Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1146 - Chương 1113: Đao Mang Như Vậy!

Chương 1113: Đao mang như vậy! Chương 1113: Đao mang như vậy!Chương 1113: Đao mang như vậy!

"Oanh oanh oanh oanh rầm rầm rầm!"

Mấy trăm đoàn sóng xung kích rực rỡ xuất hiện trên bề mặt Huyền Cốt chiến giáp, không ngừng bành trướng giống như u ác tính, lực lượng mang tính hủy diệt đẩy lùi Lý Diệu ra vài trăm mét.

Minh Hà cự pháo oanh ra cột sáng chói lòa, nhẹ nhàng xé rách pháp trận phòng ngự của căn cứ dưới đáy biển, xỏ xuyên qua trung tâm cơ địa.

Đó là vị trí xưởng chế thuốc và phòng vô trùng Lý Diệu tổng hợp phân tích ra được thông qua quan sát từ Kiêu Long hào.

Lập tức, nơi trung tâm căn cứ cuộn lên một tràng tiếng nổ lớn kinh thiên động địa, bốn phía vang lên tiếng cảnh báo thê lương, nước biển điên cuồng tuôn vào, căn cứ chìm trong hỗn loạn!

Phòng vô trùng dùng để tra khảo U Tuyền Lão Tổ lúc trước bị Minh Hà cự pháo quét ngang, Tu Chân giả bên trong vội không kịp phòng, tất cả đều bị sóng xung kích hất tung, thê thảm vô cùng!

Kiêu Long hào một mực lẳng lặng ẩn núp trong góc phòng vô trùng, đối với hướng đi của Ngọc Tinh Điệp sớm đã rõ ràng, thừa cơ thả ra bốn năm viên đạn sương mù cỡ nhỏ, khiến cho phòng vô trùng vốn đã hỗn loạn càng thêm chướng khí mù mịt.

Mũi khoan kích phát đến cực hạn, Kiêu Long hào hóa thành một đạo lưu quang, hung hăng xuyên qua siêu cấp tinh não dùng để phân tích não vực U Tuyền Lão Tổ!

Sâu trong siêu cấp tinh não, nơi tồn trữ Ngọc Tinh Điệp!

"Bá!"

Kiêu Long hào vươn ra hai móng vuốt thép dài, cố định Ngọc Tinh Điệp, lôi nó ra từ trong phù trận!

Nó vốn còn định lấy đi cụm tinh phiến trung tâm trong siêu cấp tinh não, nhưng cùng thời điểm, phía trên cơ địa, Lý Diệu đã cảm giác được đạo kiếm mang thứ hai lướt đến trước mặt!

Thực lực đạt đến trình độ như Đệ Ngũ Kiếm, dù Lý Diệu là Cứu Cực Kim Đan cũng rất khó nhìn rõ quá trình xuất chiêu của đối phương.

Lúc hắn cảm ứng được kiếm ý đánh úp tới, kiếm quang đã tiếp cận trước mặt hơn 10m!

Trận chiến này khác với trận chiến đối đầu "Tử quang" Diệp Trường Không.

Trận chiến ấy sớm được bày mưu tính kế từ trước, song phương ngoài tiêu hao lượng lớn tinh khí thần và lực tính toán vào quyết đấu, thì còn dùng mưu.

Lý Diệu sớm nắm được tiên cơ, có thể nói là không đánh mà thắng, giải quyết được Diệp Trường Không.

Còn trận chiến này lại ở thế bất đắc dĩ, vội không kịp phòng, song phương đều chưa hề chuẩn bị!

Lý Diệu gầm nhẹ một tiếng, Huyết Nguyệt Truy Long đao nhuộm nước biển trong phương viên trăm mét thành màu đỏ thẫm, nước biển đỏ thẫm cuốn lấy đao mang, phảng phất như một cây trường tiên dài, nghênh đón kiếm ý!

Kiếm ý, đối đầu với đao mang!

Oanh!

Đao kiếm giao kích phóng thích ra lực lượng cuồng bạo, biến toàn bộ nước biển xung quanh thành khí, thể tích nước biển bành trướng mấy chục lần, dẫn phát nổ tung ầm vang.

Giống như là 100 khối tạc đạn đồng loạt nổ tung, hình thành một đạo bình chướng, tạm thời ngăn cách giữa Lý Diệu và Đệ Ngũ Kiếm!

Đây là mục đích của Lý Diệu.

Vì đạt được mục đích này, hắn thậm chí phân tán ra một phần đao mang trên Huyết Nguyệt Truy Long Đao tí, khiến một phần mười uy năng của đạo kiếm ý kia thẩm thấu qua, lao thẳng tới ngực hắn.

Hắn bị kiếm quang quỷ dị quấy nhiễu, trong vài giây không cách nào kết thành Linh Năng hộ thuẫn, toàn bộ uy năng kiếm ý được ngăn đỡ bằng Huyền Cốt chiến giáp và thân thể máu thịt.

"Bá!"

Giáp ngực bên phải Huyền Cốt chiến giáp lập tức xuất hiện một đạo vết nứt cực lớn, có thể thấy được rõ ràng máu thịt và xương cốt bên trong!

Lục phủ ngũ tạng giống như bị mấy trăm tiểu kiếm không ngừng xé rách, quấn lấy, thống khổ dị thường.

Lý Diệu đến cả thời gian để kêu rên đều không có, quay người bỏ chạy, vừa chạy vừa kích phát tạc đạn Tinh Thạch vừa nãy gắn trên lớp vỏ ngoài cơ địa!

Với cuồng nhân tạc đạn như hắn, nếu đã phát hiện trụ sở bí mật của kẻ địch, không trộm gắn 170-180 khối tạc đạn Tinh Thạch thì sao xứng với danh hiệu cuồng nhân tạc đạn?

Hỏa cầu và ánh sáng không ngừng bùng lên ngoài lớp vỏ cơ địa dưới đáy biển, tạo thành quang mang sáng bừng chói mắt.

Dù cho cơ địa dưới đáy biển có được phù trận phòng ngự cấp bậc cao nhất, những tạc đạn Tinh Thạch này lại quá phận tán, không khả năng triệt để hủy diệt cơ địa, nhưng cũng đủ khiến người trong cơ địa luống cuống tay chân một phen, giảm bớt phần nào áp lực cho hắn.

Đồng thời

Hưu!

Kiêu Long hào mang theo Ngọc Tinh Điệp chứa ký ức U Tuyền Lão Tổ thành công thoát ra ngoài cơ địa, bay nhanh về phía Lý Diệu.

Đệ Ngũ Kiếm tung ra kiếm thứ ba.

Người này vẫn ẩn núp sâu trong nước biển, chưa đối mặt trực diện cùng Lý Diệu, nhưng đã nhạy cảm phát giác ra sự tồn tại của Kiêu Long hào, cũng phỏng đoán đạo lưu quang xông ra từ cơ địa này tuyệt không tầm thường.

Đạo kiếm ý thứ ba nhắm thẳng tới Kiêu Long hào!

Trong não vực Lý Diệu, hệ thống báo động của Kiêu Long hào phát ra tiếng rít gào.

Nếu bị kiếm ý này bổ trúng, xác suất hư hao của Kiêu Long hào lên tới 55% trở lên, mất đi đại bộ phận năng lực hành động!

Lý Diệu hừ lạnh một tiếng, cánh tay phải lập tức vung lên, bảy đạo huyền quang gào thét mà ra, hội tụ thành một mũi khoan huyền quang xoay tròn, tùy theo tốc độ càng lúc càng nhanh, mũi khoan trình hiện ra hình thái cự long!

Đệ Ngũ Kiếm có lẽ có thể bổ trúng Kiêu Long hào.

Nhưng mũi điện quang Độc Long Toản này tuyệt đối cũng sẽ xuyên thủng ngực hắn.

Mà sau khi hắn trọng thương, trong cơ địa tuyệt đối không còn ai có thể ngăn cản Lý Diệu lấy đi Ngọc Tinh Điệp!

Quả nhiên, Đệ Ngũ Kiếm cũng ý thức được điều này, đạo kiếm ý thứ ba và khí tức hắn lập tức tan biến, phảng phất hòa vào với biển cả.

Lý Diệu không chút do dự, quay người ngoi lên mặt biển, tốc độ gia tăng đến cực hạn, nửa đường hội hợp cùng Kiêu Long hào, nhét Ngọc Tinh Điệp vào trong Càn Khôn Giới!

Tốc độ hắn cực nhanh, đối phương lại vừa mới chém giết cùng Hải Ma chín đầu, sức cùng lực kiệt. Trong khi tu sĩ Kết Đan căn bản đuổi không kịp, còn Tinh Từ Pháo oanh ra từ chiến hạm Tinh Thạch cũng chỉ là từng đạo pháo hoa nổ bung sau lưng hắn.

Thoáng chốc, hắn đã lướt đi mấy chục hải lý!

Nhưng mà, tâm tình hắn càng lúc càng trầm thấp, giống như rơi vào trong “vực Đoạn Mạch” sâu không thấy đáy !

Quá bình tĩnh, hải vực này thật sự quá bình tĩnh, không có mạch nước ngầm, không có bầy cá, đến cả chút chấn động nhỏ yếu đều không có, phảng phất khắp biển lớn đều bị đống kết!

Nháy mắt!

Từ bốn phương tám hướng lấp lóe ra mấy trăm đạo thủy nhận vô ảnh vô hình, giống như cánh ve trong suốt ngâm trong nước biển, hoàn toàn nhìn không ra, hình thành sát trận chí mạng, hung hăng xoắn tới Lý Diệu!

Trình độ khống chế kiếm ý của Đệ Ngũ Kiếm đã đạt tới mức xuất thần nhập hóa, mấy trăm đạo thủy nhận do nước biển đè ép lại dưới áp suất cao, thể tích co rút gấp mấy trăm lần, lại vẫn giữ được tính mềm mại và bền dẻo của chất lỏng, đồng thời hấp thu tinh hoa hải lưu, dùng góc độ không thể tưởng tượng tấn công chỗ hiểm trên thân Lý Diệu!

Đây là một bẫy rập không cách nào tránh né.

Cách duy nhất để trốn tránh là lùi ra sau.

Nhưng sau lưng Lý Diệu chính là Đệ Ngũ Kiếm và mấy trăm tên chiến sĩ hung hãn không sợ chết của tổ chức người yêu nước.

Bọn hắn bị lý tưởng cuồng nhiệt tẩy não, dù thực lực kém xa Lý Diệu cũng có thể tạo thành phiền toái tương đối lớn.

Thế nên, Lý Diệu đành phải cắm đầu tiến tới!

"Bá!"

Ngay cả Hắc Dực kiếm tựa hồ cũng thúc đẩy Kiếm Hồn tới cực hạn, kích phát ra cánh Linh Năng dài đến hơn trăm mét, cánh khép lại, như là bao bánh chẻo, một tầng một tầng bọc kín Lý Diệu, hình thành một quả cầu đen xông vào sát trận!

"Xuy xuy xuy xuy!"

Lý Diệu và Hắc Dực kiếm tâm linh tương thông, có thể cảm giác rõ ràng Hắc Dực kiếm đang đau đớn.

Hắn cắn răng, kiên trì cùng Hắc Dực Kiếm!

Một bộ phận kiếm ý men theo khe hở giữa cánh chim do Hắc Dực kiếm huyễn hóa ra chui vào, nhưng đều bị Lý Diệu ra tay chớp, trùng trùng bóp nát!

Nửa giây, Lý Diệu phá tan sát trận, xông ra mặt biển!

Hắc Dực kiếm đi theo hắn hơn hai mươi năm, trên mình hiện ra hơn mười đạo vết rách xúc mục kinh tâm, nhìn qua, toàn bộ thanh kiếm như do vô số mảnh vỡ ghép lại, có thể sụp đổ bất cứ lúc nào!

Hai mắt Lý Diệu đỏ ngầm, hung hăng trừng xuống đáy biển, sau đó liền nheo mắt quan sát bốn phía.

Trên mặt biển, sóng to gió lớn, gió lốc và sóng thần đang tứ ngược xung quanh, cách đó không xa là một vòi rồng cao đến ngàn mét, hút hàng tỉ tấn nước biển lên chín từng mây!

Lý Diệu hóa thành một đạo lưu quang màu đen, xông vào vòi rồng!

Phía sau hắn, một đạo lưu quang màu ám kim cũng lướt ra từ trong nước biển, hai bên cách nhau chỉ 0.1 giây, cũng vọt vào trong vòi rồng lên tới vài trăm mét này!

Chính là một trong những Nguyên Anh chiến đấu mạnh nhất Liên Bang, Đệ Ngũ Kiếm!

Hắn không ngờ Lý Diệu lại cường hãn đến vậy, trực tiếp xuyên qua sát trận của mình mà không giảm tốc chút nào, giờ phút này thậm chí còn chui vào trong vòi rồng!

"Đạo vòi rồng siêu cấp này đường kính vượt quá 500m, tốc độ gió ở trung tâm có thể lên tới hơn tám trăm km một giờ, chỉ một hơi thở là có thể cuốn người lên tận tầng mây!"

"Muốn chạy trốn nhờ vòi rồng? Không dễ vậy đâu!"

Đệ Ngũ Kiếm không chút suy nghĩ, chui thẳng vào vòi rồng, đạo kiếm ý thứ năm phóng thẳng lên trời, ngưng tụ công lực một đời, tựa hồ ngay cả vòm trời cũng có thể chọc thủng!

Sau đó

Hắn chỉ thấy được một đôi mắt.

Một đôi mắt đỏ ngầu, thiêu đốt hừng hực, một đôi mắt xé rách Tinh Khải!

Chủ nhân đôi mắt đang ở trong gió lốc vận tốc lên tới gần ngàn km, lẳng lặng ẩn núp bên cạnh hắn, thậm chí vị trí còn thấp hơn hắn một chút.

Đệ Ngũ Kiếm kinh hãi thất sắc, hắn làm sao có thể ngờ, Lý Diệu một đường chạy trối chết, tìm được công cụ bỏ chạy tốt như vòi rồng, vậy mà không chạy trốn, ngược lại dùng thần thông "Thiên Cân Trụy", ngưng ở phần đáy vòi rồng, ôm cây đợi thỏ!

Đệ Ngũ Kiếm vội vàng biến chiêu, đạo kiếm ý thứ năm vừa mới phun ra một nửa, chỉ dùng 0.01 giây liền cải đổi hướng, quay sang đánh úp Lý Diệu!

Nhưng đã muộn.

Đối mặt đối thủ đáng sợ như Lý Diệu, cho hắn 0. 01 giây, chẳng khác gì đứng im cho hắn mặc sức đánh đấm.

Huyết Nguyệt Truy Long đao giấu sau lưng kích đãng ra tiếng rít như hung thú Hồng Hoang gào thét, dù là ở sâu trong vòi rồng cuồng bạo cũng đủ trấn áp hết thảy động tĩnh quanh mình.

Một giây đó, hết thảy thiên tai, bao gồm vòi rồng, gió lốc cho đến sóng thần phảng phất đều bị Huyết Nguyệt Truy Long đao thôn phệ, cùng Lý Diệu ngưng tụ thành đao mang thế không thể đỡ!

Trơ mắt nhìn đao mang ập tới trước mặt, trong đầu Đệ Ngũ Kiếm bất chợt nhảy ra một ý niệm.

"Đao mang như vậy, quả thực đến cả Ngân Hà cũng có thể chẻ làm đôi!"
Bình Luận (0)
Comment