Tu Chân Tứ Vạn Niên (Dịch Full)

Chương 1263 - Chương 1230: Lần Đầu Tiên Tiếp Xúc!

Chương 1230: Lần đầu tiên tiếp xúc! Chương 1230: Lần đầu tiên tiếp xúc!Chương 1230: Lần đầu tiên tiếp xúc!

Dù ba người Lý Diệu, Hỏa Nghĩ Vương và giáo sư Mạc Huyền đều là hạng thân kinh bách chiến, vô số lần lăn lộn giữa đường ranh sinh tử, song vẫn không tránh được cảm giác miệng đắng lưỡi khô, thần hồn kích động.

Đây là lần đầu tiên bọn hắn chính thức tiếp xúc với Tu Tiên giả, chứ không phải loại hàng nhái như Tiêu Huyền Sách hay Lữ Túy, cũng không phải một đám tàn hồn như Tinh Hài, mà là chính phẩm đến từ đế quốc Chân Nhân Loại!

"Linh áp của bọn hắn mạnh thật, từ độ vặn vẹo và nhiễu loạn của linh khí quanh bốn phía, xem ra thực lực chắc hẳn không kém!"

"Tinh Khải của bọn hắn tiên tiến đến trình độ nào còn khó mà nói, nhưng từ Linh Năng hộ thuẫn hoa lệ mà tinh xảo kia thì thấy, kỹ thuật khống chế lực trường linh từ của bọn hắn tuyệt đối vượt trên chúng ta, nói không chừng tử đạn mà chúng ta bắn tới sẽ trực tiếp bị Linh Năng hộ thuẫn ngăn trở thậm chí bắn ngược lại!"

"Lý Diệu nói không sai, ba tên Tu Tiên giả này, cộng thêm nhiều chiến binh Thái Hư như vậy, ba người chúng ta đi liều mạng là hành vi cực không sáng suốt, bọn hắn dù đánh không lại, ít nhất cũng có thời gian rụt về trong mai rùa đen kia!"

Trong khi ba người Lý Diệu nhỏ giọng thảo luận, phía xa xa ba tên Tu Tiên giả đã từ từ tháo xuống giáp mặt, lộ ra tướng mạo vốn có.

Chắc là bọn họ rất tự tin về thực lực của mình, cho rằng trên tinh cầu đã ngủ say từ lâu này không khả năng có bất cứ thứ gì uy hiếp đến bọn hắn!

Ba tên Tu Tiên giả là hai nam một nữ, trong đó người thân hình nhất là một lão giả mặt đầy nếp nhăn, mũi ưng, ánh mắt lạnh lùng, cường tráng nhất là một trung niên đầu trọc trên mặt hiện đầy vết sẹo, còn trẻ tuổi nhất là một nữ tử khuôn mặt mỹ lệ, nàng cũng là người thiếu kiên nhẫn nhất, nhìn di tích Hồng Hoang trải khắp bốn phía, trên mặt lập tức không che dấu được vẻ mừng rỡ, bộ dáng nhảy nhót như chim sẻ.

Bọn hắn có vẻ như vừa mới tỉnh lại sau giấc ngủ đông dài, sắc mặt thoáng tái nhợt, song đang dần khôi phục sắc hồng với tốc độ thấy được bằng mắt thường.

Ba người hít sâu một hơi, thần sắc toát ra vẻ mê say, chậm rãi trôi nổi giữa không trung, thăm dò "lãnh địa" mới của mình, trò chuyện với nhau khá là thoải mái.

Ba người Lý Diệu ở cách quá xa, lại không dám thả ra thần thông nghe trộm bọn hắn nói chuyện, chỉ có thể tận lực quan sát môi bọn hắn, dùng cách đọc "môi ngữ" để suy đoán bọn hắn đang nói chuyện gì. Bởi góc độ liên tục chuyển dời, thấy không quá rõ ràng, đọc được cũng đứt quãng, hơn 10 phút mà chỉ có thể đoán ra ý tứ đại khái.

Tên nữ Tu Tiên giả trước là hít sâu một hơi, nói: "Rất lâu không được hô hấp không khí trong lành thế này!"

Ngay sau đó hai mắt nàng tỏa sáng, quét mắt nhìn chung quanh nói: "Ta quả nhiên nói không sai, ở đây thật sự có thứ gì đó, không ngờ là di tích văn minh Bàn Cổ! Cộng lớn thế này, chắc là tội trạng chúng ta phạm phải lúc trước dù có lớn gấp 10 lần cũng đủ để triệt tiêu! Chỉ cần chúng ta truyền tống tin tức về đến đế quốc, tước vị, lãnh địa và nô lệ, hết thảy đều có thể trả cho chúng ta, thậm chí gia tăng gấp 10, gấp trăm lần!"

Trong hai nam Tu Tiên giả, tráng hán đầu trọc mặt sẹo là người trầm mặc ít nói, nữ tu líu ríu nói mười câu, hắn lại không đáp một câu, chỉ không ngừng lau râu ria, nhìn quanh bốn phía di tích, liên tục gật đầu.

Lão giả mặt tràn đầy nếp nhăn thì hai mắt đảo quanh, lộ ra phong thái đa mưu túc trí, không biết đang suy nghĩ điều gì, liên tục kẻ xướng người hoạ với nữ tu.

Khẩu âm đế quốc có chỗ bất đồng với khẩu âm ba giới Thiên Nguyên, Phi Tinh, Huyết Yêu, bọn họ không thể phân biện rõ ràng đến từng chữ được.

Ba người Lý Diệu đại khái nghe ra, bọn họ bởi vì phạm phải tội lớn không thể tha thứ nào đó ở bản thổ đế quốc Chân Nhân Loại, mới dùng hình thức "sung quân biên cương", bị lưu vong đến nơi đây nhằm khai cương khoách thổ cho đế quốc.

Trong cơ địa chỉ có ba người bọn hắn, một mực ở trong trạng thái ngủ đông, thẳng đến khi chủ tinh não cơ địa thăm dò được tín hiệu yếu ớt đến từ Côn Luân mới gọi tỉnh bọn chúng.

Tên nữ tu kia tựa hồ là nhân vật tương tự như "hoa tiêu viên", là nàng kiên duy trì ý kiến, tiêu hao lượng nhiên liệu không nhiều còn lại, khiêu dược đến đây, nhờ vậy mới có thể phát hiện Côn Luân!

"Quả nhiên, đế quốc Chân Nhân Loại sớm đã biết về sự tồn tại của di tích văn minh Bàn Cổ. Sau khi tìm tới đây, bọn hắn không hề kinh ngạc, chỉ có hưng phấn!"

"Hơn nữa, đế quốc Chân Nhân Loại quả nhiên vẫn bảo lưu chế độ nô lệ, trước kia ba tên Tu Tiên giả này đều có lượng lớn nô lệ, song vì phạm phải tội nào đó mới bị tước đoạt mất! Chẳng qua, chỉ cần bọn hắn lại lập chiến công, liền có thể đòi lại số nô lệ kia!"

"Cơ địa chiến tranh nhất định đang kiến tạo Tinh Cự siêu lớn, chỉ cần hoàn thành kích hoạt, liền có cách để liên lạc cùng quân viễn chinh đế quốc, thậm chí giúp quân viễn chinh trực tiếp khiêu dược tới!"

Trong tần số truyền tin, ba người Lý Diệu nhỏ giọng nghị luận kế sách ứng đối, đột nhiên cả ba đồng loạt cảm nhận được một cỗ đau đớn như bị kim châm, đồng tử tức thì thu rúc đến cực hạn!

Trong hình ảnh Tinh Nhãn gửi về hiện ra một màn khiến bọn hắn kinh sợ không thôi.

Không biết từ lúc nào ba tên Tu Tiên giả đã đình chỉ đối thoại, ánh mắt thoáng hiện cảnh giác, cùng lúc quét về hướng bọn họ.

"Bị phát hiện rồi!"

Tâm tạng ba người co thắt lại, không ngờ cảm giác của Tu Tiên giả lại nhạy cảm đến mức độ này, ánh mắt bọn hắn căn bản không tiếp xúc trực tiếp, chỉ quan sát thông qua Tinh Nhãn, vậy mà vẫn bị phát giác?

"Bá bá bá!"

Ba tên Tu Tiên giả lần nữa khép lại giáp mặt, quang diễm quanh thân bành trướng, độ sáng càng lúc càng cao, cũng càng lúc càng rực rỡ.

Mấy chục bộ chiến binh Thái Hư tổ thành trận hình chiến đấu bay tới chỗ ba người Lý Diệu đang ẩn thân.

"Khai chiến bây giờ, vô luận thắng bại, đối với chúng ta đều cực kỳ bất lợi, nhất định không thể để bọn hắn phát giác được ý đồ thực sự của chúng ta, tận lực kéo dài đến khi Liệu Nguyên hào đi tới mới thôi!"

Lý Diệu tâm tư điện chuyển, bay nhanh nói: "Ta dụ bọn hắn rời đi, tận lực ổn định bọn hắn, thuận tiện thăm dò thêm một ít tình báo về đế quốc Chân Nhân Loại! Không đến vạn bất đắc dĩ, chúng ta đừng liên lạc, trừ phi ta thật sự không khống chế nổi trường diện, hoặc là phát sinh dị biến nào đó khác!"

Thoáng chốc, mấy chục chiến binh Thái Hư sắp bay đến trên đỉnh đầu bọn hắn, không ít Tinh Từ Pháo trên mình chiến binh Thái Hư được kích hoạt, bốn phía họng pháo lóng lánh Linh Năng ba động cường đại, như là một luồng xoáy ánh sáng rực rỡ.

Không có thời gian để thương lượng đối sách nữa, Lý Diệu dùng tốc độ nhanh nhất cởi đi Tinh Khải và trang phục chiến đấu đang mặc, thay bằng một bộ trang phục chiến đấu có tài liệu hết sức bình thường, đã bị mài mòn cực kỳ nghiêm trọng, lại đổi sang dùng Tinh Khải công trình “Nham Binh” tơi tả vốn được chuẩn bị tỉ mỉ trước kia!

Hắn hung hăng cắn răng, đạp ra một bước xa, từ trong khe hở nham thạch chạy trốn ra ngoài!

Lý Diệu xông trái xông phải giữa nham thạch và hài cốt, như một con thỏ bị bẻ gãy chân, động tác khá là hoảng loạn, diễn tả rất rõ ràng cảm giác “thất kinh”.

Hắn có thể cảm thấy, mấy chục chiến binh Thái Hư trên bầu trời đều tập trung vào hắn, song lại chậm chạp không phát động công kích, chỉ không xa không gần bao quanh hắn lại.

"Bá!"

Đúng lúc này, một đạo lưu quang bảy màu tựa như tia chớp hiện ra trước mặt!

Hắn theo bản năng giao hai tay hộ trước ngực, một đạo Linh Năng hộ thuẫn màu vỏ quýt lập tức ngưng tụ, sau đó lập tức ầm vang sụp đổ chỉ trong vòng 0.1 giây!

Hắn bị một cỗ quái lực oanh đi ra, tạo thành một hố nhỏ trên núi đá, vết rạn như là mạng nhện khuếch tán khắp bốn phương tám hướng.

Là tên nữ Tu Tiên giả trẻ tuổi nhất kia đá một cước vào ngực hắn, đập nát Linh Năng hộ thuẫn và "Tinh Khải công trình Nham Binh" thành phế liệu!

"Xuy xuy! Xuy xuy xuy xuy!"

Trong "Nham Binh" tuôn ra từng đoàn hoa lửa sáng ngời, tay chân co quắp kịch liệt.

Lý Diệu phát ra tiếng rên rỉ thống khổ bất kham, phảng phất đến cả bò dậy đều không làm được.

Ba tên Tu Tiên giả chậm rãi rơi xuống đất, tất cả chiến binh Thái Hư cũng hạ kiếm tìm kiếm ở nơi ba người Lý Diệu vừa ẩn thân.

Thừa lúc Lý Diệu hấp dẫn hỏa lực, Hỏa Nghĩ Vương và giáo sư Mạc Huyền sớm đã bỏ trốn mất dạng, đương nhiên không để lại nửa điểm dấu vết.

Lý Diệu thở dài một hơi, thâm tâm lặng lẽ tính toán tốc độ và độ mạnh yếu của một đạp từ nữ Tu Tiên giả kia, dùng đó để suy ngược thực lực chân chính của nàng.

Nữ Tu Tiên giả khép năm ngón tay lại, đầu ngón tay chậm rãi ngưng tụ ra một thanh quang nhận tinh xảo, hung hăng đâm tới trên người Lý Diệu.

Lý Diệu khống chế từng dây thần kinh và sợi cơ thịt, cố nén xung động phản kích, giả bộ như không thể động đậy, mặc cho đối phương xâu xé.

Hắn cược đúng.

Đối phương không thương hại hắn mảy may, mà chỉ phân giải “Tinh Khải công trình Nham Binh” trên người hắn thành mảnh nhỏ, phóng thích hắn ra.

Ba tên Tu Tiên giả như nhìn tinh tinh trong vườn thú, tò mò đánh giá hắn.

"Khục khục, khục khục khục khục!"

Lý Diệu lớn tiếng ho khan, cuộn mình như là tôm bị phơi khô, nước mắt nước mũi hòa cùng máu tươi trào ra, giả bộ sợ hãi, rung giọng nói: "Ngươi, các ngươi rốt cục là ai?"

Ba tên Tu Tiên giả không để ý hắn, mà lần lượt tháo dỡ ra không ít cấu kiện từ trong "Tinh Khải công trình Nham Binh", dùng từng đoàn từng đoàn quang vụ bao bọc lại, tựa hồ đang tiến hành loại phân tích nào đó.

Chưa đầy một giây sau, lão giả nói: "Phản ứng kim loại của Tinh Khải này khác với phản ứng kim loại bình thường trên tinh cầu, hẳn không phải thổ dân ở đây!"

Trung niên tráng hán nói: "Thủ pháp luyện chế Tinh Khải rõ ràng khác với áo giáp thời đại Hồng Hoang Thượng Cổ, cũng không giống phong cách Thánh Minh mà mang đậm phong cách đế quốc Tinh Hải, hẳn là di dân đế quốc rải rác ở biên giới đế quốc Tinh Hải."

Tên nữ Tu Tiên giả đá một cước vào ngực Lý Diệu lại dương dương đắc ý móc ra tinh não Nham Binh, cười nói: "Một loại tinh não cấp thấp, không cần tốn nhiều sức liền có thể phá giải, để ta xem xem bên trong rốt cục tồn trữ tin tức gì. Ha ha, Phi Tinh giới? Hắn không ngờ lại đến từ Phi Tinh giới?"

Dù cho cách qua lớp áo giáp dày cộm, Lý Diệu vẫn có thể cảm giác được rõ ràng, đôi mắt ba tên Tu Tiên giả đồng loạt sáng bừng lên.

Bọn hắn sở dĩ tiến tới biên giới Tinh Hải, vốn là do "Tinh Hài" gửi về tọa độ của Phi Tinh giới.

Phi Tinh giới mới là mục tiêu ban đầu của bọn hắn.

Sát ý trên người nữ Tu Tiên giả càng trở nên nồng đậm, bốn khối Tinh Nhãn khảm nạm trên giáp mặt bắn ra hào quang bất thiện, giống như muốn tháo Lý Diệu thành tám khối, cắt miếng nghiên cứu.

Dưới trấn áp từ sát khí của nàng, Lý Diệu run rẩy càng thêm lợi hại, tâm tạng lại tê liệt như khối băng, tế bào não điên cuồng rung động, phân tích vị trí đứng của ba tên Tu Tiên giả và sơ hở Tinh Khải trên thân bọn họ, nháy mắt liền đưa ra bốn mươi bảy loại chiến thuật.
Bình Luận (0)
Comment