Chương 1133: Chân tướng chỉ có một!
Chương 1133: Chân tướng chỉ có một!Chương 1133: Chân tướng chỉ có một!
Lữ Túy giống như dân cờ bạc đặt vào toàn bộ tài sản được ăn cả ngã về không, kết quả thua sạch, trừ uể oải cùng tuyệt vọng toàn bộ tình cảm đều chảy cạn rồi, chỉ còn lại có một thể xác trống rỗng ở đây, như máy móc trả lời vấn đề của Quá Xuân Phong.
Nhưng, ở sau lưng uể oải cùng tuyệt vọng, Lý Diệu mơ hồ cảm giác được một mảng bình tĩnh.
Không phải nản lòng thoái chí, hoàn toàn buông tha cho bình tĩnh.
Mà là bình tĩnh trước bão táp sắp tới, chờ đợi điều gì đó!
“Có vấn đề.”
“Lữ Túy quá bình tĩnh, quá tuyệt vọng, quá uể oải, thân là một Nguyên Anh lão quái, đạo tâm kiên cố đến cực điểm, có dễ dàng bỏ cuộc như vậy sao?”
“Hắn vừa mới gặp thảm bại, trong mắt hắn, liên bang hẳn là không cứu được nữa. Đối mặt kết quả như vậy, hắn ngay cả giãy dụa cũng không giãy dụa một lần? Cứ như vậy khai ra triệt để, hết thảy? Trơ mắt nhìn ‘Tổ Chức Những Người Yêu Nước’ hoàn toàn bị diệt?”
Lý Diệu và Quá Xuân Phong liếc nhau: “Ta muốn gặp hắn.”
Khi hai người bước vào phòng giam, Lữ Túy bị cấm chế khóa chặt đang ở trong góc khoanh chân ngồi, nhìn một tòa phù trận chiếu sáng mờ nhạt trên trần nhà xuất thần.
Trên phù trận chiếu sáng, có mấy con côn trùng bay không ngừng va chạm, phát ra tiếng “Bốp bốp”, vỡ đầu chảy máu, trăm lần chết cũng không hối hận.
Tất cả hứng thú Lữ Túy đều tập trung ở trên thân mấy con côn trùng nhỏ này, nhìn cũng không nhìn Lý Diệu cùng Quá Xuân Phong một lần.
Bây giờ, thời gian lại tới Lữ Túy bên này, Lý Diệu và Quá Xuân Phong không chịu nổi tiêu hao, Quá Xuân Phong nhịn không được hỏi: “Cục trưởng, ngươi đang nhìn cái gì?”
“Ta đang nhìn tương lai.”
Thanh âm Lữ Túy đã trầm thấp lại thong thả, giống như là từ sâu trong đầm lầy nổi lên, mỗi một chữ đều mang theo bùn lầy ‘Tí tách’, “Tương lai trăm năm sau.”
“Mấy chục năm gần đây, Yêu tộc đầu hàng, Nhân tộc lấy được toàn thắng, thực lực liên bang ở trong ngắn hạn nhanh chóng kịch liệt bành trướng, mọi người đều sa vào trong mơ mộng hòa bình và cường thịnh không thể rút ra được. Lý Diệu cùng Quá Xuân Phong, hai người tu chân tự tay thúc đẩy tất cả, trở thành đại anh hùng vạn người chú ý!”
“Yêu tộc giai đoạn đầu khi đầu hàng, giấu đi nanh vuốt, thu liễm khí thế độc ác, ngụy trang thành dê núi thuần khiết cùng la ngựa chăm chỉ, lấy tư thái thấp hèn cùng dịu ngoan nhất, lẫn vào liên bang, gánh vác công việc vất vả cùng dơ bẩn nhất.”
“Ở dưới đôi bên cùng nhau cố gắng, liên bang phát triển không ngừng, tất cả nhìn như đều đang hướng phương hướng tốt đẹp nhất phát triển.”
“Nhưng, ngày vui ngắn chẳng tầy gang.”
“Dần dần, số lượng Yêu tộc nhiều lên, lợi dụng ưu thế năng lực sinh tồn mạnh hơn của mình, Yêu tộc khuếch tán đến các tinh cầu tài nguyên của Thiên Nguyên giới, Phi Tinh giới, thậm chí thế giới càng thêm rộng lớn.”
“Mà Nhân tộc, bởi vì thể chất yếu kém, lại là rất khó thẩm thấu đến Huyết Yêu giới.”
“Kết quả chính là, số lượng Yêu tộc càng ngày càng nhiều, thế giới chiếm cứ càng ngày càng rộng, cũng dần dần leo lên các cương vị quan trọng của liên bang mới.”
“Chiến tranh ngày xưa dần dần bị nhân quên đi, trình độ dung hợp của hai bên càng sâu hơn, tiếng hô yêu cầu các loại quyền lợi của Yêu tộc thì càng cao lên. Vì ổn định liên bang, chống lại đế quốc, làm Yêu tộc chủng tộc yếu thế đạt được các loại ưu đãi trên chính sách, vô số quy củ, đạo đức thậm chí pháp luật thông hành mấy trăm năm, hơn một ngàn năm, mấy vạn năm, đều sẽ bị đóng đinh hai chữ ‘Kỳ thị’ mà đập vỡ, thậm chí ngay cả ‘yêu ma quỷ quái’ lời như vậy, cũng phải lấy ‘Chính trị không chính xác’ làm lý do, bị cấm chế nói ra miệng.”
“Có lẽ, Yêu tộc khi đó, cũng không gọi là Yêu tộc, mà là ‘kẻ thể năng vượt xa người thường’, ‘người liên bang Huyết Yêu duệ’ ?”
“Dù vậy, Yêu tộc vẫn sẽ không thỏa mãn, bọn họ sẽ ở các phương diện được một tấc lại muốn tiến một thước, sẽ dùng quy củ của bọn họ thay thế quy củ của chúng ta, dùng văn hóa của bọn họ xâm nhiễm văn hóa của chúng ta, dùng lịch sử của bọn họ vặn vẹo lịch sử của chúng ta! Anh hùng hy sinh ở trên chiến trường đối kháng Yêu tộc, sẽ không được coi là anh hùng thật sự nữa, mà các loại hí kịch cùng phim ảnh lấy cường giả Yêu tộc làm nhân vật chính, lại sẽ công khai trình diễn!”
“Thẳng đến cuối cùng, mỗi một đứa bé nhân loại đều đánh mất cảnh giác đối với Yêu tộc, quên tiên liệt chiến đấu hăng hái mấy trăm năm, thậm chí lấy làm hổ thẹn với sự cảnh giác trời sinh của mình!”
“Loại thay đổi này có thể sẽ không xảy ra ở một sớm một chiều, mà là sẽ ở trong mấy chục năm dài lâu, lấy phương thức mưa dầm thấm đất, đập nát mài nhỏ, dựng lá cờ ‘Yêu, hòa bình, dung hợp’ chậm rãi xảy ra.”
“Không có ai sẽ ý thức được đây là một loại xâm lược khác, đại chúng ngu xuẩn chỉ có thể bị truyền thông và tập đoàn tài chính tẩy não, chính khách khôn khéo lại tự cho rằng có thể lợi dụng lực lượng này, chỉ có số rất ít người tỉnh táo có thể thấy được nguy hiểm chất chứa trong đó, nhưng bọn họ một bàn tay khó vỗ thành tiếng, mặc dù ‘Minh’, cũng rất nhanh sẽ bị chụp cái mũ ‘tàn đảng Tổ Chức Những Người Yêu Nước’, lấy tội danh ‘phá hoại dung hợp’, trở thành chuột chạy qua đường bị mọi người đều phỉ nhổ.”
“Cuối cùng, sau khi Yêu tộc hôi thối ngập trời chiếm lĩnh phố lớn ngõ nhỏ của chúng ta, cướp đi việc làm của chúng ta, đoạt đi nữ nhân của chúng ta, làm bẩn cờ xí của chúng ta, có lẽ sẽ có một chút người như ở trong mộng mới tỉnh, hối hận không ngừng.”
“Nhưng khi đó, tất cả đều đã quá muộn, giống như tế bào ung thư khuếch tán đến toàn thân người bệnh, không còn chút lực lượng nào để nghịch chuyển tất cả.”
“Khi đó, có lẽ người bệnh này sẽ hối hận, vì sao lúc trước chưa nghe theo thầy thuốc đề nghị, dùng dao giải phẫu sắc bén, đem khí quan ung thư cắt bỏ hết thảy. Vô luận những khí quan này quan trọng bao nhiêu!”
“Đây, chính là mọi thứ ta nhìn thấy, Quá sở trưởng, ồ, không đúng, nên xưng hô ngài ‘Quá cục trưởng’, cục trưởng mới của Bí Kiếm cục, có hứng thú tới đây cùng nhau nhìn với ta không?”
Lý Diệu và Quá Xuân Phong liếc nhau, đều cảm giác có chút khó giải quyết.
Quá Xuân Phong thở dài nói: “Cục trưởng, ngài biết vị này là ai không?”
“Đương nhiên.”
Lữ Túy nhìn cũng không nhìn Lý Diệu lấy một cái, thản nhiên nói, “Một kẻ ngu xuẩn tự cho là thông minh, một tên ngu ngốc tự cho là chưa bị Huyết Ma lây nhiễm, thật ra đã sớm rơi vào ma đạo mà không tự biết.”
“Cục trưởng!”
Quá Xuân Phong đề cao thanh âm, “Cũng đến lúc này rồi, chẳng lẽ ngươi đối với hành vi của mình, vẫn không có chút hối hận nào sao? Lý Diệu một lần lại một lần cứu vớt liên bang, là anh hùng liên bang hoàn toàn xứng đáng, ngươi vì đạt mục đích của mình, lại dùng phương thức vô sỉ không biết xấu hổ như thế để nói xấu hắn, thậm chí còn muốn liên lụy đến Đinh Linh Đang, giáo sư Mạc Huyền vân vân và vân vân, càng nhiều người hơn nữa!”
“Ta không bôi nhọ hắn.”
Lữ Túy cực kỳ bình tĩnh nói, “Công lao ngày xưa, không thể dùng để bồi thường sai lầm hôm nay. Thẳng đến giờ phút này, ta vẫn giữ lại quan điểm của mình, Lý Diệu thật sự đã chết ở Huyết Yêu giới, bây giờ còn sống, chẳng qua là một yêu ma mang thể xác Lý Diệu, mà yêu ma này, cuối cùng sẽ phá hủy liên bang!”
“Ta từng thử ngăn cản yêu ma này, nhưng nó quá giảo hoạt, quá cường đại, quá giỏi về lợi dụng điểm yếu của nhân tính, cho nên, ta cuốn cùng vẫn đã thất bại.”
“Khổ sở sao? Đương nhiên!”
“Nhưng hối hận? Ha ha, ta không thẹn với lương tâm, chết cũng không hối cải!”
Lý Diệu nheo mắt, lần đầu tiên chính diện giao phong với Lữ Túy: “Ngươi chết cũng không hối cải, lại khai ra lượng lớn sào huyệt của Tổ Chức Những Người Yêu Nước, dẫn tới tổ chức sụp đổ, rất nhiều ‘Người Yêu Nước’ đều bị bắt?”
“Ta đã nói rồi, được làm vua thua làm giặc, đánh bạc thì phải chịu thua.”
Lữ Túy lười biếng nói, “Ta ở trên ‘tàu Ẩn Tinh’ chưa giết Quá Xuân Phong, bởi vì tổ chức chúng ta không phải vì oán thù riêng mà làm tất cả cái này, mà là vì nghĩa chung, vì liên bang cường đại!”
“Giết Quá Xuân Phong, chỉ là cho hả giận, lại sẽ làm quốc gia tổn thất một Bí Kiếm cục trưởng ưu tú, cái đó trái với đạo tâm của ta, cho nên ta chưa làm như vậy.”
“Đạo lý tương tự, bây giờ chúng ta thua rồi, không có khả năng lật kèo, còn có gì cần thiết giãy chết, tiêu hao lãng phí quốc lực của liên bang?”
“Thua, thì thua thống khoái một chút, coi như là giữ lại cho mình một chút tôn nghiêm cuối cùng đi!”
Lý Diệu gãi gãi da đầu, hắn không phải chuyên gia tra tấn, đoạn lời này của Lữ Túy nói không bắt bẻ được chút gì, thật ra nghe không ra sơ hở gì.
Chỉ là nghi hoặc ở đáy lòng, vì sao càng lúc càng lớn chứ?
“Ngươi chưa nhận thua!”
Lý Diệu bỗng mở to hai mắt nhìn, ánh sao đáy mắt bắn ra bốn phía, một tia sáng màu đỏ cùng một tia sáng màu đen đâm thẳng đôi mắt Lữ Túy, “Ngươi còn có khả năng lật kèo! Ngươi bây giờ làm tất cả, giống với Quá Xuân Phong ở trên ‘tàu Ẩn Tinh’ làm, đều là kéo dài thời gian, sáng tạo cơ hội cho... Một người khác!”
Đáy mắt Lữ Túy rỗng tuếch, không cảm giác được chút cảm xúc dao động nào. Hắn cười cười, tiếp tục ngẩng đầu nghiên cứu thiêu thân lao đầu vào lửa.
“Không đúng! Không đúng! Không đúng!”
Tâm tư Lý Diệu xoay chuyển thật nhanh, não vực bùng nổ, lại lấy ra toàn bộ sào huyệt Tổ Chức Những Người Yêu Nước Lữ Túy khai ra, rốt cuộc phát hiện mình bất an bắt nguồn từ đâu.
“Lữ Túy, mười hai giờ qua, ngươi tổng cộng khai cho ba mươi bảy chỗ sào huyệt, nhưng ba mươi mốt cái trong đó đều ở trên nam bộ cùng Đông hải của liên bang!”
“Đặc biệt vài toà căn cứ luyện chế virus Yêu Thần quan trọng nhất trong đó, có cao thủ hộ vệ loại đó, đều ở tận cùng phía nam của liên bang, cùng với sâu trong biển cả!”
“Có ý tứ gì, ‘Tổ Chức Những Người Yêu Nước’ các ngươi còn muốn làm địa vực kỳ thị, không phải người phía nam không thu sao!”
Lữ Túy dứt khoát nhắm hai mắt, trầm mặc không nói, khóe miệng lại dần dần hiện lên một mảng ý cười châm chọc.
Quá Xuân Phong là chuyên gia tra tấn siêu nhất lưu, vốn thân ở trong núi, không thể rút ra được, bị Lý Diệu nhắc nhở như vậy, trong nháy mắt phản ứng lại: “Ngươi là nói, hắn đang điệu hổ ly sơn?”
“Hắn khai ra ba mươi bảy chỗ sào huyệt này, tất cả đều cực kỳ quan trọng, tụ tập lượng lớn tinh binh cường tướng của Tổ Chức Những Người Yêu Nước!”
“Vì phá huỷ những sào huyệt này, đem thành viên tổ chức một lưới bắt hết, chẳng những người tu chân địa phương tất cả đều hành động, ngay cả rất nhiều cao thủ ở phương Bắc cùng trung bộ liên bang, đều đã lên tinh thạch chiến hạm, lao về phía nam!”
“Bây giờ, tuyệt đại bộ phận Kim Đan cường giả cùng Nguyên Anh lão quái của liên bang, đều tập trung đến rừng mưa phía nam cùng sâu trong đại dương, đi đối phó Tổ Chức Những Người Yêu Nước, trong thời gian ngắn, không có khả năng điều động trở về nữa!”
“Lý Diệu, ngươi sẽ không là muốn nói, ở sau lưng Lữ Túy còn cất giấu một người, một tên thủ lĩnh Tổ Chức Những Người Yêu Nước khác cao tầng hơn nữa, ít nhất là ngồi ngang hàng với hắn, mà Lữ Túy làm tất cả, giống như ta làm tất cả vì ngươi, đều là đang giúp hắn tranh thủ thời gian, phát động một cái ‘kế hoạch dự bị’ chứ?”
Vẻ mặt Lý Diệu ngưng trọng, chậm rãi gật đầu: “Chẳng lẽ Quá đại ca không cảm thấy kỳ quái sao? Cẩn thận ngẫm lại, vì hãm hại ta, Lữ Túy vận dụng lượng lớn nhân lực vật lực quân giới, chính giới cùng tu chân giới, lấy thân phận ‘Bí Kiếm cục trưởng’ này mà nói, tài nguyên đề cập đến, có phải có chút quá nhiều hay không?”
“Hơn nữa, một lần này thắng lợi cũng quá thoải mái rồi nhỉ? Tổ Chức Những Người Yêu Nước tỉ mỉ mưu tính lâu như vậy, các mặt đều tính toán đến, chẳng lẽ không chuẩn bị cái ‘phương án số hai’ vân vân dùng để chó cùng rứt giậu? Thật sự cứ như vậy, đâm một phát là chết?”
Quá Xuân Phong dựng ngược tóc gáy, trợn tròn mắt: “Một tên thủ lĩnh khác của Tổ Chức Những Người Yêu Nước? Ngươi, ngươi hoài nghi ai?”
“Xé rách toàn bộ biểu hiện giả dối, chân tướng chỉ có một!”
Lý Diệu đè huyệt Thái Dương, hào quang ở sâu thẳm đáy mắt giống như trải qua băng tinh mười vạn năm chiết xạ, sắc bén mà thần bí nói không nên lời, nói từng chữ một: “Nghị trưởng liên bang, Giang Hải Lưu!”