp bậc cao nhất? Làm thế chẳng phải bằng với nói rõ không muốn cho bất luận kẻ nào tới gần ư?
Lý Diệu nghĩ mãi mà không thông.
Nhưng tình thế không cho hắn thời gian rảnh rỗi để nghĩ tiếp.
Quá Xuân Phong suất lĩnh mấy trăm tên Bí Kiếm sứ xông tới. Trong khi tay súng bắn tỉa đẳng cấp “Thương Thần” ẩn núp trong cao ốc vẫn chưa tìm được.
Tín hiệu tử vong vẫn như giòi trong xương, hung hăng kích thích trái tim và mi tâm Lý Diệu!
Lý Diệu ngăn cản được lần đánh lén đầu tiên, đại giá là xương ngực bị gãy, trái tim bị tổn thương, vận chuyển Linh Năng bị trì trệ.
Hắn còn có thể ngăn cản được lần đánh lén thứ hai ư?
Lý Diệu không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể đột phá vòng bây trước khi lưới Bí Kiếm sứ triệt để trùm tới!
Hắn như là kim thiền thoát xác, chui ra từ trong Linh Giới Nghĩa Thể đã bị phá thành mảnh nhỏ, nằm rạp trên đất, như là một con cá chạch trơn trượt len lỏi giữa biển người!
Trước khi chạy trốn, hắn còn làm một chuyện.
Ném lại hiện trường chiếc đèn xạ quang còn chưa kịp kích phát.
Ở cách Lý Diệu vài trăm mét.
"Ai nổ súng? Ai hạ lệnh nổ súng!"
Quá Xuân Phong giận điên lên: "Nhiều quần chúng vô tội thế này, các ngươi muốn bọn họ bồi táng cùng Lý Diệu à?"
"Vị trí số 1 nổ súng!"
"Vị trí số 2 còn đang chờ lệnh!"
"Vị trí số 3 còn đang chờ lệnh, đã mất đi tung tích mục tiêu!"
"Lão đại, không phải là người của chúng ta. Còn có tay súng bắn tỉa khác!"
Báo cáo của thuộc hạ khiến đồng tử Quá Xuân Phong cũng co rụt lại thành kim nhọn lạnh như băng.
Hắn còn chưa kịp có phản ứng thì đã cảm thấy một trận kình phong đập vào mặt!
Trong tần số truyền tin truyền đến từng hồi kinh hô, mấy tên Bí Kiếm sử ở gần Lý Diệu nhất đồng loạt bị đánh lén!
Giải quyết những tay súng bắn tỉa này mất ba giây đồng hồ, mà ba giây đồng hồ đó, cộng với hiện trường hỗn loạn, đầy đủ cho mục tiêu trốn mất tăm, biến mất hoàn toàn khỏi tầm nhìn.
"Lão đại. Làm sao bây giờ!"
Tất cả Bí Kiếm sứ đều hoảng hốt, nhao nhao xin ý kiến.
Quá Xuân Phong trầm mặc vài giây, cảnh tượng bốn phía đã triệt để thất khống. Mỗi giây lại có vô số thị dân bị chen lấn chà đạp trong hỗn loạn.
Quá Xuân Phong tay mắt lanh lẹ, từ dưới chân đám đông xô đẩy lôi ra một lão giả hấp hối. Không chút do dự, theo trong kẽ răng hung hăng bật ra hai chữ: "Cứu người!"
Ánh mắt hắn lại xuyên qua người sóng, nhìn chằm chằm về phía Lý Diệu đứng lúc nãy.
Hắn cảm giác được, ở đó hình như có thứ gì.
Quá Xuân Phong ngược dòng sóng người, gian nan đi tới, hút vật kia vào lòng bàn tay.
Hắn là quái vật có được tứ tầng thiên phú tu luyện, vừa là chiến sĩ ưu tú, cũng là quản lý đại tài, đồng thời cũng là học giả và chuyên gia pháp bảo cao minh.
Thần niệm xâm nhập vào trong đèn xạ quang, thoáng quét qua, lập tức hiểu được kết cấu và công dụng của pháp bảo này.
"Ta là Lý Diệu, ta vẫn còn sống!"
Quá Xuân Phong hoang mang tròn mắt nhìn, tám chữ này là có ý gì?
Hắn ngước đầu lên, ánh mắt lần nữa mê mang, nhìn cao ốc quanh bốn phương tám hướng phảng phất hợp thành một tòa mê cung kín không kẽ hở, còn hắn và Lý Diệu, có lẽ có thêm vài người nữa, đều bị khóa cứng bên trong!
Trường hỗn loạn này thẳng đến giữa trưa mới dẹp yên.
Trước khi hỗn loạn dẹp yên, toàn bộ Tu Chân giả đều vùi đầu vào cứu người bị nạn, căn bản không rảnh chú ý điều gì khác.
Tính đến một giờ chiều, qua kết quả thống kê sơ bộ, trong hỗn loạn, số thị dân thương vong vượt quá bảy ngàn, ngoài ra còn có vô số người mất tích, số thương vong cuối cùng nhất định vượt qua một vạn.
Một trăm ngày trước, sự kiện thú triều đột kích xảy ra vào đêm khuya, lại ngưng nửa chừng nên chỉ gây ra thương vong cho hơn bốn nghìn dân chúng.
Còn lần này, trong lễ tưởng niệm những người gặp nạn lại gây ra thương vong thảm trọng gấp đôi ba lần.
Một trăm ngày trước, Tinh Diệu Liên Bang vừa bị hung hăng tát một bạt tai, ứ sưng chưa tiêu tán. Một trăm ngày sau, lại bị một cái tát càng giòn, tiếng càng to, càng đau đớn, đánh sạch tất cả tôn nghiêm, kiêu ngạo và vinh dự của Liên Bang!