Chương 1156: Chính là tỷ tỷ ta!
Chương 1156: Chính là tỷ tỷ ta!Chương 1156: Chính là tỷ tỷ ta!
Vẻ mặt á khẩu không nói nên lời của hắn, khiến Quá Tiểu Hà từ trên ghế xe lập tức bật dậy, đầu va thật mạnh vào nóc xe, lại nhe răng trợn mắt khoanh chân ngồi xuống, dùng sức vò đầu: “Lão cha, con nói giỡn đó, vẻ mặt có tật giật mình này của cha là chuyện gì vậy? Sẽ không là thật sự bị con nói trúng rồi chứ?”
“Nói linh tinh cái gì thế, đứa nhỏ này, ta và mẹ con cảm tình rất tốt!”
Quá Xuân Phong một tay cầm bánh lái, một tay đi xoa đỉnh đầu con gái, “Cả ngày không học hành cho tốt, toàn xem những thứ linh tinh!”
“Vậy lão ba là có ý tứ gì?”
Quá Tiểu Hà chớp mắt to trong veo như nước, “Cái gì gọi là ‘cuộc sống của con cũng sẽ xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất?”
Quá Xuân Phong do dự một phen, hít sâu một hơi, nói như pháo liên châu: “Điều ta muốn nói cho con là, ‘viên chức sở nghiên cứu bão cục khí tượng quốc gia’, chỉ là thân phận che giấu của ta. Trên thực tế, lão ba của con, mấy chục năm trước chính là đặc công tinh nhuệ nhất của cơ quan tình báo liên bang ‘Bí Kiếm cục’, thợ săn yêu ma ưu tú nhất toàn liên bang, mười năm gần đây càng lãnh đạo sở thứ nhất quan trọng nhất của Bí Kiếm cục làm việc! Ở trong đấu tranh tan rã Tổ Chức Những Người Yêu Nước, ta được bổ nhiệm làm cục trưởng tạm quyền của Bí Kiếm cục, tự mình phụ trách toàn bộ hành động, bây giờ mọi việc đã yên, ta cũng sắp chuyển chính thức rồi!”
“Nói ngắn gọn, lão ba của con, bây giờ xem như một trong những người lãnh đạo cao nhất của liên bang cùng tu chân giới, lãnh tụ trên chiến tuyến bí mật!”
“Quá khứ chưa đem chuyện này nói ra, là vì bảo hộ con, đồng thời cũng không muốn để con lo lắng hãi hùng. Nhưng leo đến độ cao như vậy rồi, thân phận của ta không có khả năng giữ bí mật tiếp nữa, thân là người nhà của cha, con cũng nhất định không thể trưởng thành giống một cô bé bình thường, cho nên nói trước với con một tiếng, để con có chút chuẩn bị tâm lý.”
Quá Tiểu Hà trầm mặc một phen, mắt cùng miệng cùng nhau mở lớn, lớn tới mức có thể nhét được một quả dưa hấu.
Cô nhìn chằm chằm cha ước chừng một phút đồng hồ, cũng chưa thể từ trên mặt cha nhìn ra chút sơ hở nào, rốt cuộc nhịn không được, ôm bụng, hai chân đạp lung tung, cười ha ha, cười đến mức nước mắt nước mũi cùng nhau phun ra, cười đến ngay cả răng cũng sắp cười rụng ra.
“Ha ha ha ha, lão ba, ngài quá hài hước rồi, thật sự quá hài hước! Ai còn dám nói cha là con mọt sách, con tuyệt đối nhổ vào mặt hắn! Thật sự, con chưa bao giờ biết, cha còn có một mặt khôi hài như vậy! Quả thực là mặt lạnh gây cười mà! Năm đó sẽ không là dùng chiêu này, tán được mẹ con chứ?”
“Không phải.”
Quá Xuân Phong thản nhiên nói, “Năm đó ta là ước chừng chém giết hơn tám trăm con yêu thú, đem mẹ con từ trong thú triều vây thành cứu ra, mới theo đuổi được cô ấy.”
Quá Tiểu Hà cười đến mức sắp trượt xuống khỏi ghế dựa rồi, mặt đỏ tai hồng, giơ tay đầu hàng: “Cứu mạng! Lão cha mau đừng nói nữa! Con sắp không thở nổi rồi, con đầu hàng, con nhận thua! Ha ha ha ha ha ha!”
Quá Xuân Phong sờ sờ cái mũi, xe mua rau lẫn vào dòng xe cộ không trung mênh mông cuồn cuộn, hướng ngoại ô phía tây Thiên Đô thị bay đi.
Ngoại ô phía tây Thiên Đô thị, là núi Ngọc Phong liên miên gần trăm km, thế núi tuy không kỳ vĩ, nhưng cũng sâu thẳm khúc chiết, lại có dòng suối nhỏ và thác đổ, sơn thủy róc rách, đến mỗi cuối mùa thu, cũng có lá phong đầy khắp núi đồi đỏ như lửa, là chỗ tốt cho thị dân du lịch nghỉ ngơi.
Hôm nay không phải ngày nghỉ, đại bộ phận thị dân cho dù xin phép, cũng là đi trên quảng trường liên bang xem chiến đoàn Phi Hổ từ dị vực một mình về nhà, một dải dãy núi Ngọc Phong trái lại du khách thưa thớt, rất thanh tĩnh.
Chờ xe mua rau càng bay càng xa, đi vào sâu trong dãy núi Ngọc Phong, lại nhìn không tới nửa du khách tung tích.
Hai người đem xe thoi bay đỗ ở bãi đỗ xe giữa sườn núi, đi lên từng bậc, đi một chút dừng một chút, cũng không vội vàng.
Quá Tiểu Hà đem chuyện thú vị của mình ở trong trường học lần lượt nói ra, hai cha con hoà thuận vui vẻ, đi non nửa giờ, tới bên cạnh một thác nước nho nhỏ.
Trong núi rừng bốc lên một cột khói bếp nho nhỏ, mơ hồ có thể ngửi được mùi thịt gà cùng hương liệu.
“Mẹ con ở chỗ đó, đi thôi!”
Quá Xuân Phong cười ha ha, khuôn mặt đầy thoải mái, tràn ngập chờ mong.
Quá Tiểu Hà gật đầu, máy tính cổ tay lại nhẹ nhàng chấn động lên, nâng cổ tay nhìn, nhất thời đáy mắt tỏa sáng rạng rỡ, dùng sức đẩy Quá Xuân Phong: “Lão ba, ngài đi qua trước đi, là bọn Tứ Mao phát đến linh hạc truyền thư, bọn họ hôm nay đang tham gia hội gặp mặt Vu Mã Viêm đó!”
“Tiểu tử đó, cũng đúng, hắn cũng về Thiên Đô thị rồi.”
Quá Xuân Phong hơi sửng sốt, cười thần bí, tự mình đi về phía trước.
Quá Tiểu Hà mở ra linh hạc truyền thư, đem màn hình không gian ba chiều thời gian thật kéo đến lớn nhất, trước mắt nhất thời xuất hiện cảnh tượng dòng người như thác, khí thế ngất trời, bên tai là thanh âm như núi lở sóng thần:
“Vu Mã Viêm! Vu Mã Viêm! Thiết Nguyên vương tử Vu Mã Viêm!”
“Tiểu Hà!”
Mặt của tiểu mập mạp “Tứ Mao” cùng mấy cô bạn đều ghé đến trên màn ảnh, hưng phấn tới mức sắp ngất rồi: “Mau nhìn mau nhìn, thật là Vu Mã Viêm, vừa rồi còn chào hỏi với bọn mình đó! Oa, quá đẹp trai rồi, người thật quả thực so với trong ảnh đẹp trai hơn một ngàn lần, một vạn lần! Mau nhìn!”
Mấy cô bạn đem độ nét của camera máy tính bên người không ngừng chỉnh cao lên, vừa lúc đem Vu Mã Viêm tận cùng phía trước đám người đang kí tên chiếu thẳng.
Thấy Vu Mã Viêm mặc một bộ quần áo chiến đấu cấp phân tử thuần màu đen, dựa theo hướng đi của cơ bắp, trên quần áo chiến đấu trang trí những dải hoa văn màu vàng đậm, phác họa ra thân hình hùng hồn cường tráng.
Mái tóc dài có chút rối, đem hai mắt che đi một nửa, ngẫu nhiên từ trong khe hở nở rộ ra từng tia sáng nhọn, giống như là hỗn hợp thể của con báo cùng chim ưng săn mồi, tràn ngập hào quang dã tính!
Trái tim Quá Tiểu Hà cũng sắp tan đi rồi, dùng sức vò tóc: “Đáng chết, vì sao hội gặp mặt phải an bài ở hôm nay chứ!”
Lúc này, Vu Mã Viêm vừa lúc hướng về phía màn ảnh mỉm cười, còn hướng bọn họ phất phất tay.
Mấy cô bạn gái nhất thời phát ra tiếng thét chói tai xuyên thấu mây xanh, không để ý tới Quá Tiểu Hà nữa, giương nanh múa vuốt lao về phía Vu Mã Viêm.
Chỉ để lại tiểu mập mạp “Tứ Mao” hướng về phía màn ảnh bĩu môi: “Những nữ nhân này sao có thể như vậy? Không phải là một soái ca biết đánh, lại trẻ tuổi nhiều tiền sao, cần điên cuồng như vậy hay không? Quả thực là có dị tính, không có nhân tính! Không sao, Tiểu Hà muội muội, còn có Tứ Mao ca bầu bạn với em, đợi lát nữa Tứ Mao ca nhất định giúp em kiếm một cái chiến bào Vu Mã Viêm kí tên, buổi tối cho tới nhà em nhé? Chú của anh buổi tối không ở nhà nhỉ?”
Quá Tiểu Hà trực tiếp đem màn hình cắt đến hình thức nhỏ nhất, nghe thanh âm muốn điếc tai, rất là tiếc nuối thở dài, đi về phía dưới thác nước.
Bên cạnh thác nước, mẹ cùng một nữ tử không quen biết đã dựng xong giá nướng, bày xong tài liệu, bắt đầu hun khói nổi lửa nướng đồ.
Lão ba lại ngồi xổm bên cạnh dòng suối cách đó không xa, cùng một đồng nghiệp nam khác trong đơn vị mổ và rửa cá, đồng thời nói chuyện phiếm.
“Mẹ, con tới rồi! Chào dì!”
Quá Tiểu Hà rất lễ phép chào hỏi, nhìn trộm đánh giá nữ đồng nghiệp này của lão ba, phát hiện cô đội một cái mũ rơm tơ vàng lớn đến bất ngờ, trên vành nón còn khắc linh văn huyền ảo phức tạp, mơ hồ tản mát ra một luồng hỏa diễm khí tức rất dễ chịu.
Phía dưới mũ rơm tơ vàng, hơn phân nửa khuôn mặt đều bị một cái kính râm viền rộng màu lửa đỏ che khuất, miệng rất lớn, bờ môi rất no đủ, tràn ngập hào quang động lòng người, như là quả đông lạnh, khiến Quá Tiểu Hà nghĩ tới một từ “Môi đỏ như lửa”.
“Đừng gọi dì.”
Nữ đồng nghiệp cười tủm tỉm tháo xuống kính râm, lộ ra một đôi mắt to hừng hực bức người, tùy tiện nói, “Chúng ta cũng chỉ chênh nhau mười mấy tuổi, gọi tỷ tỷ là được rồi, Đinh tỷ tỷ!”
“Đinh... Tỷ tỷ!”
Quá Tiểu Hà gãi gãi đầu, theo bản năng cảm giác được, vị “Đinh tỷ tỷ” này là người rất dễ gần, không khó ở chung.
Nhưng sao cô lại mơ hồ cảm thấy, đối phương có chút quen mặt nhỉ? Giống như từng gặp ở đâu!
Đinh tỷ tỷ đem một xiên cánh gà đã nướng xong đưa tới: “Cô bé, thấy thế nào không cao hứng lắm nhỉ, không thích đồ nướng sao? Đến, cái cánh gà thứ nhất cho em, từ từ ăn, cẩn thận nóng!”
“Không đúng không đúng!”
Quá Tiểu Hà đỏ mặt lên, lắc đầu thật nhanh nói, “Em đã sớm muốn cùng các chú các dì, các anh chị trong đơn vị lão ba ra ngoài chơi mà, cũng nhân cơ hội hiểu lão ba hơn một chút... Oa, cái này, cái cánh gà này bỏ thêm nguyên liệu gì, rất, rất, ăn quá ngon!”
Quá Tiểu Hà cuộc đời lần đầu tiên có cảm giác “ăn đến mức khóc”, cắn một miếng, cảm thấy mỗi một lỗ chân lông toàn thân mình đều hướng ra phía ngoài phun ra hào quang, nào còn để ý tới nóng hay không, hai ba miếng đã nuốt hết, ngay cả xương cũng ăn sạch sẽ.
“Ha ha ha ha, đương nhiên ngon, bỏ thêm chín thành công lực của tỷ tỷ đó!”
Đinh tỷ tỷ hai tay chống nạnh, rất không có hình tượng ngửa mặt lên trời cười phá lên, tựa như nướng cho tiểu cô nương một xiên cánh gà ngon lành, là một chuyện vô cùng kiêu ngạo.
Lúc này, trong máy tính mini của Quá Tiểu Hà lại truyền đến từng đợt sóng âm thanh, tựa như hội gặp mặt tiến vào cao trào.
“Ồ, là giọng của Vu Mã Viêm!”
Đinh tỷ tỷ quan sát, lập tức hiểu ra, “Cô bé, em thích Vu Mã Viêm!”
“Vâng.”
Quá Tiểu Hà có chút xấu hổ gật gật đầu, vẫn không nhịn được, đem màn hình lập thể hơi phóng to một chút.
Một đầu khác của màn hình, mấy cô bạn đều điên rồi: “Tiểu Hà, bọn mình vừa rồi ôm Vu Mã Viêm một cái, ôm anh ấy một cái, ha ha ha ha ha ha!”
“Mấy nữ nhân chết tiện!”
Quá Tiểu Hà vừa hâm mộ vừa ghen, răng cũng ngứa hẳn lên.
“Tiểu Hà nhà chúng ta thích Vu Mã Viêm.”
Diêu Lỵ vợ của Quá Xuân Phong cũng cười nói, “Trong nhà đều dán đầy áp phích Vu Mã Viêm, còn là thành viên cái gì ‘Viêm thần hội’, mấy con bé đều giống như điên rồi sưu tập tin tức của Vu Mã Viêm.”
“Thằng nhóc thối này, có sức quyến rũ lớn như vậy sao, thật sự là không hiểu trẻ con bây giờ đang nghĩ cái gì!”
Đinh tỷ tỷ bĩu môi, “Chị cảm thấy hắn cũng chỉ bình thường thôi, lại không chịu đòn giỏi, tùy tiện đấm cho hai cái, nước mắt nước mũi đều tràn ra, giống như Lý Diệu năm đó!”
“Nhưng, sớm biết Tiểu Hà muội muội thích Vu Mã Viêm mà nói, thì bảo hắn đổi ngày hội gặp mặt, cũng đến cùng nhau ăn đồ nướng thì tốt bao nhiêu.”
“Thôi, không sao cả, đợi lát nữa chị gọi hắn một tiếng, bảo hắn xong hội gặp mặt rồi qua đây sớm một chút, đến lúc đó chúng ta cùng nhau ăn bữa chiều, Tiểu Hà muội muội, được không?”
Đối thoại quỷ dị, khiến Quá Tiểu Hà hoàn toàn ngây dại.
Mở to mắt, nghiêm túc nhìn Đinh tỷ tỷ hồi lâu, trong đầu rốt cuộc hiện ra một hình tượng vô cùng quen thuộc, còn có một cái tên như sấm bên tai, ánh lửa tung tóe!
Cái tên này giống như một tia chớp, sắp đem Quá Tiểu Hà trực tiếp bổ ngất rồi, vẻ mặt như mộng du, lắp bắp nói: “Đinh, đinh, đinh đinh đinh đinh đinh!”
“Đinh Linh Đang.”
Đinh tỷ tỷ mỉm cười, lại đưa qua cái cánh gà thứ hai, “Không sai, chính là chị đây.”