Chương 1178: Lý Diệu kết hôn!
Chương 1178: Lý Diệu kết hôn!Chương 1178: Lý Diệu kết hôn!
“Chậc chậc chậc chậc!”
Bà chủ uốn tóc quăn, như là sư tử lông vàng vừa thay tã cho con, vừa chậc lưỡi nói, “Anh xem xem, đại anh hùng Lý Diệu của Phù Qua Thành chúng ta lần này trở về, lại thật sự nổi bật một phen, tính cả các bạn học ngày xưa của hắn cũng mỗi người đều lên cao!”
“Em nghe nói ‘Triệu Lượng’ gì đó, nào phải ‘đối chọi gay gắt’ với Lý Diệu? Rõ ràng chỉ là lúc trung học bị Lý Diệu hung hăng đánh hai trận thôi! Kết quả ngược đời, chờ sau khi Lý Diệu trở thành ‘anh hùng đặc cấp liên bang’, thằng cha này liền đem chuyện này lấy ra thổi phồng khắp nơi, còn nói mình là cái gì ‘nam nhân có thể cùng Lý Diệu liên tục chém giết hai trận mà sừng sững không ngã’, còn đem video hắn và Lý Diệu ở trong trung học đánh nhau, cũng cầm đến trong võ đấu quán của mình, một ngày hai mươi tư giờ phát đi phát lại, thật sự bị hắn lừa được không ít học viên, quả thực thối tới mức không biết xấu hổ!”
“Còn có những kẻ ban đầu tốt nghiệp Xích Tiêu Nhị Trung, quả thực đi đến đâu cũng phải đem ‘bạn học Lý Diệu’ tấm biển này lôi ra, Lý Diệu người ta cuối cùng rõ ràng chuyển trường phải không, nghe nói còn là bị chọc tức mà đi, thế này tính là bạn học gì chứ!”
“Này, lão Mạnh!”
Bà chủ tay chân lanh lẹ thay xong tã cho con gái, nhẹ nhàng vỗ trên cái mông nhỏ, đem con bé ru ngủ, lại bừng bừng hứng thú ghé đến trước mặt ông chồng, lấy đũa chọc vào mũi hắn, “Anh lúc đó chẳng phải tốt nghiệp Xích Tiêu Nhị Trung sao, còn là cùng lớp với Lý Diệu mà, sao rất ít nghe anh nhắc tới việc này?”
“Có phải anh trước kia quan hệ không tốt lắm với Lý Diệu, từng đắc tội hắn hay không?”
“Vậy cũng không sao mà, anh xem Triệu Lượng này, không biết con chó con mèo từ đâu toát ra, chỉ bởi vì từng bị Lý Diệu hung hăng đánh hai trận, liền suốt ngày lấy ra thổi phồng, thật đúng là bị hắn thổi ra trò rồi!”
“Anh cân nhắc một chút, chúng ta cũng nghĩ chút biện pháp nào đó, có chút dính dáng tới Lý Diệu, thơm lây đại anh hùng này một chút, không phải cũng có thể khiến việc làm ăn của chúng ta nâng cao một bước sao?”
“Cho dù đơn giản nhất, anh ở cửa tiệm phóng một tấm ảnh chụp chung với Lý Diệu, cho dù không có ảnh chụp riêng, ảnh tập thể lớp vẫn phải có chứ? Lại viết lên mấy chữ to ‘tạo mẫu bạn học Lý Diệu’, đem hai chữ ‘Lý Diệu’ viết thật to, làm không chừng người ta còn tưởng anh là nhà tạo mẫu chuyên môn của Lý Diệu đó, vậy tốt bao nhiêu chứ!”
“Anh không phải suốt ngày nói, muốn đem trung tâm tạo mẫu của mình làm tới mức mạnh nhất liên bang, còn phải lao ra khỏi Thiên Nguyên, đi hướng thế giới sao? Đây là cơ hội cực tốt mà!”
“Mau nghĩ xem, mau nghĩ xem, anh và Lý Diệu có gì liên quan nhau không, từng đi chung một cái WC cũng được mà!”
Thấy lão bà mặt tỏa sáng, hai mắt cũng sắp biến thành bộ dáng đồng tiền, Mạnh Giang nhếch miệng cười, chậm rãi húp xong một bát tào phớ, lại nâng lên “bánh trứng gà Xích Diễm Đại Thủ Ấn” ăn mười mấy năm cũng chưa chán, hung hăng cắn một miếng, hài lòng nhai nuốt một phen, mới hướng trên ghế dựa lưng thoải mái tựa vào, trong mắt tràn đầy hồi ức, lắc đầu nói: “Không nghĩ, anh và Triệu Lượng là không giống nhau.”
Bà chủ nhíu mày: “Có cái gì khác nhau, Triệu Lượng cũng có thể thơm lây Lý Diệu, anh và Lý Diệu là bạn học cùng lớp, còn không thể thơm lây chút sao?”
Mạnh Giang mỉm cười nói: “Có vài thứ, Triệu Lượng có thể bán, nhưng anh là không bán, vĩnh viễn không bán!”
Bà chủ chán nản, khẽ nhíu mày, còn muốn khuyên bảo, chuông gió treo ở trên cửa lớn lại là vang loạn “Đinh đinh đang đang” một trận, có người đẩy cửa tiến vào.
“Thật ngại quá, tiên sinh, chúng ta còn chưa bắt đầu làm ăn, nếu không mời ngài đợi lát nữa lại đến được không?”
Một gã nhà tạo mẫu tiến lên, nho nhã lễ độ nói.
“Không sao, ta không cắt tóc, tìm ông chủ của các ngươi.”
Một thanh âm hơi tỏ ra nặng nề, từ trong khẩu trang dày nặng truyền đến, thanh âm có chút quen thuộc, lại khiến Mạnh Giang hơi ngẩn ra.
Quay đầu nhìn lại, thấy người tới đội một cái mũ lưỡi trai, lưỡi trai ép cực thấp, lại đeo một cái kính râm viền rộng thật to, lại thêm khẩu trang, đem cả khuôn mặt đều che kín.
Bà chủ hướng Mạnh Giang bĩu môi: “Lão Mạnh, tìm anh đó, có trò gì vậy, cả khuôn mặt đều che khuất, thần thần bí bí? Anh không phải ở bên ngoài làm chuyện gì không thể công khai chứ?”
Mạnh Giang nhất thời đỏ mặt tía tai: “Chuyện gì không thể công khai!”
Hắn đứng dậy, trong tay còn đang cầm nửa cái bánh trứng gà, hồ nghi nhìn người tới: “Anh là...”
“Oa, thơm quá nha, mười mấy năm chửi được ngửi hương vị bánh trứng gà thơm như vậy, còn là ‘bánh trứng gà Xích Diễm Đại Thủ Ấn’ thêm chà bông thêm lạp xườn thêm trứng à?”
Người tới cười hì hì tháo xuống kính râm cùng khẩu trang, lộ ra một khuôn mặt hai vợ chồng ngẫu nhiên cũng sẽ nhìn thấy trong thời sự, con mắt trong suốt thấy đáy, lại trong cơn hoảng hốt lóng lánh hào quang niên thiếu ngông cuồng xuyên qua mười mấy năm thời gian.
“A!”
Bà chủ hô khẽ một tiếng, tuột tay, đũa cũng rơi trên mặt đất, lại quên đi nhặt, hai tay che miệng.
Mắt Mạnh Giang càng trừng càng lớn, khóe miệng tách mãi đến tận phía dưới bên tai: “Lý Diệu!”
“Không sai, bạn học cũ!”
Lý Diệu cười hì hì nói, “Mình sắp kết hôn rồi, đặc biệt đến đưa phiếu cơm bụi đắt tiền cho cậu! Thực ngại quá, lúc cậu kết hôn mình còn ở Phi Tinh giới, không thể tới được, nhưng lúc mình kết hôn, cậu phải tới nha!”
“Mình đi, mình đi, mình đương nhiên đi!”
Mạnh Giang nhiệt lệ lưng tròng, “Trời có đổ mưa đao mình cũng đi!”
Hai người bạn tốt nhất thời trung học cười ha ha, ở dưới cái nhìn chằm chằm kinh hãi muốn chết của bà chủ cùng mấy nhân viên gắt gao ôm chặt lấy nhau!
...
Đêm khuya, chợ quỷ trong lòng đất Phù Qua Thành, Mạnh Giang bầu bạn Lý Diệu du lịch lại chốn cũ cả ngày, lại ở chợ quỷ trong lòng đất ăn đồ nướng uống say như chết, đã sớm ghé vào trên cái bàn dính dầu mỡ ngủ say.
Lý Diệu lại ngồi ở một bên, phát linh hạc truyền thư cho Đinh Linh Đang.
“Một trạm cuối cùng, thiếp cưới nhà cũ Phù Qua Thành cũng đưa rồi, một chuyến này ra ngoài, thật sự là gặp được rất nhiều bạn bè cũ, lại nhớ tới rất nhiều chuyện cũ!”
“Sư huynh Bành Hải tự nhiên không cần phải nói, Hội Song Giao ở dưới sự lãnh đạo của hắn phát triển rất tốt, kế tiếp lại sẽ hướng tinh vực biên hoang Phi Tinh giới tiến quân, trở thành người ăn con cua đầu tiên, tin tưởng nhất định có thể có thu hoạch lớn!”
“Tên nhóc đầu trọc Giang Thiểu Dương vừa thấy anh, đã kêu ‘Oa oa’ lao lên, nói ‘Độc Hạt Thực Cốt Xuyên Tâm Tỏa’ hắn mất nhiều năm tâm huyết mới luyện chế ra, thế mà bị anh dùng đường ngang ngõ tắt ở trong vòng vài phút đồng hồ đã phá giải, hắn nhất định phải làm thịt anh mới thôi!”
“Ha ha, tên nhóc đầu trọc này đã ở trong quyết đấu luyện khí đường đường chính chính chiến thắng chú hắn ‘siêu tân tinh’ Giang Thánh, có lẽ sẽ trở thành chủ nhiệm hệ trẻ tuổi nhất từ trước tới nay của đại học Thâm Hải hệ Luyện Khí, tấm biển hiệu ‘thánh địa luyện khí sư’ rơi vào trong tay hắn, không dễ dàng đoạt được đâu!”
“Còn nhớ anh từng nói, ở trên xe lửa Đại Hoang, Đinh Dẫn Đinh lão sư chỉ dẫn anh trở thành người tu chân không? Hắn bây giờ cũng khá, đã trở thành phó hội trưởng hiệp hội quỷ tu liên bang, một thân luyện khí thuật càng thêm lô hỏa thuần thanh, đặc biệt một ít lĩnh vực luyện chế đề cập đến pháp bảo thần hồn, tuyệt đối ở trên anh, cho anhrất nhiều dẫn dắt.”
“Đúng rồi, còn có Vệ Thanh Thanh, nữ hài tử kia lập chí muốn trở thành một giáo sư nông thôn, chỉ tiếc cũng ngã xuống ở trên xe lửa Đại Hoang!”
“Nhưng, cô ấy giống với Đinh Dẫn lão sư, cũng đã biến thành quỷ tu, bây giờ trong trường học quỷ tu đặc thù của liên bang, đang dạy bọn nhỏ bất hạnh chết non lại hóa thành quỷ tu học bài! Ngoài thời gian làm việc, cô ấy còn là tiểu thuyết gia bán chạy cực kỳ nổi tiếng của liên bang, viết không ít chuyện kiểu như ‘Nhân quỷ tình chưa dứt’!”
“Bạn bè còn lại, cũng tất cả đều ổn, mọi người đều ở lĩnh vực của mình tỏa nhiệt phát sáng, cố gắng sinh hoạt!”
“Ha ha, tuy mới tách ra với bọn họ vài ngày, nhưng anh lại sốt ruột không chịu nổi, muốn ở trên hôn lễ của chúng ta nhìn thấy bọn họ!”
...
Rét đậm tháng chạp, trên Đại Hoang toàn là cảnh tượng hiu quạnh màu trắng, trời băng đất tuyết.
Nhưng ở trên địa chỉ cũ của thành thị, trong phế tích đông lạnh thành khối băng lại phấp phới cờ đỏ, như ngàn vạn con rồng nổi giận cuộn mình, mấy vạn cái lều trại đồng loạt trải ra, tiếng ồn ào xộc thẳng lên mây trời, đem không khí đọng lại cũng đánh xơ xác hết!
Nơi này là “thành Sóng Dữ” ngày xưa, căn cứ Đại Hoang Chiến Viện, đáng tiếc ở trong thú triều bùng nổ hủy hoại chỉ trong một buổi.
Bây giờ, mấy chục vạn công nhân, binh sĩ và người tu chân tất cả đều tụ tập ở đây, sẽ dùng hai tay, mồ hôi cùng máu tươi của bọn họ, hòa tan băng tuyết, xây dựng tường cao, thay trời đổi đất, tái tạo Đại Hoang!
Trên đường chân trời, vô số pháp bảo công trình cỡ lớn đang ở dưới bánh xích xe kéo loại siêu nặng hướng bọn họ chậm rãi chạy đến, tiếng “Ù ù” như người khổng lồ nổi trống, thổi lên một đợt kèn chiến tranh khác!
Mà ở chính giữa mấy vạn cái lều trại, ở trong mấy chục vạn công nhân, binh sĩ, người tu chân thủ hộ cùng chúc phúc, một cuộc hôn lễ đặc thù đang sắp bắt đầu.
“Vù! Vù vù!”
Từng chiếc xe thoi bay cùng tàu vận tải từ trong tầng mây lao nhanh đến.
“Lý Diệu!”
Sư huynh cao lớn đẹp trai, yêu đao Bành Hải từ trên xe thoi bay nhảy xuống.
“Lý Diệu!”
“Nhật thực” Giang Thiểu Dương vĩnh viễn đều để cái đầu trọc mang tính thương hiệu, tựa như vĩnh viễn đều nổi giận đùng đùng bay ra.
“Lý Diệu, chúc mừng chúc mừng!”
Đinh Dẫn lão sư và Vệ Thanh Thanh tới cùng nhau. Vệ Thanh Thanh vẫn ẩn ở trong một con chim máy xanh nho nhỏ, đáp ở trên đầu Đinh Dẫn lão sư, phát ra thanh âm thanh thúy dễ nghe, như hoàng anh ra khỏi khe núi.
“Lý Diệu, chúng ta cũng tới rồi!”
Phi Tinh giới, đoàn trưởng Lôi Đại Lục và quân sư Bạch Khai Tâm của Đại Giác khải sư đoàn, còn có Hùng Vô Cực tộc trưởng bộ lạc Cuồng Hùng trên Thiết Nguyên tinh, còn có vô số bạn tốt từng kề vai chiến đấu với Lý Diệu, tất cả đều tới hiện trường, cười hì hì nhìn Lý Diệu.
Lý Diệu và Đinh Linh Đang đứng ở giữa một mảng đổ nát thê lương. Lý Diệu mặc một bộ lễ phục vừa người thuần màu đen, Đinh Linh Đang lại là một bộ váy dài màu đỏ như lửa, trong tay hai người cầm một cây cuốc chim nặng nề, trên cuốc chim còn buộc một đóa hoa lụa đỏ thật to.
“Hôn lễ bây giờ bắt đầu!”
Vu Mã Viêm và Tạ An An cùng nhau kéo dài âm điệu kêu lên, trong thanh âm không che giấu được vui mừng và cười đùa.
Lý Diệu và Đinh Linh Đang cùng nhau giơ cao cuốc chim.
Bọn họ sẽ đại biểu vô số người xây dựng Đại Hoang, nện xuống nhát cuốc đầu tiên tái tạo Đại Hoang.
Dùng phương thức này, bọn họ nói cho cả thế giới, vô luận xảy ra chuyện gì, vô luận đối mặt bao nhiêu khó khăn cùng khiêu chiến, bọn họ đều sẽ sóng vai dắt tay, xây dựng cùng bảo vệ quê hương!
Trong tích tắc này, mấy chục vạn công nhân, binh sĩ, người tu chân và người thân bạn bè đều ngừng thở, lặng ngắt như tờ nhìn hai người bọn họ.
Ở trên đường chân trời phía sau bọn họ, ánh chiều tà đang chậm rãi hạ xuống, đêm tối rét lạnh mà dài đằng đẵng sắp buông xuống.
Nhưng điều đó lại có quan hệ gì đâu?
Vô luận đêm tối rét lạnh nữa, dài lâu nữa, cũng tuyệt đối không thể che phủ được ánh sao lóng lánh khắp trời!